Ngã Dục Phong Thiên – Chương 1695: Đất nứt – Botruyen

Ngã Dục Phong Thiên - Chương 1695: Đất nứt

Ầm một tiếng, dị tộc giáp vàng phun ra máu tươi, thân thể lui về phía sau, sắc mặt dữ tợn, vừa muốn bấm quyết hành động tiếp, Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, thân ảnh hắn khoảnh khắc hóa thành đại bàng màu xanh. 

Đại bàng khoảnh khắc bay tới, một trảo xé mở hư không, trực tiếp chộp vào trên người dị tộc. 

Dị tộc giáp vàng toàn thân nổ vang, ngay khoảnh khắc đại bàng màu xanh chụp lấy, thân thể hắn chợt bành trướng, nhưng lại không còn giữ hình người, mà hóa thành con thằn lằn đen, gào thét, quét cái đuôi tới xé hư không, rơi vào trên thân đại bàng. 

Đại bàng xanh vỡ tan, bên trong đó Mạnh Hạo khóe miệng tràn ra máu tươi, nhưng tốc độ cũng không giảm bớt chút nào, trong nháy mắt tới gần, nâng tay lên, lần nữa tung ra một quyền, đánh vào ngực dị tộc giáp vàng! 

Một quyền này là Sát Thần! 

Với ý của ta dung hợp ý trời, với đó làm quyền, diệt thiên địa! 

Tiếng nổ “ầm ầm” vang trời. Một quyền này dường như hút đi hơn phân nửa sinh cơ của Đệ Nhất Thiên, mang theo Nhập Ma điên cuồng, mang theo tâm ý Sát Thần, đánh tới. Một quyền rơi xuống, dị tộc giáp vàng phát ra tiếng hét thảm, thân thể trong tiếng nổ vang, không ngừng lui ra sau, máu thịt bầy nhầy, vảy vỡ vụn, thân thể đập mạnh trên mặt đất, khiến cho mặt đất bị đập ra một cái hố to! 

Ngay lúc cái hố này xuất hiện, thân hình Mạnh Hạo nhoáng một cái, tăng lớn lên ngàn trượng, chỉ bước ra một bước, liền rơi vào trong hố, tay phải nâng lên, lần nữa tung một quyền về hướng dị tộc giáp vàng trong hố kia. 

Nhưng ngay trong nháy mắt đánh ra một quyền này, Mạnh Hạo nhíu mày, thân thể dị tộc giáp vàng trước mắt hắn lại biến thành mơ hồ, từ phía sau hắn truyền đến một tiếng hừ lạnh âm trầm. 

– Giả sao? Mạnh Hạo thần sắc bình tĩnh, tay phải chẳng những không có dừng lại, ngược lại còn nhanh hơn, tung một quyền đánh thẳng về hướng thân ảnh hư ảo kia, trong tiếng nổ “ầm ầm”, tu vi của hắn bạo phát, lực lượng thân thể của hắn toàn lực chấn động, một quyền này trực tiếp xuyên qua thân ảnh hư ảo, rơi vào trên mặt đất. 

Ầm một tiếng, cả mặt đất run rẩy, chỗ này vốn đã là hố sâu, thời khắc này cộng thêm một quyền của Mạnh Hạo, lập tức vô số các khe nứt bốn phía hoàn toàn sụp xuống, tạo thành một cái hố sâu to lớn xuyên qua đại lục, còn lớn gấp mấy lần so với cái hố trước đó. Cùng lúc, vô số đá vụn bóc ra, bắn tới hướng Sơn Hải Giới. 

Mà thân thể Mạnh Hạo cũng theo hố sâu sụp xuống, chìm xuống. Gần như ngay lúc hắn chìm xuống, cũng tránh thoát lực lượng của cái đuôi dị tộc giáp vàng mang theo hàn ý và oán độc từ phía sau quét ngang tới. 

Tiếng rít chói tai “vụt” một cái, quét ngang bên trên Mạnh Hạo, từ trong miệng dị tộc giáp vàng truyền ra tiếng rống giận, hắn nâng lên bàn tay to chụp tới phía Mạnh Hạo.

– Không cần ngươi chụp bắt ta! Mạnh Hạo nhàn nhạt lên tiếng, cùng lúc lôi đỉnh xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn, trong tia chớp lóng lánh hắn đã xoay người, nhìn về phía dị tộc giáp vàng, chỉ một cái liếc mắt, hai người tức khắc Di Hình Hoán Vị, đổi vị trí. 

Gần như ngay lúc đổi vị trí, Mạnh Hạo tản ra thần thức Chí Tôn tám thành, trong nháy mắt trấn áp về phía dị tộc giáp vàng. 

Ầm một tiếng, dị tộc giáp vàng gào thét, thân thể bị trấn áp trực tiếp chìm xuống. Vốn thần thức Chí Tôn tám thành này có thể đánh hắn bị thương nặng, nhưng đột nhiên phía sau dị tộc giáp vàng xuất hiện một pho tượng, pho tượng vừa hiện ra liền bao phủ thân thể hắn, đối kháng với thần thức của Mạnh Hạo. 

Trong lúc đối kháng, thân thể hắn lại vọt lên, chạy thẳng tới Mạnh Hạo. Mạnh Hạo vừa định ra tay lần nữa, trong Đệ Tứ Sơn Hải lại đột nhiên bạo phát một lực lượng hiến tế. 

Theo lực lượng hiến tế này bùng phát, thân thể dị tộc giáp vàng lại trong nháy mắt bành trướng, tu vi lần nữa tăng cao một chút. Hắn ngửa mặt lên trời gào thét vọt thẳng tới Mạnh Hạo, tốc độ nhanh hơn. 

Mạnh Hạo nhíu mày, hắn cảm nhận được trong Đệ Tứ Sơn Hải, thời khắc này Chủ Tể dị tộc đang đấu với Địa Tạng, là liều mạng tất cả, vì không thể tránh thoát Địa Tạng, cho nên triển khai bí pháp nào đó, tặng ra một chút tu vi bản thân mình cho dị tộc giáp vàng. 

“Ầm” một tiếng, dị tộc giáp vàng khoảnh khắc tới gần, thân thể trong ngọn lửa màu đen ngập trời, hắn bấm quyết, pho tượng phía sau chợt mở mắt ra, như ánh mắt tử vong, không ngờ lại phong tỏa hư không bốn phía Mạnh Hạo. 

– Đi chết đi! Dị tộc giáp vàng gào thét, một đầu xông tới.

Mạnh Hạo bỗng nhiên nâng tay lên, lập tức Bì Đống xuất hiện, Bì Đống biết được phân tấc, thời khắc này than một tiếng, nhưng ngay tức khắc thân thể biến đổi, lại hóa thành một mặt màng mỏng tràn đầy lực đàn hồi! 

“Ầm” một tiếng, thân thể dị tộc giáp vàng đụng thẳng trên thân Bì Đống, lực đàn hồi này liền bùng phát, tản ra, dị tộc giáp vàng kia toàn thân run rẩy, gào thét… nhưng tiếng gào thê lương hơn lại là truyền ra từ trong miệng Bì Đống. 

– Đau quá a, đau chết tam gia rồi! Tam gia không làm, không làm nữa!

Thân thể Bì Đống co rút lại, hóa thành một luồng sáng về lại túi trữ vật của Mạnh Hạo. 

Mà dị tộc giáp vàng kia, cũng trong lực phản chấn này, không ngờ toàn thân đều tê rần, khí huyết quay cuồng, thậm chí tu vi đều dừng lại một chút. 

Mạnh Hạo trong mắt lóe sáng, ngay khoảnh khắc dị tộc giáp vàng lui về phía sau, hắn lập tức vọt tới, điểm ra một ngón tay, thi triển Yêu Phong đệ bát cấm. 

Thân thể dị tộc tức thì run lên, dừng lại một thoáng giữa không trung, chỗ này đã thoát khỏi Đệ Nhất Thiên đại lục, là ở phía dưới Đệ Nhất Thiên đại lục, không có ý chí của Đệ Nhất Thiên gia trì, Phong Yêu cấm lập tức thành công. 

Gần như ngay khoảnh khắc dị tộc giáp vàng này dừng lại, trên tay Mạnh Hạo xuất hiện Chiến Binh, chém về hướng dị tộc giáp vàng! 

– Lần này, xem ngươi làm thế nào thoát xác! Trong mắt Mạnh Hạo lóe lên sát cơ. 

Mắt thấy một đao này sẽ trực tiếp chém chết dị tộc giáp vàng, vả lại thời điểm này dị tộc giáp vàng dường như không có năng lực trả đòn, bất luận là thoát xác pháp, hay là cấm pháp đối kháng với Mạnh Hạo đều mất đi tác dụng. 

Nhưng vào lúc này, tinh không bên kia, Chí Tôn dị tộc đang đấu chiến với Hải Mộng Chí Tôn, đột nhiên hắn phát ra một tiếng gầm nhẹ, theo tiếng gầm quanh quẩn, thân thể hắn lại tràn ra huyết quang. 

Gần như trong nháy mắt huyết quang này xuất hiện, trên người của Đạo Tôn dị tộc giáp vàng không ngờ cũng xuất hiện huyết quang, dường như giữa hắn và Chí Tôn Dịch Cổ sinh ra mối liên hệ kỳ dị nào đó! 

– Cộng chung huyết mạch, Dịch Cổ, đang đấu với bổn tôn, ngươi còn dám thi triển pháp này! Truyền ra thanh âm lạnh lùng của Hải Mộng, lập tức ra tay, nhưng Mạnh Hạo bên kia chém tới một đao, cũng mất đi khả năng thành công. Toàn thân dị tộc giáp vàng huyết quang lóng lánh, chợt biến mất, khi xuất hiện lại đã ở ngoài xa, một đao của Mạnh Hạo chém vào khoảng không, trong tiếng nổ “ầm ầm”, xé mở hư không một cái khe nứt. 

Dị tộc giáp vàng ở phía xa, nhìn chằm chằm vào Mạnh Hạo, bỗng nhiên toét miệng cười, không ngờ không tới gần Mạnh Hạo nữa, mà hắn xoay người chạy thẳng xuống Sơn Hải Giới… Mạnh Hạo nơi này chỉ là mắt lạnh nhìn theo.

– Mạnh Hạo, ngươi dám diệt Đệ Nhất Thiên đại lục ta, bổn tọa liền diệt tu sĩ Sơn Hải Giới của ngươi… Để xem ngươi… cứu hay là không cứu! Đạo Tôn dị tộc giáp vàng thời khắc này phun ra máu tươi, thân thể chật vật, trong tiếng gào thét thân mình hắn nhoáng một cái, chạy thẳng xuống Sơn Hải Giới phía dưới, hắn muốn ép Mạnh Hạo ngừng tay! 

Ngươi muốn diệt Đệ Nhất Thiên, ta sẽ tàn sát tu sĩ Sơn Hải, để xem, giữa chúng ta người nào ra tay tàn nhẫn hơn, người nào không chịu nổi trước! 

Trong mắt Dị tộc giáp vàng lóe lên tia sáng điên cuồng, tốc độ nhanh hơn. 

– Là ý ở mặt đất vật chết này, hay là ý ở tu sĩ Sơn Hải còn sống, Mạnh Hạo! Ngươi hãy tự chọn! 

Mạnh Hạo trong mắt co rụt lại, trầm mặc, thời khắc này tu vi của hắn tuy rằng đã vượt qua ngũ nguyên đỉnh phong, đạt tới lục nguyên, nhưng dị tộc giáp vàng này cũng là lục nguyên, giữa hai người mặc dù có chênh lệch, nhưng không lớn lắm, vả lại Mạnh Hạo cường hãn nhất là thần thức, thì đối phương có chuẩn bị, có thể chống lại. 

Mà quan trọng nhất là… trên thân người này có Chủ Tể dị tộc và Chí Tôn dị tộc gia trì, vô cùng kinh khủng, có thể khiến cho người này nhiều lần tránh thoát tử vong… nếu không, dị tộc giáp vàng này đã sớm chết dưới Chiến Binh của Mạnh Hạo. 

“Sửu Môn Đài! Bây giờ có thể hay không làm cho Chí Tôn dị tộc Dịch Cổ kia, hóa thành khôi lỗi!?.” Mạnh Hạo sắc mặt khó coi, lập tức trong lòng truyền ra thanh âm. 

“Cần vị Chí Tôn kia tự mình động thủ với ngươi mới có thể bảo đảm thành công! Mà ta chỉ có một lần cơ hội, cũng chỉ có thể thi triển một lần, thời khắc này thi triển, thành công không được ba thành!” Thanh âm Sửu Môn Đài mang theo tang thương, quanh quẩn ở đáy lòng Mạnh Hạo. 

Mạnh Hạo trầm mặc, mặc dù hắn tính toán rất nhiều, nhưng không có tính tới, vị Đạo Tôn giáp vàng này thoát vây kịp thời như thế, thời khắc này nghĩ đến, có lẽ đây là do thủ đoạn của Chí Tôn dị tộc kia. 

Cũng chỉ có Chí Tôn dị tộc kia, mới có thể ở thời điểm như vậy, cứu thoát Đạo Tôn giáp vàng này để kềm chế mình. 

Mạnh Hạo không có lựa chọn, trên lý trí hắn tự nói với mình: phải tiếp tục hủy diệt Đệ Nhất Thiên đại lục, nhưng về tình hắn không làm được.

Khẽ thở dài một tiếng, ngay khi Mạnh Hạo định làm ra lựa chọn, bỗng nhiên, trong mắt hắn chợt co rụt lại, nhìn về hướng Sơn Hải Giới, hắn thấy một đạo cầu vồng với tốc độ cực nhanh chạy ra, mục tiêu… lại là Đạo Tôn giáp vàng kia! 

“Kháo Sơn lão tổ…” Trong lòng Mạnh Hạo run lên. 

Chính là Kháo Sơn lão tổ, thời khắc này lão bay ra, ngửa mặt lên trời gào thét: – Con cháu thằn lằn, gia gia ngươi Kháo Sơn lão tổ tới hàng phục ngươi! Kháo Sơn lão tổ rống lớn, thân thể trong nháy mắt bành trướng, khổng lồ hơn, chạy thẳng tới dị tộc giáp vàng. 

Trong tiếng nổ “ầm ầm”, thân thể Kháo Sơn lão tổ chấn động mạnh, nhưng toàn thân lão lại có vô số phù văn lóng lánh, không phải như lúc ra tay với Mạnh Hạo, mà bạo phát ra lực lượng tu vi cường đại hơn, thậm chí mơ hồ trên người lão dường như truyền ra dao động giải mở phong ấn. 

Kháo Sơn lão tổ thần bí, người ngoài không biết, nhưng Mạnh Hạo hiểu rõ, đó là sinh mạng đã tồn tại từ Yêu Tiên Cổ Tông năm đó, thậm chí lúc trước một trận chiến giữa hắn và Kháo Sơn lão tổ, tuy rằng đối phương bị kiềm chế, nhưng bùng phát ra lực lượng tu vi đã là Đạo Cảnh, thậm chí có một chút dao động như là Đạo Chủ. 

Vả lại lão da dày thịt béo, thời khắc này va chạm nhau, dị tộc giáp vàng cũng phải kinh hãi, trong lúc nhất thời lại bị Kháo Sơn lão tổ ngăn cản, không thể xông vào Sơn Hải Giới. 

Mạnh Hạo cười to, không chút chậm trễ, xoay người nhoáng một cái chạy thẳng tới Đệ Nhất Thiên đại lục. Trong lúc ý chí thế giới Đệ Nhất Thiên đang bi ai, lại tiếp tục nổ vang, thành trì tan vỡ, pho tượng vỡ nát, núi sông sụp xuống, cả đại lục, trong tiếng nổ “ầm ầm”, bắt đầu vỡ nát phạm vi lớn…

Vô số đá vụn bóc ra, một đạo lại một đạo xuyên qua cái khe nứt đại lục, ầm ầm xuất hiện, thậm chí đã bắt đầu vỡ ra phạm vi vạn dặm từ Đệ Nhất Thiên rơi xuống. 

Cả Đệ Nhất Thiên đại lục, giờ khắc này ở trong mắt tất cả tu sĩ Sơn Hải Giới, dường như không cần tới bao lâu, sẽ phải chia năm xẻ bảy, hoàn toàn vỡ nát… 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.