Canh ba.
Hải vẫn còn ngồi bên bàn suy nghĩ. Tiểu Thanh trên giường đã sớm ngủ say, thi thoảng còn nói mơ.
Chợt hắn đứng dậy. Đoạn mở cửa đi ra ngoài.
Sương đêm buông xuống, tiết trời se se lạnh. Hải trong màn đêm hóa thành một đạo tà khí, âm thầm di chuyển bên trong Long Thành. Hắn đi thám thính từng chỗ. Tìm hiểu tình hình của Long Thành.
Lúc đi qua một căn phòng hắn chợt nghe thấy tiếng trò chuyện. Là ba vị lão tổ đang bàn tính cách để lấy lại Long Thần. Bọn họ bởi vì uy vọng muốn âm thầm diệt sát Hải.
Hải lắng nghe một lúc, đoạn lắc đầu mỉm cười. Mấy lão già này sống lâu đến lú lẫn rồi. Những kế hoạch đưa ra thật khiến người ta chết cười. Bọn họ đối với Hải không hề có tính uy hiếp. Hắn cũng không rảnh rỗi để ý đến họ, thoắt một cái liền lướt đến nơi khác.
Ngoài ba vị lão tổ muốn giết Hải, còn có một người khác. Đó là Thạc Oánh. Bà ta đàng cùng với một người khác ở trong căn phòng bịt khí bàn tính kế sách.
•Này, Huynh làm cái gì đi chứ. Tên nghiệt tử đó đã quay lại rồi, còn dẫn theo một cao thủ. Nếu như chuyện bị Hãng Thiên biết được, với tính cách của hắn nhất định sẽ làm ầm lên. Đến lúc đó, kế hoạch của bọn ta cũng thất bại.
Thạc Oánh bộ dạng tức giận xen lẫn lo lắng, nói chuyện với người đàn ông đối diện. Hai người đều trong tình trạng lõa lồ, chắc chắn là vừa lén lút làm tình với nhau.
•Ta biết làm gì bây giờ, ngay cả ba lão già kia cũng đánh không lại. Chúng ta hợp lực cũng không đủ hắn thổi.
Nam nhân kia tên Mạc Lôi. Là một trưởng lão trực quyền cao cấp bên trong Long Tộc. Y lúc này nhìn Thạc Oánh bất lực nói.
•Nhưng nếu như vậy cả hai chúng ta chắc chắn sẽ chết. Ước vọng chiếm lấy Long Tộc cũng tan thành mây khói huynh có biết không….
Thạc Oánh rối bời, bà ta gào lên.
•Bây giờ chỉ còn một cách….
Mạc Lôi chợt nói. Vẻ mặt đầy tàn nhẫn.
•Là cách gì….
Thạc Oánh lập tức hỏi.
•Nhờ sự trợ giúp của Cổ Ma Long.
Mạc Lôi hạ giọng nói, dường như sợ người khác biết được.
Sau đó hai người bắt đầu lén lút bàn tính kế hoạch.
……
Hải ở bên ngoài ẩn thân lắng nghe. Sau khi biết hết tất cả kế hoạch của họ hắn liền lặng lẽ rời khỏi, từ đầu đến cuối không một ai hay biết.
Hắn đi ra bên ngoài Mạch Long Cốc. Sau khi thám thính một hồi hắn liền tìm ra một chút dấu vết. Chỉ là trời cũng bắt đầu rạng sáng. Vì vậy hắn liền quay trở lại trạch viện của mình và giả vờ như không có chuyện gì.
Mấy ngày tiếp theo Hải một mặt chờ đợi Hãng Thiên xuất quan, một mặt chờ đêm tối lại tiếp tục điều tra. Cho đến tối ngày thứ năm hắn tìm ra một chút manh mối. Ở một chỗ nằm giữa Mạch Long Cốc, Hải phát hiện một khe nứt dẫn xuống lòng đất. Sau khi nhíu mày quan sát một hồi hắn liền hóa thành một đạo tà khí chui xuống. Men theo khe nứt hắn đi vào lòng đất Mạch Long Cốc. Bên dưới này hắn phát hiện một hệ thống động ngầm, tuy rất nhỏ như vô cùng chằng chịt.
Hắn đi qua rất nhiều động ngầm, xuống càng lúc càng sâu. Long khí càng lúc càng đậm đặc, như muốn đông kết thành thực chất. Tuy nhiên bên trong Long Khí hắn lại phát giác ra một tia ma khí.
Hải cau mày, bắt đầu lần mò theo hướng ma khí thoát ra.
Không lâu sau Hải đã đi đến chỗ có long mạch. Đó là một địa động rất lớn. Bên trong long mạch chi khí đã ngưng kết đậm đặc đến mức hóa thành một dòng sông. Con sông này rất dài, không nhìn thấy điểm đầu cũng như điểm cuối.
Cái tia tà khí kia ở đây cũng dày hơn một chút. Chỗ nó phát ra chính là Hạ Lưu Long Mạch.
Hải tiếp tục di chuyển, xuyên qua long mạch hà đi đến hạ lưu. Chỗ này là chỗ long mạch hà đổ về, hóa thành một cái hồ lớn. Rộng hơn mười dặm. Long khí thịnh vượng hóa thành vô số long ảnh bay lượn khắp nơi. Khi thấy Hải đến chúng còn hung hăng rầm lên, toan tấn công hắn kẻ xâm nhập. Tuy nhiên bị hắn một cái phất tay tan,hoảng sợ bỏ chạy.
Hải ở bên trên long mạnh hồ quan sát một hồi. Lại phát hiện tia tà khí kia dẫn đến đây thì lại biến mất không dấu vết. Chuyện này làm hắn nghi hoặc.
Nghĩ đoạn, Hải lập tức nhảy xuống long mạch hồ. Nơi này vốn long mạch chi khí vô cùng đậm đặc. Kẻ bình thường chỉ cần nhảy xuống liền sẽ bị long khí ép bại thể mà chết. Chỉ là nhục thân của Hải quá mạnh, tu vi lại cao nên mới có thể lội xuống mà không bị gì.
Đáy hồ rất sâu, càng xuống áp lực bên dưới càng lớn khủng khiếp. Giống như phải chịu đựng sức nặng vạn cân trên vai. Dù là Hải cũng phải gồng mình chịu đựng.
Đáy long mạch hồ có hình lòng chảo, bề mặt khá gồ ghề. Nằm ngổn ngang rất nhiều long thạch do long mạch chi khí tích tụ mà thành. Có nhỏ, có lớn. Số lượng có đến mấy ngàn viên.
Hải không di dự phất tay thu toàn bộ vào. Đây là vật rất hữu hiệu cho Tiểu Thanh và Vọng Thiên hấp thụ để tu luyện. Hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Sau khi thu long thạch, hắn bắt đầu tìm kiếm dưới đáy long mạch hồ. Trực giác cho hắn biết chỗ này nhất định có vấn đề. Chỉ là nơi này quá đỗi bình thường. Ngoài trừ đất đá ra không còn gì khác.
•Hửm ….
Chợt hắn phát giác một tia ma khí cực kỳ mỏng manh. Nếu không phải cảm giác hắn tinh nhạy thì sẽ không thể phát hiện. Tia ma khí kia đứt đoạn không liên tục, lúc có lúc không, tuy nhiên nó lại dẫn đến một điểm. Hải mất gần một canh giờ theo dấu mới tìm ra một điểm đen nhỏ, nằm ẩn bên dưới đất đá, bình thường không thể nào phát hiện. Điểm đen này rõ ràng là một trận pháp, còn là trận pháp phong ấn cực mạnh. Hải nhìn ra những đường nét kỳ lạ. Nó không hề thuộc bất cứ trận pháp đương thời nào. Đây tám phần là thượng cổ chi trận.
Bởi vì không thể mở được trận pháp, Hải không vào bên trong được nên hắn quyến định trở về, từ từ suy nghĩ cách phá trận.
Từng ngày cứ thế qua đi. Cứ hằng đêm Hải lại xuống dưới mạnh long hồ thử mở trận pháp. Mặc dù thất bại không biết bao nhiêu lần hắn vẫn một mực kiên trì. Đến ngày thứ tám, ông trời cũng không phụ lòng người. Rốt cuộc Hải dùng tạo nghệ trận pháp của mình đánh ra một khe nứt nhỏ trên trận pháp. Tuy khe nứt này không ảnh hưởng nhiều đến trận pháp nhưng đủ để hắn đi vào.
Lòng âm thầm mừng rỡ, lập tức hóa thành một đạo tà khí len lỏi chui vào.