Ngận Thuần Ngận Ái Muội – Chương 153: Cô gái khả nghi – Botruyen

Ngận Thuần Ngận Ái Muội - Chương 153: Cô gái khả nghi

“Dương Minh, đầu tiên là thái độ của em không đúng. Em đã vào đại học, nhưng
nhìn vẻ lười biếng của em kìa, sao có quan hệ tốt với mọi người được chứ?”
Dương Lệ bất mãn dạy bảo: “Em cho rằng còn đang ở nhà sao? Đi ra xã hội phải
biết cách cúi đầu. Người khác mà mạnh hơn em, em phải quan hệ tốt với người
ta. Như vậy mới có lợi cho sự phát triển của em sau này”

“Ồ, em biết” Dương Minh trả lời máy móc.

“Đến lúc đó lớp em sẽ có rất nhiều người con nhà giàu. Em phải quan hệ tốt với
người ta. Sẽ rất có lợi cho sự nghiệp của em sau này” Dương Lệ nói: “Hôm nay,
chị sẽ mang em đi kiến thức cuộc sống thượng lưu. Tránh khỏi lúc đi cùng bạn
học lại luống cuống tay chân không biết làm sao”

“Chị muốn dẫn em đi chơi?” Dương Minh kỳ quái hỏi.

“Đúng thế, chị đã hẹn với Tôn Khiết, lát nữa đi tham gia một bữa Party của
bạn, em đi cùng chị” Dương Lệ ra lệnh: “Tôn Khiết không có bạn trai, em tạm
thời giả làm bạn trai cô ấy”

Dương Minh hết sức khó chịu với thái độ của Dương Lệ. Nếu không phải còn có
quan hệ họ hàng, chỉ sợ Dương Minh lập tức bỏ về. Thì ra là cô tìm tôi để giúp
mình sao? Nhờ tôi giúp còn ra vẻ, châm chọc khiêu khích không nói, còn lớn
tiếng nói cho tôi kiến thức cuộc sống thượng lưu gì đó. Rõ ràng lấy mình ra
làm một con rối.

Nói thật, làm bạn trai tạm thời của Tôn Khiết, Dương Minh cũng không phản đối.
Mặc dù Dương Minh rất chú trọng con gái còn trinh, nhưng chơi đùa một lúc thì
không cần nhiều như vậy, nhất là bộ ngực hấp dẫn kia.

“Sao, nói gì đi chứ? Em có ý gì?” Dương Lệ thấy Dương Minh không nói gì, rất
không hài lòng.

Dương Minh nhìn nhìn Tôn Khiết, nói: “Bạn trai tạm thời có được hưởng thụ như
bạn trai bình thường không?”

“Em….”

Dương Lệ đang định nổi nóng, Tôn Khiết đã mở miệng nói: “Cậu muốn đãi ngộ thế
nào? Chỉ cần muốn là được”

“Ha ha, đây là cô nói đó” Dương Minh không biết gì gọi là có thể, nhưng ít
nhất Tôn Khiết này nói chuyện không khó nghe như Dương Lệ, mặc dù lại rất
phóng đãng.

“Dương Minh, em nghĩ mình giỏi lắm ư? Nói cho em biết, hôm nay em chỉ là một
tấm bia mà thôi. Có rất nhiều người theo đuổi Tôn Khiết. Hôm nay người mời
khách chính là phó tổng tập đoàn Hùng Phong. Đến lúc đó em đóng làm bạn trai
Tôn Khiết cho tốt, đừng gây chuyện đó” Dương Lệ cảnh cáo.

Tập đoàn Hùng Phong ngưu lắm sao? Dương Minh vừa nghe bốn chữ này không khỏi
mất hứng, còn là phó tổng? Đó chính là tay sai tương lai của Vương Chí Đào mà?
Cho dù Dương Lệ không nói, Dương Minh cũng không muốn quan hệ với người như
vậy.

“Vậy chị đừng tìm tôi. Tôi là vậy đó” Dương Minh lạnh lùng nói.

“Em. Dương Minh giỏi lắm. Hôm nay là chú hai bảo em đến đây, trước đó chú ấy
đã gọi điện nói giao em cho chị. Em mà không nghe lời chị, có tin chị nói với
chú hai không?” Dương Lệ chỉ vào Dương Minh, tức giận nói.

Dương Minh mặc dù chán ghét bà chị này, nhưng ông bố hắn lại rất mê tín Dương
Lệ. Cũng khó trách, thành tích học của Dương Lệ từ nhỏ đã rất cao. Có lẽ bố
cũng vì muốn tốt cho mình nên mới gọi điện đến bảo Dương Lệ nói những chuyện ở
đại học cho hắn nghe. Nếu như Dương Lệ nói những lời khó nghe với bố, bố nhất
định sẽ thất vọng.

Dương Minh là một người con có hiếu, không muốn làm khó bố mình. Dù sao để
cháu chỉ trích con trai mình một trận, cảm giác này thật không dễ chịu gì.

“Lệ Lệ, em của của bà có cá tính đó” Tôn Khiết không hề tức giận, híp mắt nhìn
Dương Minh.

“Nó có cá tính? Ha ha” Dương Lệ khinh thường cười nói.

Dương Minh không để ý đến Dương Lệ, thoải mái nằm ở trên giường.

“Dương Minh, chị và Tôn Khiết vào mạng chơi một lúc. Em muốn làm gì thì làm”
Dương Lệ thấy khuôn mặt đáng ghét của Dương Minh cũng không muốn nhiều lời với
hắn. Dù sao mục đích chủ yếu của nàng cũng đã đạt được.

Cứ như vậy, Dương Minh rất nhàn nhã, nhìn thấy trên giường có một chiếc máy
Mp4, liền tiện tay cầm lấy, đeo tai nghe vào nghe.

“Ô…. Ô” Một tiếng kêu điên cuồng, hổn hển từ trong tai nghe truyền ra, không
phải chứ, không ngờ trong máy Mp4 của Dương Lệ lại có thứ này.

Quả nhiên không ngoài suy đoán, Dương Lệ quả thực là một cô gái dâm đãng. Ồ ồ,
không ngờ còn có một bộ phim hai cô gái ngoại quốc đang dùng dương vật giả
kích thích cho nhau.

Đối với đồng tính nữ, Dương Minh cũng không bài xích. Ngược lại, Dương Minh
còn cảm thấy đồng tính nữ cũng có chỗ tốt.

Ví dụ như có nhiều vợ, hắn không ngại cho vợ làm như vậy. Như vậy sẽ không
phải sợ một ngày nào đó mình bị mọc sừng. Hơn nữa dù làm như thế nào nếu như
có một người có thai, vậy trăm phần trăm là con của hắn.

Chỉ là hai người trong phim hơi mạnh, O O xong không ngờ còn bắn nước ra.
Dương Minh không khỏi có chút ghê người, vội vàng xem phim tiếp theo. Kết quả
vẫn là một bộ phim AV. Chẳng qua lần này là Nhật Bản, cũng là một đôi đồng
tính nữ. Trở lại mục lục, Dương Minh nhìn lướt qua tên một số phim, không phải
là Redhot thì là KamikazePrivate gì đó. Trước kia Dương Minh cũng là một thằng
xem phim AV thành thần, hiển nhiên hiểu rõ những từ đó.

Chọn một lát, Dương Minh chọn một bộ phim tên là “Disguiser” Đây là một bộ
phim của Mỹ, YY liên tục, thoạt nhìn rất dễ dàng làm cho người ta nóng lên.

Dương Lệ và Tôn Khiết đang nghiên cứu một ít vấn đề của phụ nữ trên mạng, gì
mà xinh đẹp, gì mà áo ngực… Dương Minh rất hoài nghi ngực Tôn Khiết có phải
là quá lớn nên không dùng áo lót không?

Sau đó, Dương Minh cũng chẳng muốn nghe các nàng nói chuyện. Mp4 còn thú vị
hơn đề tài của các nàng nhiều. Chẳng qua “Disguiser” hơi ngắn, chỉ có hai tập,
Dương Minh rất nhanh đã xem hết.

“Chị Dương Lệ, phim “Disguiser” còn không thế? Tải giúp em hai tập nữa” Dương
Minh tháo tai nghe, đĩnh đạc nói với Dương Lệ.

“Disguiser gì chứ? Em nói máy Mp4 kia? Đó là của Tôn Khiết, sao em lại tùy
tiện dùng đồ của người khác thế?” Dương Lệ nhíu mày, vừa nãy Tôn Khiết đeo tai
nghe đi đến. Vào trong nhà mới tháo ra, tiện tay bỏ lên đầu giường.

Vừa nãy hai người không chú ý, bây giờ mới thấy Dương Minh đang dùng máy.

Lại là Tôn Khiết, Dương Minh nhìn cô gái này đầy thâm ý. Tôn Khiết chẳng những
không có gì là xấu hổ, ngược lại còn nhìn Dương Minh, khẽ cười với hắn.

Nụ cười này làm cho Dương Minh khó xử, vội vàng cúi đầu không nhìn nàng nữa,
ra vẻ mình tiếp tục xem phim.

Hơn bốn giờ chiều, Tôn Khiết nhận điện thoại, sau đó nói với Dương Lệ hai câu.
Hai người bắt đầu chuẩn bị thay quần áo.

“Ồ, bọn chị muốn thay quần áo. Em ra ngoài chút đi” Dương Lệ nói với Dương
Minh.

Dương Minh tức giận cầm lấy Mp4 ra khỏi phòng. Tưởng ông muốn nhìn cô sao? Ông
mà muốn nhìn, cô dù có trốn trong phòng sắt, ông vẫn có thể thấy cô trần
truồng như thường.

Hơn nửa tiếng sau, Dương Minh sắp không nhịn được thì Dương Lệ và Tôn Khiết
mới đẩy cửa ra. Dương Lệ vẫn mặc một bộ trang phục ngắn, nhưng Tôn Khiết,
Dương Minh thiếu chút nữa không nhận ra.

Đây là cô gái dâm đãng vừa nãy sao? Đây là cô gái ngoan hiền không thể ngoan
hiền hơn. Một chiếc váy công chúa chẳng những tôn lên dáng người lả lướt kia,
cũng làm cho vẻ yêu mị trên người Tôn Khiết biến mất, ngược lại còn mơ hồ để
ra một loại khí chất cao quý.

“Nhìn cái gì? Không nhận ra sao?’ Tôn Khiết cười cười nhìn Dương Minh đang
trợn trừng mắt.

“Không…” Dương Minh lắc đầu. Hắn cảm thấy cô gái Tôn Khiết này có chút thần
bí. Vốn định có tình một đêm với cô ta, nhưng bây giờ Dương Minh đã ném suy
nghĩ đó ra khỏi đầu.

Trực giác nói cho hắn biết đó là một kẻ ăn thịt người không còn xương. Chỉ có
Dương Lệ là coi cô ả là bạn tốt.

“Đồ háo sắc” Dương Lệ trừng mắt nhìn Dương Minh: “Lát nữa thu liễm một chút,
đừng lộ ra”

Dương Minh nhíu nhíu mày, từ cuộc điện thoại vừa nãy của Dương Lệ có thể thấy,
người được mời hôm nay là Tôn Khiết. Mà Dương Lệ chỉ là đi theo. Mà người đó
rất có thể là phó tổng tập đoàn Hùng Phong. Vậy mình đi không phải là?

Tôn Khiết này thật khả nghi, mà phó tổng kia là người theo đuổi Tôn Khiết,
quan hệ này rất dễ dàng có thể nhận ra.

Chẳng qua chỉ do dự một lát mà thôi, Dương Minh vẫn quyết định sẽ đi theo hai
người một chuyến. Vương Chí Đào bây giờ không làm gì được. Nhưng ngay cả tay
sai của hắn cũng sợ, vậy mình sau này đừng nên làm gì hết.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.