Nguyên nhân làm Dương Minh cau mày đó là không biết là ai lại nói mình có quan
hệ với Chu Giai Giai.
Người lập đề tài đó không ngờ lại nói mình và Lưu Triệu Quân đánh nhau là vì
Chu Giai Giai, hơn nữa còn có vài bức ảnh. Trong bức ảnh là Dương Minh và Lưu
Triệu Quân đang trừng mắt nhìn nhau, mà Chu Giai Giai đứng một bên khuyên can.
Đây nhất định là hôm đó có thằng nào chụp được, đưa lên BBS. Mọi người coi đây
là nguyên nhân chính của vụ việc. Chẳng qua người chứng kiến lại nói Dương
Minh là người khiêu khích, đánh cho Lưu Triệu Quân một trận không nói, còn
khiêu chiến cả Tiệt quyền đạo xã.
Dương Minh nhìn không khỏi tức giận, gọi điện cho người quản lý mạng, yêu cầu
xóa bỏ bài này đi. Dương Minh không muốn có bất cứ quan hệ gì với Chu Giai
Giai.
Không ngờ rằng yêu cầu của mình lại bị quản lý diễn đàn khóe lóe từ chối. Nói
sinh viên bây giờ đều được tự do ngôn luận, chỉ cần không truyền bá mê tín dị
đoan, không phản động sẽ không bị can thiệp. Nếu như bài là xóa, vậy ai còn
viết bài nữa.
“Mẹ nó” Dương Minh mắng một câu rồi dập điện thoại, không nghĩ rằng người quản
lý diễn đàn cũng thuộc nhóm Nhâm Kiện Nhân. Không đến năm phút sau, một bài
post như quả bom được phát ra.
“Dương Minh ăn nói thô tục, gọi điện thoại yêu cầu xáo bào post có liên quan
đến Chu Giai Giai, có phải là có ẩn tình muốn che dấu không?”
Bài post viết quá nội dung mà Dương Minh nói trong điện thoại, càng khẳng định
giữa hắn và Chu Giai Giai có quan hệ. Sau đó còn viết Dương Minh không được
người quản lý đồng ý liền mở miệng chửi người.
Dương Minh tức giận đến độ muốn ném thằng quản lý diễn đàn xuống biển.
Trong ký túc xá nữ sinh, Chu Giai Giai tiện tay mở một bài post mới trên diễn
đàn, miệng không khỏi nở nụ cười.
“Giai Giai, bạn xem, không ngờ có người nói Dương Minh là vì bạn” Vương Tuyết
chỉ vào một bài post nói.
“Mình thấy rồi, người viết bài này thật thú vị” Chu Giai Giai thản nhiên nói.
“Ha ha, không biết Dương Minh nhìn thấy sẽ nghĩ gì. Hắn có thể chú ý đến bạn?”
Vương Tuyết cười nói: “Chẳng qua mình cảm thấy mắt của tên Dương Minh này đúng
là có vấn đề. Bạn đẹp như vậy, sao hắn lại không thích bạn chứ?”
“Vương Tuyết, chuyện trước kia không nên nhắc lại nữa, tất cả là do mình trước
kia ngốc quá…” Trong đôi mắt đẹp của Chu Giai Giai hiện lên một tia hối hận.
“Chẳng qua, xem ra lần này ông trời giúp bạn rồi” Vương Tuyết nói: “Nếu như đã
có tin như thế này, cho dù Dương Minh không nhận, mọi người cũng sẽ cho rằng
như vậy”
“Vậy hắn sẽ càng ghét mình hơn…” Chu Giai Giai nói: “Không biết chừng hắn
còn tưởng rằng mình cố ý làm như vậy”
“Bài post này không phải do bạn đăng mà, bạn sợ gì chứ” Vương Tuyết nhíu mày.
“Nhưng hắn nhất định không muốn thấy nhiều bài viết bất lợi với mình như vậy.
Mạng bây giờ ai cũng nói là Dương Minh khiêu khích trước. Nhưng bạn và mình
đều rõ, người gây chuyện là đám Lưu Triệu Quân” Chu Giai Giai nói.
“Vậy thì làm thế nào bây giờ? Bài này rõ ràng là do đám Lưu Triệu Quân và Nhâm
Kiện Nhân đăng” Vương Tuyết nói.
“Đúng vậy, cahwngr qua bài viết này rất nhanh sẽ không tồn tại” Chu Giai Giai
lắc đầu nói.
“Cái gì? Gia Giai, bạn muốn…” Vương Tuyết sửng sốt.
Chu Giai Giai gật đầu, thở dài: “Quản lý diễn đàn xem ra cũng là người của bọn
họ. Hy vọng bọn họ biết điểm mà dừng. Nếu không diễn đàn này sẽ bị tê liệt vài
ngày”
Nói xong, đôi tay nhỏ bé của Chu Giai Giai lướt nhanh trên bàn phím….
…………
A? Dương Minh thử làm mới diễn đàn một lần, muốn xem có bài bất lợi nào xuất
hiện nữa không. Chẳng qua hắn kinh ngạc phát hiện, bài post về mình đã biến
mất không còn.
Mẹ nó, không phải chứ? Dương Minh thầm nghĩ, mình còn chưa uy hiếp thằng ranh
đó, hắn đã chủ động xóa bài viết về mình sao? Chẳng lẽ nó nghe nói đến uy danh
của mình, sợ mình đánh?
Đương nhiên Dương Minh chỉ nghĩ mà thôi, chẳng qua khả năng này rất nhỏ. Chẳng
qua đã có người xóa bài, Dương Minh càng cao hứng.
“Dương Minh, mày lên mạng làm gì?” Trương Tân cầm hai chai nước trà xanh đi
đến, ném cho Dương Minh một chai: “Tao nghe nói bọn Lưu Triệu Quân làm gì đó
trên mạng. Con mẹ nó, có cần tao giúp mày sáng tác chút không?”
“Giúp tao việc gì? Tao sao phải viết gì đó?” Dương Minh kỳ quái nói.
“Trời. Bọn chúng post bài nói mày khiêu khích trước, ngoài kia bây giờ đều nói
là chúng ta không đúng. Đến lúc đó mày thắng cũng không võ. Dân tâm rất quan
trọng” Trương Tân nói: “Chúng ta post một bài, làm mọi người đồng tình, nói
bọn chúng không phải. Đến lúc đó chúng ta thắng đó chính là thay trời hành
đạo. Cho dù có thua cũng không phải khuất phục dưới dâm uy của chúng”
“Không nhìn ra mày cũng biết nghĩ đó chứ” Dương Minh nghe xong cảm thấy Trương
Tân nói rất đúng, vì vậy nói: “Nói là nói như vậy, chẳng qua chúng ta biết
không mấy người, không phải là tự mình post lên đó chứ? Bọn chúng rõ ràng là
bảo người khác làm”
“Việc này có gì chứ. Nhân viên công ty bố tao, lúc bình thường không có việc
gì thường lên mạng quảng cáo, tiếp thị một ít. Tao sẽ bảo với bọn họ một
tiếng, để thời gian này bọn họ lên diễn đàn post bài cho chúng ta” Trương Tân
hiển nhiên đã sớm nghĩ ra đối sách.
Theo ý của Trương Tân, tất cả nhân viên văn phòng của công ty Trương thị đều
nhúng tay vào chuyện này, bắt đầu post bài. Những người có thể làm nhân viên
văn phòng đều không phải kẻ kém cỏi, nếu không tuyệt đối sẽ chết đói. Những
người này có một đặc điểm chung đó chính là há mồm nói láo, nghĩ chuyện chỉ là
trong nháy mắt.
Vì vậy các bài post về chuyện như Lưu Triệu Quân, Nhâm Kiện Nhân ăn hiếp sinh
viên mới đột nhiên xuất hiện. Gì mà đánh nhau, ăn hiếp sinh viên mới, sàm sỡ
nữ sinh, vũ nhục cô giáo, đánh thầy giáo… dù sao bịa chuyện đối với các nhân
viên này quá dễ dàng. Những người này đều là đại thần bốc phét.
Hơn nữa danh tiếng của Lưu Triệu Quân và Nhâm Kiện Nhân ở trong trường cũng
không tốt, nên có rất nhiều sinh viên tin là thật. Hơn nữa những nhân viên này
theo ý của Trương Tân, cố ý post bài ám chỉ những bài các hôm vừa rồi là do
Lưu Triệu Quân và Nhâm Kiện Nhân sai người đăng lên, vì vậy bị xóa. Đây là do
bọn họ bẻ cong sự thật.
Điều này càng làm cho mọi người tin tưởng. Diễn đàn do trường quản lý, bài bị
xóa còn có thể giả sao?”
“Trịnh Thiên Khải, chuyện gì vậy? Mày sao lại xóa bài hôm trước?” Lưu Triệu
Quân tức điên người gọi điện đến quản lý diễn đàn.
“Lưu Triệu Quân, đây không phải tao sáo, tao đang tìm” Trịnh Thiên Khải đầu
đầy mồ hôi nói.
“Không phải mày, mày là người quản lý diễn đàn, không phải mày thì là ai?” Lưu
Triệu Quân tức giận nói: “Có phải mày muốn đối đầu với Tiệt quyền đạo xã tao?”
“Lưu phó xã trưởng, thực sự không phải tao mà, không biết tại sao tao không
vào được quản trị diễn đàn. Quyền quản lý của tao không còn hiệu lực nữa”
Trịnh Thiên Khải giải thích.
“Mày nói gì tao không hiểu, tóm lại mày mau ổn định lại mọi chuyện cho tao”
Lưu Triệu Quân nói.
“Được, nhất định, nhất định” Trịnh Thiên Khải vội vàng nói.
“Gặp quỷ sao, có chuyện gì thế này?” Dập điện, Trịnh Thiên Khải nhìn chằm chằm
vào màn hình mày tính, cau mày: “Chẳng lẽ là có Hacker xâm nhập? Nhưng hệ
thống an toàn là do công ty làm, không có khả năng mà”
Nửa tiếng sau, Trịnh Thiên Khải đầu đầy mồ hôi. Bài có lợi cho Dương Minh càng
lúc càng nhiều, hắn không có một biện pháp gì. Hơn nữa không phải là các nick
mới post bài, mà ngay cả các nick cũ cũng đã bắt đầu post bài mắng Lưu Triệu
Quân và Nhâm Kiện Nhân.
……….
“Hắn không ngu nhỉ? Cũng biết tìm người phản công” Vương Tuyết chỉ vào màn
hình máy tính nói.
“Chỉ là các bài đó đều là do nick mới đăng ký, không làm người ta tin” Chu
Giai Giai cười nói.
“Vậy bạn giúp hắn đi” Vương Tuyết cười nói: “Dùng nick của người khác post
bài, đối với bạn mà nói không phải quá đơn giản sao?”
“Ai, oan gia này” Chu Giai Giai thở dài; “Mình giúp hắn, hắn cũng không
biết…”
“Có bản lãnh bạn đừng giúp” Vương Tuyết nhìn Chu Giai Giai, lắc đầu nói.
“Mình không có bản lãnh” Chu Giai Giai không có cách nào đành phải nói thế.
………..
“Mẹ nó, Lão Đại, không phải chứ? Lời hiệu triệu của mày mạnh đến thế? Rất
nhiều nick cũ trong diễn đàn đột nhiên post bài ủng hộ mày” Trương Tân kinh
ngạc nói: “Mày xem người này, thời gian đăng ký là năm trước, bài viết hơn
vạn”
“Chẳng qua, Trương Tân, mày có thấy không, sao một bài phản đối cũng không có?
Chẳng lẽ bọn Lưu Triệu Quân chịu thua? Hay còn có âm mưu gì?” Dương Minh kỳ
quái nói.
Thực ra không phải Lưu Triệu Quân không post bài mà là hắn căn bản không post
được. Hệ thống như có quy định vậy, hắn chỉ cần post bài bất lợi cho Dương
Minh, sẽ đưa ra thông báo: “Xin lỗi, trong bài của bạn có từ mẫn cảm, mời sửa
lại” Lưu Triệu Quân sắp điên rồi, thằng Trịnh Thiên Khải này đang làm gì vậy.