★☆※☆★★☆※☆★ Mẫu chuyện xưa nhỏ – Trả thù ★☆※☆★★☆※☆★
Tô Nhiên không để cho Tô Y tìm đối tượng. Tô Y quyết định khởi nghĩa phản kích!
Vì vậy, ngày nào đó. . . . . .
Tô Nhiên kêu lên: Em không phân biệt được đường và muối sao? Em bỏ nhiều muối như vậy vào trong cháo của anh làm gì? Đầu gỗ đơn bào ngu ngốc!
Lại một ngày nào đó. . . . . .
Tô Nhiên rống to: Nói với em bao nhiêu lần rồi, không nên để quần áo màu đỏ ra màu của em giặt cùng áo sơ mi trắng của anh. Như thế này sẽ bị nhiễm màu. Chân tay vụn về, không có đầu óc!
Lại lại một ngày nào đó. . . . . .
Tô Nhiên giận dữ: Tiểu thuyết anh mới đánh đâu? Em cư nhiên xóa hết tất cả của anh rồi? Con nhóc chết tiệt kia, xem anh thu thập em như thế nào!
Vì vậy sáng ngày hôm sau, từ trong phòng Tô Y truyền ra một tiếng tru lên cực kỳ bi thảm: Má ơi!! Tóc của cô đâu? Như thế nào vừa ngủ dậy cô đã biến thành người hói đầu rồi? ~~o(>_
★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★
Tô Y nằm trên gường vò đầu bứt tóc hờn dỗi, lúc này điện thoại trong phòng khách vang lên. Người gọi điện thoại đến giờ này không phải là ai khác, khẳng định chính là mẹ ở quê xa rồi.
Nhân viên tiếp điện thoại Tiểu Tô Y mở cửa phòng đi ra ngoài tự động tự giác bắt điện thoại, đặc biệt già mồm cãi láo ôm ống nghe nói một câu: “Mẹ, con nhớ mẹ muốn chết.”
Làm cho Tô Nhiên nghe thấy mà nổi hết da gà ——
“Tiểu Y, con cùng với anh trai đi ra ngoài sao? Vừa rồi mẹ gọi không có ai bắt máy.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói dịu dàng hiền lành của mẹ Tô.
Tô Y trừng mắt nhìn Tô Nhiên. “A, anh trai đi xem mắt rồi. Cô gái kia rất đẹp, mẹ cũng sắp có cháu bồng rồi!”
“Thật?” Mẹ Tô hiển nhiên kích động!
Tô Y bĩu môi trừng mắt với không khí không thèm trả lời.
Tô Nhiên: “Nghe nói gần đây trên mạng có một nữ sinh đại học rất nổi tiếng, trốn ở trong phòng xem phim sex đến nổi chảy máu mũi ngất xỉu. Ha ha!”
Tô Y nhanh chóng mở cửa, cúi đầu khom lưng, khuôn mặt xán lạn như ánh mặt trời. “Hắc hắc, hoàng thượng, ngài gọi nô tỳ có gì phân phó?” Cô tin tưởng anh cũng không phải đang uy hiếp. Lão xửnam biến thái Tô Nhin này chuyện gì cũng có thể làm.
Tô Nhiên khinh thường liếc cô một cái, sau đó đi vào nhà bếp, mở tủ lạnh kiểm tra. “Chúng ta không còn thịt, không còn nước hoa quả, không còn đồ ăn, trứng gà cũng không còn. Em đi siêu thị mua một ít về đi!”
Tô Y lập tức cung kính cúi đầu. “A, biết rồi.”
Tô Nhiên nhìn thấy bà xã nhỏ ngoan ngoãn phối hợp như vậy, vừa lòng vỗ vỗ đầu cô. “Hai thật nghe lời, đi đi!”
“Đi ngay bây giờ sao?” Hiện tại là 2 giờ, thời điểm nóng nhất giữa trưa. Mặt trời chói chang tháng tám đều có thể phơi người ta đến cảm nắng.
“Vậy em muốn ở nhà xem tin tức nữ sinh đại học kia?” Tô Nhiên khoanh tay bình thản nhìn cô.
Tô Y ủ rũ giống như trái cà bị dính sương, chỉ có thể giả bộ đáng thương đến tranh thủ đồng tình. “Nhưng hiện tại bên ngoài trời rất nóng, không tin anh ra ngoài nhìn thử xem.”
“Anh không ra, anh sợ phơi nắng.” Tô Nhiên nói chuyện đương nhiên.
“A! Vậy em thì không sợ phơi nắng đúng không? Em cũng không phải là cây xương rồng trên sa mạc!” Độc tài chuyên chế! Kháng nghị!
Tô Y giận mà không dám nói gì, hờn dỗi lườm một cái về phía bên cạnh, vừa vặn nhìn thấy trên bàn trong phòng khách có một chậu cá nhỏ. Nhất thời mặt mày hớn hở vui vẻ như điên. “em không đi, cá nhỏ của em sắp sinh, em muốn ở nhà đỡ đẻ.” Sau đó ba chân bốn cẳng bay nhah chạy đến trước mặt chậu cá, đột nhiên phát hiện nhiệt tình yêu thương đối với đám cá ngốc không biết là giống gì bình thường ngay cả cho ăn cũng không cho ăn.
“Anh xem! Tô Nhiên sắp sinh!” Tô Y kích động không thôi chỉ vào cái bụng phình của một con cá nhỏ màu bạc, hưng phấn kêu to.
Tô Nhiên đi tới run rẩy nhìn từ trên đầu cô xuống. “Nói bao nhiêu lần rồi, không cho con cá mẹ nhỏ kia lấy tên anh. Anh nghe xong rất kỳ quái, em mau đổi tên khác cho nó. Hoặc là gọi một hai ba, hoặc là gọi AB, dù sao cũng không cho kêu là Tô Nhiên.”
Tô Y quay đầu không có ý tốt quan sát Tô Nhiên, sau đó lắc lắc đầu, rất đau lòng nói: “anh, AB là tên băng vệ sinh nha ~~, sao anh lại thích dùng tên của băng vệ sinh? Chậc chậc chậc! Quả nhiên thật biến thái! ~~~”