Nghề Vương Phi – Chương 206 – Botruyen
  •  Avatar
  • 24 lượt xem
  • 3 năm trước

Nghề Vương Phi - Chương 206

Sự tình bị bại lộ, ta mất hết can đảm, nhưng vẫn cố ôm hy vọng: “Nương nương, dung mạo đứa bé kia không hề giống Huệ vương, sẽ không có ai phát hiện ra đâu……”

Vừa nói xong, ta đã bị giọng nói to của bà át đi: “Người đàn bà kia cũng vẫn còn sống, có phải không?!”

“Nàng đã bị điên rồi, vô cùng đáng thương, vi thần chỉ muốn giữ lại tính mạng của nàng, để nàng tiếp tục được sống mà thôi……” Ta nghẹn ngào nói: “Còn đứa bé kia, nói gì thì nói, cũng là cốt nhục của Hoàng gia…… Ta cũng chỉ muốn giữ tính mạng cho nó thôi.”

Sau khi nghe xong, Hoàng hậu khoát tay: “Bản cung biết rồi, nếu lúc trước ta muốn giết họ, thì đã không giao lại cho ngươi. Nếu đã vậy, thì cứ để họ sống đi!”

Ta mừng phát khóc: “Tạ ơn Hoàng hậu nương nương.”

“Nhưng chuyện ngươi dám lừa gạt bản cung, bản cung tuyệt đối sẽ không tha!” Hoàng hậu nương nương giận dữ nói: “Ngươi hãy dâng sớ từ quan, đưa gia quyến rời khỏi kinh thành, nếu không, chờ bản cung ra tay, chuyện sẽ không đơn giản như vậy nữa đâu!”

Ta dập đầu: “Vâng.”

Ta cam tâm tình nguyện chịu phạt. Với ta mà nói, sự trừng phạt này cũng không có gì quá đáng.

Chỉ còn vài ngày là tới cuối tháng, ta không dám nói cho Chân thị, khi quay lại phủ, chỉ làm ra vẻ không có chuyện gì xảy ra, nhưng Chân thị lại nói cho ta biết, bà có một tin tức vô cùng tốt. Đó là bà đã thông qua một người khác, quen biết được với thiếp thân thái giám của Hiền phi, nói rằng Hiền phi muốn tìm cơ hội để gặp Vũ Lâu, nếu thích hợp, có thể được xem xét chọn Vũ Lâu làm Tấn vương phi.

Đối với vị tiểu thư kiêu ngạo của Vương gia kia, từ trước ta đã không có cảm tình tốt, lại thêm việc không bao lâu nữa ta sẽ rời khỏi kinh thành, nên ta cũng không để tâm đến chuyện này.

Trước khi rời khỏi kinh thành, ta đưa Vũ Lâu và Tô Tiêu đi du thuyền, hai đứa trẻ bị Chân thị giám sát nghiêm ngặt, nhất là Vũ Lâu dường như không có thời gian nghỉ ngơi, tuổi còn nhỏ mà đã rất vất vả.

Khi Tô Tiêu và Vũ Lâu chạy tới chạy lui đùa giỡn trên boong thuyền, Tô Tiêu đi lại không tiện, nên chạy chậm hơn, Vũ Lâu liền không vui nói: “Ngươi nhanh lên nào!”

Tô Tiêu biến sắc, khổ sở cúi đầu.

Hai người đối đầu gay gắt, từng câu từng lời như có đao thương. Còn Tấn vương chỉ giữ thái độ trung lập, lẳng lặng nghe hai người cãi nhau.

Huệ vương lạnh lùng lườm Thái tử nói: “Hôm nay là Cửu ca đến để xem mặt Vương phi, chúng ta đừng gây thêm phiền toái nữa.”

Thái tử nhướng mày: “Thập đệ nói không sai, chi bằng chúng ta quay về thuyền đánh cờ chờ Tấn vương đi.”

Hai người kia vừa đi khỏi, không khí cũng trở nên thoải mái hơn, lúc này Tấn vương mới nói: “Tần đại nhân, bản vương đến đây, chỉ là muốn hỏi ý kiến của ngài. Mẫu phi muốn ta cưới con gái ngài, nhưng mọi người đều biết quan hệ giữa mẫu phi ta và Hoàng hậu nương nương không tốt, việc này e là sẽ ảnh hưởng đến con đường làm quan của ngài. Nếu ngài không muốn, bản vương sẽ nói lại với mẫu phi, để bà chọn người khác làm Vương phi là được.”

Không ngờ Tấn vương lại nhìn nhận mọi chuyện chu toàn như vậy. Ta không biết nên trả lời thế nào, đang muốn tìm một đáp án thích hợp thì đột nhiên nghe thấy tiếng ngã rầm phía sau. Ta quay lại, nhìn thấy Tô Tiêu ngã rạp xuống đất, ta vội chạy tới nâng hắn dậy: “Con đi ra đây làm gì, mau quay vào chơi cùng Vũ Lâu đi.”

Tô Tiêu nhìn ta, lo lắng nói: “Lão gia, ngài vừa nói……”

Đúng là vừa rồi ta đã nói sẽ gả Vũ Lâu cho hắn. Nhưng nhìn thấy Tấn vương tâm tư kín đáo, liệu việc chu toàn, ta không khỏi dao động, nếu gả Vũ Lâu cho Tấn vương, không biết chừng lại là chuyện tốt đối với con bé.

“Con quay về trước đi đã.”

Tô Tiêu đứng lên, phẫn uất nhìn Tấn vương rồi xoay người đi vào trong.

“Xin điện hạ đừng trách tội.” Ta cáo lỗi với Tấn vương.

Nhưng Tấn vương căn bản không để ý tới lời xin lỗi của ta, mà chỉ chăm chăm nhìn về phía Tô Tiêu: “Vân Triệt?!”

Lúc đó, ta còn chưa từng gặp Hàn vương thế tử, nên không hề biết, khi Tấn vương nhìn thấy Tô Tiêu quá giống thế tử đã sinh lòng nghi ngờ đối với ta.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.