Ngận Thuần Ngận Ái Muội – Chương 62: Cùng nhau đi dạo hiệu sách – Botruyen

Ngận Thuần Ngận Ái Muội - Chương 62: Cùng nhau đi dạo hiệu sách

“Bạn nói cũng đúng” Trần Mộng Nghiên gật đầu, cũng cùng xem với Dương Minh vài
cuốn:

“Ồ? Bạn xem tác giả này tên hay đó, gọi là 'Ngư Nhân Nhi Đại'. Ông ta tại sao
lại gọi là 'Ngư Nhân' hoặc là 'Ngư Nhân Nhi Đại' chứ”

“Ai biết được, mình còn nhìn thấy 'Hồ Thuyết Bát Đạo Ngư' cơ. Ai biết bọn họ
vì sao sẽ lấy những tên này?” Dương Minh thuận miệng nói.

“Trọng Sinh Truy Mỹ Ký? Có ý gì? Cái gì gọi là trọng sinh? Dương Minh, quyển
sách này bạn đã xem chưa? Viết về gì?” Không biết tại sao, Trần Mộng Nghiên
rất có hứng thú với sách của ông Ngư Nhân Nhi Đại kia.

“A… sách này bạn không nên xem, chúng ta đi thôi” Dương Minh thầm nghĩ, sách
này mình đã xem qua, nhân vật chính YD kia nhận rất nhiều cô gái làm vợ, sách
như thế này sao có thể để Trần Mộng Nghiên xem chứ?

Trần Mộng Nghiên bị Dương Minh kéo đi thật xa mãi đến khi đến trước của hiệu
sách vẫn cảm thấy khó hiểu hỏi: “Sao? Quyển sách đó có vấn đề gì sao?”

“Thực ra cũng không có gì chỉ là một cuốn tiểu thuyết hậu cung. Chỉ là diễn
viên chính thích rất nhiều cô gái, cuối cùng thu hết các nàng cùng vơi thỏa
mãn trái tim hư vinh của đàn ông mà thôi” Dương Minh nói vài câu đơn giản.
Dương Minh cũng không dám gạt Trần Mộng Nghiên, chẳng may Trần Mộng Nghiên mua
sách, phát hiện mình lừa cô ấy vậy không hay.

“Hư vinh của đàn ông? Bạn có phải cũng như vậy?” Trần Mộng Nghiên liếc nhìn
Dương Minh một cái, cười cười hỏi.

“Mình? Hắc hắc… nam sinh nào mà không nghĩ như vậy, chẳng qua nghĩ củng chỉ
là nghĩ mà thôi. Trong thực tế tại sao có thể gặp chuyện như vậy” Dương Minh
cười cười giải vây cho mình.

“Hừ” Trần Mộng Nghiên nghe xong, hừ lạnh một tiếng từ lỗ mũi.

“Mộng Nghiên, bạn đừng giận. Mình ngay cả một mình bạn còn không làm gì được,
đâu còn tâm trí đâu mà nghĩ cái khác” Dương Minh vội vàng mặt dày vô sỉ giải
thích.

“Ai cần bạn thu phục. Nói chuyện khó nghe như vậy, sau này không để ý tới bạn”
Trần Mộng Nghiên mặc dù nói không để ý tới Dương Minh, nhưng cũng không lập
tức tránh ra vẫn như cũ sóng vai với Dương Minh đi lên thang máy.

Dương Minh đương nhiên biết đây là Trần Mộng Nghiên nói đùa. Nhưng hắn cũng
biết tình cảm của các cô gái khá bạc, có đôi khi nhất định phải chiếu cố đến
các nàng, cho nên vội vàng ra vẻ sợ hãi nói: “Mình sau này chỉ có thể không
làm quân tử”

“Không làm quân tử? Tại sao?” Trần Mộng Nghiên thấy Dương Minh nói không đúng,
kỳ quái hỏi.

“Quân tử động khẩu không động thủ. Một khi Mộng Nghiên đã không cho mình nói,
mình về sau chỉ có thể nỗ lực hành động” Dương Minh nghiêm trang nói.

“Không nói với bạn” Trần Mộng Nghiên tức giận nói.

“Được, không đùa nữa, bạn muốn mua sách gì?” DƯơng Minh chuyễn đề tài, bây giờ
hắn và Trần Mộng Nghiên thi thoảng nói đùa với nhau. Trần Mộng Nghiên cũng
không thể hiện ra là hờn giận hoặc chán ghét. Nhưng mọi việc đều phải có mức
độ, Dương Minh phải biết chừng mực.

Mua một ít sách tham khảo cho thi đại học. Nghe nói quyển 'Những điều cần
biết' rất hay, trong trường có rất nhiều người mua” Trần Mộng Nghiên nói:
“Đúng, Dương Minh, bạn cũng mua một cuốn đi, rất có ích với bạn”

Dương Minh không cảm thấy hứng thú với sách học tập, tính ra đã bốn năm năm
nay hắn không tới hiệu sách, càng đừng nói mua sách tham khảo về. Mà Lần này
hắn đến cũng không phải vì mua sách tham khảo cho nên chỉ hàm hồ nói: “Mình
lần này đến là mua sách cho bố, sách tham khảo để sau vậy.”

Trần Mộng Nghiên nghe Dương Minh nói đến đây mua sách cho bố, không khỏi tò mò
hỏi: “Bạn mua sách cho bố bạn? Mua sách gì? Sắp thi đại học đến nơi, bác ấy
còn bảo bạn đi lãng phí thời gian.”

“Hắc hắc, là do mình chủ động yêu cầu, đây không phải vừa thi xong sao, ra thư
giãn một chút” Dương Minh nói.

Trần Mộng Nghiên không nói gì, hai người lên tầng liền tách ra, nói một lát
nữa sẽ gặp mặt ở cửa thang máy. Dương Minh cũng không biết 'Môi ngữ' cụ thể
thuộc chỗ nào. Vì vậy tìm một nhân viên trong hiệu hỏi: “Sách học cách đọc lời
nói từ môi ở đâu?”

“Môi ngữ? Cùng một chỗ với sách của các trường câm điếc, đi sang bên kia, hàng
thứ ba” Nhân viên hiệu sách chỉ về bên trái.

Quả nhiên ở phía trước ba hàng, Dương Minh nhìn thấy các loại sách dành cho
người điếc. Sự nghiệp văn hóa phát triển rất nhanh làm cho trên thị trường
sách cũng xuất hiện rất nhiều các loại sách, mua cũng dễ dàng hơn nhiều, nhưng
lại sinh ra rất nhiều phiền toái. Ví dụ như bây giờ, Dương Minh thấy một đống
sách, không biết nên xuống tay như thế nào.

Nội dung sách rất nhiều, Dương Minh lại chưa hiểu biết gì về một tri thức này
một tí nào, cho nên chọn lựa càng khó khăn hơn. Không có biện pháp, hắn chỉ có
thể từ tiêu đề và nhà xuất bản mà chọn sách. Sách của nhà xuất bản 'Nhân Dân
Giáo Dục' và nhà xuất bản 'Bắc Sư' đều có tiêu chí của bộ giáo dục chỉ định,
Dương Minh chuyên môn chọn mấy quyển sách như vậy.

Mặc dù sách của các nhà xuất bản lớn không có nội dung phong phú, nhưng Dương
Minh căn bản không nghĩ rằng dựa vào mấy quyển sách này sẽ có thể học được môi
ngữ. Đây chỉ là các sách nhập môn, sau này còn phải dựa vào thực tế mới có thể
tinh thông. Chỉ cần nội dung bên trong sách không sai là được.

Chọn sách xong, Dương Minh đang muốn đi, đột nhiên lại nhìn thấy gáy một cuốn
sách khác có tên 'Thủ ngữ' Mặc dù bây giờ Dương Minh cảm thấy không cần, nhưng
không thể nói sau này có hay không cần đến. Vì vậy cũng tùy tiện chọn một
cuốn.

Trả tiền, được nhân viên thanh toán báo cho Dương Minh biết trong hai quyển
sách còn có VCD kèm theo, để hắn trở lại giá lấy sách mà lấy.

Không sai, Dương Minh nghĩ thầm thì ra còn sợ mình xem không rõ, lúc này có
VCD càng tốt Hải Nhi Bối Lý. Đi đến chỗ giá sách vừa rồi quả nhiên nhìn thấy
một loạt đĩa VCD để bên dưới, nhưng các đĩa này bên trong để rất lộn xộn.
Dương Minh mất một lúc mới có thể tìm được hai đĩa của hai quyển sách này.
Ngồi xổm một lúc lâu cũng cảm thấy tê chân, Dương Minh lúc đứng dậy có chút
không cẩn thận hơi ngửa về sau, đầu Dương Minh chui vào dưới váy một người phụ
nữ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.