Tiếu Tình ở trong một căn hộ riêng biệt tại trường. Ở những trường đại học cao
cấp, giáo viên còn độc thân đều được cung cấp một phòng miễn phí.
Dương Minh và Tiếu Tình rời khỏi nhà Lưu Duy Sơn. Tiếu Tình về phòng của mình,
còn Dương Minh cũng về ký túc xá trong trường.
“Dương Minh, sau này thường xuyên đến thăm bố mẹ nhé” Tiếu Tình từ nhỏ không
có bố mẹ, nên trực tiếp gọi vợ chồng Lưu Duy Sơn là bố mẹ không có gì không
ổn. Nhưng Dương Minh thì khác, vì hắn có bố mẹ nên chỉ có thể gọi là bố nuôi
và mẹ nuôi. Chẳng qua dù như vậy vợ chồng Lưu Duy Sơn đã rất kích động.
Lúc ở trên đường, Dương Minh đã gọi cho bố mẹ, nói chuyện vợ chồng Lưu Duy Sơn
nhận hắn là con nuôi. Bố mẹ Dương Minh nghe được Lưu Duy Sơn là giáo sư trong
trường đại học công nghiệp Tùng Giang, nên rất đồng ý. Dù sao mình xuất thân
là gia đình công nhân, con trai có thể được người đầy tri thức tán thành cũng
là chuyện đáng cao hứng.
Dương Minh nghe bố mẹ không có ý kiến gì với chuyện này mới yên tâm. Thực ra
bố mẹ Dương Minh khá thoáng, không cho rằng làm như vậy có gì không ổn. Bọn họ
còn dặn dò Dương Minh lúc ở trong trường không được ỷ vào mình là con nuôi của
Lưu giáo sư mà làm bậy.
Dương Minh nghe xong dở khóc dở cười, làm bậy? Mình mà là người như vậy, người
khác đã không làm gì được mình.
Sau khi về ký túc, Dương Minh phát hiện Trương Tân và Điền Đông Hoa chưa về,
không khỏi mắng: “Hai thằng chết vì gái” Trương Tân nhất định cùng Triệu Tư Tư
đi khách sạn chơi rồi. Về phần Điền Đông Hoa có vẻ hắn đi tìm gái? Không biết
thật hay giả.
Lam Lăng đi. Trần Mộng Nghiên đang chiến tranh lạnh với mình, Dương Minh cô
đơn một mình. Không còn cách nào khác đành bật máy lên vào mạng.
Dương Minh mở QO lên, Dương Minh thấy nick Lam Lăng tối thui. Có lẽ bên cô ấy
không có phương tiện truyền thông, nếu không nhất định sẽ liên lạc với mình.
Về phần nick của Trần Mộng Nghiên vẫn là màu đen. Dương Minh nhấn vào nick của
nàng. Lúc này hiện lên: “Thế giới không có chân tình” Dương Minh kinh ngạc, mẹ
nó, tên này vừa vặn đối lập với nick của mình. Chẳng lẽ là tên tình yêu trong
truyền thuyết?
Chẳng qua Dương Minh tự mình YY. Trần Mộng Nghiên bởi vì đau lòng cho nên mới
đổi tên. Dương Minh không dám tùy tiện nói chuyện với nàng, đành phải đóng QO.
Đúng là có câu thông minh bị thông minh hại, Dương Minh thực ra suy nghĩ quá
phức tạp. Thực ra Trần Mộng Nghiên đúng là thấy cái nich: “Thế giới nào có
chân tình” mới đổi tên của mình thành: “Thế giới không có chân tình” Trần Mộng
Nghiên rất giận hành vi Dương Minh. Hừ hừ, hắn dù trúng phải “Tâm cổ” gì đó
của Lam Lăng, cũng có thể nói hết các thứ cho mình biết chứ? Nói như thế nào
hắn đều đầu tiên là với mình. Lúc học cấp ba, trong rạp chiếu phim mình và hắn
đã thân mật. Cho nên nói mình là bạn gái của hắn cũng không quá đáng. Trong
truyện tiểu thuyết thì đúng là bạn gái danh chính ngôn thuận. Hắn lừa mình lâu
như vậy….
Còn có chuyện về Lâm Chỉ Vận kia, nếu như xảy ra lúc học cấp ba, vậy hắn cũng
nên nói với mình chứ. Trần Mộng Nghiên đâu phải người hẹp hòi gì? Hắn nếu bị
hãm hại, mình cũng không trách gì hắn. Nhưng không ngờ hắn lại dấu mình lâu
như vậy? Hắn có đặt vào vị trí của mình mà suy nghĩ không? Trần Mộng Nghiên
phẫn hận nghĩ.
Trong thời gian này, Trần Mộng Nghiên cũng thông qua internet tìm được rất
nhiều tài liệu liên quan đến “Cổ” nhất là một cuốn tiểu thuyết mô tả về “Tâm
cổ” Nàng qua đó mới có chút kiến thức về phương diện này. Nếu như đúng theo
lời Dương Minh nói, vậy đúng là có chút khó khăn. Trần Mộng Nghiên mặc dù
không phải người bảo thủ, nhưng lại có tư tưởng truyền thống. Lúc đầu nàng
quyết định ở bên Dương Minh, nàng quyết định cả đời này sẽ ở bên hắn, chưa bao
giờ nghĩ hai người sẽ chia tay. Nàng là người đã nhận định sẽ không bao giờ
thay đổi. Nhưng bây giờ tình huống lại có thay đổi. Mình cho dù chấp nhận
Dương Minh, nhưng không thể cho phép hắn có ba thê tứ thiếp. Bây giờ là xã hội
hiện đại, Trần Mộng Nghiên không thể nào tiếp nhận được Dương Minh lúc này.
Chẳng qua không tiếp nhận không có nghĩa là sự thật thay đổi được. Đúng như
lời Dương Minh nói, nếu hắn rời khỏi Lam Lăng, Tâm cổ sẽ. Trần Mộng Nghiên cho
dù ghen đến thế nào cũng không thể để người mình yêu chết, lúc đó còn tranh gì
nữa?
Cho nên Trần Mộng Nghiên đang rất mâu thuẫn, đây là một chuyện bế tắc, không
thể nghĩ ra. Nàng thật sự không thể nào rời bỏ Dương Minh được. Đây là mạng
sống của nàng, người đàn ông duy nhất nàng yêu. Nàng không muốn cứ thế mà rời
bỏ. Nhưng nếu không bỏ, vậy chẳng lẽ sẽ chấp nhận chuyện hoang đường là hắn có
người phụ nữ khác sao?
Đối với người đàn ông háo sắc này, Trần Mộng Nghiên không thể có quyết định.
Không có cách nào khác đành phải kéo dài. Nhưng Trần Mộng Nghiên bây giờ cũng
hơi sợ. Mặc dù nàng không quyết định chấp nhận Dương Minh, nhưng lại sợ một
thời gian dài mình không đáp lại Dương Minh, người này không có chuyện gì sẽ
làm điều nào đó có lỗi với mình thì sao. Vì vậy Trần Mộng Nghiên liền nghĩ ra
một trò, đổi tên trên mạng của mình thành “Thế giới không có chân tình” không
khác gì mấy với nick của Dương Minh. Dùng để ám chỉ với hắn, trong lòng mình
vẫn có hắn.
Cho nên chuyện vốn rất đơn giản thì Dương Minh lại coi là phức tạp, không nhìn
ra tâm tư của Trần Mộng Nghiên.
“Lặn đi có gì vui không?” ‘Cô giáo dã man’ đột nhiên nhắn tin đến. Dương Minh
mở ra nhìn, không khỏi giật mình.
“Sao cô biết tôi ẩn nick?” Dương Minh ngạc nhiên nhắn lại cho ‘Cô giáo dã man’
“Tôi dùng một phần mềm phát hiện nick ẩn, cho nên thấy cậu online” ‘Cô giáo dã
man’ nói.
“Ồ, thì ra là vậy” Dương Minh không có gì ngạc nhiên mấy, bây giờ có rất nhiều
phần mềm tiện ích.
“Đúng, cậu lần trước nói đang chiến tranh lạnh với bạn gái là sao thế? Đã tốt
chưa?” ‘Cô giáo dã man’ hỏi.
“Chưa, chuyện rất phức tạp” Dương Minh chọn cái mặt buồn.
“Đúng, tôi lần trước có nói với cậu, tôi sắp ở cùng một chỗ với hắn rồi” ‘Cô
giáo dã man’ nói.
“Vậy chúc mừng cô” Dương Minh đưa một đóa hoa chúc mừng. Quan hệ trên mạng của
hai người khá tốt. Tâm trạng của Dương Minh mặc dù không tốt nhưng không muốn
ảnh hưởng đến người ta.
“Ha ha” ‘Cô giáo dã man’ lại đưa một khuôn mặt cười.
“Chơi trò đấu địa chỉ với tôi chứ? Mấy hôm nữa tôi thành sinh viên, có lẽ
không có thời gian lên mạng chơi” ‘Cô giáo dã man’ nói
“Thành sinh viên? Vậy cô có phải nên đổi tên thành Sinh viên dã man?” Dương
Minh cũng không hỏi nguyên nhân cụ thể.
“Ý hay, vào phòng XX XX” ‘Cô giáo dã man’ nói.
Dương Minh liền vào trò đấu địa chủ.
‘Tôi là ngôi sao’ gần đây không biết bận gì mà không liên lạc với Dương Minh.
Chẳng qua quan hệ giữa hai người rất bình thường, gặp thì thổ lộ, không gặp
cũng không nghĩ đến đối phương, đây là bạn trên mạng.
Ngày hôm sau, Lưu Duy Sơn gọi điện tới: “Đại Minh, phía Hongkong đã gửi giấy
mời sang. Lát nữa bố sẽ bảo một đệ tử đưa cho con. Con đang ở đâu?”
“Con đang ở tòa nhà C, ký túc xá nam ạ” Dương Minh nói.
“Được. Con cầm lấy giấy mời đến cục cảnh sát, tìm cảnh sát Trần. Cậu ta vốn là
học trò của bố, bố cũng đã gọi điện cho cậu ta, bảo cậu ta dẫn con đi, có thể
nhanh hơn. Nếu không con cũng không biết chuẩn bị gì” Lưu Duy Sơn nói: “Con
nhớ số điện thoại phòng làm việc cậu ta là 8xxx0110”
“Vâng, bố nuôi, con biết rồi” Dương Minh lấy giấy nhớ ghi số máy.
Không lâu sau có một sinh viên gọi điện cho Dương Minh, nói Lưu giáo sư phái
hắn đưa giấy tờ đến. Dương Minh đi xuống tầng, trước cửa ký túc thấy một nam
sinh viên đeo kính cầm túi tài liệu. Dương Minh đã gặp qua hắn, hơn nữa là hôm
khai giảng. Xem ra người Lưu Duy Sơn nói chính là hắn?
“Trương Uy Hàn” Dương Minh đi tới, gọi hắn.
“Cậu là?” Tương Uy Hàn hiển nhiên đã quên Dương Minh. Mỗi ngày hắn không đưa
mười thì đến tám danh thiếp, hiển nhiên không nhớ là đã gặp Dương Minh.