Sáng hôm sau, 2 người ngủ trên giường của Tuấn Trạch. Uyn Lin không mặc đồ nằm cạnh Tuấn Trạch. Riêng Tuấn Trạch thì không đến nỗi. Cậu ấy chỉ mặc quần dài sát ôm chân rồi đi ngủ. 2 người lại còn ôm nhau ngủ thật ngọt ngào.
– Theo thường ngày, sáng nào Mỹ Lệ cũng qua phòng Tuấn Trạch kêu cậu dậy và nấu nướng cho cậu ăn. Quan trọng là Mỹ Lệ đang là bạn gáiNên muốn vào khi nào không cần báo trước. Ngoài ra Mỹ Lệ cũng biết mã mật khẩu phòng cậu ấy chứ không còn ai biết cả.
– Mỹ Lệ: Dậy! Dậy mau cho tớ đi Tuấn Trạch!
Vừa nói tay Mỹ Lệ vừa bưng bê đồ ăn sáng cho Tuấn Trạch.
” Lách tách… lách tách ” tiếng của những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt Mỹ Lệ.
Tuấn Trạch liền bật dậy vì tiếng động đậy trong phòng mình. Bất chợt ngạc nhiên vì sao Mỹ Lệ lại khóc.
– Tuấn Trạch: Tại sao cậu lại khóc như vậy? Có phải nhớ tớ quá nên khóc đúng không hả thỏ con ngốc?
– Mỹ Lệ lau nước mắt đi nhưng không hiểu sao nước mắt cứ chảy ra mãi. Thút thít nói không nên lời:
” Hức… hức.. CẬU RỐT CỤC MUỐN NHƯ VẬY ĐÚNG KHÔNG? MUỐN ĐỐI XỬ VỚI MÌNH NHƯ VẬY ĐÚNG KHÔNG? “
– Tuấn Trạch ngạc nhiên: Thỏ con của mình cậu nói cái gì vậy hả?
– Tuấn Trạch ngạc nhiên: Thỏ con của mình cậu nói cái gì vậy hả?
– Mỹ Lệ: ” MÌNH KHÔNG MUỐN LÀM BẠN GÁI CỦA CẬU NỮA!”
Nói xong Mỹ Lệ đặt đồ ăn sáng của Tuấn Trạch xuống bàn chạy một lèo về nhà.
– Uyn Lin ngồi dậy dựa vào Tuấn Trạch cười gian: Đêm qua thật là tuyệt vời nhỉ? Cậu đêm qua bạo thật đấy!
– Tuấn Trạch bóp cổ Uyn Lin hỏi lớn tiếng: Đêm qua cô đã làm gì tôi?
– Uyn Lin ho sặc sụa rát đau khan cả cổ vì bị Tuấn Trạch bóp mạnh: Tôi tôi không làm gì cả cậu hãy bình tĩnh!
– Tuấn Trạch tức điên: Nói mau cho tôi về sự thật ngày hôm qua!
– Uyn Lin: Hự hự cậu mau bỏ ra thì tôi sẽ nói!
– Tuấn Trạch: Nói nhanh cho tôi!
– Uyn Lin: Đêm qua tôi đã chuốt thuốc cậu nên cậu lăn ra làm tình với tôi. Cậu lại nhầm tưởng tôi là Mỹ Lệ. Đêm qua cậu cứ gọi tên Mỹ Lệ khi đang làm tình với tôi. Mà cậu yên tâm đi. Gọi là làm tình chứ vẫn chưa làm đâu. Đang chuẩn bị thì cậu đã ngủ mất rồi nên cậu chưa mất đời trai đâu!
– Uyn Lin: Đêm qua tôi đã chuốt thuốc cậu nên cậu lăn ra làm tình với tôi. Cậu lại nhầm tưởng tôi là Mỹ Lệ. Đêm qua cậu cứ gọi tên Mỹ Lệ khi đang làm tình với tôi. Mà cậu yên tâm đi. Gọi là làm tình chứ vẫn chưa làm đâu. Đang chuẩn bị thì cậu đã ngủ mất rồi nên cậu chưa mất đời trai đâu!
– Tuấn Trạch quát lớn: Tại sao cô lại làm thế với tôi?!
– Uyn Lin: ” Bình tĩnh đi! Không phải tôi ham muốn làm tình gì với cậu đâu a! Đều có lý do hết! Bố của cậu 2 năm trước khiến cho bố của tôi tan gia bại sản phải bước đến đường cùng tiền bạc tiêu tan. Khiến bố tôi lên cơn tim mà qua đời! Bố cậu ông ta không một lời xin lỗi cũng không thú nhận đã sát hại bố tôi! Tôi chuyển đến đây cũng là trả thù! Tôi đến đây là để trả thù! Cho cậu hiểu cảm giác bị mất mát người thân của mình!”
– Tuấn Trạch: “Cái đó là do bố tôi chứ không phải tôi! Sẵn tiện tôi sẽ giải thích tất cả cho cô nghe. Mở tai lên nghe cho rõ đây! Vào thời điểm đó bố tôi cũng như bố cô tan gia bại sản. Nhưng bố tôi biết cố gắng và biết làm ăn làm lại nên cuộc đời mình bằng 2 bàn tay trắng. Bố cô cứ mãi đu bám theo bố tôi. Vay rồi mượn tiền làm phiền bố tôi từ ngày này đến ngày khác. Đến khi bố tôi muốn cắt đứt quan hệ bạn bè với bố cô. Nên ông ta lên cơn ngoại tử tim mà qua đời! Cô đã hiểu chưa hả?”
– Uyn Lin cười: ” haha! Dù gì tôi cũng đã trả thù rồi. Thôi tôi về đây! Cậu cứ đi mà giải thích nài nỉ với Mỹ Lệ đi! Cô ta cũng sẽ không muốn nghe lời giải thích nào từ cậu đâu.”
– Tuấn Trạch: ” Cút ngay cho tôi! Trước khi tôi nổi nóng! Nếu cô không muốn bị như bố cô lên cơn tim mà chết thì tránh xa tôi, Mỹ Lệ và cả gia đình tôi ra! Hẳn là bố cô rất thất vọng khi thấy con gái mình vì báo thù cho mình mà lại đi bán thân như con đĩ cho thằng con trai? Haha “
– Uyn Lin: Mày nói gì vậy hả?
– Tuấn Trạch: Bỏ tay dơ bẩn của cô ra đi đồ gái điếm. Haha, tôi không muốn lên tay đánh con gái. Biến khỏi mắt tôi!
– Uyn Lin: Tao sẽ ghi nhớ! Tao sẽ chống mắt lên xem tụi mày có làm hòa với nhau được không?
______________End chap 28___________
^^ Chap này ức chế quá các bạn ơi:))
Tội cho Tuấn Trạch mà thương cho Mỹ Lệ ~