Nghề Vương Phi – Chương 255 Nội tâm mạnh mẽ – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 3 năm trước

Nghề Vương Phi - Chương 255 Nội tâm mạnh mẽ

Vũ Lâu giấu kỹ ngân châm, rồi cúi đầu dịu dàng dỗ con, thật ra, nàng vẫn đang chú ý tình hình xung quanh. Ngoài cửa nhanh chóng vang lên tiếng nói ầm ĩ, nhóm thái y vội vàng lao vào. Lúc này Lam Tranh mới nói với nàng: “Vũ Lâu, nàng ôm con tránh đi trước đi, ở đây thêm phiền ra.”

“Vâng.” Nàng đứng dậy, nói với cung nữ bên cạnh: “Hồi cung.”

Thấy nàng định đi, Tấn vương nhạy cảm đã nhận ra có chuyện khác thường, liền ngăn lại: “Không được đi! Phụ hoàng vừa rồi còn không sao, tự nhiên lại không nói được, chắc chắn có chuyện kỳ quái! Chưa điều tra rõ ràng thì những người khác không thể rời đi được.”

Lam Tranh lạnh lùng cười nói: “Tấn vương, ngươi nói vậy, tức là ám chỉ có người hạ độc thủ với phụ hoàng phải không? Được lắm, thật ra, bản Thái tử rất muốn hỏi ngươi, người đứng gần phụ hoàng nhất là ngươi, ngươi đang tự tố giác chính mình sao?”

“Thái tử điện hạ, chẳng nhẽ ngươi quên rồi sao? Vừa rồi Tần Vũ Lâu cũng vừa tới gần phụ hoàng!”

Vũ Lâu thoáng căng thẳng, nhưng dù sao cũng không phải lần đầu nàng gặp tình huống nguy hiểm. Từ lúc theo Lam Tranh, nàng đã trải qua biết bao sóng to gió lớn, tâm trí đã được rèn luyện để trở nên cứng cỏi hơn nhiều rồi. Giờ bị hắn nghi ngờ, tuy trong lòng nàng cũng lo lắng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như lúc đầu, giả vờ không hiểu hỏi lại Tấn vương: “Điện hạ, ngài có ý gì?” Rồi nàng lại hỏi tiếp Lam Tranh: “Hoàng thượng làm sao? Liên quan gì tới ta?”

Lam Tranh nói: “Nàng về trước đi, chăm sóc con cẩn thận!”

Vũ Lâu vừa xoay người, Tấn vương đột nhiên ra lệnh cho thái giám, thủ vệ trước cửa: “Ngăn nàng lại!”

Lam Tranh giận dữ quát: “Ai dám?!”

Nhóm thủ vệ vừa định tiến lên, nghe thấy Lam Tranh cảnh cáo lại cúi đầu lui xuống. Lúc này, Vũ Lâu mới nhéo Mạch Mạch nàng đang ôm trong lòng một cái, thằng bé bị đau, cái miệng nhỏ nhắn liền há to ra, gào lên khóc.

Hoàng hậu đang lo lắng vò khăn tay, nghe thấy thằng bé khóc to như vậy, quay đầu trách cứ: “Phụ hoàng các ngươi còn đang hôn mê bất tỉnh, các ngươi đứng đó tranh cãi cái gì?! Còn không mau lại đây!!!”

Vũ Lâu chợt có linh cảm không lành, to giọng cảnh cáo: “Chàng đừng có nghĩ bậy bạ nữa!”

“Vũ Lâu ngoan, cho ta chút ấm áp nào.” Nói xong, hắn liền cười xấu xa chui vào lòng nàng, móng vuốt sói bắt đầu di loạn trên người Vũ Lâu. Nàng ra sức phản kháng, cắn vào cổ tay hắn. Lúc này Lam Tranh mới rụt tay về, ra vẻ đáng thương tự thổi thổi tay mình: “Nàng thật độc ác, ta thì lo cho nàng từng chút một, sợ lạnh sợ nóng, mà nàng chẳng tốt với ta chút nào, còn cắn ta nữa…”

Vũ Lâu tức mà không nói được gì, nhéo nhéo mặt hắn giáo huấn: “Chàng đúng là không biết xấu hổ, rõ ràng chàng không có ý đồ tốt, ta không thuận theo chàng, giờ chàng còn trách ta!!!”

“Được, ta không biết xấu hổ, cho nàng này.” Lam Tranh cười tủm tỉm ôm mặt nàng, vừa cọ cọ hôn hôn vừa nói: “Cho nàng này, nàng cầm đi.”

Vũ Lâu bị hắn quậy phá nên vô cùng buồn bực, đưa tay nhéo mạnh cho hắn một cái: “Đã là lúc nào rồi mà chàng còn không chịu đứng đắn một chút vậy! Hoàng thượng còn đang bệnh nặng, Tấn vương thì như hổ rình mồi mà chàng còn có tâm trạng quậy phá nữa à!”

Lam Tranh mở trừng trừng hai mắt: “Ta và nàng âu yếm nhau thì liên quan gì đến ai.”

Vũ Lâu bối rối, nàng buồn bã nói: “… Nội tâm của ta không được mạnh mẽ như chàng, dễ lo lắng… Coi như chàng lợi hại, chàng lợi hại.”

Lam Tranh khoát tay ra vẻ không sao cả: “Sống trong cung, gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh.”

“…” Nàng liếc mắt lườm hắn. Nàng có cảm giác, Lam Tranh tuyệt đối không chịu bỏ qua như vậy, quả nhiên, chỉ một lát sau, hắn lại kéo tay nàng lắc lắc, cười nói: “Vũ Lâu này, chúng ta lại sinh thêm một cô con gái đi.”

Hết chương 255.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.