Sấm sét lướt qua, hàng vạn Thiên ma bị tạc phấn toái bay lên đồng thời trên bầu trời rồi lại xuất hiện một cái chữ to khác.
“Bạo!”
Cái chữ “Bạo” này rõ ràng cùng chữ “Kiếm” lúc trước cũng ở chung một
chỗ, loé ra quang thải mà một cỗ cuồng bạo khí chưa từng có thản nhiên
phát ra.
Còn chưa chờ mọi người từ trong khiếp sợ tỉnh lại, trên bầu trời lại xuất hiện ba đạo sấm sét khác.
Sấm sét vang lên hiện sau khi ba đạo thiểm điện xuất hiện thế nhưng
còn kèm theo ba đạo vẫn thạch khổng lồ, một đạo rơi xuống nơi mũi kiếm
chỉ vào Thiên ma quân trận! Chỉ một thoáng, lại là một cái địa ngục cảnh tượng xuất hiện!
Chữ thứ ba, cũng đã ở trên không trung hiện lên, cùng hai chữ phía trước cũng sắp thành hàng!
“Thương!”
Mọi người đã chấn kinh đến trình độ mất đi ngôn ngữ.
“Kiếm Bạo Thương…” Tuyết Lệ Hàn trong đầu đột nhiên linh quang chợt loé lên, bật thốt lên nói: “Đây không phải là Lịch đại Cửu Kiếp Kiếm
chủ sao…” Nghĩ tới đây, nhất niệm hoảng sợ, đột nhiên cũng hút một hơi lãnh khí, nhưng vẫn không có tiếp tục nói hết. Trong lúc nhất thời, chỉ cảm thấy tâm thần chấn động, tràn đầy dấu vết “Vận mệnh”.
Yêu Hậu mê võng hỏi nói: “Ngươi nói gì?”
Tuyết Lệ Hàn lắc đầu, ánh mắt thận trọng nhìn bầu trời, nhìn phương xa nói: “Không có gì… Nhìn. Xem đi rồi sẽ biết!”
Ngắn ngủn trong hai câu nói đó bốn đạo thiểm điện đã chiếu sáng khắp núi sông đại địa.
Trong Thiên ma trận, uy lực của đạo thứ tư đã nổ tung!
Rầm rầm rầm oanh! Thoáng như ngày tận thế phủ xuống vậy!
[ truyen cua tUi đốt net ]
Tuy nhiên ngày tận thế thật ra thì còn xa xa mới phủ xuống, hoặc là biến hoá phía sau mới có thể được xưng tụng là ngày tận thế phủ xuống!
Ở trên không trung lại có một chữ khác ngang trời thoáng hiện, vạn trượng tia sáng.
“Thiên!”
Cho tới bây giờ, Tuyết Lệ Hàn đã hoàn toàn có thể để xác định kế tiếp có chuyện gì xảy ra.
Trong thiên địa sẽ không ngừng xuất hiện chữ, mãi cho đến khi xuất hiện chữ thứ chín mới thôi!
Bởi vì, tên Cửu Kiếp Kiếm chủ, sẽ có chín người!
Thứ nhất, chính là Kiếm.
Người thứ hai Phong Bạo, người thứ ba Mạnh Thương, người thứ tư Đoạn
Thiên; Thứ năm Vân Đông, thứ sáu Tần Phương… Thứ chín Sở Dương!
Quả nhiên như Tuyết Lệ han đoán, quả nhiên là năm thanh nổ tung với
năm đạo thiểm điện, đi theo là một chữ to xuất hiện ở trên không trung!
“Đông”
“Vân Đông!”
Cửu Kiếp Kiếm khổng lồ như cũ ở trên không trung, từ từ xoay tròn,
sát khí như cũ kéo dài không ngừng bắn ra, một đường không tiếc lấy đại
lượng ma binh sinh mệnh để ngăn cản Thiên ma quân đội ngưng đi tới,
nhưng bất kể cách xa như thế nào Thiên ma vẫn kiếm khí sát thương giết
chết!
Mà trên không trung không ngừng rơi xuống tia chớp sắc bén, ở trong
Thiên ma quân trận đã tạo thành sát thương dị thường khổng lồ! Tạm thời
vẫn chỉ là xuất hiện năm chữ, Thiên ma đại quân tổn thất cũng đã vượt
qua hai trăm vạn!
Trong Thiên ma đại quân, tám vị Thiên Ma Vương tràn đầy sợ hãi nhìn
thanh kiếm trên không trung, cả người cũng tràn đầy cảm giác vô lực.
Đối mặt thiên địa uy năng, nào ngăn cản? Căn bản không cách nào kháng cự.
Thật là ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến chuyện này, chỉ có thể
bị động thừa nhận, chỉ có thể tùy ý để thuộc hạ của mình bị tàn sát!
Bởi vì chính đám người mình ngay cả một chút xíu dục vọng chiến đấu
cũng không có, thậm chí ngay cả nghĩ… Cũng tìm không được mục tiêu!
Tám vị Thiên Ma Vương thật không có can đảm cùng thiên địa uy năng
chống lại, đáy lòng chỉ đành phải nhất niệm, cái cơn ác mộng này mau qua đi, không nên lại tiếp tục nữa.
Nhưng là, trên không trung tia chớp rõ ràng không có nghe được suy nghĩ của các Thiên Ma Vương mà lần nữa điên cuồng loé lên,…
Tám vị Thiên Ma Vương đồng thời nhắm hai mắt lại…
Không nghi ngờ chút nào, tuyệt đối là tổn thất sau lớn hơn trước…
Cơn ác mộng này khi nào mới kết thúc đây, khi nào mới có thể chân chính
đi qua!
Quỷ dị chuyện tình như vậy căn bản ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Nằm mộng cũng không nghỉ tới vô hạn khủng bố như vậy giờ phút này lại chân thật xuất hiện ở trước mặt mình. Hơn nữa nhằm vào là bản thân nhất phương, vô số con dân trong nháy mắt hôi phi yên diệt! Bực cảm giác
tràn đầy thất bại này thật sự là khó có thể hiểu…
Quả nhiên, sáu đạo thiểm điện hiện lên, sau sáu lần nổ tung trên bầu trời lại xuất hiện một cái chữ to mới!
“Phương!”
Hoàn toàn không có gián đạon, như khua chiêng gõ trống vậy lại xuất
hiện bảy đạo thiểm điện, Thiên ma quân trận đã bắt đầu hiện ra trạng
thái giải tán, bắt đầu phát sinh xôn xao. Đối mặt với sự chết chọc quỷ
dị như vậy, ai mà không sợ… Đó chính là kẻ ngu!
Coi như là quân đội kỷ luật là nghiêm khắc khi đối mặt thiên địa uy
năng cũng là tuyệt đối nhịn không được! Bởi vì, tuyệt không phải sức
người có thể ngăn cản, có thể hiểu rõ.
Vô số Vực ngoại Thiên ma tứ tán bôn đào, cố gắng tránh né tia chớp hạo kiếp phía chân trời…
Nhưng, bảy lần nổ tung dày đặc nổ tung nhằm đúng chỗ đông nhất mà nổ. Đối mặt với tình huống này tám vị Thiên Ma Vương toàn bộ đều mơ tưởng
há mồm chửi má nó! Hắn sao tia chớp còn có ánh mắt quá tinh đi?
Lúc này cái chữ thứ bảy cũng đã xuất hiện.
“Tôn!”
“Không sai biệt lắm nên kết thúc đi sao? Thiên Ma Vương tha thiết ngóng nhìn.
Không thể lại tiếp tục nữa… Lại tiếp tục, thật tiêu đời rồi a…
Nhưng thực không như mong muốn, nên không trung lại bắt đầu ngưng tụ khí thế càng thêm làm cho lòng người kinh đảm.
“Bị lừa, lại còn có nữa!”
Thiên ma đại quân thật sự là hỏng mất, càng nhiều sĩ binh bắt đầu chạy trốn…
Có chút quân doanh trực tiếp chính là cả đội toàn bộ bôn đào.
Vực ngoại Thiên ma, đều thống hận cha mẹ sao cho mình ít chân như vậy.
Chân chính hù chết…
Rầm rầm rầm oanh…
Tám đạo thiểm điện nổ tung. Có một đạo thiểm điện, lại giống như có
mắt chạy thẳng tới vị trí tám vị Thiên Ma Vương ầm ầm rơi xuống!
Công kích này quá đột ngột, tám vị Thiên Ma Vương căn bản ngay cả
tránh né cũng không kịp. Mặc dù mắt thấy được, nhưng thân thể không kịp
làm ra hành động!
Tám vị Thiên Ma Vương đồng thời hú lên quái dị, đồng loạt vận đủ toàn thân tu vi… Dắt tay nhau phòng ngự!
Cái chỉ có phòng ngự, đem hết toàn lực phòng ngự kháng cự thiên địa uy năng, tia chớp hạo kiếp.
Oanh!
Tia chớp nổ tung, tám vị Thiên Ma Vương đồng loạt, hữu khí vô lực té
trên mặt đất, cả người nám đen. Trong đó hai vị tu vi kém nhất rõ ràng
đã mất đi sinh mệnh!
Cả thân thể hoàn toàn hoá thành hai khúc than cốc, còn đang bốc khói đen. Trong không khí tràn ngập mùi thịt nướng chín.
Thiên Ma Vương có tu vi tương đương với đám người Cửu Đế Nhất Hậu!
Tám người liên thủ phòng ngự, dĩ nhiên cũng bị tia chớp đánh chết!
6 người may mắn còn sống sót củng là nguyên khí hao hết, dường như
ngay cả bò dậy cũng không nổi, ngay cả một chút xíu thanh âm cũng phát
không ra! Bọn họ tất cả tu vi dưới đạo thiểm điện mênh mông thiên uy kia không chịu nổi một kích!
Giờ phút này, mỗi Thiên Ma Vương đáy lòng cũng tràn đầy cực hạn sợ hãi.
Nếu bây giờ có thể động, bọn họ nhất định sẽ bỏ chạy! Có thể chạy được bao xa tốt bấy nhiêu.
Điều này cũng thật là đáng sợ đi!
Lần này Thiên hoàng bệ hạ phái chúng ta tám người cùng đi ra, suất lĩnh 4000 vạn đại quân!
Chẳng lẽ… Chúng ta toàn bộ vẫn diệt ở chỗ này sao?
… Đây cũng quá xui xẻo sao?
Làm sao vô duyên vô cớ, bầu trời lại bắt đầu hạ lôi điện? Hơn nữa còn chỉ vào chúng ta, lại không đánh bọn họ, đây cũng quá lôi ma đi!
Cái chữ thứ tám đã xuất hiện.
“Liệt!”
Chữ thứ tám hiện lên, trên bầu trời yên tĩnh một đạo thời gian ngắn
nhưng cổ áp lực ẩn phục lại không thấy suy yếu đi, ngược lại càng ngày
càng đậm trọng! Thiên địa uy năng cuồn cuộn ngưng tụ đến một cái trình
độ trước nay chưa từng có, cực kỳ kinh khủng.
Ngay cả tu vi như Đông Hoàng Yêu Hậu ở dưới thiên địa uy năng này áp bách cũng không dám tùy tiện lớn tiếng thở một cái!
Lúc trước nổ tung đã có hủy diệt tất cả lực lượng của Thiên Ma Vương! Còn lần này hiển nhiên phải cần năng lượng lớn hơn!
Lúc này bộc phát uy lực đến tột cùng sẽ đạt tới cái dạng gì?
Trên bầu trời, khí thế kinh khủng còn đang không ngừng ngưng tụ, không ngừng tích luỹ!
Mà thanh âm của Sở Dương vào thời khắc này vang lên.
“Đồ Hết Thiên Hạ Thì Đã Sao!”
Phối hợp với dưới đất là ngàn vạn Thiên ma thi thể, những lời này của Sở Dương, sát khí trong đó thật sự đã đạt đến mức ngưng thành thực
chất.
Oanh!
Oanh!
…
Không ngừng có tiếng nổ mạnh vang lên, không ngừng có tia chớp rơi xuống.
Tất cả mọi người là trợn mắt há hốc mồm, khung mày mãnh liệt nhảy lên.
Thiên ma quân đội vốn là chi chít căn bản nhìn không thấy được đầu
cuối, hoàn toàn không biết có bao nhiêu quân đội, thế nhưng sau chín đạo thiểm điện, chín lần nổ tung đã biến thành cá nhỏ, đại tứ tán chạy như
điên.
Tranh nhau chạy trối chết!
Tất cả Vực ngoại Thiên ma, bất kể là Ma Viêm hay Phi Ma hoặc là… Hết thảy táng thân ở trong vụ nổ đó!
Về phần Tám Vị Thiên Ma Vương, không, 6 vị còn may mắn sống sót nay không còn một mống, toàn bộ biến thành bụi bay!
Tổng cộng 4000 vạn Vực ngoại Thiên ma đại quân, dĩ nhiên không giải thích được biến thành phấn vụn!
Ngay cả thi thể cũng nhìn không thấy được!
Hạo kiếp đám người Mạc Thiên Cơ hoàn toàn không có nắm chắc có thể ứng phó được lại cứ không giải thích được giải quyết!
Hết thảy quả thực giống như là đang nằm mơ!
Không giống với Thiên Ma Vương cho là cơn ác mộng, đối với Thiên
Khuyết nhất phương, đây quả thực là giấc mộng quá mỹ diệu, quả thực tốt
đến mức làm cho người không thể tin được!
Mà trên không trung, cũng rốt cuộc xuất hiện chữ thứ chín!
“Dương!”
Chín chữ này ở trên không trung sắp hàng thật chỉnh tề, giống như là chín cái mặt trời tồn tại vậy!
“Kiếm! Bạo! Thương! Thiên! Đông! Bên! Tôn! Liệt! Dương!”
Chính là chín chữ này!
Cửu Kiếp Kiếm, tên chín vị Kiếm chủ huyền ảo với lực lượng không thể
tưởng tượng nổi sinh ra uy lực không thể tưởng tượng nổi nổ tung!
Mà uy lực là kinh thiên động địa!
Thậm chí mãi cho đến nổ tung xong, bao gồm Sở Dương ở bên trong củng không biết, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra!
Trên bầu trời trên thân cự kiếm, đột nhiên có một cổ khói đen xông
ra, Sở Dương rõ ràng nghe được một cái thanh âm tràn đầy cảm giác như
trút được gánh nặng nói: “Rốt cuộc thì… Công đức viên mãn. Con mẹ nó,
thật đúng là chịu đựng chết ta…”
Nhưng ngay sau đó, cự kiếm đột nhiên biến mất.
Mà dám người Sở Dương thân thể lần nữa xuất hiện ở trên không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com