“Như thế nào em vẫn còn chưa chịu dậy!!”
Một tiếng quát chói tai giận dữ kèm theo một tia bất đắc dĩ. Tô Y mắt nhập nhèm buồn ngủ nằm ngay đơ thành hình chữ K ở trên giường, mơ mơ màng màng nhìn thoáng qua vật thể cao lớn đứng bên giường. Thật là buồn ngủ! Cô nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
“Hôm nay là Chủ Nhật mà, cho em ngủ thêm một chút.” Tô Y mơ hồ không rõ nói xong liền xoay người lại tiếp tục giả chết. Tối hôm qua xem anime boylove cao H kích động đến đêm khuya, thiếu ngủ nghiêm trọng, hôm nay nói gì cũng phải ngủ bù.
Tô Nhiên thấy bộ dáng đáng chết không chịu để tâm của cô liền muốn tức giận, xốc chiếc chăn màu bạc trên người cô ra, tùy tay lấy một quyển tập chí, vừa mới chuẩn bị đánh mông cô, nghĩ nghĩ lại luyến tiếc sợ cô đau, vì thế thay đổi một bịch khăn giấy đánh vào ót cô.
“Không phải em nói buổi trưa hôm nay mời anh ăn cơm hay sao?” Khó có được quỷ keo kiệt vắt chày ra nước này đột nhiên hào phóng mời cơm, vốn anh còn không dám tin thật vui mừng thụ sủng nhược kinh. Nhưng mà đã đến 11 giờ, cô nhóc thần kinh tùy tiện nào đó thế nhưng còn vùi đầu ở trong phòng ngủ nướng!
Tô Y bị bịch khăn giấy đánh cho giật mình, thoáng chốc không còn cảm thấy buồn ngủ gì nữa, giống như một con cá chết ưỡn lưng xoay người ngồi dậy. Một tay xoa xoa đầu tóc rối bù, một tay không ngừng hung hăng vỗ một cái lên đùi bản thân.
“A! Muốn mời anh ăn cơm! Em quên mất! Ha ha, anh đừng gấp, nếu đói bụng liền nhịn thêm chút nữa, ngàn vạn lần đừng ăn cái gì, để bụng một lát em dẫn anh đi ăn ngon!”
“Người nào sốt ruột! Anh chỉ không quen nhìn người nói chuyện không tính toán gì hết! Em sảng khoái chút đi, là một người không giữ chữ tín, không đầu óc, không nhân phẩm!” Tô Nhiên làm bộ khinh thường quở trách Tô Y xong liền xoay người bước ra khỏi cửa, vừa đi ra liền quay đầu lại nghiêm mặct chỉ trích Tô Y “Lần tới chú ý dùng từ, không phải “dẫn” mà là “mời”. Trong đó từ “mời” còn cố ý nhấn mạnh! = =
“Ra vẻ thanh niên có học vấn cái rắm gì!” Tô Y thật không có khí phách nhỏ giọng rầm rì, nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo. Nhưng vừa cầm lấy chiếc váy ngủ màu trắng cô liền trợn tròn mắt, váy ngủ ở trong tay, vậy mặc trên người cô là cái gì?
“A!!”
Tiếng hét thảm này có thể dùng hai thành ngữ để hình dung: Khó nghe, cực kỳ bi thảm!
Thì ra tối hôm qua xem xong phim Tấm Ảnh Tiểu Hoàng, trên người nóng quá liền cởi váy ngủ ra. Bây giờ trên người cô chỉ có một cái áo dây lỏng lẻo cùng cái quần lót gợi cảm mà thôi.
“Tô Nhiên, cái đồ rùa nhà anh! Về sau không được tự tiện xông vào phòng của em, bằng không em sẽ mách mẹ nói anh là lưu manh. Anh nhìn lén em, anh không biết xấu hổ, anh bị bệnh!”
Tô Y há to miệng: Vì sao?
Tô Nhiên đúng lý hợp tình: Bởi vì em phải hầu hạ anh! Bởi vì anh là anh trai!
Tô Y ủ rũ: A, vậy phải hầu hạ đến khi nào? Lúc nào thì em có thể tìm bạn trai?
Tô Nhiên gõ cái đầu ngu ngốc của cô một cái: Em nhớ kỹ cho anh, anh có bà xã chẳng khác nào em có ông xã! Em có hiểu hay không?
Tô Y như có chút hiểu gật gật đầu. “Anh, vậy anh vì hạnh phúc của em nên nhanh chóng kết hôn đi!”
= =
Về phần Tô Y nhận không ra bị Tô Nhiên nắm cán chuôi, trước không nói cho cô biết, chúng ta tiếp tục trở về đề chính.
Tô Nhiên giống như không chút để ý nhắc nhở, “Mượn tiền có thể, nhưng mà em phải nhớ kỹ, mượn bao nhiêu tiền thì phải hầu hạ anh bấy lâu thời gian.”
Tô Y vỗ ngực một cái, vô cùng hào phóng: “Được!”
Hừ hừ —— chỉ cần anh ăn bữa Hồng Môn Yến này, nói không chừng anh sẽ lập tức đuổi cô ra khỏi nhà, rốt cuộc cũng không muốn nhìn thấy một cái bóng đèn bự cực sáng này. Đến lúc đó cô có thể danh chính ngôn thuận triệt để thoát khỏi ma trảo của lão yêu quái anh rồi. Ha ha! Hắc hắc!
Hai người cùng đi ra thang máy, Tô Y lập tức như một đầu xe lửa vọt tới phía trước đón một chiếc xe taxi. Sau đó đặc biệt niềm nở cúi đầu khom lưng mở cửa xe giúp Tô Nhiên. Tô Nhiên ẩn ẩn cảm thấy, có lẽ bữa cơm này thật đúng là không phải ăn không trả tiền. Có câu nói: Không có việc gì mà ân cần, không phải gian trá tức trộm cắp! Chồn đến chúc tết nhất định không có lòng tốt gì.
Quả nhiên, lúc anh bị cô gái nhỏ tự cho là đúng kia dẫn đến chỗ, khi anh nhìn thấy trước cái bàn kia là một đại mỹ nữ xinh đẹp động lòng người đã ngồi sẵn. Rốt cục anh cũng hiểu rõ, cái cô gái nhỏ có đơn bào nhà anh này đơn thuần là chán sống!