Thường Tiễn quá mạnh, Tư Mộ Liêm cùng Sở Thanh Tiêu liên thủ cũng không có cửa thắng.
Hai người bị lôi hỏa khủng bố che mất, thân thể bị đánh bay về sau.
Tư Mộ Liêm đè xuống đau đớn, trong lòng hơi run rẩy, hắn biết Thường Tiễn rất mạnh, chỉ là cũng không ngờ đối phương lại mạnh đến mức độ này.
Phải biết, từ khi bắt đầu giao thủ đến giờ, Thường Tiễn vẫn chưa dùng đến binh khí của mình !
Đối phương căn bản không có dùng toàn lực chiến đấu !
Chỉ dựa vào hai người bọn hắn . . . đúng là không có khả năng cản được đối phương.
Chỉ một người mà còn cản không được thì tiếp đó làm sao mà đối phó với cả một đội ngũ của đối phương ?
Hắn tuyệt đối không tin Thường Tiễn chỉ đến đây một mình !
Hiện tại, chỉ có thể chờ Hình Nhân, Vương Hạo Thần, còn có . . . Đồ Nguyên !
Thế nhưng là, Thường Tiễn sao có thể cho bọn hắn thời gian ?
– Vương Hạo Thần, ngươi còn muốn trốn đến bao giờ, cút ra đây cho ta !
Thường Tiễn nhìn về phía linh tuyền, lôi hỏa đan xen tựa như hồng thủy cuồn cuộn quét tới đó.
Từ trong linh tuyền, lần nữa có một đạo thân ảnh xuất hiện.
Là Hình Nhân !
Hắn khí tức trên thân hùng hậu, tu vi đạt đến . . . nửa bước Vũ Linh !
Hình Nhân tu vi khi đến nơi này sớm đã là Cửu Tinh Vũ Sư đỉnh phong, hắn vốn dĩ có thể mượn linh khí trong linh tuyền này đột phá, thế nhưng thời gian không đủ, hắn chỉ có thể áp chế cảnh giới để ra ngoài ứng chiến.
Dù vậy, thực lực Hình Nhân rõ ràng cũng đã có chỗ tăng lên.
Hắn chỉ đứng ở đó, lấy thân hình cường tráng ngăn chặn lôi hỏa, tựa như tường đồng vách sắt.
Ngay cả Thường Tiễn khi thấy cảnh này đều hơi giật mình, không khỏi nhìn kỹ người vừa xuất hiện một chút, nói:
– Luyện thể võ giả lại mạnh đến mức này . . . ngươi là Hình Nhân ?
Hình Nhân không nói, xem như biến tướng thừa nhận, ánh mắt nhìn Thường Tiễn đầy vẻ ngưng trọng.
Rất mạnh !
Thậm chí so với Hình Thiên đại huynh của hắn còn mạnh hơn nhiều !
Chỉ đơn thuần khí tràng đã khiến người khác áp lực khó thở !
– Tới ! Cho ta thấy luyện thể võ giả lợi hại đến mức nào !
Thường Tiễn cao ngạo, lần nữa cuốn lên ngập trời lôi hỏa, một quyền oanh động đánh xuống, mục tiêu lần này là Hình Nhân.
Hắn đối với luyện thể võ giả thực lực xác thực có chút hứng thú, thậm chí Hình Nhân ở trong mắt hắn còn có lực uy hiếp hơn cả Lâm Hải, người này mới là Lôi Ngục Phong đệ nhất cường giả !
Lâm Hải tên kia . . . ha ha, thực lực miễn cưỡng tạm được, thế nhưng lá gan lại quá nhỏ, đầu óc kém cỏi vô cùng, căn bản không làm được đại sự gì.
– Cực Sát Bạch Hổ Lục – Bạch Hổ Thần Văn !
Hình Nhân vận dụng Bạch Hổ nhất tộc công pháp, trên người bỗng nhiên xuất hiện từng đường hoa văn màu trắng, điều đáng sợ chính là, người ngoài vậy mà có thể cảm nhận được một cỗ hung sát khí tức toát ra từng những đường hoa văn đó.
Bạch Hổ Thần Văn là Bạch Hổ nhất tộc bí kỹ, cực hiếm xuất hiện trên người nhân loại võ giả, nhưng Hình Nhân chính là một trong số ít đó.
Bạch Hổ chủ sát, đại biểu hủy diệt, mấy thứ này không phải chỉ là nói suông cho vui !
Trong không gian tựa như có tiếng bạch hổ gầm gừ vang lên, Hình Nhân toàn thân căng tràn man lực, cũng đánh ra một quyền, chính diện đấu cứng với Thường Tiễn.
Cực sát chi khí hung ác bạo ngược, cường ngạnh đối kháng lôi hỏa.
Bạch Hổ Thần Văn gia trì, Hình Nhân bạo phát ra lực lượng mạnh mẽ khôn cùng, tạm thời có thể cùng Thường Tiễn đánh cho bất phân thắng bại.
Thường Tiễn một quyền bất thành, không khỏi có chút ngạc nhiên, đối phương tu vi thấp hơn hắn, nhưng nhục thân lại cứng rắn đến đáng sợ, man lực hùng hậu đủ để đấu cứng với hắn.
Cho dù . . . vừa rồi chỉ là hắn tiện tay một kích !
– Một mình ngươi còn kém rất nhiều, ba người cùng lên đi !
Thường Tiễn thần sắc rốt cuộc có một tia nghiêm túc, lôi hỏa càng thêm bạo ngược, lan tỏa bốn phương tám hướng đem Sở Thanh Tiêu và Tư Mộ Liêm cuốn vào trong.
Hắn muốn cùng lúc lấy một chọi ba !
Hình Nhân đầu tiên là bất ngờ, sau đó chính là tức giận, bởi lẽ đối phương đã dám làm như vậy tức là không coi hắn ra gì, thế nhưng hắn cũng không lên tiếng, bởi lẽ hắn thừa biết bản thân mình xác thực đánh không lại đối phương.
Đừng nhìn vừa hai người giao thủ cân tài cân sức, hắn lúc đó thậm chí đã dùng đến cả bí kỹ, còn đối phương lại chỉ là tiện tay một kích, nhưng hắn vẫn chẳng thể chiếm được thế thượng phong.
Người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy Thường Tiễn cuồng vọng, bởi vì ba người không có ai là kẻ yếu, không có ai là không thể vượt cấp chiến đấu, thế nhưng Thường Tiễn hắn xác thực có tư cách để cuồng !
Hình Nhân, Sở Thanh Tiêu, Tư Mộ Liêm đều không nhiều lời, đạt thành ăn ý liên thủ đối kháng Thường Tiễn.
Thường Tiễn muốn đánh nhanh thắng nhanh, vì thế cũng đã xuất ra binh khí của mình, Quán Hồng Thương !
Hắn một mình một thương áp chế ba đại cường giả, thực lực mạnh mẽ thấy được lốm đốm.
Ba người gần như chỉ có thể chiếu ứng lẫn nhau đảm bảo không bại, căn bản không dám nghĩ đến việc có thể đánh bại đối phương.
Không lâu sau đó, đội ngũ mà Thường Tiễn dẫn theo cũng chạy đến.
Đội ngũ này không tính quá mạnh mẽ, chỉ có ba vị Bát Tinh Vũ Sư và vài vị Thất Tinh Vũ Sư.
Thường Tiễn tự tin chính mình đã đủ ứng phó với mọi loại cục diện, hắn tự nhiên cũng không cần mang theo quá nhiều người.
Chiến đấu lập tức nổ ra, Tiêu Ngọc Huyên, Ôn Linh Mật ngăn chặn hai vị Bát Tinh Vũ Sư, một vị còn khác thì lại do Đường Chấn vừa mới ở trong linh tuyền đột phá đến Bát Tinh Vũ Sư đến chống đỡ.
Thất Tinh Vũ Sư chiến lực có chút chênh lệch, bất quá Ôn Linh Mật đã có chuẩn bị sẵn trận pháp đến ứng đối, miễn cưỡng cũng có thể dây dưa.
Nguy hiểm nhất vẫn là chỗ Thường Tiễn, người này quá mạnh, một khi để cho hắn phá được vòng vây thì coi như chấm hết, căn bản không ai ngăn được hắn.
Còn nữa, Đồ Nguyên đám người kia làm sao còn chưa đến ?
Theo như kế hoạch, không phải bọn họ nên đến đây để phối hợp với bọn hắn vây bắt Thường Tiễn hay sao ?
Bọn hắn đang làm cái gì ?
– Các ngươi ba người đều không tệ, đáng tiếc, muốn cản ta thì còn kém xa !
Thường Tiễn đối mặt với ba đại cường giả , lại ung dung thoải mái áp chế đối thủ, chỉ thấy hắn vung vẫy trường thương, một thương đánh lui Hình Nhân.
Hình Nhân cứ việc một thân man lực kinh người, đối mặt với một Thường Tiễn nghiêm túc chiến đấu vẫn không phải đối thủ.
Ba người liên thủ, lại bị đánh lui không biết bao nhiêu lần.
– Tiệp Nhược Tấn Lôi !
Tư Mộ Liêm thi triển kiếm pháp cực nhanh, tức tốc tiếp viện.
– Nhanh nhưng không đủ mạnh cũng vô ích !
Thường Tiễn đâm ra một thương, cùng trường kiếm va chạm, kình lực hùng hồn chấn Tư Mộ Liêm hộc máu rút lui.
– Nên kết thúc !
Thường Tiễn không muốn lãng phí thời gian, một thương mang theo lôi hỏa song trọng nhắm thẳng Sở Thanh Tiêu đâm tới.
Ba người liên thủ miễn cưỡng có thể cản bước hắn, nếu như mất một người thì xem như kết thúc.
Sở Thanh Tiêu vận dụng một thức tá kình trong Thái Thanh Bát Quái Thủ, ý đồ muốn đẩy đi một thương này, kết quả lại không cách nào lay chuyển được kình lực vạn cân của đối phương, lần nữa trọng thương.
– Hỏa Xà Thổ Tín !
Còn chưa kịp phản ứng, một thương khác đã nối tiếp đánh tới.
Quán Hồng Thương bá đạo kinh hồn, thương sau mạnh hơn thương trước, tựa như một đạo hỏa mãng hung ác, không gì cản nổi !
Quán Hồng Thương là trọng thương, thế nhưng ở trong tay Thường Tiễn lại nhanh nhẹn đến khó tin, khiến cho đối thủ muốn tránh cũng khó.
– Thập Tự Thanh Thiên Ấn !
Sở Thanh Tiêu biết rõ đây là thời khắc tối hậu, vì thế đành dốc toàn lực ra để thí, chỉ thấy thanh quang đại thịnh, trong vô số đạo văn tự cỗ lão lơ lửng trong thanh sắc khí trụ quanh người hắn, có 10 đạo văn tự đột nhiên bay về phía trước, dung hợp hóa thành một đạo to lớn chưởng ẩn.
Chưởng ấn tràn ngập đạo gia khí tức, trên thân tỏa ra thanh quang chói mắt, chính giữa lại có một chữ “ Đạo “ thật lớn, tựa như đạo tổ chi thủ.
Thập Tự Thanh Thiên Ấn là một môn võ pháp của đạo gia nhất mạch tại Thiên Vũ đại lục, có thể trấn yêu hàng ma, cùng phật môn võ pháp có chút tương tự.
Chính xác mà nói, Thập Tự Thanh Thiên Ấn là võ pháp thuộc về Lưỡng Cực Đạo của đạo gia nhất mạch.
Đương nhiên, Thập Tự Thanh Thiên Ấn tại đạo gia nhất mạch chỉ có thể xem là một môn võ pháp tương đối bình thường.
– Ầm !
Quán Hồng Thương cùng thanh sắc chưởng ấn va chạm, uy lực khiến cho mặt đất trong phạm vị gần xung quanh rung chuyển, xung lực trực tiếp thổi bay Sở Thanh Tiêu.
Cuối cùng, thanh sắc chưởng ấn sụp đổ, thế nhưng uy lực một thương này của Thường Tiễn cũng đến đáy là hết.
Thường Tiễn lông mày hơi nhíu lại, hắn thật không nghĩ tới Sở Thanh Tiêu có thể lần nữa chặn được một thương này của hắn, cứ việc rất chật vật, thế nhưng xác thực đã chặn được.
Huyền công Thiên Thanh Đạo Quyết, quả nhiên bất phàm !
Nhưng, cũng chỉ đến thế mà thôi !
– Nên kết thúc . . . hả ?
Thường Tiễn đang muốn tiếp tục xuất thủ, nhưng hắn bỗng nhiên lại cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại đang bùng phát cách đó không xa.
Vị trí chính ở trong đầu thất phẩm hạ đẳng linh tuyền kia !
Có người đột phá ?
Thường Tiễn hơi nhíu mày.
Nhìn qua giống như chỉ là Vũ Sư đột phá, thế nhưng uy thế so với Vũ Linh đều không sai biệt lắm.
Rất nhanh, một đạo thân ảnh bước ra từ trong linh tuyền.
Vương Hạo Thần thân vận bạch y, trên người khí tức hùng hậu, rõ ràng đã đạt đến Lục Tinh Vũ Sư cấp bậc.
Rút cạn linh khí trong linh tuyền, hắn rốt cuộc thành công đột phá đến Lục Tinh Vũ Sư cảnh giới !