Những lời nói của nàng khiến Lam Tranh cứng họng không trả lời được. Lúc này hắn mới phát hiện, trong lòng Vũ Lâu, hắn đã trở thành một kẻ ác độc nhất thiên hạ, hắn đang định giải thích vài câu, thì Vũ Lâu cũng không cho hắn cơ hội, vấn tiếp tục khóc lóc lên án hắn: “Khi ta được gả cho ngươi, thật sự là có mục đích riêng, nhưng ta tự nhận là từ sau khi thành thân, ta luôn làm hết bổn phận của mình, ta không yêu ngươi, nhưng mỗi một hành động đối xử với ngươi đều là thật lòng thật dạ, chưa từng làm việc khuất tất sau lưng ngươi. Ta biết, hôn ước của ta với Tấn vương luôn là cái ung nhọt trong lòng ngươi, nhưng ta hỏi ngươi, ngoại trừ việc suy đoán linh tinh, ngươi đã từng nhìn thấy ta có hành động nào quá mức với hắn chưa?! Nữ nhân tốt không thờ hai chồng! Dù ngươi là một tên ngốc, ta cũng chưa từng có ý định muốn rời khỏi ngươi đi tìm Tấn vương, nối lại duyên xưa.”
Lam Tranh xen vào, thấp giọng nói: “Tấn vương đi Liêu Đông, không phải vì nàng đấy sao……”
“Tự hắn quyết định như vậy, liên quan gì đến ta?!”
“Không có mỡ thì lấy đâu ra ruồi bọ, nàng không quyến rũ hắn, thì sao hắn lại đi theo nàng được.”
“Ta cũng đâu có quyến rũ ngươi, vì sao mãi mà ta không đuổi được ngươi đi?!”
Lam Tranh bị nàng hỏi vặn, không biết chống đỡ thế nào, nhưng khí thế lập tức khôi phục lại, ngửa cổ nói: “Ta tìm cô, là vì muốn trả thù cô, làm sao giống với mục đích của hắn được! Chưa nói đến Tấn vương, ta hỏi cô, cô và Vân Triệt là thế nào? Không phải cô vừa nói cô chung thủy, son sắt lắm hay sao, vậy chuyện ngày hôm qua, cô không biết xấu hổ túm lấy Vân Triệt câu kết làm bậy thì nên giải thích thế nào?! Làm ra vẻ thiếu nữ hoài xuân, sao nào, muốn diễn vở ≪Mẫu đơn đình≫ à?! Cô nghĩ cô là Đỗ Lệ Nương kim chi ngọc diệp hay sao thế!”
“Ngươi quản ta hoài xuân hay không làm gì?!”
“Bản vương bỏ tiền bao cô, đương nhiên muốn quản!”
“Ngươi bao được thân thể ta, cũng không bao được trái tim ta!”
Lam Tranh bị chọc tức đến tối sầm mặt mũi, hít sâu một hơi nói: “Muốn gặp Vân Triệt đúng không? Ta cho nàng biết, vài ngày nữa hắn sẽ phải quay về Vân Nam làm vua núi rồi! Không có khả năng đưa nàng đi đâu. Nàng nên chết tâm đi!”
Vũ Lâu nói: “Sao miệng lưỡi của ngươi tệ hại thế, đến Vân Nam mà cũng bị ngươi nói là vua núi à!”
“Cái nơi hoang vắng, nhiều thú nhiều rừng đó, không phải vua núi thì là cái gì?!”
“Chỉ có nơi địa linh nhân kiệt như thế (đất thiêng mới có người tài), mới có thể dưỡng dục một người dịu dàng như ngọc, tinh khiết như mây giống hắn.”
Lam Tranh cười lạnh hai tiếng, muốn lấy hơi định bốc phét vài câu, thấy Vũ Lâu nhìn hắn khó hiểu, hắn mới chậm rãi nói: “Nàng nhìn thế nào mà thấy hắn thuần khiết, dịu dàng, ta cho nàng biết, hắn……” Lam Tranh vốn định bịa ra một hai câu chuyện linh tinh về đời sống riêng tư của Vân Triệt, nhưng lại nhớ tới bộ dạng ngây thơ của hắn khi tối qua được dẫn đến giáo phương tư, cũng cảm thấy nếu nói Vân Triệt háo sắc thì cũng không thể tin được, bèn sửa lại: “Hắn không phải là ngây thơ, mà là đầu óc không thông minh, ánh mắt không tinh tường.”
“Ta lại thấy hắn rất tốt, ta bị người khác làm bị thương, hắn là người đầu tiên quan tâm ta.”
“Vì tiểu thư……” Phi Lục nói: “Tô Tiêu là con của một hạ nhân trong Tần phủ, lớn lên cùng tiểu thư…… Vì muốn lấy con diều cho tiểu thư, mà ngã từ trên cây xuống, chết.”
Lam Tranh không thích người kia vì Vũ Lâu mà chết: “Thì ra hắn lại sẵn sàng nịnh bợ tiểu thư như thế.”
Nhắc tới Tô Tiêu, Phi Lục cũng không chịu được khi nghe người khác nói xấu hắn, nói: “Hồi Vương gia, không thể gọi là nịnh bợ được, vì tình cảm của hắn và tiểu thư cực kỳ tốt, chuyện gì hắn làm cũng đều là cam tâm tình nguyện.”
“Tình cảm tốt?! Lúc hắn chết, chắc tiểu thư nhà ngươi tốn không ít nước mắt nhỉ.”
Phi Lục không dám nói nhiều, vội đổi đề tài: “Vị công tử này và Tô Tiêu thật sự là……”
“Đừng ấp úng nữa.”
“Ánh mắt của vị công tử kia không giống ánh mắt Tô Tiêu, mà… lại giống ngài hơn. Chính xác là giống ngài lúc trước……”
***
Mọi bí mật đang dần dần được hé mở.
Tô Tiêu là ai?
Vân Triệt là ai?
Lam Tranh, Vũ Lâu, lại là ai?
Ta đọc đi đọc lại cv của NVP đã đến lần thứ 3 rồi các nàng ạ. Haizzz. Những chương tiếp theo, có thể các nàng sẽ rất giận bé Tranh, có thể các nàng sẽ rất bức bối, tức tối. Nhưng hãy cố gắng đồng hành cùng ta và cùng hai đứa nhỏ đầu đất này qua nốt giai đoạn ngược cuối này nhé. Trời sắp sáng rồi. Còn chưa tới 15 chương nữa thôi. Ta sẽ cố gắng tăng tốc. Ngọt ngào đang chờ phía trước rồi ^^
_________________