• hừ hừ….
Tiếng thở phì phò. Diễm Thạch Cương Ma giương hai cặp mắt lồ lộ nhìn những kẻ đến làm phiền sự an tĩnh của mình. Bởi vì nó là so hỏa sơn thai nghén mà sinh nên toàn thân bao phủ một lớp nham thạch trầm tích dày và cứng rắn. Xen kẽ là những dòng chảy dung nham chằng chịt như những mạch máu. Thân thể nó to lớn, cao mấy chục mét với một cái đầu và cái mồm rộng toác.
Nếu là lẽ thường nó sẽ đối với mấy người Phượng Trung rất nghe lệnh, thế nhưng lúc này nó lại cực kỳ thâm trầm, có vẻ vô cùng tức giận.
• Thạch Diễm… Hiện tại tại chúng ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu còn tiếp tục phạm sai lầm bọn ta sẽ tiêu diệt ngươi để trừ hậu họa.
Phượng Vu là đại trưởng lão Phượng gia. Là người dẫn đầu của nhóm người. Ông ta trước bước ra một bước, nói lời cảnh tỉnh cuối cùng cho Diễm Thạch Cương Ma.
• Hừ…..
Diễm Thạch Cương Ma hừ lạnh một tiếng. Đối với thái độ nhiều lời của Phượng Vu cảm thấy cực kỳ chán ghét và khinh bỉ. Nó không thèm nói lý lẽ, trực tiếp khạc ra một bệt dung nham về phía ông ta.
Phượng Vu thất kinh, ông không ngờ Diễm Thạch Cương Ma lần này còn bạo hơn lần trước, trực tiếp ra tay với mình. Ông ta vội vàng nhảy lên tránh né, bệt dung nham kia rơi xù xuống chỗ ông ta vừa đứng, lớp đá đen cứng rắn lập tức bị hòa tan, lõm xuống thành một cái hố sâu.
Bây giờ thì không còn gì để nói nữa, Phượng Vu vừa bay lên không liền rút bảo kiếm ra. Những người khác cũng động binh khí, từng người như lông hồng thả phiêu bay lên, ở trên không lấy Phượng Vu làm trung tâm kết thành một đại trận.
• Phượng Thiên Diệt Ma Trận….
Phượng Vu nắm giữ mắt trận, hét lên một câu liền phát động công kích. Pháp lực của tất cả những người trong trận đồng loạt tuôn ra, hóa thành một con phượng hoàng to lớn, nó dang cánh ríu lên một tiếng lảnh lót rồi áp xuống chỗ Diễm Thạch Cương Ma.
Diễm Thạch Cương Ma gầm giận. Vung cánh tay đánh trả phượng hoàng đang lao đến. Bất ngờ, phượng hoàng do hỏa diễm tụ tập vừa chạm đến nó bỗng dưng bạo tạc, nổ tung ngay tức khắc. Không gian chìm ngập trong biển lửa, Diễm Thạch Cương Ma cũng bị cuốn vào trong đó.
• Grao…..
Diễm Thạch Cương Ma gào lên đầy phẫn nộ. Nó bị chiêu vừa rồi chọc giận. Từ trong màng lửa vù vù nhảy ra. Cái mồm to với sáu chiết răng lập tức nhả ra một đám dung nham, giống như một tấm vải bao chùm non nửa hang thạch động. Sức nóng của đoàn dung nham này có thể lên đến ngàn độ. Mấy người Phượng Vu trưởng lão không dám xem thường. Mỗi người đều dùng pháp lực huyễn hóa ra một đầu phượng hoàng với động tác khép cánh bảo hộ bản thân.
Bởi vì phạm vi của dung nham quá lớn, cũng lan đến chỗ Hải và Thiên Tước Tiên Tử nãy giờ vẫn đứng tại chỗ. Thiên Tước Tiên Tử là người có tu vi kém nhất ở đây. Nàng cảm nhận được sức thiêu đốt cực mạnh lan đến liền vội vàng biến ra hộ tráo của mình. Tuy nhiên còn chưa hoàn thành đã thấy một thân ảnh chắn trước mặt mình.
Chỉ thấy một màn đỏ lướt qua bên tai. Tấm thảm dung nham ập lên thành động, giống như thạch băng gặp phải nước nóng lập tức bị vuốt xuống một mảng lớn. Ngoại trừ Hải, những người khác có vẻ chật vật nhưng không ai bị thương. Sau khi thoát khỏi nguy hiểm liền tản ra tấn công, sử dụng chiêu sa luân chiến đối phó với Diễm Thạch Cương Ma.
Thiên Tước Tiên Tử nấp sau lưng Hải lông tóc không một chút tổn hại. Nhìn bóng lưng to lớn của Hải trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả. Nàng trước nay vẫn luôn là nữ tử quật cường, thế nhưng lúc này đứng cạnh Hải nàng lại có chút ỷ lại.
Hải không có nhìn thấy biểu hiện của Thiên Tước Tiên Tử, tay cầm Kim Cô Bổng đã hóa thành khiên, chân mày khẽ nhíu lại.
• Ở đây còn có thứ gì khác ngoài thứ này không.
Hắn chợt hỏi Thiên Tước Tiên Tử đằng sau lưng.
• Không có, Ý huynh là sao….
Thiên Tước Tiên Tử lắc đầu đáp, khó hiểu nhìn Hải.
• Ta cảm nhận được một khí tức khác, hơn nữa cực kỳ cường đại.
Hải cảm thụ trong không gian rồi nói.
• Có chuyện đó….
Thiên Tước Tiên Tử nghe xong giật mình. Nàng không hề cảm giác được gì nhưng nàng tin Hải chắc chắn sẽ không nói dối nàng làm gì. Nếu vậy thì nơi này còn ẩn tàng một tồn tại khác.
• Hắn che giấu rất tốt, tuy nhiên không qua được mắt ta. Bởi vì khí tức này đối với ta cực kỳ quen thuộc.
Hải nói vậy. Khí tức kia mà Hải nói chính là tà khí. Hắn bản thân sinh ra đã là tà linh, tà khí chính là bản mệnh chân khí của hắn. Kẻ kia là cùng một loại với hắn làm sao chạy khỏi bị hắn phát hiện.
Nói đoạn hắn lại ngước nhìn Phượng Vu cùng những người khác đang quyết đấu với Diễm Thạch Cương Ma đến lúc cao trào. Diễm Thạch Cương Ma tuy mạnh mẽ, da dày thịt béo nhưng cũng không chịu nổi quần công. Trên người đã rớt ra nhiều khối nham thạch. Tuy rất nhanh lành lại nhưng khiến nó tổn thương đến nguyên khí.
• Chết đi….
Phượng Vu đánh đến đỏ mắt. Bảo kiếm trong tay tỏa ra hào quang rực rỡ, nhằm đỉnh đầu Diễm Thạch Cương Ma mà chỉ. Những người khác không ngừng kiềm chế khiến nó không thể công kích.
Mắt thấy Diễm Thạch Cương Ma không thể tránh được sát chiêu thì xung quanh người nó bỗng lóe lên một luồng hỏa diễm đen tuyền. Luồng hỏa diễm này nhanh chóng bao phủ lấy nó vào trong, giống như linh xà chuyển động vậy mà công kích đến Phượng Vu đang bay đến.
• Cẩn thận….
Mấy trưởng lão khác thốt lên nhắc nhở. Chính là luồng hỏa diễm này lần trước đã khiến họ bị thương, hiện tại nhìn thấy vẫn còn thấy sợ.
Phượng Vu trực tiếp đối mặt với luồng hỏa diễm kia càng cảm thấy sợ hãi, một luồng khí âm hàn lan tràn khắp châu thân. Gần lửa mà như gần băng, cảm giác lạnh lẽo đến tận xương tủy. Ý nghĩ thoái lui lóe lên trong đầu. Ông ta không chần chừ mà lách mình tránh né. Tuy nhiên ngọn lửa kia lại như dòi trong xương, bám theo không tha, nhoáng một cái đã liếm lên cánh tay ông ta một phát. Phượng Vu là người từ nhỏ đã dùng hỏa tu luyện, vậy mà hiện tại lại bị đốt đến đổ mồ hôi lạnh. Đau đớn cắn răng vẫn không hết. Ngọn lửa đen trên cánh tay không cách nào dập tắt, ông ta chỉ có thể cố gắng dùng pháp lực ngăn cản sự thiêu đốt của nó lên cơ thể mình.
Những trưởng lão khác nhìn thấy Phượng Vu bị thương cũng nản lòng thoái chí. Liền từng người dừng lại tản ra, bay đến bên cạnh ông ta thủ hộ.
Họ dừng tay nhưng không lý nào Diễm Thạch Cương Ma lại dừng tay. Lập tức gần chục xúc tua hỏa diễm tỏa ra tứ phía, muốn truy sát những người khác. Bọn họ vừa mới tránh ra liền đối mặt với công kích.
Thời khắc mọi gặp nguy hiểm Hải cũng động thủ. Kim Cô Bổng trở lại hình dạng bình thường. Hắn đứng từ xa trực tuyến vung côn ném mạnh. Kim Cô Bổng bay vù vù rồi lao thẳng vào trong luồng hỏa diễm. Chỉ nghe ” Cong ” một tiếng. Diễm Thạch Cương Ma vậy mà bị đánh văng ra khỏi đó. Thân hình đập mạnh vào thành động. Trên đỉnh đầu vỡ ra một lỗ lớn, dung nham nóng chảy không ngừng từ đó tràn ra. Vài giây sau vết thương nhanh chóng kéo mài rồi liền lại như không có gì. Tuy nhiên cú vừa rồi đã khiến nguyên khí của nó tổn hại nghiêm trọng. Nó đưa mắt nhìn qua Hải Một cách đề phòng.
Hải bước ra một bước, Kim Cô Bổng trở lại nơi tay. Hắn dậm chân tung người lên, đạp không bay đến chỗ Diễm Thạch Cương Ma. Diễm Thạch Cương Ma cuồng hống, nó vung cánh tay to lớn như đại thụ đánh về phía Hải. Hải trên không quật côn chống trả, đập nắm tay của nó vỡ vụn, lại tựa thế lộn một vòng bay đến gần thân nó, một côn nữa tiếp tục đập xuống. Lần này thì Diễm Thạch Cương Ma không thể tránh né. Nó lãnh trọn một đòn nơi vai trái. Thân thể lập tức chìm xuống hồ dung nham tạo thành một vùng có hình dạng cái phễu.
Hải vừa đến liền ra đòn cực nhanh. Diễm Thạch Cương Ma không kịp phản ứng đã ăn thiệt thòi. Một khắc sau mới thấy nó từ dưới dưới dung nham trồi lên. Nửa phần vai đã xệ một bên. Nó giận dữ nhìn Hải, tuy nhiên lại sợ hãi đối với hắn. Người này quá cường đại, nó không phải là đối thủ. Chỉ là nó vẫn không có đào tẩu, phía sau nó vẫn còn hậu thuẫn nên nó tự tin không bị giết chết.
Diễm Thạch Cương Ma vừa xuất hiện Hải đã chờ sẵn, Kim Cô Bổng một đoạn phình to cự đại, giống như hình gậy đánh bóng chày, nhằm hướng đỉnh đầu nó mà đập xuống. Lần này là hắn ra tay thật sự. Uy lực cực kỳ khủng khiếp, không khí bên dưới thân côn bị ép đến nổ lốp bốp.
Lúc này không gian đột nhiên biến động. Đoàn lửa đen vừa rồi lại xuất hiện, còn mạnh hơn lần trước. Mục tiêu của nó chính là Hải.
• Hừ.. Còn tưởng là ngươi không ra tay nữa chứ….
Hải khẽ hừ, không hề kinh ngạc trước sự việc bất ngờ. Trường côn đánh xuống lập tức ngừng lại, mượn đà ném thẳng về một hướng, đích đến chính là nguồn phát sinh hắc diễm.
• Ố…
Kẻ nấp trong bóng tối dường như đang kinh ngạc, y phát ra một tiếng kêu bất ngờ. Tên này vậy mà có thể phát hiện mình. Nghĩ đoạn y liền trực tiếp lộ diện, hắc hỏa tụ thành một cái thuẫn chống lại Kim Cô Bổng.
Hải bởi vì ra tay với tồn tại kia mà buông bỏ phòng thủ, hắc hỏa lập tức đánh thẳng lên người hắn, chớp mắt bao phủ khắp cơ thể.
• Nguy rồi…..
Thiên Tước Tiên Tử và những người khác tức thì hoảng hốt, trong lòng lo sợ Hải bị nguy hiểm. Ngọn lửa kia kinh khủng thế nào, trực tiếp đánh lên người như vậy thì chỉ có nước chết.
Kẻ thần bí kia thấy Hải bị hắc hỏa bao phủ liền cười khinh bỉ, y cho rằng Hải cũng chỉ thuộc loại anh hùng rơm, không có chân thực lực. Chỉ là y không ngờ rằng chỉ một chút khinh địch, y liền bị Kim Cô Bổng đập vỡ hộ thuẫn, ầm ầm nện lên người.