★☆※☆★ Mẫu chuyện xưa nhỏ – Học sinh ngốc của Tô Y ★☆※☆★
Triệu Nhất Tâm: Hồ ly, bên trái chữ “hồ” cậu đọc là gì?
Lạc Vũ: Cậu có phải không có học tiểu học hay không? Đần chết được! Đọc là “Chó dại bên cạnh”!
La Lỵ: Đọc là “Chó bên trái”! Hai đứa mù chữ!
Triệu Nhất Tâm: Định lý góc vuông hình tam giác tên là gì?
Lạc Vũ: Cái này tớ biết! Định lý quyến rũ!
Tô Y: Thật may là cô không có dạy cậu Ngữ Văn cùng Số Học!
Lạc Vũ: Ai ~~ Cô giáo! Động từ ngôi thứ ba phía sau số lẻ tại sao nhất định phải thêm “ing” vậy?
Tô Y: Ngu ngốc! Ai nói với em là thêm “ing”? Là thêm “s”! Em có thể biến được rồi.
★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★
Lạc Thành Phong cũng không có nán lại lâu ở nhà Tô Y, sau khi nói chuyện với cô một lát liền lúng túng rời đi.
Bởi vì, Tô Y không vui.
[Ống kính quay ngược lại cảnh trước một chút, chúng ta xem thử nguyên nhân hậu quả]
Chuyện là như vầy: Tô Y ở
Sau đó ——
Liền nghe được Lạc Thành Phong ở đối diện có lòng tốt nhắc nhở: “Hôm nay không phải là Chủ Nhật sao? Cục Dân Chính không phải nghỉ à?”
Tô Y đứng trên bục giảng kiên nhẫn sửa lại. “Em tốt nhất để ý một chút ký hiệu phiên âm/daɪnɪŋ/!”
Triệu Nhất Tâm dường như hiểu gật đầu, há mồm lớn giọng đọc to: “Darling”
“Không phải darling, là dining! Lỗ tai em không dùng được sao!” Kiên nhẫn của Tô Y sắp bị tên ngốc này mài đến không còn.
Triệu Nhất Tâm tiếp tục mặt dày mày dạn phản bác: “Cô giáo không phải nói với em là darling sao?”
“Em còn cãi! Ai nói với em là đọc thành darling! Mỗi ngày đều không đứng đắn học tập, bây giờ nghiêm túc đọc lại một lần nữa!”
“Darling!”
“Em ——”
Chuông tan học vang lên, mẹ Triệu Nhất Tâm tới đón cậu. Mẹ Triệu đi vào phòng học chào hỏi với Tô Y, vuốt đầu con trai bảo bối, cưng chìu hỏi: “Tâm Tâm, hôm nay đã học cái gì?”
Mắt phải Tô Y đột nhiên mãnh liệt co rút một chút!
Quả nhiên, Triệu Nhất Tâm chỉ sợ thiên hạ không loạn, vô cùng ngây thơ ngửa đầu nói với mẹ cậu: “Cô giáo Tô dạy cho con gọi cô ấy là darling!”
Pia!!! Tô Y giống như nhìn thấy trên đỉnh đầu đè xuống sáu chữ to vàng kim lóng lánh: Quyến rũ trẻ vị thành niên!
Đè ép cô thành thịt nát ——
Lạc Vũ cà lơ phất phơ tiêu sái đến cửa phòng học, vẻ mặt châm biếm nói với Tô Y: “Cô giáo à, thì ra cô có sở thích yêu nhi đồng! Ai da da ——”
“Loại như em ấy em sẽ yêu sao? Nhanh biến cho cô!” Tô Y vội thanh minh cho bản thân, hồn nhiên không phát giác mẹ Triệu vừa mới đi ra liền “vèo” một tiếng lôi con trai trở lại. “Con tôi thì thế nào? Chẳng lẽ còn không xứng với quả dưa già cô sao? Trâu già gặm cỏ non, quyến rũ trẻ vị thành niên. Tôi sẽ đi tố cáo cô với hiện trưởng.”
Tô Y co rút khóe miệng, hoàn toàn dở khóc dở cười. Tô Nhiên, anh không chịu trách nhiệm mau mau trở lại đi, bọn họ liên hiệp lại khi dễ bà xã của anh! Aaaaaaa —— Mặc dù anh cũng không phải là người tốt gì —— Cô thừa nhận!