Nhà Có “Sói” Đói – Chương 28 Mang anh trai đi hẹn hò – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Nhà Có “Sói” Đói - Chương 28 Mang anh trai đi hẹn hò

★☆※☆★★☆※☆★ Mẫu truyện xưa nhỏ – Tự mình đa tình ★☆※☆★★☆※☆★

Lục Hàn Tịch nhìn thấy một hình xăm hình bươm bướm xinh đẹp trên tay phải

của An Tiểu Nhược, vì vậy len lén chụp lại, tìm người xăm lại cho anh

một cái giống y như vậy lên tay trái, vị trí cũng giống nhau như đúc.

Lục Hàn Tịch: Tiểu Nhược, em xem, hai chúng ta có hình xăm tình nhân nè!

An Tiểu Nhược: Hình xăm? Tôi chưa bao giờ chơi thứ đồ này!

Lục Hàn Tịch: Gì? Ngày đó anh rõ ràng nhìn thấy trên tay phải của em có một hình xăm hình bươm bướm!

Tô Y: Ha ha~~ Đó là do em vẽ lên cho cậu ấy. Có phải rất giống thật hay không?

Lục Hàn Tịch: Tiểu Y, anh em có ở nhà không?

Tô Y: Anh ấy mới đi ra ngoài, sao vậy? A —— Anh —— cứu mạng! Lục Hàn Tịch muốn giết em.

★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★

Lục Hàn Tịch ưỡn mặt ra, tiếp tục khi dễ con gái người ta. “Hắc hắc —— Trị

bệnh bằng hoá chất tốt! Tốn nhiều tiền, tôi còn không lấy tiền cô! Đây

không phải là tỏ rõ quyết tâm đánh cuộc của tôi với cô hay sao?! Ha ha

——”

“Biến thái!” An Tiểu Nhược nặn ra hai chữ từ kẽ răng, sau đó

không liếc Lục Hàn Tịch một cái, cầm đũa, trong lòng buồn bực ăn cơm.

Tô Y cùng Tô Nhiên tâm ý tương thông, cười liếc mắt nhìn nhau, vừa nhìn có chút hả hê, vừa hiểu rõ lẫn nhau.

Bốn người “vui vẻ hòa thuận” ăn xong cơm trưa, An Tiểu Nhược xem đồng đồ

đeo tay một cái, nói cô muốn về nhà. Cô tới là muốn xem Tô Y bệnh thành

cái dạng gì, hôm nay vừa nhìn thấy người rất có tinh thần, cũng không có gì để xem, ngược lại có chút thất vọng. Ho khan một cái.

Tô Y

lôi kéo tay của An Tiểu Nhược chết sống không cho người rời đi. “Bây giờ bên ngoài đang rất nóng, chờ xe bus không phải sẽ nóng chết cậu hay

sao, chờ mát một chút hãy về.”

An Tiểu Nhược cảm động đến lã chã chực khóc. “Không sao, mình đi taxi về, không tới 10 đồng.”

Lục Hàn Tịch thính tai nghe được, hỏi An Tiểu Nhược, “Nhà cô ở đâu? Nếu

không cô đưa 10 đồng kia cho tôi đi. Xe của tôi so với taxi bên ngoài

ngồi thoải mái hơn.”

“Cô đi rồi sẽ biết.”

“Giả bộ thần bí cái gì! Không nói thì thôi! Stop! Tôi cũng không hiếm lạ gì

đâu!” [Thanh Đình: Cũng không biết vừa rồi là ai mới hỏi. Mồ hôi~~ ]

Xe hơi vững vàng chạy trên đường, Hạ Vũ Hiên đột nhiên nghiêng đầu hỏi: “Biết cỡi xe đạp không?”

Tô Y tự hào đáp: “Đương nhiên biết. Làm người không phải nên biết cỡi xe đạp sao?”

Tay Hạ Vũ Hiên cầm vô lăng không tự chủ nắm thật chặc, khóe miệng co rút hai cái.

Tô Y đầu gỗ dĩ nhiên không có chú ý đến phản ứng của người bên cạnh, chẳng qua là đang nhớ lại chuyện khi còn bé.

………

Cỡi xe đạp là do Tô Nhiên dạy cô. Khi đó cô bị té không ít lần, nhưng mỗi

lần đều có anh trai làm đệm ở bên dưới, cho nên mỗi lần đều là anh trai

bị thương. Tô Y đau lòng vì mỗi lần anh trai đều bị cô liên lụy, liền

chọn một ngày thừa dịp Tô Nhiên không có ở nhà, ở trong khoảng sân không lớn không nhỏ tự mình luyện tập, nhưng lại không cẩn thận lại té ngã.

Lần đó bị ngã vô cùng nghiêm trọng, hai đầu gối cùng hai cùi chỏ đều bị

chảy máu.

Cô còn nhớ rõ khi Tô Nhiên về đến nhà nhìn thấy dáng vẻ cô bị thương thì liền hung hăng đánh một cái vào sau lưng cô. Đó là lần duy nhất anh trai đánh cô. Sau đó cô thấy anh tra rơi nước mắt. Anh

trai từ nhỏ đã rất quan tâm cô đi? Chẳng qua là lúc đó cô không hiểu

những thứ này.

Hạ Vũ Hiên thấy bản thân nói xong mà người bên

cạnh lại không có chút phản ứng nào, giống y như đầu gỗ, cảm giác thật

mất mặt. Vì vậy dùng sức mà bấm còi một tiếng, tức giận nói: “Này, cô

đang thất thần cái gì? Không chuyên tâm nghe người khác nói chuyện rất

là không lễ phép. Cô có biết hay không?”

Tô Y phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt ngây ngốc hỏi: “A, ha ha, cậu vừa mới nói cái gì?”

Làm cái gì? Câu này cũng không có nghe? Hạ Vũ Hiên thất bại cúi đầu, cảm

giác trước mắt tất cả đều là vạch đen. “Được rồi, coi như tôi không nói

gì.”

“Vậy cậu còn hỏi tôi làm gì?”

“……” Hạ Vũ Hiên có loại kích động muốn cào tường!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.