Đêm trăng sáng chói, bầu trời đầy những vì sao lấp lánh, cảnh vô cùng đẹp đẽ nhưng trái ngược với nó, phía trên bầu trời kia đã bị mây đen do khói tụ lại che phủ, dưới là cả một mảnh rừng đang chìm vào biển lửa, khắp nơi khói lửa mịt mù.
Đối diện với Nguyên Long hiện tại là hai con yêu thú Tứ giai trung kì đang trong trạng thái điên cuồng.
Bản thân Nguyên Long tu vi cao nhất cũng chỉ mới Tứ trọng sơ kỳ thể tu mà thôi, cũng may hắn đánh lén thành công nên thực lực hai tên đó giảm rất nhiều.
“Nhân loại, ngươi muốn chết thế nào” Lôi báo dù bị đánh tới trọng thương nhưng tính cách hung hăng vẫn không giảm, còn lên tiếng đe dọa Nguyên Long.
“Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng, bị đánh đến ngu rồi sao ?” Nguyên Long gương mặt nhìn Lôi báo như thằng ngu khiêu khích nói.
Lôi báo làm sao nhẫn nhịn được, nó ngay lập tức rống to phóng tới Nguyên Long, cả người tràn đầy lôi điện bao quang hóa thành một luồng sáng xông thẳng tới hắn, Nguyên Long thấy thế liền tụ tập lôi linh khí vào tay tay phải, hỏa linh khí vào tay trái, đạp một chân ra trước, hai tay đưa ra sau, ý đồ ngạnh kháng Lôi báo.
Hai người cùng lúc rống to.
“Chết đi ti tiện nhân loại, Lôi tốc!”
“Để xem ai chết, Lôi Hỏa Tranh Phong Quyền!”
Kết quả ngay đó phân định.
Oanh!
Cảnh tượng như sau băng va vào nhau.
Cả hai người đều văng ra sau, Lôi báo bay đi xa hơn một chút, gương mặt máu thịt be bét, từ từ đúng dậy, ánh mắt phẫn nộ xen lẫn một tia e ngại nhìn xem Nguyên Long.
Nguyên Long hai cánh tay cũng chảy máu rất nhiều, nhiều vết thương sâu thấy cả xương, nhưng đang dần hồi phục.
Hỏa điểu thấy tình huống như vậy lập tức nắm bắt thời cơ, ngay lập tức lao xuống, muốn nhân lúc Nguyên Long bị thương lấy mạng hắn. Móng vuốt sắc bén đưa ra bao chùm hỏa diễm nhắm thẳng vào đầu Nguyên Long.
Quát!
Bỗng nhiên một tiếng kêu vang lên, ngay lập tức tiếp cận Hỏa điểu với tốc độ nhanh chóng.
“Cái gì ?!”
Hỏa điểu lập tức cảm thấy được bất thường ngay lập tức dừng lại nhìn về một phía.
Liền thấy một đám lửa đang lao nhanh về phía, đến khi lại gần mới thấy rõ, đó là một còn phượng hoàng sải cánh 8m, toàn thân rực lửa lao cực về phía nó mang theo nhiệt độ nóng rực.
Hỏa điểu ngay lập tức vỗ mạnh cánh tránh đi vị trí cũ, tưởng thoát được Hỏa phượng hoàng thì Hỏa phượng hoàng ngay lập tức đổi hướng về phía nó. Hỏa điểu thấy thế liền đập cánh liên tục thay đổi vị trí nhưng vẫn bị Hỏa phượng hoàng theo sát.
“Đáng chết, thứ quái quỷ này cứ bám sát không buông!”
Thấy bản thân không trốn tránh được Hỏa phượng hoàng truy sát nó liền thay đổi kế hoạch, toàn thân nổi lên rừng rực hỏa diễm bao chùm, dùng hết tốc độ lao về phía Hỏa phượng hoàng.
Dưới bầu trời đêm, Hỏa phượng hoàng và Hỏa điểu như hai cái mặt trời làm sáng chói cả khu rừng, ngay lập tức bọn chúng lao vào nhau với tốc độ chóng mặt.
Ầm!!!
Một âm thanh vô cùng lớn xuất hiện, cứ như hai cái thái dương lao vào nhau, cả hai tại ra vụ nổ vô cùng lớn tạo ra sóng xung kích thổi bay mọi thứ, làm biển lửa lan khắp ra xung quang khu rừng.
A!!!
Bỗng nhiên có một bóng bay ra khỏi vụ nổ mang theo tiếng kêu thảm thiết.
Ầm!
Cái bóng đó liền nhanh chóng lao xuống đập mạnh vào mặt đất, khói bụi bốc lên.
Đợi sau khi khói bụi tan đi liền lộ ra thân ảnh chật vật của Hỏa điểu, lông vũ trên người bị tổn hại rất nhiều, vết thương cháy xém. Ánh mắt phẫn uất nhìn xem Hỏa phượng hoàng trên bầu trời, hắn vậy mà lại thua một cái hàng giả phượng hoàng.
Hỏa phượng hoàng kiêu ngạo ngẩng đầu, khinh thường nhìn xuống Hỏa điểu, nhìn rất có linh tính.
Hỏa phượng hoàng này là hắn đã tạo ra trước khi đi đến chỗ 4 con yêu thú, dù sao hắn chỉ có một mình mà lại tới gần 4 con yêu thú có tu vi cao hơn hắn nên hắn phải đề phòng một chút.
Hỏa phượng hoàng là hắn dùng Tứ Linh Diễn Sinh để tạo ra hơn nữa còn gia trì thêm rất nhiều hồn lực nên vô cùng có linh tính, đòn tấn công hồi nãy của nó cũng có gia trì thêm hồn lực nên mới gây ra tổn hại lớn như thế đối với Hỏa điểu, hơn nữa chỉ cần Nguyên Long không chết thì Hỏa phượng hoàng có thể duy trì mãi mãi.
Lôi báo thấy đối phương tự nhiên xuất hiện một cái Hỏa phượng hoàng tới hỗ trợ liền cảm thấy tình huống không ổn, trong lòng nặng nề, cả hai yêu thú bọn chúng hiện đang ở trạng thái bị trọng thương, đối phó với Nguyên Long đã không nắm chắc phần thắng bây giờ lại còn thêm Hỏa phượng hoàng.
Hỏa điểu lần nữa đứng dậy, gương mặt tràn đầy phẫn nộ, nó là hỏa yêu thú tính tình vốn nóng nảy, bây giờ lại bị một cái giả phượng hoàng đánh trọng thương, nó thế mà còn khinh bỉ hăn, cảm giác lòng tự trọng của bản thân bị tổn thương, tức giận lấn át ý chí, ngay lập tức phóng tới Hỏa phượng hoàng.
Hỏa phượng hoàng thấy thế cũng không lùi bước, giang rộng đôi cánh rực lửa rít rào một tiếng rồi ngay lập tức lao tới Hỏa điểu, trận đại chiến trên không tiếp tục diễn ra.
Quay trở lại Nguyên Long.
Nguyên Long thấy ánh mắt của Lôi báo hiện lên một tia e ngại, hắn liền chủ động xông lên đề phòng hắn chạy thoát, cả người hắn đều là bảo đi, để hắn chạy mắt thì thật đáng tiếc.
Lôi báo thấy Nguyên Long xong lên, tính cách hung ác nó cũng không lùi bước mà còn ngay lập tức xong, cả 4 chân hình thành lôi điện di chuyện với tốc độ cao, sau đó liền hướng lôi trảo về phia Nguyên Long.
Nguyên Long thấy thế cũng liền giơ lên lôi quyền tới đón đỡ.
Ầm!
Trảo và quyền va chạm với nhau sau đó hai bên liền nhảy lùi lại phía sau. Hai người liền nhìn nhau một lúc liền lúc liền lần nữa xông tới. Trảo và quyền va chạm nhau liên tục, tạo ra lửa điện tàn phá khắp nơi.
Trong lúc chiến đấu Nguyên Long cũng liên tục nhắm vào chân Lôi báo khiến cho nó cảm thất ỷ khuất vô cùng, hắn cũng không hiểu vì sao một nhân loại như Nguyên Long lại có thể chính diện ngạch kháng yêu thú như nó, còn linh lực thì dường như vô cùng vô tận.
Hơn nữa mỗi một lần cùng hắn va chạm nó đều sẽ cảm thấy linh hồn của nó vô cùng đau đớn, cảm giác như đối phương có lực lượng thần bí nào đó có tác dụng tác động trực tiếp vào linh hồn của nó vậy, khiến nó cảm giác vô cùng khó hiểu.
Toàn thân của Nguyên Long không ngừng phun ra nút vào linh khí lẫn khôi phục, quả cầu trong người hắn cũng không ngừng nghỉ tạo ra linh khí.
Bản thân Nguyên Long cũng càng đánh càng hăng, khóe miệng nở một nụ cười sảng khoái, trong lòng chiến ý tràn đầy, càng hướng về phía Lôi báo đè ép mà đánh.
Trận chiến kéo dài được một lúc thì Lôi báo cũng dần kiệt sức mà Nguyên Long từ lúc bắt đầu linh lực vẫn dồi dào cứ thế này sẽ bị Nguyên Long giết chết, cảm thấy bản thân đang yếu thế trong đầu Lôi báo liền nghĩ tới chạy trốn.
Nguyên Long cảm thấy Lôi báo tâm tình dao động, hắn càng ra sức áp sát tấn công không cho Lôi báo tẩu thoát.
Nhìn thấy Nguyên Long cảm đường tẩu thoát của bản thân, nhất quyết muốn giết chết nó, Lôi báo liền càng thêm điên cuồng, nếu đối phương đã muốn dồn hắn vào chỗ chết hắn liền muốn đối phương đi theo cùng.
Lôi báo ngay lập tức điều động toàn thân yêu khí muốn dẫn bạo yêu đan của bản thân, thấy tình huống như vậy Nguyên Long ngay lập tức dùng hết hồn lực đánh một đòn trực tiếp vào sâu trong linh hồn Lôi báo.
Kết quả là Lôi báo cảm giác một cơn đau vô cùng đau đớn, thấu xương. Quá trính tự bạo cũng dừng lại, Nguyên Long thấy thời cơ đã đến liền nắm bắt lấy không muốn dây dưa nữa, tay phải đưa ra sau ngưng tụ hai luồng linh lực khác nhau, sau đó liền xông tới đấm thẳng vào Lôi báo.
“Lưu Thủy, Liệt Hỏa, Xung Bạo Quyền!!!”
Oanh!!!
Cuồng bạo nổ lớn xảy ra, sóng xung kích thổi bay mọi thứ xung quanh máy máy chục trượng, hai thứ thuộc tính vốn xung khắc nhau nay hợp nhất tạo nên sức toàn phá vô cùng to lớn.
Sau một lúc khói bụi tản mất, một thân ảnh từ trong đó xuất hiện.
“Khục khục, không cẩn thận liền đem bản thân cũng góp vào” Nguyên Long từ trong đi ra, cả người dính đầy tro đen, vài chỗ bị cháy xém. Nhất là cánh tay phải của hắn bị nổ mất phần lớn thịt hiện cả xương ra ngoài.
“Cũng may còn giữ được” Nguyên Long không những không bận tâm còn đắc ý cười nhìn xem trong tay mình, bên trong là một viên ngọc màu tử sắc. Không sai, đây chính là yêu đan của Lôi báo. Trong lúc vụ nổ xảy ra Nguyên Long đã nhanh tay nắm lấy nó để tránh nó bị nổ nát. Linh hồn của Lôi báo cũng đã bị Nguyên Long tổn thương trầm trọng nên đã hủy diệt, không thể dùng yêu đan để chạy trốn.
Nguyên Long nhìn xem một lúc thì cất vào trong hệ thống, cái này lúc nào hấp thu cũng được, giờ trước tiên phải giải quyết 2 tên kia cái đã.
Nguyên Long ngay sau đó nhanh chóng phóng tới chiến trường của Hỏa phượng hoàng.
Đi được vài giây thì hắn đã tới nơi, nơi đây bây giờ đâu đâu cũng là biển lửa, hắn nhìn lên bầu trời liền thấy Hỏa phượng hoàng và Hỏa điểu đang điên cuồng lao vào nhau liên tục.
Hỏa phượng hoàng vẫn như cũ lành lặn, toàn thân khí thế nổi lửa phừng phừng kiêu ngạo nhìn xem xem Hỏa điểu.
Còn Hỏa điểu nhìn vô cùng chật vật, lửa trên người đã không còn nhiều như lúc đầu, xem ra yêu lực sắp cạn kiệt rồi.
Hỏa điểu trên trời bất lực nhìn xem Hỏa phượng hoàng, cảm thấy trong lòng vô cùng biệt khuất, đối phương đáng mãi không thì không chết, còn chạy thì cứ bị đuổi theo, hỏi xem hắn có thể làm gì được a.
Hỏa điểu bỗng nhiên quay đầu xuống dưới nhìn, liền thấy Nguyên Long đang nhìn nó.
“Sao hắn lại ở đây, không lẽ Lôi báo xảy ra chuyện gì rồi” Hỏa điểu đôi mắt ngưng trọng nhìn xem hắn, một mình Hỏa phượng hoàng đã đủ giây dưa hắn đến chết rồi bây giờ còn thêm hắn nữa.
Hỏa điểu lập tức không suy nghĩ nhiều, ngay lập tức quay đầu bỏ chạy.
“Muốn chạy sao, đâu có dễ như thế ?” Nguyên Long nhìn thấy Hỏa điểu bỏ chạy liền bay lên đuổi theo. Hỏa phượng hoàng cũng tăng tốc theo sát.
“Nhân loại khốn kiếp, ngươi đừng có ép ta” Hỏa điểu nhìn thấy 2 tên quái vật ở phía sau đuổi sát liền tức giận rống to chửi rủa.
“Ta ép ngươi đấy, ngươi dám làm gì ta” Nguyên Long liền mở miệng chọc tức hắn.
“Khốn kiếp, ngươi đi chết đi” Hỏa điểu ngay lập tức mất lí trí xông vào Nguyên Long, chuẩn bị tự bạo yêu đan.
Nguyên Long thấy thế nhếch miệng, chuẩn bị dùng lại trò cũ, trên đường chạy tới Nguyên Long đã ăn Hồi hồn đan mà hắn quay ra từ hệ thống, nên giờ hồn lực của hắn đã tràn đầy.
Hỏa phượng hoàng ở kế bên cũng ngay lập tức lao tới ngăn cản Hoa điểu.
ÁC!
Hỏa điểu ngay lập tức đau đớn từ tận trong linh hồn sau đó Hỏa phượng hoàng lao tới đụng bay Hỏa điểu xuống đất, Nguyên Long thấy thế liền đưa tay lên trời, thủy linh lực cùng lôi linh lực điên cuồng tụ tập vào lòng bàn tay hắn hình thành một quả cầu to gần bằng quả bóng rổ chứa đầy lôi và thủy linh lực.
“Thủy Lôi Oanh Phá” Nguyên Long ngay lập tức ném về phía Hỏa điểu, thủy vốn khắc hỏa giờ còn cộng thêm lôi được tăng sức mạnh nhờ thủy, uy lực không nói cũng biết.
Oanh!
Một vụ nổ lần nữa xảy ra, thôn phệ toàn bộ Hỏa điểu và cây cối xung quanh. Hỏa điểu chết không thể chết thêm.
Nguyên Long đợi khói bụi tan đi liền bây xuống. Cũng may yêu đan của Hỏa điểu vẫn còn nguyên vẹn, linh hồn cũng đã bị hủy diệt.
Nguyên Long cất yêu đan vào trong hệ thống, tiếp đó liền thu hồi Hỏa phượng hoàng.
Làm xong hết thảy, hắn ngay sau đó liền quay lại chỗ Thiên Nguyệt Ma Chu.
Chưa đầy nữa vài phút liền đã tới nơi, Nguyên Long nhìn xem cảnh tượng trước mắt, Thiên Nguyệt Ma Chu hiện đang dùng 4 chân trước của mình vào sâu trong người Hỏa hùng, trên người nàng có một chút cháy xem, còn con nhện nhỏ phía sau không bị gì cả.
Còn Hỏa hùng bay giờ đã nằm dưới đất, cả người tản phát ra khí độc, xem ra đã bị độc chết.
“Không hổ là thánh linh, dễ dành như thế liền độc chết Hỏa thuộc tính yêu khí” Nguyên Long cảm khái, nên nhớ hỏa thường khác độc a, vậy mà Hỏa hùng cùng tu vi với nàng cũng bị độc chết.
Nguyên Long từ từ bước tới trước mặt nàng, gương mặt nàng vẫn như cũ bình thản không cảm xúc, nhìn xem mấy vết thương trên người nàng hắn liền lấy ra hồi huyết đan đưa nàng.
“Nàng ăn đi, nó có thể trị thương cho nàng”
“Cảm tạ” Thiên Nguyệt Ma Chu thấy linh đan nồng đậm linh dược nàng liền nhận lấy.
Con nhện nhỏ sau lưng nàng tám mắt nhìn chằm chằm hắn. Trong miệng còn ngậm hóa hình thảo, nhìn kĩ cũng rất dễ thương đi.
“Có thể cho ta biết phu quân nàng ở đâu sao ?” Nguyên Long buộc miệng hỏi một câu.
“Ta chưa từng giao phối với ai cả” Thiên Nguyệt Ma Chu bình thản nói.
“Thế đứa nhỏ này là sao ?” Nguyên Long thắc mắc.
“Đứa nhỏ này là do ta dùng tinh huyết của chính mình tạo ta” Thiên Nguyệt Ma Chu vừa nói vừa vuốt ve đầu nhện con.
“Là như vậy sao” Nguyên Long gật gật đầu.
Bỗng nhiên Thiên Nguyệt Ma Chu quay sang Nguyên Long nói.
“Ngươi vì sao lại giúp ta ?” Nàng với chưa từng gặp qua Nguyên Long, không biết vì hắn lại giúp nàng.
“Ta muốn nàng đi theo bên cạnh ta, được không ?” Nguyên Long ánh mắt chân thành nhìn xem Thiên Nguyệt Ma Chu nói ra lời trong lòng.
“Muốn ta đi theo ngươi ?”
“Ân” Nguyên Long gật đầu.
Thiên Nguyệt Ma Chu nhìn xem ánh mắt chân thành của Nguyên Long trong lòng suy nghĩ, mặc dù hắn đã cứu nàng nhưng một yêu thú đi theo một tu sĩ thường sẽ mất đi tự do, sẽ theo tuân theo lệnh của tu sĩ đó.
Nguyên Long dường như cảm nhận được băn khoăn trong lòng băn khoăn của Thiên Nguyệt Ma Chu hắn liền nói thêm.
“Ta đương nhiên sẽ không bắt ép nàng làm việc nàng không muốn, nàng vẫn có tự do của mình, ta cũng có thể giúp nàng đột phá ngũ giai nhanh chóng với bảo vệ mẹ con hai người”
“Thật sao ?” Thiên Nguyệt Ma Chu gương mặt xinh đẹp hơi ngạt nhiên nhìn hắn.
“Đưa tay cho ta” Nguyên Long đưa ra tay của mình.
Thiên Nguyệt Ma Chu nhìn xem tay hắn một lúc, sau đó liền đưa tay ra đặt lên tay hắn.
“Đừng chống cự” Nguyên Long ngay lập tức điều động thần thức, sau đó tất cả liền biến vào trong Thế giới châu.
——————-
“Nơi này là đâu ? Tại sao linh khí lại nồng đậm tới vậy ?” Thiên Nguyệt Ma Chu nhìn xem khung cảnh xung quanh liền vô cùng bất ngờ, nơi đây đẹp hơn bất cứ nơi nào nàng từng sống, hơn nữa linh khí lại nồng đậm vô cùng.
Con nhện nhỏ cũng liền hưng phấn nhảy xuống lưng nàng chạy khắp nơi.
“Đây là pháp bảo của ta, Thế giới châu, ở đây nàng liền có thể yên tâm tu luyện, cũng sẽ không có ai gây nguy hiểm cho mẫu nữ hai người.”
Nói đến đây, Nguyên Long liền nắm chặt tay nàng. Giọng nói ấm áp, ôn nhu đầy chân thành nói.
“Có thể cho ta cơ hội chăm sóc mẫu nữ hai người được không ?”
Thiên Nguyệt Ma Chu nhìn vào mắt hắn, nghe xong những lời này trong lòng liền mền nhũng, nàng từ trước tới giờ phải vất vả tu luyện, còn luôn bị những tên yêu thú lẫn nhân loại khác kiếm phiền phức, việc tối hôm nay cũng không phải lần đầu.
Thiên Nguyệt Ma Chu nắm lấy tay hắn đưa lại gần miệng nàng, nàng cũng từ từ hạ thấp người xuống.
Nguyên Long thấy thế liền thuận theo nàng, hắn tin nàng sẽ không hại hắn.
Thiên Nguyệt Ma Chu cúi người xuống cắn vào ngón tay của hắn, hắn liền cảm giác được có gì đó đi vào người hắn sau đó một liên kết gắn bó vô cùng thân thiết xuất hiện giữa nàng và hắn. Hai người có thể dễ dàng hiểu thấu đối phương đang nghĩ gì.
“Chúc mừng nha Nguyên Long, không ngờ tấm chân tình của ngươi lại có thể khiến cho Thiên Nguyệt Ma Chu chủ động thực hiện khế ước chủ tớ, khế ước này một khi thực hiện thì mệnh của nàng liền do ngươi quyết định” Linh nhi âm thanh trong đầu đột nhiên xuất hiện, mang theo giọng hưng phấn nói.
“Khế ước chủ tớ sao ?”
“Đúng, nếu ngươi chết nàng cũng chết theo mà nếu nàng chết thì ngươi không bị ảnh hưởng gì” Linh nhi giải thích.
Nguyên Long nghe xong liền cảm động trong lòng, càng ra sức nắm chặt tay nàng.
Thiên Nguyệt Ma Chu cảm nhận trong lòng hắn xúc động liền mỉm cười, nụ cười ấy đẹp như tiên tử, có thể làm bao nhiêu nam nhân gục ngã, muốn được gần nàng hơn để nhìn thấy nụ cười ấy.
“Yêu thú bọn ta nếu đã quyết định theo ai liền sẽ làm như vậy, chàng cũng không cần phải làm như thế” Thiên Nguyệt Ma Chu liền thay đổi xung hô, ôn nhu nhìn Nguyên Long.
“Nàng có tên sao ?”
“Không có”
“Vậy từ nay nàng liền lấy tên là Nguyệt Khinh La đi”
“Ân, ta từ đây liền là Nguyệt Khinh La của chàng” Khinh La gương mặt hạnh phúc nở nụ cười nói.