Ngã Dục Phong Thiên – Chương 1708: Huyền phương chí tôn – Botruyen

Ngã Dục Phong Thiên - Chương 1708: Huyền phương chí tôn

Tinh cầu
không ngừng rung chuyển, chiếc càng bọ cạp thu lại lúc trước lại lần nữa từ bên
kia khe nứt xuyên qua, truyền ra tiếng nổ ầm ầm, xé mở ra một khe nứt khác.

Mạnh Hạo trầm mặc, Sơn Hải Giới tu trầm mặc, đều
lạnh lùng nhìn lên tinh không. Hải Mộng Chí Tôn cũng không có bất kỳ mệnh lệnh
nào truyền xuống cho tu sĩ Sơn Hải, tất cả đều đang chờ đợi.

Trong tiếng ầm ầm vang vọng, chiếc càng bọ cạp
khổng lồ kia lần nữa xuất hiện, rất nhanh, tinh không đã bị xé ra mấy chục khe
nứt, nhưng quỷ dị chính là… Những khe nứt này lại không nối liền với nhau.

Mà chiếc càng bọ cạp kia theo mỗi một lần
xuyên thấu hư vô, rõ ràng cũng trở nên suy yếu, lần cuối cùng xuyên thấu vách
ngăn, đột nhiên chiếc càng bọ cạp chợt tỏa ra khí thế kinh thiên động địa!

Thiên địa chấn động, tinh không truyền ra sóng
gợn như nước thủy triều, hoàn toàn chao đảo. Mà trung tâm chấn động, chính là
chiếc càng bọ cạp khổng lồ mấy lần xé rách hư vô, xuyên thấu qua vách ngăn kia!

Chỉ riêng cái càng bọ cạp đã lớn chừng mười
ngàn trượng, có thể tưởng tượng được thân thể hoàn chỉnh của con bò cạp này sẽ
bao lớn!

Mà giờ khắc này, khí tức từ trên chiếc càng bò
cạp cũng ầm ầm khuếch tán ra, theo đó, một cỗ uy áp Chí Tôn thay thế thiên địa,
xua tan bầu trời chợt phủ xuống Sơn Hải Giới, trở thành một cỗ ý chí!

– Dư nghiệt Chí Tôn Tiên Giới, sau trận chiến
này, các ngươi… sẽ không còn tồn tại nữa!

– Hết thảy tiên nhân, đều phải bỏ mạng!

– Hết thảy tiên mạch, đều phải đoạn tuyệt!

– Hết thảy ký ức, đều phải bị tiêu tán!

Rầm rầm uỳnh! Theo ý chí kia truyền đến, Sơn Hải
Giới rung chuyển, núi lở biển gầm, tất cả tu sĩ Sơn Hải Giới vào giờ khắc này đều
vô cùng rúng động.

Đó chính là ý chí Chí Tôn, nhưng cũng không phải…
Chí Tôn thất nguyên… Mà là… Chí Tôn bát nguyên!!

Cùng lúc đó, cái càng bọ cạp to lớn trong tinh
không kia dần dần thu hồi, dường như thời khắc này Chí Tôn dị tộc vẫn chưa thể
chân chính phủ xuống, cần phải mở lối đi này ra càng lớn hơn nữa, mới có thể thừa
nhận bản thể kia phủ xuống.

Mà theo cái càng bọ cạp thu lại, từ trong cái
khe hở mấy ngàn trượng kia lập tức có vô số thân ảnh dị tộc ầm ầm lao ra, vô số
tiếng cười mang theo vẻ tham lam và khát máu vang vọng bốn phương tám hướng.

Cùng lúc đó, từ bên trong những khe nứt khác cũng
có vô số dị tộc ầm ầm lao ra.

– Máu thịt Tiên nhân… rất lâu rất lâu rồi bổn
tọa chưa được thưởng thức lại…

– Tiên nhân, nơi này chính là Tiên giới bị
chúng ta trấn áp cả vạn vạn năm nay sao? Không ngờ có thể hủy diệt Đệ Nhất
Thiên sao?

– Ha ha, giết!! Hàng loạt tiếng gào thét rợn
người theo đám dị tộc lao ra vang lên, đám dị tộc này phần lớn trông rất khác với
tu sĩ, có tên toàn thân là vảy, có tên trên thân thể mọc gai xương dữ tợn, có
tên thì lại giống như một con cá sấu khổng lồ…

Trong đó cũng không thiếu những tên thân người
đầu sư tử. Hình thù những tên này vô cùng quái dị, vừa nhìn đã biết chính là dị
tộc.

Thấy đông đảo dị tộc từ khe nứt đánh ra, Mạnh
Hạo liền nhíu mày. Hắn cảm thấy khó hiểu, vì sao những hạ giới Chí Tôn Tiên Giới
thống lĩnh năm xưa, đều toàn là dị tộc?

Đúng lúc này, thanh âm lạnh như băng của Hải Mộng
Chí Tôn chợt vang lên trong đầu mỗi một tu sĩ Sơn Hải.

– Chiến!

Chỉ có một chữ, nhưng một chữ này lại như gió
lốc thổi bùng lên lửa giận cùng quyết tâm tử chiến đến cùng trong lòng tất cả
tu sĩ Sơn Hải.

– Ầm! Tất cả tu sĩ tại phòng tuyến thứ nhất lập
tức ra tay, mỗi người đều thi triển thần thông mạnh nhất của mình, đồng loạt
đánh về phía tinh không. Nơi này tập hợp mấy trăm vạn tu sĩ, giờ khắc này bạo
phát ra lực lượng khiến tinh không không còn là đen như mực, mà lập tức trở nên
sáng rực rỡ.

Có thể thấy được, mấy trăm vạn đạo thần thông
thuật pháp trong chớp mắt đánh ra, tạo thành vô số các loại hư ảnh hợp lại với
nhau thành một dải hào quang muôn màu muôn vẻ, tựa như một biển pháp thuật,
mang theo ý chí cùng quyết tâm của tu sĩ Sơn Hải đánh về phía tinh không, lần đầu
quyết đấu cùng… những dị tộc phủ xuống kia!

Trong lúc nhất thời, chiến đấu liền chân chính
bạo phát. Mà những tên dị tộc kia cũng lần lượt thi triển thần thông bản mạng,
trong chớp mắt tốc độ liền bạo tăng, nhanh gần như nhìn không thấy người; có
tên còn cười gằn, thân thể biến thành khổng lồ, da dày thịt béo, trực tiếp đối
kháng công kích, lại có tên thì lập tức hoá thành rất nhiều phân thân.

Nhưng không ít trong số đó, dưới biển pháp thuật
đánh tới lập tức phát ra tiếng gào thét thê lương, trực tiếp thần hình câu diệt.
Lần này, chính là hình thái thứ hai của Sơn Hải Giới, là quyết tâm của tu sĩ
Sơn Hải, là xúc thế chuẩn bị công kích của bọn họ từ lâu toàn diện đánh ra.

Biển thuật pháp nổ vang, trực tiếp nao phủ rất
nhiều dị tộc. Tuy rằng phần lớn pháp thuật đều bị phân tán, nhưng rất nhanh, lại
một biển thuật pháp nữa từ Đệ Nhất Sơn Hải ầm ầm lao tới.

Mạnh Hạo khoanh chân ngồi ở trên Dương Tinh, hắn
vẫn chưa ra tay, món chí bảo Sơn Hải Giới này cũng không thể tùy ý tiêu xài được.
Cuộc chiến tranh này không biết sẽ kéo dài bao lâu, Mạnh Hạo muốn bảo đảm rằng,
mỗi một kích của chí bảo này, đều có thể phát huy tác dụng đến mức lớn nhất, tận
lực làm suy yếu… chiến lực đỉnh phong đến từ 32 Thiên.

Khôi lỗi Chí Tôn của hắn cũng không ra tay,
lúc này vẫn chỉ là vô số tu sĩ Đệ Nhất Sơn Hải ra tay mà thôi.

Trong tiếng nổ “ầm ầm”, những dị tộc
kia căn bản không thể phủ xuống được, gần như vừa mới xuất hiện, đã lập tức bị
quấn vào trong biển pháp thuật. Chỉ có điều, số lượng dị tộc quả thực quá nhiều,
mặt khác, ngoài mấy chục cái khe nứt kia ra, dường như toàn bộ vách ngăn đang
phải hứng chịu uy áp nào đó, thời khắc này lại vỡ vụn thêm một chút, khiến cho
những cái khe nứt mới lại xuất hiện.

Dị tộc cũng vọt ra ngày càng nhiều, đối kháng
cùng biển thuật pháp của Sơn Hải Giới, không ngờ từ từ lại xuất hiện thế cân bằng.

Mạnh Hạo nhíu mày, tỏ ra trầm ngâm, trận pháp
trên Dương Tinh lập tức phát sáng, mơ hồ muốn bạo phát một kích. Nhưng vào lúc
này, đột nhiên một tiếng hừ lạnh từ trong khe nứt chợt truyền ra, cùng lúc đó một
bóng người sải bước đi ra.

Đó là một tên nhân sư dị tộc, trong khoảnh khắc
vừa đi ra, trên người của hắn lập tức bạo phát ra khí tức Chủ Tể, khí tức này lập
tức tạo thành một tấm chắn ánh sáng to lớn!

Tấm chắn ánh sáng theo tên Chủ Tể dị tộc cất
bước càng ngày càng lớn, đến cuối cùng gần như đạt tới mấy ngàn trượng, mà tên
Chủ Tể dị tộc cũng tiến lên đầu trận tuyến, dùng tấm chắn ánh sáng ngạnh kháng
với biển pháp thuật.

Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, không chút
chần chờ, trận pháp Dương Tinh lập tức phát sáng mười ngàn trượng, chiếu sáng
khắp chiến trường, cùng lúc đó, một luồng ánh sáng chói mắt chợt ầm ầm lao ra.
Nếu cẩn thận nhìn kỹ, sẽ thấy được bên trong chính là một mũi tên ánh sáng!

Mũi tên này chỉ trong chớp mắt đã xuyên thấu
hư vô, xuyên thấu hết thảy, xuất hiện phía trước tấm chắn ánh sáng của tên Chủ
Tể nhân sư. Một tiếng nổ long trời lở đất truyền ra khắp tinh không, tấm chắn
ánh sáng trực tiếp vỡ vụn, tên Chủ Tể nhân sư đại biến, đồng tử co rút lại, bay
nhanh về sau. Nhưng tốc độ mũi tên vẫn không giảm, trong nháy mắt đã tới gần.

Khi mũi tên sắp sửa xuyên thấu giết chết tên
Chủ Tể nhân sư, tên này liền ngửa mặt lên trời rống lớn, thân thể lập tức biến
lớn, hóa thành một con sư tử màu vàng, dùng đầu đón đỡ mũi tên ánh sáng từ
Dương Tinh bắn ra kia.

Một quầng sáng ngập trời lập tức hiện ra, mang
theo nhiệt độ vô cùng tận, khiến cho toàn thân tên Chủ Tể dị tộc run rẩy, phát
ra tiếng hét thê lương. Trong khoảnh khắc sắp bị tiêu tán, đột nhiên hắn liền
phun ra một cái tượng gỗ từ trong miệng, tượng gỗ này như khóc như cười, sau
khi xuất hiện dường như thay thế cho mệnh hồn tên Chủ Tể dị tộc này, lập tức vỡ
vụn.

Ngay sau đó, thân thể tên Chủ Tể dị tộc bất ngờ
trở nên mơ hồ, rồi lập tức biến mất, khi xuất hiện lại đã ở bên cạnh khe nứt ở
phía xa. Thân thể hắn run lẩy bẩy, trở nên vô cùng suy yếu, còn có cả khủng khiếp
và phẫn nộ, nhìn về phía Mạnh Hạo đang ngồi trên Dương Tinh ở xa xa.

Mạnh Hạo vẫn bình tĩnh như thường, hừ lạnh một
tiếng, trong nháy mắt khi tên Chủ Tể dị tộc còn đang nhìn về phía hắn, thì tại
chỗ pho tượng gỗ vỡ nát kia không ngờ lần nữa ngưng tụ ra mũi tên ánh sáng. Mũi
tên ánh sáng lao đi cực nhanh, tên Chủ Tể dị tộc chưa kịp phản ứng, mi tâm của
hắn đã bị xuyên thủng.

”Ầm” một tiếng, trên mặt tên Chủ Tể
dị tộc vẫn còn lưu lại vẻ không thể tin nổi, thân thể hắn lập tức tan vỡ, thần
hình câu diệt!

Cho đến chết, hắn cũng không ngờ rằng mình chỉ
vừa mới phủ xuống đã bị giết chết, đây là kết cục mà hắn không hề nghĩ tới.

Trên Sơn Hải Giới, rất nhiều tu sĩ đều tận mắt
nhìn thấy một màn này, toàn bộ trở nên vô cùng phấn chấn!

Trong nháy mắt khi tên Chủ Tể nhân sư tử vong,
lại có một cỗ khí tức kinh thiên từ trong khe nứt xuất hiện. Đó chính là tên Chủ
Tể thứ hai xuất hiện trên chiến trường, hắn bước ra cực nhanh, nhìn không rõ
thân ảnh, chỉ khi tên dị tộc này dừng lại mới thấy được, đó căn bản cũng không
phải là thân thể một con người, mà là một con kiến khổng lồ lớn chừng mấy ngàn
trượng.

Con kiến này toàn thân màu đen, vừa mới xuất
hiện lập tức bạo phát ra vô tận khói đen, đối kháng với biển pháp thuật. Cùng
lúc đó, Mạnh Hạo cũng cảm nhận được, tên Chủ Tể thứ ba cũng phủ xuống!

Tên Chủ Tể thứ ba không ngờ… lại không phải
dị tộc, mà là tu sĩ- một lão già mặc trường bào màu trắng, trên người hắn phát
tán ra khí tức vô cùng tang thương, dường như đã sống rất lâu rồi vậy. Hắn cất
bước đi ra, tỏ ra phức tạp nhìn Sơn Hải Giới như đang hồi tưởng lại, cuối cùng
khẽ thở dài một tiếng, vung tay một cái. Lập tức trên người hắn bay ra một con
Hỏa Phượng màu đỏ, trong nháy mắt đã biến thành khổng lồ đến mấy ngàn trượng,
bay thẳng tới biển pháp thuật.

Hai tên Chủ Tể đồng thời xuất thủ, lập tức khiến
cho biển pháp thuật run rẩy, đến cuối cùng khi vừa miễn cưỡng chống đỡ được,
thì những tên dị tộc từ trong khe nứt phủ xuống cũng đã vô cùng đông đảo, cũng
bạo phát ra một biển pháp thuật ầm ầm đánh tới.

Mạnh Hạo liền điều khiển Dương Tinh phát ra
kích thứ hai. Trận Pháp Dương Tinh lóe sáng rực rỡ, mũi tên ánh sánh thứ hai liền
ầm ầm lao thẳng tới tên Chủ Tể thứ ba, đó rõ ràng chính là… lão già áo bào trắng.

Nhưng đột nhiên, tinh không chợt chấn động,
thiên địa “ầm ầm” nổ vang, rồi từ trong nứt thò ra một bàn tay màu
vàng đầy lông lá, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện trên chiến trường,
bắt lấy mũi tên ánh sáng thứ hai bóp mạnh một cái.

”Ầm” một tiếng, mũi tên ánh sáng lập
tức tan vỡ.

Hai mắt Mạnh Hạo lóe sáng, hai mũi tên ánh
sáng vừa rồi hắn cũng không bạo phát toàn bộ lực lượng Dương Tinh, mà chỉ mới
phát huy sáu bảy thành mà thôi, nhưng muốn bắt lại nó, thì chỉ có thể là Chí
Tôn

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.