Nghề Vương Phi – Chương 274 Muốn tái giá – Botruyen
  •  Avatar
  • 45 lượt xem
  • 3 năm trước

Nghề Vương Phi - Chương 274 Muốn tái giá

Vũ Lâu giơ tay tát thẳng vào mặt hắn!

Lam Tranh ôm mặt, không hiểu tình hình bây giờ là thế nào: “Ta là Lam Tranh mà, nàng đã nhớ ra, sao còn đánh ta!”

Vũ Lâu hừ giọng: “Thì ra chính là ngươi. Ta còn đang tò mò, phu quân cũ của ta có bộ dạng thế nào. Không ngờ là cái loại mặt người dạ thú như ngươi!”

“Mặt người dạ thú?” Lam Tranh căm tức nhìn Vân Triệt: “Rốt cuộc là ngươi đã nói với nàng những gì?”

“Nói gì?” Vũ Lâu nói: “Còn cần phải nói sao?” Nàng chỉ vào ngực mình nói: “Ngực ta có một vết sẹo chữ Lam, ta thấy rất kỳ lạ, vì sao trên người ta lại có dấu ấn thế này, hỏi nha hoàn Phi Lục thì mới biết. Thì ra ta vốn được gả cho một tên cầm thú, trong tên có một chữ “Lam”, tên là Lam Tranh phải không, hình như là Độc Cô Lam Tranh… Là ngươi, là ngươi phải không. Nhìn cái bộ dạng bắt nạt Vân Triệt vừa rồi của ngươi đã biết ngươi là tên khốn đó rồi.”

“Cầm thú?” Tức!!! Hắn nhịn: “Tần Vũ Lâu, nàng một vừa hai phải thôi. Nàng căn bản không phải là cháu của Hàn vương phi. Nàng tên là Tần Vũ Lâu, là Đức phi đương triều.”

“Đức phi?” Vũ Lâu khẽ nhướng mày: “Đức phi của Hoàng thượng?”

Lam Tranh mím môi gật đầu.

“Vậy thì càng không liên quan gì đến ngươi!” Vũ Lâu nói: “Nếu ta là Đức phi, sao ngươi lại dám làm nhục ta, dám đóng dấu lên người ta!!!”

Lam Tranh không có cách nào, thở dài, nhỏ giọng nói: “Ta chính là Hoàng đế mà!”

Vũ Lâu ngẩn người, sau đó nhìn hắn từ trên xuống dưới: “Ngươi thật sự là Hoàng đế?”

“Đúng…” Ngay cả hắn cũng không rõ, vì sao hắn đang nói sự thật mà giọng lại yếu thế như vậy…

“Hắn là Hoàng đế sao?” Vũ Lâu hỏi Vân Triệt, Vân Triệt gật đầu tỏ vẻ khẳng định.
“Nàng dám?! Tần Vũ Lâu, nàng có tin ta giết chết hết nam nhân khác không?”

Vũ Lâu nhướng mày, cắn vào nửa lưỡi: “Vậy ta sẽ cắn lưỡi tự sát, ta chết cho ngươi xem. Không rời được khỏi ngươi thì ta cũng không cần sống nữa.”

Lúc trước, dù cãi nhau thế nào, nàng cũng chưa từng tìm chết. Nhưng giờ bộ dạng nàng kiên quyết thế kia, dường như đã chán ghét hắn đến cực điểm. Dù hắn có mạnh mẽ đến đâu, nhưng trước mặt nàng, hắn vẫn thấy tình cảm của mình thật yếu đuối. Vừa thấy nàng quyết tuyệt như vậy, hắn chợt ngẩn người, chờ đến khi kịp phản ứng lại, thì mắt đã đỏ ửng: “Vũ Lâu… Nàng…”

Vân Triệt nhìn sự việc càng lúc càng to, vội bước ra hoà giải. Dù sao, tuy hắn cũng muốn lừa Độc Cô Lam Tranh để giúp tỷ tỷ xả giận, nhưng cũng không muốn chuyện lớn đến mức không dàn xếp được.

“Bệ hạ, bệ hạ…” Hắn kéo Lam Tranh sang một bên: “Tỷ tỷ mất trí nhớ, không biết đến sự uy nghiêm của hoàng quyền, chọc giận tới bệ hạ, huynh đừng so đo với tỷ ấy.”

Lam Tranh tức giận, chua giọng nói: “Nhưng nàng nói, tình nguyện tự sát cũng không muốn về cùng trẫm…”

Vũ Lâu của hắn đi đâu mất rồi…

“Bệ hạ, huynh không nên cưỡng ép tỷ ấy.” Vân Triệt đóng vai trò người hoà giải: “Phi Lục nói, hình như tỷ tỷ rất để ý đến vết sẹo trên người. Tỷ ấy nghĩ người đã đóng dấu lên người tỷ ấy là người xấu. Giờ huynh cứ nhất quyết muốn đưa tỷ ấy về, dễ tạo phản ứng ngược lắm.”

“Vậy làm sao đây? Làm sao nàng mới có thể khôi phục trí nhớ?”

“Việc này cơ bản là rất khó. Huynh đừng đánh ta! Đau quá… thế này đi, không phải tỷ tỷ muốn tuyển chồng hay sao? Huynh cũng tham gia, nếu huynh thắng, thì huynh sẽ được ôm mỹ nhân về, tỷ ấy cũng không nói gì được nữa.”

“Dự tuyển à?” Lam Tranh quyết định: “Hừ, không thành vấn đề!”

Hết chương 274.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.