Editor: Lam Linh
“Xin hỏi hai vị đã xảy ra chuyện gì?” Hách Lệ nhanh chóng đi vào trong thời
gian nhanh nhất. Khuôn mặt nghiêm túc nhìn về phía Đường Khả Hinh cùng Mộc Tử
Linh thật lâu. Trên mặt đất có rất nhiều mảnh thủy tinh. Có cả loại bình trân
quý trị giá 1990 euro cùng với những loại rượu giá đắt đỏ bây giờ thành những
mảnh vỡ nằm rải rác trên mặt đất. Những loại rượu đỏ hồng chảy lênh láng trên
mặt đất tỏa ra mùi hương ngào ngạt…
Tất cả các phóng viên cùng nhau tụ tập ở đây để lưu lại những hình ảnh sự việc
bên trong truyền ra ngoài!!
Người xem ở sân khấu. Tất cả đều nhao nhao lên để nhìn. Giám khảo cùng các
quan chủ khảo cũng nhìn về màn hình lớn ở phía đầu kia. Đường Khả Hinh cùng
Mộc Tử Linh. Hai tuyển thủ cùng đứng chung một chỗ. Khuôn mặt nghiêm túc cùng
căng thẳng. Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi càng khẩn trương đến không
nói được nên lời nhìn hai người kia rất muốn biết rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra
chuyện gì?
“Xin hỏi! Hai vị đã xảy ra chuyện gì?” Hách Lệ lúc này. Khuôn mặt bộc lộ vẻ
nghiêm túc nhìn về phía Đường Khả Hinh cùng Mộc Tử Linh hỏi: “Chai này rượu,
là ai đánh vỡ! Khu Thi đấu này có quy định, mặc kệ là thí sinh có ý định quấy
rầy hay là cố ý không cho thi đấu đều phải gánh chịu rút lui khỏi cuộc thi!”
Lời này vừa nói ra, toàn trường lại kêu lên một tiếng “ồ”. Phu nhân George
khẩn trương ngẩng đầu, nhìn về phía màn hình lớn. Cảm thấy Đường Khả Hinh như
một người chuyên nghiệp cẩn thận dùng rượu hẳn là không thể ở thời khắc mất
bình tĩnh mà đánh nát tỉnh bình rượu!
Đường Khả Hinh lúc này vẫn như thường, nhưng chỉ là nét mặt căng thẳng, đôi
mắt sắc bén nhìn về phía Mộc Tử Linh!!
Mộc Tử Linh nhìn chằm chằm cô. Khuôn mặt run rẩy căng thẳng!!
Đường Khả Hinh cắn chặt răng nhìn thấy cô bộ dáng như vậy. Mình cũng lập tức
kiềm chế động tình trong lòng. Mặc dù trong lòng thật lòng không muốn thừa
nhận nhưng vẫn cắn chặt răng phát ra từng chữ trả lời “Rượu này… Là tôi làm
vỡ!”
Lồng ngực Mộc Tử Linh đập loạn nhịp nhìn về phía cô!
Hách Lệ híp mắt lại nhìn về phía Đường Khả Hinh nhanh chóng nói: “Cô xác định
sao? Rượu này đúng là cô đánh vỡ? Đây là rượu của cô, nếu như không cẩn thận
đánh vỡ, như vậy chúng ta sẽ phải dựa theo luật lệ!! Hơn nữa cuộc tranh tài
này, trong thời khắc nhất thời mà rượu bị đánh vỡ. Coi như cô không có duyên
với nó đi!”
Đường Khả Hinh nhìn Mộc Tử Linh thật lâu. Lòng của cô quặn thắt, nhưng vẫn thở
dài một hơi. Thong thả gật đầu..
Mộc Tử Linh nghi ngờ nhìn người trước mắt!
Hách Lệ hơi nhíu mày lại nhìn Mộc Tử Linh cùng Đường Khả Hinh. Vẫn cứ cảm thấy
hai người này có điều bí ẩn. Ngay cả Gosedon cùng Alex cũng nghi ngờ. Những
phóng viên nhanh chóng ghi lại hình ảnh này. Đúng là Đường Khả Hinh trong lúc
không tỉnh rượu liền vô ý tự đánh rơi rượu. Những phóng viên chuyển qua ban
giám khảo xem thử họ sẽ xử trí thế nào!!
Toàn bộ người ở dưới sân khấu cùng ban gián khảo nhìn thấy Đường Khả Hinh bị
áp đảo đều kêu lên. Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi còn có Vitas càng
nghi ngờ nhìn…
“Tuyđen thủ Đường Khả Hinh. Cuộc thi đấu của cô hôm nay đã kết thúc!” Hách Lệ
bộc lộ vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn tươi cười nói với Đường Khả Hinh; “Mặc dù cô bị
rời khỏi cuộc thi đấu. Nhưng so với tổng điểm của cô có thể vượt qua vòng thứ
ba. Chúc mừng cô! Trước khi đi. Cô còn muốn nói gì nữa không?”
Đường Khả Hinh nhìn về Mộc Tử Linh. Trên khuôn mặt chịu đựng đã lâu. Rốt cuộc
cũng thở dốc tức giận nói; “Tôi… Muốn cùng tiểu thư Mộc Tử Linh nói chuyện.”
“Được!” Hách Lệ đồng hồ, còn có thời gian, liền còn là mỉm cười gật đầu lui ra
ngoài.
Đường Khả Hinh nhìn những phóng viên lui xuống. Cô mới bộc lộ hộ dáng tức giận
nặng nề nói từng chữ, từng chữ một “Cô tại sao phải làm như vậy?”
Mộc Tử Linh kích động nhìn về phía Đường Khả Hinh. Đôi mắt tràn ngập nước,
hỏi: “Cô vì sao… Lại không nói ra sự thật?”
Đường Khả Hinh cười bất đắc dĩ. Đôi mắt lóe lên tia hoang mang. Nhìn ngươi
phía trước. Yếu ớt nói. “Nói cái gì? Nói cô lợi dụng thừa dịp lúc tôi không
tỉnh rượu nên lấy đi. Tôi đi ngang qua bàn cô để lấy, cô lại vô ý vươn cổ tay
bỏ Chi Thìa ở rượu của tôi rồi lỡ tay trật một chút? Rồi nói cô dùng thủ đoạn
hèn hạ vô sỉ để hại tôi? Cô chắc không nghĩ là tôi sẽ phát hiện đi? Tôi có thể
biết được một trăm loại rượu thì tại sao tôi lại không biết được thời gian
ngơi chi thìa?”
Thời gian chi thìa. Là một kim loại nổi tiếng. Chỉ cần đem nó ngâm trong rượu
nho là có thể trong nháy mắt biết được đặc thù của rượu. Thúc đẩy thời gian
ngâm rượu. Kể cả loại rượu đã được ươm trăm năm, mùi nồng nặc, vị có thể nhận
ra. Chỉ là nó kéo dài thời gian. Ngắn nhất chỉ được mấy phút. Cho nên dễ bị
phát hiện!! Hơn nữa chỉ có trong một thời gian có thể phát hiện ra toàn bộ
rượu nho. Hành vi này làm người khác rất kinh bỉ. Ví dụ như Đường Khả Hinh bị
phát hiện thời gian chi thìa. Cô sẽ bị toàn thế giới biết đến. Sau này nhất
định sẽ thân bại danh liệt!!
Trái tim Mộc Tử Linh bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo. Nét mặt căng thẳng. Đôi mắt
ngập nước kích động nhìn về phía Đường Khả Hinh. Không thể ngờ: “Cô đã phát
hiện, cô hoàn toàn có thể không cần đánh vỡ rượu của cô, cô có thể nói ra và
vạch trần tôi! Vì sao cô… Tại sao lại muốn thừa nhận… Rượu này là cô đánh
vỡ!?”
Đường Khả Hinh lộ vẻ đau lòng. Khuôn mặt cô bộc lộ vẻ tiếc nuối nhưng nhìn về
phía Mộc Tử Linh, nói rõ ràng: “Bởi vì… Đây không phải là đấu tranh giữa hai
cá nhân tôi và cô mà là Bởi vì… Tôi đại biểu cho quốc gia của tôi! Cô đại
biểu cho dân tộc của cô”
Mộc Tử Linh như bị suy sụp hoàn toàn. Kích động nhìn về phía Đường Khả Hinh!!
“Cô làm ra chuyện như vậy tôi muốn chính cô phải chịu! Dân tộc cô chịu không
nổi!!” Đường Khả Hinh liếc mắt khinh bỉ một cái. Lúc này không muốn nói gì
thêm liền xoay người đi về phía bên ngoài sân khấu rồi yếu ớt nói: “Tôi vĩnh
viễn cũng không muốn gặp lại cô nữa!! Biến mất khỏi tầm mắt của tôi càng xa
càng tốt!”
Đôi mắt Mộc Tử Linh chảy nước, ngẩng đầu lên cảm kích nhìn về phía bóng lưng
của Đường Khả Hinh…
Trong sân khấu, mọi người chưa hết bàn tán về sự việc Đường Khả Hinh đánh rơi
rượu. Cảm thấy thật nuối tiếc mặc dù biết cô có thể vượt qua việc thi đấu lần
này nhưng vẫn muốn cô biểu diễn rồi mới đi xuống. Trang Hạo Nhiên, Tưởng Thiên
Lỗi cùng Bác Dịch có vẻ nghi hoặc không hiểu… Vitas biểu tình ngưng trọng
ngồi ở chỗ ngồi. Cũng không tin học sinh mình lại lỗ mãng như vậy. Nhớ có lần
chính mình không cẩn thận đẩy ngã bình rượu. Cô còn liều mình lao tới ôm lấy
bình rượu khiến mình bị ngã đến chảy máu…
đọC truyện tại htt
p://truyencuatui.net/Bầu không khí có chút vắng vẻ.
Đường Khả Hinh lúc này mới bộc lộ vẻ mặt tiếc nuối từ từ đi ra sân khấu. Đứng
ở vũ giữa đài, lợi dụng Alex cùng Gosedon còn chưa tỉnh rượu. Ở trước mắt bao
người, hướng về toàn bộ người xem rồi cúi đầu xuống. Giọt nước mắt vuông góc
từ đó cũng chảy xuống rồi mới ngẩng đầu lên. Lạ bộc lộ vẻ tươi cười ngọt ngào.
Đứng ở gần microphone, mềm giọng nói: “Kỳ thực nhân sinh rất khó có được…
Trong một khắc Có vài người có lẽ đã dốc hết tất cả nỗ lực cả đời nhưng cũng
không có cách nào để hoàn thành. Thật đáng tiếc vì tôi không có thể ở lại đây
đến cuối. Tôi vừa không cẩn thận, sơ sẩy đánh rơi bình rượu của chính mình.
Tôi cảm thấy thật có lỗi! Là một người phục vụ rượu thì đây là một hành vi
không nên có! Có lẽ là bởi vì tôi quá khẩn trương nhưng lại có lẽ trong lòng
tôi còn muốn một chuyện khác…”
Người xem ở toàn trường đều nhìn thật lâu về phía Đường Khả Hinh. Vitas cũng
trầm mặc nhìn về phía học sinh của mình…
Đường Khả Hinh hai tròng mắt chảy lệ. Không có dũng khí nhìn thẳng. Chỉ trầm
mặc rồi thở hắt hơi nói “Tôi.. Tôi biết đây là một trận đấu lớn, tôi làm vậy
chính là làm phụ sụ kì vọng của sư phụ tôi. Mặc dù tôi biết, ông đã tha thứ
cho tôi thế nhưng tôi còn muốn tham gia vào trận thi đấu lớn này để thử năng
lực của chính mình. Nhưng tôi cũng muốn vì ông là làm một loại rượi đến từ
1990 Euro. Ông thực sự rất thích uống.. Tôi tin! Vào giờ khắc này, nếu như vì
tôi không đủ tài năng mà rút lui. Vậy khi đưa lên một chén rượu này, ông nhất
định sẽ cảm thấy rất vui vẻ… Tôi thật sự rất tiếc nuối vì không thể toàn
thành được tâm nguyện cuối cùng. Thế nhưng… Tương lai ở cuộc thi đấu khâc
tôi sẽ cố gắng hết sức mình! Cảm ơn sư phụ cùng các vị chờ mong ở tôi và giám
sát tôi!! Cám ơn các vị!”
Đường Khả Hinh cố nén nước, xoay người đi. Trước khi đi. Cúi đầu trước các ban
giám khảo thật lâu. Không dám nhìn mặt sư phụ, chỉ là cố nén tâm tình, thong
thả xoay người, muốn rời khỏi sân khấu…
“Chờ một chút!” Một thanh âm lạnh lùng truyền đến…
Đường Khả Hinh hơi giật mình. Mặc kệ những ánh mắt phía dưới đang nhìn về
mình. Đôi mắt cô ngấn lệ nhìn về phía giám khảo, chính ông ta gọi mình…
Vitas vẫn một vộ dáng lạnh nhạt, hai tròng mắt thanh thúy nhìn về phía học
sinh. Lại đứng lên gọi: “Duran tiên sinh!”
Duran lúc này hơi ngẩng đầu nghiêm túc nhìn về phía Vitas rồi nhẹ gật gật đầu.
“Xin ông có thể cho phép quay lại vòng thứ nhất. Ông hỏi vấn đề của tôi! Tôi
nghĩ nên đưa ra ý kiến như thế này..” Vitas lại nhàn nhạt nhìn về phía học
sinh. Từng chữ từng chữ nói.
Trang Hạo Nhiên nghe lời này. Hai tròng mắt di chuyển. Suy nghĩ một hồi mới
nhìn hướng hội trưởng phục vụ rượu..
Duran tiên sinh ngẩng đầu nhìn Vitas, hỏi; “Vitas tiên sinh! Ngài đối với thí
sinh Đường Khả Hinh nên cho bao nhiêu điểm?”
Nghe lời này, Đường Khả Hinh hơi giật mình. Đầu ngón tay không khỏi rét run
nhìn về phía lão sư của mình. Đôi mắt tràn ngập nước…
Vitas vào lúc này nhìn về phía Đường Khả Hinh. Đây là học trò đáng yêu hiền
lành của ông. Ông thâm trầm nói: “Ở quá khứ, tôi đối với học trò của mình luôn
không hài lòng. Chưa từng cho nàng nhiều điểm! Nhưng là hôm nay. Tôi nghĩ nên
cho thí sinh Đường Khả Hinh… Một trăm điểm! Cô biểu hiện rất khá! Rất hoàn
chỉnh! Rất xuất sắc!”
Toàn trường lập tức vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Cá giám khảo cùng
các quan chủ khảo cũng kích động cho những tràng pháo tay nhiệt liệt. Trang
Hạo Nhiên cùng mọi người cũng kích động cười…
Đường Khả Hinh nghe sư phụ này cho mình một trăm điểm. Cô kích động rồi cười
thật tươi. Nghe lão sư cho mình điểm. Dù cho toàn thế giớ có ghét bỏ cô, cô
cũng cảm giác thấy tất cả những nỗ lực của kình là đáng giá. Cô vừa cười, nước
mắt cô vừa chảy, tạo nên một bức tranh thật hoa mỹ..
Toàn thế giới nhìn về phía cô bé này, chỉ là cảm thấy cô quá đẹp. Nhưng lại
không biết hôm nay cô đã phải hi sinh bao nhiêu…
Đường Chí Long cũng vào thời khắc này. Ngồi ở bên trong phòng bệnh nhìn về
phía đứa con gái của mình xuất sắc như vậy. Cũng cảm thấy được an ủi. Vừa cười
vừa chảy nước mắt.
1187-thua-thu/2046855.html
1187-thua-thu/2046855.html