• Muốn phản kháng sao, đừng hòng…
Vốn dĩ sự việc đang diễn biến tốt đẹp bỗng dưng tồi tệ. U Hỏa Tà Thần thật sự phẫn nộ công tâm, không thể chấp nhận được chuyện này. Thấy Thiên Tiên Hỏa muốn cắn ngược lại mình liền dùng pháp lực chống trả. Chẳng ngờ Thiên Tiên Hỏa này vậy vô cùng kỳ quái, gã càng dùng pháp lực càng như thể cháy rừng gặp gió, đã cháy lại thêm dữ dội. Bắt đầu lấn át, nhá nhem vào bàn tay của U Hỏa Tà Thần.
• Chết tiệt, Bản mệnh chân hỏa của Thiên Tước vậy mà lợi hại, có thể thiêu đốt cả pháp lực của ta….
Bấy giờ U Hỏa Tà Thần mới kịp nhận ra tuy nhiên đã muộn rồi. Thiên Tiên Hỏa trên bàn tay của gã như dòi trong xương không cách nào rũ bỏ được.
• khốn kiếp, Thiên Tước mi dám âm ta…..
U Hỏa Tà Thần mặt tím mặt xanh. Sống mấy vạn năm rồi mà vẫn trúng kế người khác khiến lòng gã phẫn hận không ngôn từ nào diễn tả được. Mười vạn năm trước gã đã thèm muốn Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch của Thiên Tước. Lợi dụng nó ngủ say lén lút chờ đợi Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch một lần nữa khôi phục sau đó liền tướt đoạt, một hơi dùng nó để đại tăng tu vi, một bước đột phá Tiên Tôn sánh vai với Cổ Thần. Tuy nhiên gã trăm tính ngàn tính, vậy mà không thể ngờ Thiên Tiên Hỏa ẩn chứa bên trong lại lợi hại đến có khả năng thôn phệ cả bản mệnh chân hỏa của gã. Khiến cho gã lần này trộm gà không được còn mất nắm gạo. Bị Thiên Tiên Hỏa bám lên người không ngừng bòn rút pháp lực và bản mệnh chân hỏa.
• Các ngươi nhớ đấy, thù này không trả thề bất động đái thiên…..
U Hỏa Tà Thần gào thét trong phẫn uất. Gã không do dự tự đoạn một cánh tay, hi sinh một phần bản mệnh chân nguyên để chạy trốn. Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch cùng Thiên Tiên Hỏa trên cánh tay của gã theo đà rơi xuống đại địa. Thiên Tiên Hỏa sau đó nhanh chóng thôn phệ toàn bộ bản mệnh chân nguyên của gã cuối cùng dung nhập vào Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch, Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch sáng rực chưa từng thấy, hào quang sáng chói như Mặt Trời ban trưa.
Cảnh này càng làm cho tâm U Hỏa Tà Thần thêm phần tê tái. Gã không cam tâm nghiến răng hừ lạnh một tiếng rồi tức khắc bỏ đi. Nếu tiếp tục ở đây liền sẽ bị nộ khí công tâm mà chết. Tuy nhiên gã muốn chạy lại không dễ dàng như vậy. Ngay khi thân hình gã muốn động Hải đã từ xa lao tới, Kim Cô Bổng trong tay theo một đạo vòng cung rít gió đập xuống.
U Hỏa Tà Thần phát hiện ra hắn thì hắn đã đến cạnh bên. Chỉ kịp vung tay trái lên đón đỡ vì tay phải đã đoạn.
Ong ong….
Tiếng côn ngâm vang vang. U Hỏa Tà Thần bị đập lùi ngược về sau, vẻ mặt thâm trầm đến cực điểm.
• Chính là ngươi muốn chết…..
Gã lần này thì phát rồ thật rồi. Đôi mắt vì giận dữ mà biến hóa chỉ còn lại một màu đỏ như máu. Gã bắt đầu điên cuồng, không tiết tiêu hao bản mệnh chân nguyên mà truy kích Hải.
Gã tuy chỉ còn một cánh tay, nhưng chiêu thức tung ra toàn hung tàn bạo liệt. Cơ hồ sử dụng toàn bộ thực lực sát đáy hòm để công kích khiến cho Hải bất đắc dĩ phải thu về phòng thủ. Dùng Kim Cô Bổng làm lá chắn không ngừng chặn lại đòn tấn công của gã.
• Chết đi, chết đi, chết đi…..
U Hỏa Tà Thần tâm trí đã lâm vào trong điên loạn, chỉ biết gầm đầu vào đánh tới Hải. Mỗi lần nói ” chết đi ” là gã lại tung một chiêu. Tốc độ cực nhanh, uy lực khủng bố khiến không khí xung quanh Hải liên tục bạo nỗ thành sóng, hắn bị thế ép phải bay lùi, vừa bay vừa tránh. Thế nhưng công kích của U Hỏa Tà Thần cứ như bạo vũ lê hoa, tránh kiểu gì cũng không hết, lập tức bị thụ một quyền lên người. Thân thể như đạn bắn lao ầm ầm xuống đất khoét ra một cái hố sâu.
U Hỏa Tà Thần không chút nào dừng lại, vẻ mặt u ám phá không tiếp tục đánh xuống. Nhìn từ xa giống như một khối thêm thạch màu tím đang lao xuống đại địa. Hải nhanh chóng ổn định thân hình, vội vàng nhảy ra khỏi hố. Vừa kịp tránh né U Hỏa Tà Thần. Chỉ nghe phía sau đất trời rung chuyển, U Hỏa Tà Thần bạo đánh khiến cho một vụng đất rộng mấy mẫu phút chốc trở thành bình địa. Hắn mượn lực sung kích, lấy đà bay ra xa.
…………
Trong khi U Hỏa Tà Thần kịch liệt truy sát Hải, ở một hướng khác mấy người Phượng Vu cũng bắt đầu hành động. Bọn họ đã chuẩn bị xong một tế đàn với đầy đủ bát hương. Bên trên vẽ một trận pháp cổ xưa.Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch được đặt chính giữa trận nhãn. Xung quanh trận đặt chín cái chén nhỏ, phân biệt tại cửu cung xung trận. Chín vị trưởng lão tu vi cao nhất bao gồm Phượng Vu mỗi người đứng cạnh một cái chén. Bọn họ sắc mặt trang nghiêm, tự chích tay lấy máu bản thân nhỏ vào bát, chốc lát cả chín cái đều đầy máu. Hiến máu xong, bọn họ thuần thục đồng loạt đánh pháp quyết, vận pháp lực truyền vào trong chén. Miệng lầm rầm đọc chú.
Huyết mạch chi dẫn
Pháp lực tụ linh.
Tiên thạch truyền tin.
Thần vực khai mở.
Dưới sự tác động của bọn họ máu trong chín cái chén bắt đầu chảy vào mạch trận, trận pháp lập tức giống như sống lại, hô ứng tương liên lẫn nhau. Tất cả theo một dòng chảy tuần hoàn tụ tập lại tâm trận, tạo ra một loại năng lượng kích phát Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch. Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch được lực lượng phụ trợ hóa thành một quang cầu bay tít lên cao. Ánh sáng của nó tỏa ra cực kỳ rực rỡ. Cả một vùng trời chìm trong một màu đỏ cam. Nhiệt độ xung quanh tăng lên vùn vụt, giống như vầng thái dương đang rụng xuống thế gian, biến tất cả thành một lò hỏa thiêu. Thốt nhiên không trung xảy ra biến hóa. Vậy mà lưng chừng xuất hiện một hỏa vực khổng lồ. Bên trong bao trùm toàn bộ là lửa đỏ rừng rực, liên miên bất tận. Một cảm giác ngột ngạt bủa vây tứ phía , không khí bị hơi nóng làm cho vặn vẹo, hóa thành vô số ảo ảnh.
Ở sâu bên trong, nơi tận cùng của hỏa vực. Một đôi mắt vốn đang chìm sâu trong giấc ngủ chợt mở phắc ra, tinh quang trong đôi mắt chiếu rọi vạn dặm, như thể muốn xuyên thấu cả thiên địa.
…………
• Nguy….
U Hỏa Tà Thần thần trí bất ổn, đang điên cuồng truy sát Hải chợt cảm giác được một sự nguy hiểm đang thức tỉnh. Cái khí tức kinh khủng kia gã đã quá quen thuộc. Vừa rồi gã còn cố chiếm đoạt Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch của người ta. Lần này tốt rồi, chủ nhân đã tỉnh lại, còn không mau chạy thì cái mạng nhỏ chắc chắn phải bỏ lại đây rồi. Tình huống đã đến nước này, dù U Hỏa Tà Thần có bị điên hay bị ngu liền cũng sẽ bỏ chạy, lập tức bỏ qua việc truy đánh Hải, quay đầu bỏ chạy. Thậm chí Không tiết tiêu hao, sử dụng pháp lực xé rách không gian để chạy nhanh hơn.
…………..
Trong lúc U Hỏa Tà Thần hoảng sợ chạy trốn, Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch giống như tìm thấy chủ nhân, nó phát ra một tiếng tề minh sau đó lao vút vào trong hỏa vực. Chớp mắt đã đến chỗ hỏa điểu. Hỏa điểu không chần chừ há mỏ nuốt trọn. Sau cùng cất lên một tiếng rít chói tai. Âm thanh xé toạc cửu thiên vân vụ, vang vọng cả một vòm trời.