Ngận Thuần Ngận Ái Muội – Chương 210: Tâm sự. – Botruyen

Ngận Thuần Ngận Ái Muội - Chương 210: Tâm sự.

“Cái này rất đơn giản, bản chuyên phá võ thuật, đây là một câu cách ngôn của
… của … dù sao cũng là của một danh nhân, cho nên tôi làm vậy cũng vì
tuyên dương văn hóa cổ của Trung Hoa mà thôi!”Dương Minh dõng dạc nói.

Bản chuyên phá võ thuật kỳ thật là một thành ngữ lưu hành trên internet, bất
quá chỉ mới xuất hiện trong vài năm gần đây. Nhưng phóng viên chẳng ai quản
nhiều vậy, Dương Minh nói thế nào bọn họ ghi thế đó, về phần chỉnh sửa thế
nào, đó là chuyện của người khác, bọn họ chỉ phụ trách phỏng vấn.

“Xin hỏi bạn học Dương Minh, trước đây bạn có nghĩ đến việc có thể đánh bại xã
trưởng của xã đoàn Tae Kwon Do không? Vì sao bạn lại có dũng khí lớn như
vậy?”Một phóng viên hỏi.

“Hả? Cái này còn phải hỏi sao? Tôi đã nói rồi, không phải do tôi mạnh, mà do
đối thủ quá yếu! Cho nên, hắn thua dưới tay của tôi cũng là đương nhiên!”Dương
Minh nói.

“Bạn học Dương Minh, bạn không sợ sau này bọn họ lại tiếp tục tìm bạn khiêu
chiến hay sao?”

“Sợ cái gì? Tôi phải sợ bọn họ sao? Bọn họ có luyện thêm mười năm nữa cũng
không phải đối thủ của bản chuyên!”

Các phóng viên đều bó tay, nói kiểu này không phải nói nhảm sao, đấu kiểu này
làm sao có thể gọi là đối thủ được? Đừng nói là mười năm, cho dù là hai mươi
năm đi nữa, gặp phải kiểu đấu như vậy, cũng phải nằm trên mặt đất.

Lại hỏi Dương Minh thêm vài câu, toàn bộ đều được hắn “chém gió”, không có gì
hữu dụng. Bất quá mọi người đều thắng lợi trở về, cái loại tin tức trường học
này, không cần nhiều tính thực tế lắm, chỉ cần mọi người xem và vui thôi.

Gần đây, nữ nhân vật chính số 1 của tiểu thuyết chúng ta, bạn học Trần Mộng
Nghiên, đã có tâm sự phức tạp. Ra là gần đây thấy quan hệ của Trương Tân và
Triệu Tư Tư tăng mạnh, cả hai người đi đâu cũng có đôi có cặp, trong lòng Trần
Mộng Nghiên rất không thoải mái.

Rồi đến một ngày, Triệu Tư Tư đỏ mặt nói với Trần Mộng Nghiên, buổi tối Trương
Tân mời nàng đi ăn cơm Tây, chẳng qua là muốn giữ nàng ở ngoài một đêm…
Triệu Tư Tư không biết nên đi hay không, vì thế tìm Trần Mộng Nghiên tư vấn
cho một chút.

Chuyện này, Trần Mộng Nghiên biết cái gì mà tư với vấn, chẳng qua vẫn nhắc nhở
nàng, cuối cùng chịu thiệt vẫn là con gái. Nếu muốn tốt đẹp, thì cần phải tính
toán về saucùng Trương Tân ở cùng một chổ, như vậy tốt hơn.

Tâm sự của Trần Mộng Nghiên là thế đó, ở cấp ba hai người có khoảng thời gian
rất ngắn, tuy rằng chưa có xác lập quan hệ với Dương Minh, nhưng hắn lại luôn
động tay chân với nàng, thậm chí còn nhờ nàng giúp cái chuyện kia kia nữa. Hơn
nữa, hắn còn muốn tiến thêm một bước dài, mời mình đến nhà hắn.

Nhưng bây giờ thì sao? Sau khi lên đại học, tuy rằng mình và Dương Minh đã xác
lập quan hệ, hơn nữa tình cảm từng bước phát triển, nhưng ngôn ngữ của cơ thể
lại thiếu rất nhiều, Dương Minh không phải loại con gái tùy tiện, nhưng thân
mật với người yêu thì nàng vẫn có thể, thậm chí còn có phần mong đợi, nghe
Triệu Tư Tư nói, Trương Tân trong một lần đi xem phim đã hôn nàng ta.

Trần Mộng Nghiên hỏi Triệu Tư Tư cảm giác hôn môi thế nào? Triệu Tư Tư cũng kỳ
quái nói : “Cảm giác thật kì diệu… Mộng Nghiên, bạn và Dương Minh hai người
chưa từng hôn nhau sao? Hỏi mình làm gì?”

Trần Mộng Nghiên chỉ biết cười khổ, mình và Dương Minh quả thật chưa từng hôn
nhau! Trần Mộng Nghiên tuy rằng giữ mình trong sạch, nhưng bây giờ nàng đã
quyết định làm bạn gái của Dương Minh, vậy ý nói rằng, toàn bộ tinh thần và
thể xác đều tiếp nhận Dương Minh, Trần Mộng Nghiên không phải loại bảo thủm
cũng không tránh né nụ hôn của người khác, nhưng lúc hôn nồng nhiệt, chỉ là
Dương Minh chưa từng phạm quy quá nửa bước! Trần Mộng Nghiên là con gái, chẳng
lẽ phải chủ động sao?

Hiện tại, nghe Triệu Tư Tư nói muốn cùng Trương Tân phát triển thêm một bước
dài, đi mướn phòng. Tính đi tính lại, thời gian mình và Dương Minh quen nhau
dài hơn bọn họ, nhưng tựa hồ bây giờ chẳng có gì phát triển giữa hai người.

“Thật ra, mình cũng thích Trương Tân, hắn nói, tương lai sẽ lấy mình”Triệu Tư
Tư nói : “Hơn nữa, mình đã gặp cha của hắn, cha hắn rất hài lòng với mình.
Mình thấy, chuyện này đến sớm một chút, cũng không có vấn đề gì. Huống hồ
chúng ta đã sớm … nhìn thấy cơ thể của nhau, chỉ là không đi thêm bước cuối
cùng…”

Nghe Triệu Tư Tư nói xong, Trần Mộng Nghiên lại thấy khổ sở, chẳng lẽ thân thể
mình không đủ hấp dẫn Dương Minh? Trần Mộng Nghiên không phải đứa ngốc, bình
thường lên mạng cũng thấy người ta bàn luận về vấn đề yêu đương. Cho dù không
đi bước cuối cùng, nhưng ôm hôn này nọ thì không thiếu… chỉ là bây giờ,
Dương Minh từ sắc lang đã biến thành chính nhân quân tử, làm sao Trần Mộng
Nghiên có thể chủ động chứ???

Triệu Tư Tư đi rồi, Trần Mộng Nghiên buồn bực trong lòng, mở máy lên mạng, vào
những diễn đàn tư vấn tình yêu.

“Đàn ông đều là động vật háo sắc, bọn họ đều có nhu cầu, nếu chồng bạn hoặc
bạn trai của bạn có đòi hỏi đó, mà bạn cứ giữ cẩn thận, hắn có thể đi ra
ngoài…”

Nhìn nội dung bài post, Trần Mộng Nghiên đau đầu, cau mày tắt web đi, sau đó
quyết định đi tản bộ sân trường, làm cho con người yên tĩnh một chút.

Trong phòng ngủ, Dương Minh đang tư vấn đầu tóc cho Trương Tân.

“Dương Minh, mày thấy cái đầu này hợp với tao không?”Trương Tân đứng trước
gương, thỉnh thoảng chỉnh sửa quần áo này nọ lại.

“Không tệ lắm, bất quá tao hỏi này, đâu phải lần đầu tiên mày hẹn hò với Triệu
Tư Tư đâu, ăn mặc như vậy để làm gì?”Dương Minh hỏi.

“Hôm nay có ý nghĩa khắc, nếu có thể thì tao sẽ có được Triệu Tư Tư!”Trương
Tân cười mờ ám.

“Mẹ kiếp, còn nói nữa, mày đứng còn chưa vững nữa là!”Dương Minh mắng.

“Haha, không có khả năng, ngay cả người anh em của tao cũng chuẩn bị tốt
rồi!”Trương Tân nói : “Có muốn tao cho mày một phần không?”

“Mẹ kiếp, cút đi, trời sinh tao đã cường hãn rồi!”Lời Dương Minh nói là thật,
bởi vì mình và Lam Lăng làm chuyện ấy rất là dài, cũng rất là khó hiểu tại
sao. Theo lý thuyết mà nói, trong lúc ân ái, thời gian đều nhất định, không
kéo dài quá. Nhưng Dương Minh thì ngày cảng lâu, vì điểm này, Dương Minh đã
lên mạng tra xét, nhưng không phát hiện ra bất kỳ triệu chứng gì, vì thế đành
từ bỏ.

Trương Tân đi rồi, Dương Minh không có chuyện làm, vì thế muốn gọi cho Trần
Mộng Nghiên hỏi nàng đang ở đâu, hắn cảm thấy rằng, mình và nàng cũng cần phải
có một đột phá mới!

Dương Minh sở dĩ không yêu cầu, bởi vì một là đã có Lam Lăng, hai là hắn nhớ
lại hồi trung học liên tiếp bị cự tuyệt, nên không muốn làm cho nàng cảm thấy
hắn quen nàng cuối cùng chỉ vì chuyện này, cho nên ngoại trừ nắm tay ra thì
chắng có gì gọi là hết.

Vừa định gọi cho Trần Mộng Nghiên, điện thoại liền vang lên, Dương Minh cầm
lên xem, là Lam Lăng gọi đến!

Hay là, tiểu nha đầu này lại muốn? Hôm qua vừa mới ghé chổ của nàng mà????

“Alo, Lam Lăng, có chuyện gì không?”Dương Minh tiếp điện thoại.

“….”Bên đầu dây kia im lặng, sau đó âm thanh của Lam Lăng mới truyền đến :
“Dương Minh …”

“Lam Lăng, em sao vậy?”Dương Minh sửng sốt, Lam Lăng cả ngày vui vẻ, sao hôm
nay nghe giọng có vẻ đau thương thế này??

“Dương Minh, anh có rãnh không?”Lam Lăng lặng lẽ hỏi.

“Có, có chuyện gì?”Dương Minh vội vàng hỏi lại.

“Anh đi dạo với em một chút được không? Em … nhớ anh…”Lam Lăng do dự một
chút rồi nói.

“Đi, anh đến chổ em?”Dương Minh cảm thấy Lam Lăng có chuyện, như cụ thể là gì
thì không biết.

“Dạ, em ở cửa chờ anh!”Lam Lăng nhỏ giọng nói.

Cúp điện thoại, Dương Minh vội vàng chạy đến hướng khu nhà của đại học tùng
giang, trực giác nói cho hắn biết, Lam Lăng nhất định gặp chuyện!

Ký túc xá của Dương Minh không xa khu nhà ở, hơn nữa hắn lại chạy rất gấp, cho
nên Lam Lăng vừa ra cửa, hắn cũng đã tới.

“Lăng Lăng, em sao vậy? Rất là lạ?”Nhìn thấy Lam Lăng, Dương Minh vội vàng
hỏi.

“Dương Minh…”Khi Lam Lăng nhìn thấy Dương Minh, đôi mắt đỏ lên, trực tiếp
nhào vào lòng ngực của Dương Minh, nước mắt tuôn rơi, sau một hồi mới nói :
“Dương Minh … em không muốn xa anh …”

“Sao vậy, Lăng Lăng, ai bắt em rời đi?”Dương Minh vỗ vỗ bờ vai Lam Lăng an ủi
: “Em là tiểu bảo bối của anh, sao anh có thể bỏ em được? Cả đời chúng ta phải
ở bên nhau mới đúng!”

“Dương Minh … về sau em không được gặp anh …. em không muốn đi …”Lam
Lăng khóc, nói đứt quãng.

Trong cùng thời điểm đò, vì Dương Minh rơi lệ, không chỉ có một mình Lam Lăng.

Tâm tình Trần Mộng Nghiên không tốt, nhìn thấy trong sân có một đôi tình nhân
đang ôm nhau, đã thấy rất phiền, liền hướng về khu nhà của giáo sư đi bộ, nơi
đây là khu nghỉ ngơi của thấy cô, tương đối yên tĩnh, không có nhiều cặp đến
đây yêu đương.

Chỉ là, khi nàng đến phụ cần, nhìn thấy một bóng người quen quen!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.