Nghề Vương Phi – Chương 106 Trò đùa dai – Botruyen
  •  Avatar
  • 12 lượt xem
  • 3 năm trước

Nghề Vương Phi - Chương 106 Trò đùa dai

Vũ Lâu bị hắn mạnh mẽ đặt xuống giường, quần áo vẫn còn đang xộc xệch. Nàng vốn chán ghét là hành vi cứ hơi một tí là muốn chiếm tiện nghi của hắn, vừa mới ném khăn nằm xuống xong, giờ lại bổ nhào vào nàng. Nàng tưởng hắn cố ý trêu chọc nàng, thừa lúc nàng chưa kịp chuẩn bị, lại định xơ múi trên người nàng. Nên không nói câu gì, tát hắn một cái. Lam Tranh giật mình ôm lấy mặt, liền bình tĩnh lại ngay.

Vũ Lâu ngồi dậy, kéo lại vạt áo: “Thành thật một chút đi, đừng có động chân động tay nữa.”

“Ta động chân động tay thì sao nào?!” Lam Tranh ầm ĩ: “Ngươi coi ta là ai, muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng hả.” Hắn tức giận thật sự: “Được, Tần Vũ Lâu, ngươi chờ đó, ngươi không cho ta động vào ngươi, ngươi nói đi, ngươi muốn ai động vào ngươi hả? Ta sẽ thỏa mãn ngươi, ngày mai bảo mẫu hậu đưa ngươi vào giáo phường tư. (gần giống thanh lâu) Để nam nhân khác động chạm ngươi cho thỏa thích.”

Tâm tình Vũ Lâu cũng không tốt, nàng cứng đầu: “Đi đi, đi đi, ai chạm vào ta cũng tốt hơn cái người như sói như hổ giống ngươi.”

Lam Tranh thấy nàng không sợ, cười lạnh nói: “Đừng hối hận.” Sau đó quay lưng về phía nàng, nghiêng người nằm ngủ.

Vũ Lâu ngồi một mình ở mép giường một lúc, càng nghĩ càng thấy lo. Ý nghĩ của Lam Tranh vốn không tỉnh táo, chọc hắn quá không khéo hắn lại làm chuyện ngu xuẩn mất. Nghĩ thông suốt, quyết định tạm thời lùi một bước vậy, nàng xích lại gần hắn, nhẹ nhàng đẩy đẩy: “Lam Tranh…… Ngươi đừng tức giận……”

Vừa rồi Lam Tranh nói cũng chỉ là để nói thôi, lúc hắn ở cùng Tần Vũ Lâu, nói mười câu thì đến tám câu là nói bừa. Hắn chỉ đang lo đến chuyện gặp Thái tử ngày mai, phải ứng phó thế nào. Thái tử muốn thử hắn, nhất định sẽ sai những người khác thử hắn. Nếu hắn không để người khác bắt nạt, thì sẽ bại lộ, còn nếu để người khác bắt nạt, thì tức vô cùng. Đang phiền lòng, hắn chợt nghe Vũ Lâu nhận sai. Tâm tình liền khá hơn nhiều, hắn quay người lại, cười rồi vỗ vỗ bên cạnh: “Ừ, lại đây.”

Vũ Lâu nằm sát cạnh hắn, để hắn vuốt ve mặt: “Thực xin lỗi, là ta không tốt.”

Lam Tranh thích nhất là nghe nàng nhận lỗi, liền ôm lấy nàng vô cùng tình cảm, thầm thì: “Ngươi còn biết là mình không tốt cơ đấy, ngươi còn đánh ta, ta sẽ không muốn ngươi nữa.” 

Vũ Lâu nói: “Không đánh, không đánh nữa.” Lam Tranh đắc ý cười xấu xa hai tiếng, lại bắt lấy tay nàng, ấn xuống hạ thân của mình. Hắn hôn lên đôi môi anh đào của Vũ Lâu, hôn đến khi cả hai cùng động tình, Vũ Lâu dùng tay giúp hắn một hồi, hắn mới chịu thôi.

Lam Tranh vùi đầu vào gáy nàng: “…… Ngươi mau khỏe đi…… Chúng ta lại sinh một đứa bé nữa……”

“Thái tử còn chưa có con…… Ngươi có trước…… Liệu hắn có……” Vũ Lâu bóng gió hỏi Lam Tranh.
Trên người Độc Cô Tĩnh Thần có mùi hương nhàn nhạt, khiến Lam Tranh ngứa mũi, cố ý lấy tay che miệng, thô lỗ hắt xì một cái: “Tứ ca, huynh dùng hương gì vậy.”

“Đệ hỏi làm gì?”

“Ngửi rất thơm, để về tặng Vũ Lâu đó.”

Tặng cho nữ nhân, muốn chế nhạo hắn giống nữ nhân sao? Thái tử mỉm cười: “Tần Vũ Lâu có đệ ở bên cạnh, vui vẻ như vậy còn cần hương gì nữa.”

Lam Tranh cười: “Cũng đúng.”

Hai người hoàn toàn bỏ qua Thái phó, không coi ai ra gì, tiếp tục nói chuyện với nhau. Thái phó mắt nhắm mắt mở, tiếp tục giảng bài.

“Tứ ca, tứ ca.” Lam Tranh xích lại gần Tĩnh Thần, thần bí cười: “Đọc sách chán quá, đệ mang theo thứ này để chơi này……” hắn chậm rãi lấy trong ống tay áo ra một con chim lông năm màu rực rỡ. Độc Cô Tĩnh Thần vừa nhìn thấy, mặt tái mét, nhảy dựng lên: “Ngươi mau vứt nó đi!”

“Rất đáng yêu mà, Tứ ca, huynh chạy làm gì.”

Không phải ngươi rất sợ chim hay sao, ta giúp ngươi lấy độc trị độc, chữa trị cho ngươi một chút.

Lam Tranh vừa đưa tay ra, con chim kia liền tung cánh bay về phía Tĩnh Thần. Tĩnh Thần hoảng sợ thét chói tai, ôm mặt ngồi xổm xuống đất, đến khi mọi người đuổi con chim kia bay ra ngoài, hắn vẫn sợ đến không đứng lên được, tay ôm lấy ngực, mặt tái nhợt như tờ giấy.

Hắn bị bệnh tim bẩm sinh, lần này Lam Tranh quậy hắn, suýt nữa khiến tim hắn ngừng đập luôn rồi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.