Sáng thứ 2 đầu tuần thật khoan khoái dễ chịu, mua ly cf leo lên nóc công trình ngồi, rít vài hơi thuốc trong lòng thật dễ chịu, làn khói mỏng ảo diệu hòa cùng với không gian rồi tan biến trong làn sương buổi sớm. mặc cho tiếng máy móc, tiếng công nhân í ới, tôi vẫn bình thản thưởng thức cảm giác dễ chịu này, với tôi bây giờ mọi thứ thật nhẹ nhàng, yên tĩnh. Đây là ngày đầu tiên từ khi quen chị mà không bị hình ảnh của chị ám ảnh, có lẽ vì nhờ Thu Phương, hình ảnh của Phương giúp tôi lấn át, chế ngự bớt hình ảnh của chị. Tôi nhớ em, Phương ơi!
Nhưng mà cái số tôi nó khổ lắm, có cái nào dễ chịu nhanh đâu. Đang tận hưởng ly cf thơm ngon cùng làn khói ảo diệu thì thấy chị chạy xe vô trường. mẹ kiếp, từ từ xuất hiện cũng được chứ, nhìn thấy chị thì tôi như bị thôi miên bởi cặp mông nảy nở đang ở độ chin mùi nhất ấy.
Thở dài 1 cái, nhìn theo bóng chị mà bế tắc. làm sao tôi có thể chinh phục được người phụ nữ chưa chồng ấy, làm sao tôi có thể mê hoặc được tấm thân đoan chính thùy mị ấy. một câu hỏi lớn vào nhân thế – ôi. Quyết không để chị phân tán tư tưởng, quyết không để cặp mông của chị làm rối loạn dương khí, điều này không có lợi cho nội tâm của mình. Thôi thì nhảy xuống làm việc cho vui vậy. nghĩ là làm, cầm bản vẽ đi kiểm tra, dạo vài vòng xem thợ thầy làm. Công việc giúp tôi quên đi mớ bòng bong trong đầu. nhìn lại thì không thấy xe chị đâu nữa, chị về lúc nào tôi chẳng hay.
Gần đến trưa thì tôi về, trên đường về bỗng nhận được tn, nghĩ bụng chắc là tin nhắn rác của bọn tổng đài, nhưng nghĩ thế nào lại mở ra đọc thử. 'Vương, em giúp chị chạy mua lọ dầu với, chị đau đầu quá'. Ôi trời, chị bị sao thế này, tôi cuống cuồng chạy đi mua chai dầu rồi phi về nhà chị với vận tốc ánh sáng. Hớt ha hớt hải chạy vô thì thấy chị đang nằm trên giường, sắc mặt nhợt nhạt, thấy tôi chị bảo:
– em tới rồi à…chị bị trúng gió….người mệt quá….
– Lúc sáng em thấy chị bình thường mà, thôi để em nặn gió cho.
Tôi lại gần chị nặn trán và thái dương cho chị, xong tôi bôi dầu lên trán, cổ cho chị. Lần đầu tiên tay tôi chạm vào người chị đường đường chính chính, đang vuốt ve dầu quanh vùng cổ, tôi hơi sững người vì thấy khe ngực của chị, mà lại thấy ở khoảng cách gần nhất, tim tôi đập mạnh hơn, nhưng nhìn cảnh chị đang nhăn nhó như vầy thì cặc nào nứng cho nổi, tôi thương chị nên rất lo cho sức khỏe của chị. Nhà có 2 mẹ con, mẹ đau thì ai chăm sóc con bé, khổ. Xong xuôi tôi để chị nằm xuống, chạy đi mua ít đậu xanh về nấu cháo cho chị ăn. Tôi làm với tất cả sự nhiệt thành của mình. Dìu chị ngồi dậy, đút từng thìa cháo cho chị ăn, tôi như người chồng đang chăm sóc cho cô vợ bé bỏng vậy. chị ăn được nửa bát rồi không ăn được nữa, tôi cũng không ép, lấy nước cho chị uống rồi để chị nằm ngủ. lấy ghế ngồi xuống bên cạnh chị, nhìn chị đau đáu, chị bị đau, sắc mặt không tốt nhưng sao vẫn thấy chị đẹp rạng ngời mà không chói lóa. Ngồi như vậy hoài cũng mỏi, tôi dựa đầu vào thành giường rồi ngủ quên lúc nào không hay.
Đang ngủ thì nghe tiếng gọi:
– Vương ơi, dậy đi em, tới giờ đi làm rồi.
– Không sao đâu chị, em nghỉ cũng được mà.
– Thôi đừng vì chị mà lỡ công việc.
Thật tình là do chiều nay phải nghiệm thu hạng mục, không có tôi không được, nghe chị nói vậy nữa nên tôi đành phải đi, chứ không thì nghỉ chứ sợ bố con thằng nào.
– dạ, vậy em đút cháo cho chị ăn rồi đi, nãy chị ăn ít quá tí lại đói.
– ừ, cảm ơn em.
Hâm lại nồi cháo và đút cho chị ăn, ánh mắt của chị hiện lên sự cảm kích. Tôi vui mừng khi bắt gặp ánh mắt đó, ánh mắt của sự tin tưởng.
Ở công trình mà lòng không yên, không biết chị khỏe lại chưa, nhỡ đâu bị nặng hơn mà không có ai thì nguy hiểm quá. Bị những con kiến lửa ở dưới chân cắn mà tôi không cảm giác, vì lòng tôi giờ đây nóng còn hơn lửa.
3h chiều, việc nghiệm thu hoàn tất, tôi sử chiêu 'Bão vũ cuồng phong' bay về nhà chị như cơn lốc. Lát sau tôi đã đứng trước cửa nhà chị mà không mất 1 giọt mồ hôi, chị vẫn đang nằm trên giường nhưng không ngủ, thấy tôi chị hơi ngạc nhiên:
– sao em về sớm vậy, chị không sao đâu, em đi làm đi.
– Em xong việc rồi, giờ ở lại cũng đâu làm gì.
– Thật không đó?
– Thật mà, em không bao giờ nói xạo chị.
– ừ, nhớ đó.
– Chị khỏe hơn tí nào chưa?
– Chị cũng đỡ hơn chút rồi.
Hai chị em ngồi nói chuyện linh tinh vơ vẩn một hồi. lần đầu tiên chị quan tâm đến công việc và tình yêu của tôi. Vì thấy chị hay hỏi 2 vấn đề đó, rồi hỏi sang chuyện gia đình. Tình cảm chị em chúng tôi ngày càng khăng khít.
Bỗng chị ngồi dậy, nhưng hơi khó khăn.
– chị đang mệt, đừng ngồi dậy, muốn gì em làm giúp cho.
– À thôi, chị muốn đi wc.
Nhìn chị bước xuống giường có vẻ khó khăn, chân loạng choạng như muốn ngã. Tôi vội vàng lao đến đỡ lấy chị.
– thôi để em dìu chị 1 đoạn.
dìu chị đến trước cửa nhà wc, chị bước vô rồi đóng cửa lại, tôi đứng bên ngoài đợi để dìu chị lại giường. đứng bên ngoài tôi có thể nghe thấy tiếng nước đái của chị xè xè, dương vật bắt đầu ngỏng lên, ước gì tôi là chiếc bồn cầu để được chị đái vào. Đứng bên ngoài mà hình dung đủ thứ, lỗ l.ồn chị thì tôi cũng đã thấy rồi, nó có vẻ khít nên khi đái áp lực nước xối ra tạo nên tiếng động mạnh. Đang mông lung đủ điều thì chị bước ra, thấy tôi vẫn đứng trước cửa chị có vẻ hơi giật mình và thoáng đỏ mặt. tôi thì cứ thản nhiên, nghĩ trong đầu 'l.ồn chị em cũng thấy rồi, có chi mà ngại cái tiếng nước đái xè xè ấy chứ'.
– để em dìu chị vào.
– ừ, cảm ơn em – chị nói và tránh ánh mắt của tôi.
Đưa tay chị quàng qua vai tôi, tay phải tôi ôm lấy vòng eo của chị, da thịt chị cứ mềm mại sao sao ấy, đụng vào thích thật. vì tiếng nước đái chảy ra từ l.ồn chị cộng thêm sự đụng chạm da thị khiến thằng nhỏ nó đội ngược lên quần 1 cục. thí mợ rồi, đang dìu chị mà nó cứ vầy thì chị thấy hết, vì đầu chị hơi cúi xuống nên dễ dàng thấy hết diễn biến, nhưng tôi trong lúc này thì tiến thoái lưỡng nan, đành mặc kệ nó và hi vọng chị không để ý, lén đưa mắt sang theo dõi chị thì thấy chị cũng có lần lướt mắt qua nhìn rồi lại chuyển hướng, vậy là chắc chị biết cặc tôi hiện ở trạng thái không mềm rồi. hơi xấu hổ chút nhưng đành vậy, trên bảo dưới chẳng nghe quả thật đúng với hoàn cảnh này của tôi. Thầm rủa thằng nhỏ mất nết, chắc tí về cho nó 1 nhát 'Đoạn tình đao' quá. Đéo anh em chi hết. Nằm một hồi thì chị rên rĩ:
– chị vẫn còn đau quá, xương khớp cứ rã rời, mệt quá.
– Vậy hả chị, hay để em đấm lưng bóp vai cho đỡ mệt mỏi.
Chị không trả lời, có lẽ chị ngại ngùng. Thấy chị bị đau như vậy, lòng tôi xót xa, chẳng nghĩ ngợi gì, cứ làm theo những gì cho là hợp lý. Tôi ngồi sát bên chị, khẽ đụng vai chị và bảo:
– chị nằm sấp lại đi.
– Thôi không cần đâu em, chắc là tí hết giờ.
– Không được đâu, phải mai mới đỡ chứ hôm nay là chị sẽ mệt lắm đó.
Vừa nói tôi vừa giúp chị lật người lại, thấy tôi quả quyết vậy chị đành miễn cường nghe theo. Kéo tắm chăn xuống đầu gối, tôi đưa 2 tay xoa đều lên tấm lưng ong của chị, rồi lướt 2 tay lên bả vai nắn nhẹ và đều, sau đó lướt đến 2 bắp tay. Cứ thế lặp đi lặp lại động tác xoa bóp ở vai-tay-lưng của chị. Được tôi chăm sóc, gương mặt chị giãn ra dễ chịu, cơn đau cũng dịu lắng dần. chị dễ chịu bao nhiêu thì tôi lại khó chịu bấy nhiêu, tiếp xúc da thịt với một người phụ nữ hấp dẫn như vậy thử hỏi mấy ai kiềm nén được. da thịt của chị thì mềm mại, con cặc trong quần thì cứng đơ.
Nửa thân trên của chị đã được tôi xua đi sự ê ẩm, nhớ lại những chiêu trong những lần đi mastxa, tôi đem ra phục vụ tấm thân của chị, sự thoải mái thể hiện rõ lên trên gương mặt xinh đẹp. lướt nhìn xuống vòng eo, cặp mông no tròn và đôi chân dài thon thả, tôi phân vân không biết có nên lướt tay xuống hay không. Tôi đánh liều thử xem. Ban đầu tôi chuyển 2 tay xuống bắp chân chị nắn bóp, chân của chị đẹp quá khiến tôi mê mẩn, đôi bàn chân cũng rất đẹp, lướt nhẹ mấy đầu ngón tay lên bắp chân, có lẽ khiến chị nhột nên da gà nổi hết lên, cảnh này thật hấp dẫn tôi quá mức.
bị cơn nứng trong người lấn át, tôi mạnh dạn hơn, vừa bóp bắp chân chị nhích dần lên bắp đùi, lần đầu tiên tôi được nhào bóp nhiều như vậy trên cơ thể chị. Chị vẫn nằm im hưởng thụ, tay bóp đùi nhưng mắt thì cứ chằm chằm nhìn vào cặp mông nảy nở nhô lên như mời gọi, nhưng làm sao mà dám bóp mông chị đây, không khéo ăn tát chứ chẳng đùa. Tuy đang nứng cặc nhưng vẫn nghĩ đến hậu quả, nên tôi chỉ dám lướt tay qua mông chị rồi dừng lại nơi vùng eo thon mà xoa bóp, cái áo thun hở ra nơi vùng eo, tôi gạt nhẹ nó lên rồi hai tay thọc vào bóp eo. Cái vòng 2 của chị thật gọn và đẹp, nó làm tôn lên vòng 3 săn chắc, những đường cong như đang nhảy múa trước mắt. thi thoảng hai tay lướt xuống cặp mông một cách nhanh chóng.
Tôi biết là chị cũng đang thèm hơi đàn ông lắm chứ, vì đã lâu chồng chị chưa về mà, với lại mỗi lần tôi xoa bóp thì người chị thi thoảng cũng gồng lên nhẹ nhẹ, mỗi lần chị gồng lên thì cặp mông của chị săn lại, khe đít bóp vào tạo nên 1 đường dài nơi đũng quần thun mỏng. chị nứng rồi, nhưng là 1 người phụ nữ đoan chính đã có gia đình, chị có thể lấn át được cái tình dục đang trỗi dậy. tôi thì biết cũng không nên vội vàng, cứ từ từ từng chút một tạo niềm tin nơi chị.
– thôi được rồi em, chị thấy khỏe lên chút rồi.
– dạ, nếu mệt thì nói em nhé.
Không biết là chị khỏe lên chưa hay là vì sợ cơn nứng bùng lên mà chị không cho tôi xoa bóp nữa. đôi mắt chị nhìn tôi như cảm ơn rồi nhanh chóng khép lại. để chị ngủ rồi tôi khép cửa đi về. cơn nứng âm ỉ nãy giờ bởi do tiếp xúc da thịt. cầm cu sục nhẹ với hình ảnh chị bay bổng trong đầu, sự sảng khoái thoát ra cùng với từng dòng tinh khí. Ước gì chị là của em.
Trời mây bàng bạc, sương mù giăng khắp nẻo, tôi đứng trên nóc công trình đưa mắt nhìn ra xa, khung cảnh sáng sớm này thật đẹp. tôi như Hùng Bá đứng trên 'Đệ nhất lâu'. Rít vài khói thuốc cho tâm hồn thư thả. Thợ thầy vẫn đang cặm cụi làm việc. dạo này công trình có vẻ chậm tiến độ, tôi gọi về giám đốc đưa thêm vài thằng đệ tới. trong số mấy thằng đệ mới, có 1 thằng tên Xuân, mà nó nhuộm tóc đỏ, mặt mũi lầm lì như mấy thằng ma cô, chắc khoảng tầm tuổi tôi là cùng. Có lẽ Vũ Trọng Phụng sống dậy cũng không tin là có thằng giống nhân vật của mình đến vậy. đáng lẽ ra tôi cũng không quan tâm nhiều tới thằng này làm gì, nhưng tôi tình cờ phát hiện ra thằng này nó hay ngắm chị mỗi lúc chị vào trường. á đù, nó cũng thèm chị như tôi. Một lần tôi đứng trên Đệ nhất lâu quan sát, thấy nó tiến đến gần xe chị rồi cúi xuống làm cái quái gì đó, tôi cũng im lặng xem nó định làm gì, lát sau chị Trâm xuống lấy xe về thì chị loay hoay dắt bộ, nó liền chạy ào tới dắt dùm xe chị ra cổng trường. thì ra nó xả lốp xe để tìm cách tiếp cận người trong mộng của tôi. Thằng này quả có quỷ kế và không ít nham hiểm. phải thế thiên hành đạo, bài trừ thằng này gấp mới được. tuy vậy cũng cần phải có lý do chính đáng để mà thu phục nhân tâm. Từ đó tôi quan sát thằng tóc đỏ này nhiều hơn, thằng này thì cũng hay nhậu, lười làm, đi trễ giờ. Vậy là có lý do để hành sự rồi. một ngày, tôi tới công trình sớm hơn, nó vẫn chưa đến.
– anh Quân, có thấy Xuân tóc đỏ đâu không?
– Anh chưa thấy, chắc nó chưa đi làm.
Mới đi làm nửa tháng mà thái độ làm việc như vậy, hôm nay quyết xử đẹp thằng này mới được. đến 8h mới thấy nó lọ mọ tới.
– ê mày, mấy giờ kém rồi mà giờ mới đi làm.
– Tui mệt đi trễ xíu, làm gì căng thế.
– Mày thấy có ai hay đi trễ, làm biếng như mày ko. Mọi người đều đi đúng giờ giấc, siêng năng chăm chỉ, mày xem lại mày đi.
Nó nghe vậy thì im, vì tôi nói đâu có sai. Nó bỏ đi vô lặng lẽ.
– bữa sau đi trễ, thái độ làm việc lười nhác thì nghỉ về nhà nhé. – tôi gây chiến.
– nghỉ thì nghỉ, tao sợ hả mày, đkm.
– Á đù, mày mới chửi ai vậy cờ hó.
– Tao nói mày đó, mẹ, tưởng giám sát là to lắm.
Máu nóng trào lên, tôi tiến đến gần tung ra 1 thức trong Bài Vân chưởng là 'Bài sơn đảo hải', bao nhiêu nỗi bực dồn hết vào chưởng này khiến cu cậu văng ra cả mét, chưa kịp hoàn hồn thì tôi sử tiếp 'Phong Quyện lâu tàn' trong Phong thần cước áp sát tới đá tối tăm mặt mũi. Hoảng hồn đái không đều, biết gặp cao thủ nên cu cậu bỏ của chạy lấy người. 1 cái gai đã bị loại bỏ, tôi hả hê bước ra xe đi uống cf, đám thợ nhìn tôi mà lạnh người, bởi họ không ngờ tôi lại uy lực như vậy. tất nhiên, cao thủ thì phải thâm tang bất lộ. Dù gì tôi cũng là cao thủ karate mà, đầu đội trời chân đạp dép, sợ chó bố con thằng nào.
Ngồi uống cf nghĩ ngợi vẩn vơ, chẳng biết làm gì cho hết giờ, chắc qua nhà chị chơi thôi. Không biết giờ này chị đang làm gì. Tính tiền cf rồi chạy tới nhà chị, bữa nay tôi vô ra nhà chị một cách tự nhiên thoải mái, thấy chị đang ngồi trên giường gấp đồ.
– hú, nàng ơi ta đói – tôi trêu chị.
– Đói kệ nhà ngươi – chị chọc lại tôi.
– Muốn sống thì nấu cơm cho ta ăn ngay và mau.
– Bữa nay ngầu gớm ta, không nấu đó làm gì nhau.
Tôi tiến đến sau lưng chị lấy tay thọc lét vào 2 mạn sườn, chị oằn người lên vì chịu không nổi, 2 tay tôi vẫn bám vào hông chị không rời. chị lăn xuống giường vùng vẫy để thoát khỏi tôi nhưng không được.
– sao, có nấu không, nếu không hậu quả khó lường
– không, chết cũng không.
– À, ngoan cố, được, vậy cho chết.
Tôi đè chị ra giường, lật sấp chị lại ngồi đè lên mông chị rồi thọc lét, lợi dụng cơ hội này tôi ép hạ bộ xuống cặp mông to tròn, cặc trong quần dần cương cứng, thọc lét cho chị giẫy dụa, chị càng giẫy thì mông chị càng cọ sát cặc tôi, cảm giác này giống như đang chơi chị từ phía sau vậy, đê mê khó tả. mông chị mềm mại quá, không biết chị có cảm nhận được khúc thịt cương cứng phía sau không. Tôi cố gắng chà sát hết cỡ, ngồi lên cặp mông mà bấu 2 tay vào vòng eo phía trên mông chị, nứng quá cỡ, tôi định xuất tinh luôn lúc này thì bỗng chị nói:
– thôi chị chịu thua, nấu cho em là được chứ gì
hic, đang cao trào mà phải ngưng lại, tiếc đứt ruột, đành ngồi im không thọc lét nữa. chị thì thở hồng hộc vì mệt, tôi cũng mệt nên nồi vậy luôn, có lẽ chị cảm nhận được cái gì cưng cứng sau đít nên vội đẩy tôi ra, tôi cũng đang ngại vì sợ chị biết nên ngồi im.
– chị ra chợ mua thức ăn đã, em trông nhà giúp chị xíu nghen
– dạ.
dọn dẹp đồ đạc xong chị lên xe chạy ra chợ, ngồi buồn nên nhảy vô máy tính nhà chị đọc báo cho vui, vừa ngồi vào thì thấy yahoo của chị chưa thoát, tò mò ngồi lục tin nhắn của chị xem, cũng chả có gì ngoài chuyện chém gió của chị với bạn bè. Bỗng một khung chat hiện lên khiến tôi sững người, không dám tin vào mắt mình, đó là khung chat của chị với chồng chị, mà nội dung trong đó khiến tôi hoa mắt, nứng cặc khôn tả xiết:
' – em à, anh nhớ em quá, muốn về mà đơn vị chưa cho phép
– anh ráng xin đi anh, lâu rồi không về làm em nhớ quá
– anh cũng rất nhớ em, muốn làm tình với em ngay lập tức
– đêm nào em cũng nhớ anh, nhớ cảm giác được anh vuốt ve, mau về với em đi, không là em chịu không nổi đâu.
– Anh sẽ sớm về thôi, đợi anh nhé con bướm xinh của anh.
– ừ, em đợi.'
vậy là tôi đoán đúng, hơn cả tháng không được làm tình thì sao mà chịu nổi với cái tuổi sũng mãn như chị. Cái l.ồn rỉ nước đang thèm khát con cặc lấp đầy. tôi muốn lấp đầy cái lỗ đó, nhưng phải làm sao bây giờ, thật khó mà chinh phục được tấm thân thể đoan chính đó. Tuy vậy tôi càng quyết tâm hơn để đụ chị thành công, chuyện này cần phải có kế hoạch tỉ mỉ mới thành. Tranh thủ chị không có nhà, tôi vào phòng ngủ của chị lục tìm quần áo lót, hộc tủ mở ra là đầy những chiếc quần chíp đủ màu sắc. lấy trộm chiếc quần màu đỏ nhét vào túi, tôi sẽ giữ chiếc quần này làm kỉ niệm. lấy đt chụp lại cái đống quần đầy màu sắc ấy rồi đi ra, vừa lúc chị về tới, tôi lại nằm trên giường giả vờ xem tivi.
Ăn uống xong tôi nằm lăn ra ngủ trên chiếc giường của chị, đang ngủ thì tôi chợt tỉnh giấc, thấy chị cũng đang nằm bên cạnh quay lưng về phía tôi, chị cầm đt đọc báo chứ không ngủ. trong đầu nảy lên ý định này, tôi dang cánh tay quàng ôm lấy chị trong khi vẫn giả vờ ngủ, chị hơi giật mình quay đầu lại nhìn tôi, thấy tôi vẫn đang nhắm mắt nằm im nên chị không làm gì, tôi siết nhẹ người chị vào lòng, hơi ấm của cả 2 tỏa ra khắp căn phòng, mùi hương từ cơ thể chị lan sang người tôi, cảm giác này thật dễ chịu, yên bình. Tưởng tôi ngủ say nên chị không động đậy sợ tôi tỉnh giấc, tấm lưng ong dựa sát vào ngực, giấc mộng tìm đến nhẹ nhàng.
Chuông đt báo thức vang lên, tôi nhỏm người dậy, chị đã ngủ say từ bao giờ. Nhìn chị 1 lát rồi tôi dậy đi đến công trình. Đi lòng vòng xem thử thằng Xuân tóc đỏ có đi làm nữa không, chả thấy nó đâu, chắc cu cậu lủi về nhà rồi. Khoảng 3h, tôi nhắn tin cho chị 'em xin lỗi, lúc nãy ngủ đã ôm chị'. Tôi muốn thăm dò phản ứng của chị xem sao. Ngay sau đó chị nhắn tin lại 'không sao đâu em, em cũng như em trai của chị mà'. Đọc tin nhắn mà tôi thấy vui vì tình cảm của chị dành cho tôi. Ngẫm lại đã thấy dự tính của mình đã thực hiện được 1 nửa. Tuy vậy sau kế hoạch tiếp cận xong thì tôi vẫn chưa nghĩ ra được bước tiếp theo, khó thật. vì nếu không cẩn thận thì công sức trước giờ tan biến, mà tình cảm chị em cũng không còn, vì vậy mỗi bước đi đều phải thật chậm mà hoàn hảo và hi vọng vào cái sự may mắn nữa.