Nguyên Long Chi Lộ – Chương 11: Trách nhiệm bảo vệ – Botruyen

Nguyên Long Chi Lộ - Chương 11: Trách nhiệm bảo vệ

Khắp nơi khói bụi khắp nơi, muôn hình vạn trạng các loại vũ kĩ bay múa tứ phương, không ngừng có những tiếng hét thảm thiết vang lên, từng cái luồng sáng xuất hiện đưa những người không còn sức chiến đấu đưa đi, cũng có những người bị đánh tới không còn xác thịt để đưa đi. Có thể thấy được truyền thừa của Độ kiếp kỳ mang theo sức mê hoặc khủng khiếp như thế nào. Tất cả mọi người đều không ngừng chém giết lẫn nhau.

5 người Nguyên Long lúc này cũng đã bị cuống vào cuộc chiến, nhưng bọn hắn chỉ đứng một chỗ, không chủ động tấn công những người khác, chỉ có mấy tên không có mắt tìm tới bọn hắn mới bị Nguyên Long đánh cho bay ra khỏi sân.

Tình huống như vậy cứ tiếp diễn cho tới khi còn khoảng 50 người trên sân, trừ Nguyên Long ra thì tất cả đám người trên sân đều là Nguyên anh kì trở lên, lúc này đám người đó cũng đã bắt đầu để ý tới bọn người Nguyên Long, một tên tiểu tử Kim đan kỳ lại ở cùng với 4 cái mỹ nhân Nguyên anh kỳ họp lại làm một đội, đội hình như vậy đương nhiên dẫn đến đám người khác chú ý lẫn ghen ghét, đố kị.

Nói cũng lạ, lúc đầu trên cái sân này trừ 4 người mỹ nhân bên cạnh hắn thì tất cả đều là nam nhân, bảo sao bây giờ hắn đều bị mọi người ngứa mắt.

Ngay lập tức liền có mấy tên tới tìm bọn họ gây phiền phức.

Tổng cộng có 14 tên, bọn chúng gồm 7 tên Nguyên anh sơ kì, 5 tên Nguyên anh Trung kì, 1 tên Nguyên anh hậu kì và cuối cùng là một tên Nguyên anh viên mãn. Ngay lập tức đám người bọn người Nguyên Long liền tự chọn đối thủ cho mình.

Ngọc Liên đấu với 3 tên Nguyên anh sơ kì.

Thanh Loan đấu với 3 tên Nguyên anh sơ kì.

Băng Cơ đấu với 3 tên Nguyên anh trung kì.

Thanh Trúc đấu với 2 tên Nguyên anh trung kì và 1 tên Nguyên anh hậu kì.

Mỗi người các nàng đều là thiên tài trong thiên tài, vượt cấp đối chiến còn có thể làm được cho nên đối với việc chiến đấu với nhiều tên cùng tu vi như thế này chẳng nhằm nhò gì, còn chẳng đủ cho các nàng đánh.

Còn Nguyên Long thì phải đấu với 1 tên Nguyên anh sơ kì cùng 1 tên Nguyên anh viên mãn, đây cũng không phải do hắn tháo thắng muốn thể hiện mình mà chọn Nguyên anh viên mãn đánh, chỉ là tên này đúng là cố tình kiếm hắn a, nhìn vào ánh mắt đủ để thấy hai chữ đố kị trong đó, rõ ràng là ghen ghét hắn ở cùng với chúng nữ a.

“Hì hì, xem ra Nguyên Long người hưởng phúc diễm nhiều quá nên bị mọi người ghen ghét a” Tiểu nha đầu này Ngọc Liên vậy mà còn trêu trọc hắn vào lúc này, đợi khi có cơ hội hắn chắc chắn sẽ tét mông nàng cho hả giận.

“Nguyên Long, ngươi có nắm chắc đánh được hai người bọn hắn không ?” Chỉ có Thanh Trúc là giọng mang một tia lo lắng hỏi hắn, cô nàng này đúng là trong nóng ngoài lạnh a.

Nguyên Long giơ cái lên ngón cái, ánh mắt hướng vào nàng, gương mặt tuấn lãng không hề chứa một tia bận tâm, nhếch miệng nở một nụ cười tự tin nói.

“Chuyện nhỏ!”

“Xì, như vậy thì tốt, ngươi nhớ cẩn thận đấy” Thanh Trúc bị cử chỉ của hắn chọc cười, nàng cũng không quên dặn dò hắn cẩn thận.

Tiếp lấy trận chiến liền diễn ra. Chúng nữ đều xông lên đánh phủ đầu.

“Địa cấp trung phẩm vũ kĩ: Đại Đột Phá” Ngọc Liên hơi hé mở miệng nhỏ, sau đó liền có vài quả phong cầu xoay tròn với tốc độ cao bay ra sau đó lớn dần bằng một người trưởng thành bằng tốc độ cực nhất lao về mấy tên Nguyên Anh trước mắt.

“Đại cấp trung phẩn vũ kĩ: Đại Mộc Thương” Xung quang Thanh Loan xuất hiện mấy cái cộc gỗ to lớn, chỉ là mấy cái cộc gỗ đều là màu đỏ như máu. Thanh Loan đưa tay ra phía trước, mấy cái cộc gỗ liền lao nhanh về phía đối thủ.

“Địa cấp cực phẩm vũ kĩ: Đại Hỏa Ấn” Thanh Trúc ngưng tụ hỏa linh căn vào lòng bàn tay hình thành một cái chữ đại, ngọn lữa đó có màu đậm hơn lửa bình thường. Thanh Trúc vung tay về phía trước, chữ đại ấy liền đúng như tên nó bắt đầu phóng đại lên vô số lần, mang theo nhiệt hết sức khung bố.

“Địa cấp cực phẩm vũ kĩ: Đại Băng Thương Lâm” Băng Cơ ngưng tụ Băng linh lực vào lòng bàn chân phải, sau đó nàng nhẹ nhàng bước chân về phía trước, ngay lập tức có vô số ngọn băng lao to lớn mộc lên từ dưới đất lao về phía trước, từng ngọn băng lao đều vô cùng kiên cố cùng tỏa ra hàn khí cực kì lạnh lẽo.

P.s: Đéo hiểu sao trong đầu toàn chữ Đại.

——————

“Hừ, tiểu bạch kiểm, để xem không có mấy nữ nhân đó còn ai có thể tới cứu người” Người nói chuyện chính là tên Nguyên anh viễn mãn, nhìn bề ngoài liền biết hắn là cái Cẩu yêu. Bên cạnh hắn tên Nguyên anh sơ kì kia cũng là một tên Cẩu yêu.

Người hỏi làm sao ta lại biết đó là Cẩu yêu mà không phải Lang yêu sao, vì tên Cẩu yêu Nguyên anh sơ kì nhìn liền biết là một con chó cỏ. Tên Nguyên anh viêm mãn thì liền nhìn giống một con husky.

“Đúng đấy tiểu kiểm bạch kiểm, chuẩn bị chịu chết đi.” Tên chó cỏ mở miệng hùa theo mắng.

Trên trán Nguyên Long liền xuất hiện dấu # . Hai này đúng là tìm chết đi, lão hổ không ra tay còn tưởng là mèo bệnh đâu, để ta các ngươi thành cầy nướng hết.

Nguyên Long lập tức cả người cuồn cuộn nổi lửa thiêu đột xung quang, ngay lập tức một tiếng kêu vang dội từ người Nguyên Long phát ra.

Quát!

Ngay lập tức ngọn lủa bao phủ Nguyên Long tách ra khỏi hắn, hình thành hình bóng một chim lửa đảo một trên không sau đó liền lơ lửng ở trên không phía sau Nguyên Long, sải rộng đôi cánh dài 8m của mình, cả người cháy rực đỏ thẳm hỏa diễm, kiêu ngạo ngẩng cao đầu, liếc mắt khinh thường nhìn xuống hai tên Cẩu yêu.

“Không thể nào, tên tiểu tử đó có phượng hoàng trong người” Tên chó cỏ nhìn xem phượng hoàng liền hoảng sợ nói, có lẽ là do Cẩu yêu là yêu thú cấp thấp nên nhìn thấy phượng hoàng liền bị trấn áp hoảng từ trong huyết mạch đi.

“Đồ ngu, đó chỉ võ kĩ của hắn thôi, làm gì có phượng hoàng nào ở đây ?” Tên husky liền đánh vào đầu tên chó cỏ quát lớn, xem ra hắn cũng không có ngáo như husky bình thường.

“A, là phượng hoàng, không ngờ tên Nguyên Long này lại giấu ta võ kĩ lợi hại như thế, sau khi xong trận này nhất định phải hỏi tội hắn mới được, hứ” Ngọc Liên nhìn xem phượng hoàng nói, yêu kiều nhẹ hừ một cái.

Những người khác trên sân đều tạm thời dừng chiến nhìn xem con phượng hoàng ấy.

“Hì hì, liền biết hắn không đơn giản kia mà” Thanh Trúc nhìn xem Nguyên Long môi đỏ yêu diễm cười nhẹ nói.

“A, thật đẹp quá” Thanh Loan nàng bây giờ liền hai mắt hiện đầy ngôi sao hâm mộ nhìn xem phượng hoàng.

“Xem ra ngươi giả heo ăn thịt hổ a, Nguyên Long” Băng Cơ liền ánh mắt nóng bỏng nhìn xem Nguyên Long, bên trong còn có vài tia chiến ý.

“Hừ, giả thần giả quỷ, đi chết đi” Tên Husky liền không nhìn được nữa xông lên phía trước, tên chó cỏ cũng liền lao lên theo.

Nguyên Long cũng bắt đầu xông lên, hai chân lôi điện quấn quanh, Nguyên Long ý niệm điều khiển ra lệnh cho phượng hoàng lao đến tên chó cỏ đó.

“Chết đi, tiểu bạch kiểm, ăn ta một cái Cẩu quyền!” Ngay lập tức bàn tay tên husky quấn đầy thổ linh lực.

“Sủa nhiều quá, Lôi quyền!” Nguyên Long liền tụ tập lôi linh lực vào tay ngênh đón.

Ầm!

Lập tức hai cái đại quyền va chạm vào nhau bộc phát một cái to lớn sóng xung kích. Tên husky liền mở to mắt kinh ngạc nhìn xem Nguyên Long, hắn đây là một cái yêu thú a, thể chất liền là mạnh hơn nhân loại gấp mấy lần, vậy mà tên nhân loại này loại có thể cùng hắn đối bính.

“Khốn kiếp, ngươi thế mà lại là một tên linh-thể cùng tu” Tên husky đó liền nhận ra chỗ khác biệt của của Nguyên Long.

“Thì ?” Nguyên Long liền nhướng mày nói, sau đó nâng lên quyền còn lại đã tích tụ Lôi quyền nhắm ngay mặt hắn, cả cánh tay quấn đầu lôi điện làm tăng cao tốc độ ra quyền của Nguyên Long.

Nhưng không chỉ có thế, ngay chỗ khuỷu tay của hắn liền tích tụ Hỏa linh lực, ngay khi Nguyên Long ra quyền thì chỗ Hỏa linh lực ấy cũng nổ tung, tạo một cái thành một cái phản lực đẩy mạnh về phía trước nhanh đến mức tên husky đó liền không phản ứng kịp, sau ngay đó cái mặt chó của hắn liền thân mật tiếp Lôi quyền của Nguyên Long.

A!!!

Kết quả là hắn ngay lập tức bị đáng bay kèm theo tiếng kêu thảm thiết phát ra từ trong miệng hắn cho tới khi hắn đập mạnh xuống đất lăn vài vòng.

Bọn người nhìn xem cách Nguyên Long sử Hỏa linh lực mà âm thầm cảm tháng, không thể không kinh ngạc trước thành động của hắn.

Nguyên Long dùng linh lực như vậy chính là con dao hai lưỡi, dù có thể gây tổn thương cho đối thủ thì đồng thời nó cũng gây tổn thương cho người thi chuyển. Chỉ có tên điên như Nguyên Long đã trải qua đau đớn tận xương tủy suốt một ngày một đêm mới có thể có thể dứt khoát sử dụng như vậy mà không hề nhíu mày một cái.

Ngọc Liên cùng Thanh Loan hai nữ đều dùng tay hơi che miệng lại, ánh mắt kiều diễm ngậm nước nhìn xem hắn nói thầm.

“Thật là mạnh mẽ a” x2

“Nguyên Long, ngươi thật đúng là rất có nam nhân vị a” Thanh Trúc ánh mắt nóng bỏng nhìn xem Nguyên Long, chiếc lưới nhỏ nhắn hơi liếm môi nói.

“Hắc hắc, chính hợp ý ta a” Băng Cơ chiến ý càng lúc càng nhiều nhìn xem hắn.

Nguyên Long quay đầu nhìn xem tên chó cỏ bên kia, tên đó hiện bị phượng hoàng vờn như chuột vậy, lông trên người bị cháy xem gần hết.

“A!!! Thật khốn kiếp, tiểu bạch kiểm, ta phải giết ngươi.” Từ dưới đất đứng lên husky gương mặt cuồng nộ hét lớn, khoang miệng máu, một bên mặt bị Lôi quyền làm cho cháy khét một mảnh lớn.

Cơ thể tên husky đó ngay lặp tức phồng to lên, hai chi trước bắt đầu đài ra chạm đất, các ngón tay mộc ra các móng vuốt sắc bén. Hắn dần dần lộ ra nguyên hình, hình dáng chính là xác là một con husky, chỉ có đều con husky này to từ 3 tới 4 mét, gương mặt nhe đầy đầy răng nhọn sắc bén.

Con husky nhìn hắn một lát liền hít sâu một hơi, dường như là nó sắp gầm lên đe dọa Nguyên Long.

Gâu!

“…”

Toàn trường tĩnh lặng. Tất cả mọi người đều ngơ ngát nhìn xem con husky đó.

“Phụt, ha ha ha” Nguyên Long liền là người đầu tiên không nhịn được cười, phá vỡ bầu không khí yên lặng.

“Cmn, ngươi lấy sức cho nhiều vào rồi sủa một tiếng, đây là muốn chọc ta cười chết à, ha ha” Nguyên Long càng nghĩ tới chuyện này càng không nhịn được cười.

Mấy tên khác thấy hắn cười như vậy cũng liền phục hắn rồi, một cái Kim đan viên mãn lại ở trước mặt một con yêu thú Nguyên anh viên mãn hiện nguyên hình cười to như thế.

Thanh Trúc cùng Băng Cơ thấy hắn như thế cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười, còn hai nha đầu Ngọc Liên cùng Thanh Loan thì đang che miệng lại cố gắng cười không phát ra tiếng.

Con husky thấy hắn cười như thế trong lòng liền tràn ngập lửa giận, gân xanh khắp người nổi lên, nhanh chóng lao như điên về phía hắn.

Nguyên Long thấy cũng liền ngừng cười, gương mặt quay trở lại nghiêm túc lạnh lùng nhìn hắn.

Nguyên Long từ từ đưa hai tay ra hai bên, tay trái Hỏa linh lực cuồn cuộn như lũ bắt đầu tụ lại thành quả cầu rồi nén loại với mật độ, tay phải Lôi linh lực cũng làm tượng tự như vậy. Dần dần Hỏa cầu tỏa sáng như một tiểu thái dương, Lôi cầu cũng phát ra màu tử sắc sáng chói, cả hai đều có dấu hiệu sắp chịu không được mà sắp nổ tung.

Tên husky đấy đôi mắt phẫn nộ hiện lên tơ máu, không thèm để ý tới hai quả cầu trên tay Nguyên Long mà tiếp tục lao lên, hắn hiện tại đã bị lửa giận che mắt.

Nguyên Long vẫn ánh mắt bình thản nhìn xem hắn chạy tới, đợi cho tới khi hàm răng sắc nhọn của tên husky sắp chạm tới Nguyên Long thì hắn bắt đầu động.

Nguyên Long ngay lập tức chắp hai về phía trước, các ngón tay hướng ra hai bên, lôi cầu cùng hỏa cầu tiếp xúc nhau chưa đầy một ngàn giây thì chúng bắt đầu phát nổ bắn về phía tên husky đó.

(Giống cái tư thế Final Flash của Vegeta ấy)

Kết quả là một vụ nổ cực đại nổ ra giống như bom hạt nhân, vụ nổ lan ra mấy chục trượng xung quanh, sóng xung kích càng lan ra gấp bội, vài tên đối thủ không kịp đề phòng mà bị dính vụ nổ đấy ở cụ li gần bay ra khỏi sân đấu, trong miệng không ngừng ho ra máu.

Tứ nữ thấy như thế liền lo lắng, tất cả đều ngay lặp tức đánh bay đối thủ mà bay về phía hắn.

Đợi đến khi khói bụi tan mất liền hiện ra cảnh tượng trước mắt, cái sân đấu bị nổ thành một cái hố to lớn, hình ảnh bên trong vô cùng hãi hùng, tên husky liền bị nổ nát chỉ còn vài miếng thịt cùng xương cốt, đến cả yêu đan cùng linh hồn cũng bị nổ nát không còn một móng.

Đến khi nhìn qua Nguyên Long thì cảnh tượng đáng sợ cũng không kém, trên người Nguyên Long còn vươn vãi vài vụn đất đá do Nguyên Long kịp thời dùng Thổ linh lực bảo vệ cơ thể. Nhưng cũng không đỡ hơn là mấy. Hai cánh tay đều bị nổ còn xương trắng, chỉ còn vài mảnh thịt còn trụ lại, một phần thịt má bên phải cũng bị nổ nát hiện ra xương gò má bên trong. Nhưng vẫn có thể thấy được lúc nhúc thịt mầm đang cấp tốc sinh trưởng, chỉ là hỏi chậm so với bình thường do bị Hỏa và Lôi linh lực quấy rối.

Bây giờ tất cả mọi người trên sân đều nhìn hắn bằng cặp mắt nhìn quái vật, một cái Kim đan viên mãn dùng một đòn giết chết Nguyên anh viên mãn, nếu không tận mắt chứng kiến thì không ai tin a.

Đến cả bóng đen trên bầu trời cũng nhìn lấy Nguyên Long.

Ngọc Liên cùng Thanh Loan hai nữ thiện lương thấy hắn như thế liền chạy nhanh tới chỗ hắn. Bắt đầu kiểm tra xem cơ thể hắn còn chỗ nào bị thương không.

“Thật là, tại sao lại ngươi lại liều mạng như vậy chứ, ngươi có thể cầm cự đợi cho tới bọn ta giải quyết liền giúp ngươi kia mà” Ngọc Liên liền hắn tránh móc, đôi mắt hơi ngập nước muốn khóc nhìn xem hắn, dùng tay xoa xoa một bên má còn lại của hắn.

“Đúng vậy a, người rõ ràng liền có thể đợi bọn ta tới giúp ngươi” Thanh Loan ở một bên đôi mắt hơi ẩm ướt khi nhìn xem thảm trạng của hắn hắn.

Thanh Trúc cùng Băng Cơ cũng liền gương mặt lo lắng nhìn xem hắn.

“Cái này chỉ là vết thương nhỏ thôi a, đợt một lát liền sẽ lành lại, hơn nữa ta là nam nhân a, cũng không thể lại để ta chờ nữ nhân đến cứu” Nguyên Long hơi lắc đầu bình thản nói sau đó hướng mắt nhìn về phía Ngọc Liên, mang theo ôn nhu cùng ấp áp thanh âm nói.

“Với lại không phải ta đã với đã hứa với tỷ muội nàng là sẽ có trách nhiệm bảo vệ hai người sao”

Nghe thấy hắn nói tới lời hứa đó, Ngọc Liên ngay lập tức cảm động.

“Híc, ngươi đúng là đồ ngốc a” Ngọc Liên nghe hắn nói xong liền rơi nước mắt, nàng lúc đó cũng chỉ nói chơi thôi, không ngờ Nguyên Long lại nhớ kỹ như thế. Nàng bây giờ triệt để bị hắn làm cảm động a.

Thanh Trúc nghe hắn nói như vậy gương mặt xinh đẹp của nàng nở một nụ cười rạng rỡ, xem ra người nam nhân đáng giá để nàng giao phó cả đời đi.

Thanh Loan liền ở một bên hâm mộ nhìn xem Ngọc Liên, có một người nam nhân như vậy bảo vệ mình là ước mơ của mọi thiếu nữ a.

Băng Cơ ở một bên nhìn xem, trong lòng đột nhiên liền xuất hiện vài cảm xúc khác lạ, nàng cũng không biết là vì sao lại như vậy.

“Được rồi, đừng khóc nữa a, khóc nữa liền thành tiểu hoa miêu” Nguyên Long dùng trán của hắn chạm vào trán của nàng an ủi. Ngọc Liên nghe thấy liền nhẹ nhàng lau đi khóe mắt ẩm ướt, nở một nụ cười nhìn xem hắn.

Nguyên Long thấy nàng như thế cũng liền yên tâm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.