Chap 3: BÉ BÔNG
Update 3
Bốppppp
Âm thanh khô khốc vang lên sau đó N ôm mặt bỏ ra ngoài. Một số con vịt giời đuổi theo chắc để thông à nhầm để an ủi. Em lủi thủi về chỗ được các chiến sĩ xóm nhà lá an ủi như đấm vào ass. Lúc đó tôi thấy mình như 1 tên tội đồ chỉ muốn đâm đầu vào ngực em nào nào chết cho đỡ nhục . Xóm nhà lá chúng nó còn tuyên dương tôi với danh hiệu Thanh Niên Cứng. Tiết 1 không thấy N vào với lý do ốm đang ở phòng y tế. Cả tiết tôi chả tập trung được vào tiết học trong đầu chỉ hình ảnh con đô rê mon trên cái-gì-mà-ai-cũng-biết-mà-chớ-được-nói-ra của N. Tiết 2 bà giáo đang thao thao bất tuyệt về cái định lý chết tiệt gì đó thì bổng nhiên có giọng nói thánh thót cất lên
– Thưa cô, cho em xin vào lớp
Sau khi hỏi qua loa bà giáo cho N về chỗ. Mắt N đỏ hoe sưng mọng lên. Tôi nhìn N với ánh mắt ăn năn hối lỗi đáp lại chỉ là vẻ mặt chảnh cún của N. Tùng
.. Tùng…. Tùng…. Tiếng trống trường vang lên nếu là mọi ngày tôi hớn hở thì hôm nay nó thật nặng nề. Ra đến cửa lớp thì thấy N quay lại trở vào. Tôi mừng rơn tưởng đây là cơ hội ông trời dành cho mình. Nhưng không phải vậy…..Tôi chặn đường N lắp bắp nói:
– N….N…..ch…o… m…ình…… Chưa kịp nói hết câu N gắt
– Tránh ra. Với vẻ mặt lạnh tanh không cảm xúc
Với lòng tự trọng của 1 thằng trẻ trâu tôi nghĩ bố đã xuống nước như vậy còn phũ bố à. Cóc cần đồ con gái chảnh cún!!!! Tôi đạp xe về nhà đã thấy mẹ bên mâm cơm. Mẹ dịu dàng
– Nhanh vào ăn cơm đi con
Tôi trố mắt
– Củ lạc giòn tan….
Mẹ tôi nay ăn nói nhỏ nhẹ dịu dàng với tôi chắc có bão và rồi có bão thật. Tôi đùa đấy hihi
Reng…. Reng…. Reng
Tôi cầm chiếc đồng hồ quăng vào góc tường và chửi thề
– Im cho bố ngủ
Ngủ chưa được 5 đã mẹ dựng dậy
– Giờ này mày còn ngủ à
– Cho con ngủ thêm chút nữa. Tôi uể oải đáp
Mẹ tôi chả nói thêm gì tôi yên tâm tiếp tục sự nghiệp ngủ nướng của mình nhưng tôi đã nhầm
– Ui daaaaaa. Tôi la lên khi bị đánh vào bắp chân
Tỉnh cả ngủ tôi phi thẳng vào WC để vscn và đàm đạo với tào tháo. Nhìn vào trong gương và atsm: Thằng nào kia mà đập choai v~. Xuống nhà lấy tiền ăn sáng thì thấy mẹ đang cho Mèo- đứa em gái bé bỏng của tôi ăn sáng. Tôi nựng gò má của Mèo rồi mới lấy xe đi học. Đến cổng trường định mua quà sáng thì sực nhớ cái kèo hôm qua với xóm nhà lá. Nhớ lại thật đau lờ ưng lưng. Lên lớp học sinh gần đủ lớp rồi. N đang nói chuyện với bạn thấy tôi ở cửa lớp thì im luôn. Vừa ngồi vào chỗ thằng T dê chồm người lên
– Quà sáng của đại ca đây kèm một điệu cười rất khốn nạn chỉ muốn đấm vỡ alo.
Đang đau đầu tìm cách làm hòa với N vì còn nhìn mặt nhau ít nhất 2 năm nữa cơ mà thì rột….rột…rột…. Tiếng cái bụng biểu tình. Thôi có thực mới vực được đạo. Tôi đánh chén ngay cái bánh mì trứng thằng T dê đưa. Mọi chuyện chưa đâu vào đâu thì rắc rối lại kéo đến. Tiết 1 bà chủ nhiệm vào với vẻ mặt tươi cười khiến tôi thở phào nhẹ nhõm nào ngờ đâu. Tiết 1 còn 15 nữa bà giáo cho nghỉ bất ngờ cùng với câu mệnh lệnh giáng xuống
– Anh H (tôi) ra ngoài tôi gặp
Ngờ ngợ đoán ra là việc gì rồi. Chắc là lũ vịt giời bép xép rồi. Tôi vừa ra hiên ngang như 1 tử sĩ
– Anh biết tôi gọi anh ra đây để làm gì không?
Tôi im lặng. Bà giáo tiếp lời
-Anh có biết đó là 1 hành động vô liêm sỉ, vô đạo đức… bla…bla. Xong bà chốt hạ câu cuối cùng tôi sẽ gặp phụ huynh của anh để trao đổi về vấn đề này
Tôi vào lớp đổ rầm xuống bàn mặc lời trêu ghẹo của chiến sĩ xóm nhà lá
– Thanh niên cứng đã vẹo
Sáng hôm sau tôi dậy sớm đi học không quên lấy tiền ăn sáng (quên là quên thế méo nào được). Sau buổi sáng đi học tôi trở về nhà đã thấy mẹ bên cái roi mây chứ không phải mâm cơm. Tôi vừa bước vào nhà thì mẹ tôi vụt em tới tấp và chửi
– Thằng mất dạy tao nuôi mày ăn học mấy năm trời để mày làm vậy hả? Mày làm vậy chẳng khác bôi do chát trấu vào mặt mẹ mày…… ( Các bác thắc mắc em k nói gì sao biết cô giáo hẹn gặp không? Do trường bắt buộc đăng ký tin nhắn điện tử nên có gì thông báo đến tận tay phụ huynh không cần thông qua học sinh luôn). Mẹ đánh tôi bật cả máu tay cơ mà tôi chả dám khóc. Đánh tôi xong mẹ bỏ vào phòng mặc kệ tôi muốn làm gì thì làm. Tôi thay quần áo ăn qua loa rồi lên giường đi ngủ. Đang ngủ thì
– Dậy mau. Mặc quần áo vào
Nếu ngày thường tôi còn câu giờ còn chán nhưng thật kì lạ tôi tỉnh như sáo. Chả biết mẹ đưa tôi đi đâu có lẽ nào tôi quậy quá mẹ tôi bán sang TQ nhập khẩu 1 đứa con ngoan ngoãn không nhỉ? Xuống dưới nhà thấy mẹ tôi quần áo chỉnh tề. Mẹ đèo tôi đến địa chỉ trong 1 mẩu giấy. Đến nơi đập vào mắt tôi là 1 ngôi nhà to bự 4 tầng màu xám, 2 bên cổng là giàn hoa giấy trắng. Mẹ tôi bấm chuông thì 1 người phụ nữ tầm tuổi mẹ tôi bước ra. Cả 2 người đều ngạc nhiên tột độ và cùng thốt lên:
– Ơ Hoa (mẹ tôi)/ Vy ( mẹ N)
Rồi ôm chầm lấy nhau bỏ mặc sự xuất hiện của tôi với vẻ mặt ngu ngơ như bò đeo nơ của tôi. Vào nhà thì tôi choáng ngợp toàn đồ gỗ luôn và quan trọng hơn tôi thấy ai quen quen đang nằm trên sofa với cái quần ngắn cũn cỡn lộ cặp giò trắng dài miên man
– Bé Bông lấy nước mời khách
Cái đứa con gái tên Bông quay lại ngẩng mặt lên thì wtf củ lạc giòn tan là N. N nhìn khuân mặt đáng thương của tôi với cánh tay bầm dập do mẹ gây nên 1 lúc rồi đi vào bên trong. Hai bà mẹ gặp nhau tán hươu tán vượn quên sự có mặt của 2 đứa trẻ. N quay trở lại với 2 cốc nước đặt trước mẹ tôi và mẹ N. Con lợn gợi tình nước của tôi đâu. Chưa kịp thắc mắc N lên tiếng