Nạp Thiếp Ký – Chương 468: Án tiểu thiếp của ngũ quân đô đốc bị gian sát (1) – Botruyen

Nạp Thiếp Ký - Chương 468: Án tiểu thiếp của ngũ quân đô đốc bị gian sát (1)

Dương Thu Trì nói: “Nếu như Ứng Thiên phủ thụ lập án này, bổn quan là Ứng
Thiên phủ doãn, tự nhiên là thuộc phạm vi quản lý của ta. Ta với Kỷ Cương có
mối thù bất cộng đái thiên, đang kiểm soát điều tra Kỷ Cương đang thực hiện
những chuyện phạm pháp làm loạn kỷ cương. Hiện giờ cộng thêm án mạng xảy ra
trong phủ của đô đốc đại nhân, chín phần mười là do Kỷ Cương hắn làm, cho nên
lần này Dương mỗ sẽ lấy án này hạ thủ, chuyện công cũng được, chuyện tư cũng
được, dù gì thì lão tử cũng nhất định khiến cho Kỷ Cương biết tay.”

Tiết Lộc mừng rỡ, đứng dậy vái dài một cái: “Dương hầu gia, ngươi và ta đồng
là cừu địch. Sau này nhất định cộng mưu tiến thối. Tiết mỗ nhất định hết mình
tương trợ hầu gia, thề chết chu toàn với Kỷ Cương cho tới cùng!”

“Được!” Dương Thu Trì cao hứng, vị chánh nhất phẩm ngũ quân đốc này không phải
người thường, có thêm một vị đô đốc có uy có quyền làm chiến hữu, cuộc đấu
tranh với Kỷ Cương sẽ có thêm phần thắng. Hắn đứng dậy: “Chúng ta cứ định như
vậy đi! Ông và ta cùng cộng mưu tiến thối, thề chu toàn với Kỷ Cương cho tới
cùng!”

Tiếp theo đó, Dương Thu Trì lệnh cho Nam Cung Hùng trở về phủ lấy rương pháp y
vật chứng đến cho hắn. Thời gian chờ đợi rảnh rỗi sau đó, hắn cùng Tiết Lộc
đến chỗ Hư Linh Tử tiến hành điều tra sơ bộ.

Sự tình đã trải qua mấy tháng, thi thể đã nhập táng rồi. Tiết Lộc yêu thương
vị mỹ thiếp này, cũng hy vọng một ngày nào đó có thể bắt được chân hung, báo
thù rửa hận, do đó nhất mực bảo lưu tình trạng ban đầu.

Tiết Lộc kể kỹ lại sự việc đã xảy ra. Đó là vào ngày 3 tháng chín năm rồi,
ngày đó đến lượt một thiếp thất khác hầu hạ, Tiết Lộc qua đêm ở phòng của
người thiếp đó. Qua ngày hôm sau, nha hoàn hoảng loạn chạy về báo, người thiếp
mới Hư Linh Tử đã chết rồi.

Tiết Lộc mặc vội y phục chạy vội đến xem, phát hiện hai thiếp thân tỳ nữ hầu
hạ Hư Linh Tử bị giết ở ngoài, đều nằm gục trên giường, ở cổ bị chém một đao,
máu chảy đầy cả sàn nhà.

Thi thể của Hư Linh Tử nằm dưới đất trong phòng, trần truồng không một mảnh
vải, hai mắt mở to, cằm bị bẻ trẹo, vú trái có cắm một mũi trủy thủ, đã chết
nhiều giờ rồi. Ở bộ phận sinh dục và thảm ở dưới đất phát hiện chất dịch nhầy
màu trắng, ắt là tinh dịch của hung thủ.

Dương Thu Trì hỏi thanh chủy thủ đó, biết được là đã bị Cố phủ doãn khi khám
sát hiện trường lấy đi làm vật chứng rồi.

Do hiện trường đã bị bộ khoái của Ứng Thiên phủ khám sát, dấu vết bị phá gần
hết, không biết là còn dấu vết có ích gì lưu lại hay không. Nghe Tiết Lộc giới
thiệu, Dương Thu Trì nói: “Ta trước hết khảo sát qua hiện trường cho kỹ, sau
đó sẽ tiến hành khai quan nghiệm thây thi thể của Hư Linh Tử và hai nha hoàn.”

Tiết Lộc không hề do dự gật đầu: “Chỉ cần có thể phá án, báo cừu cho ái thiếp
của ta, hầu gia muốn làm gì cũng được.”

Tiết Lộ từ mười sáu tuổi đã theo yến vương Chu Lệ làm kỵ binh tuần vệ Yến sơn.
Trong chiến dịch Tĩnh nạn, ông ta theo Minh Thành Tổ chinh chiến sa trường,
lập nhiều chiến công, từ một tiểu binh thăng lên làm đô đốc ngũ quan, phong
thành Dương vũ hầu, không chết ở tay địch nhân trên chiến trường, mà suýt chết
về tay Kỷ Cương trong hoàng cung bằng một gậy vỡ đầu. Hơn nữa, tiểu thiếp của
ông ta còn có khả năng là chết thảm dưới tay thủ hạ của Kỷ Cương, điều này
khiến Tiết lộc vô cùng thù hận với con người này. Nhưng mà, Tiết Lộ giỏi về
đánh trận, chứ sử dụng âm mưu quỷ kế chốn sa trường thì không thể. Vì tính
mệnh của người nhà, cho nên ông ta không dám đắc tội hồng nhân hiện tại trước
mắt hoàng thượng là Kỷ Cương, chỉ có thể chôn giấu cừu hận vào lòng.

Hôm nay lên trêều, ông ta thấy Dương Thu Trì ở trước mặt mọi người giáo huấn
Kỷ Cương một trận, không khỏi cảm thấy thống khoái, nghĩ đến có hi vọng báo
thù, nên lập tức mời Dương Thu Trì đến làm khách. Hiện giờ Dương Thu Trì đã
đáp ứng tra án, khiến ông ta càng mừng rỡ hơn.

Đến lúc này, Nam Cung Hùng đã mang rương pháp y của Dương Thu Trì đến. Tống
Vân Nhi nghe nói Dương Thu Trì muốn tra án, cái đuôi nhỏ này khẳng định là đến
theo.

Sau khi gặp nhau, Dương Thu Trì giới thiệu hai bên, Tiết Lộc cũng nghe nói lần
trước Kỷ Cương hãm hại Dương Thu Trì, chính là tiểu thiếp này đã phối hợp với
thái tử để tìm hiểu trắng đen, lật án oan và lấy lại sự công bằng cho hắn.

Tiết Lộc đương nhiên bội phục phi thường, tán thưởng Tống Vân Nhi luôn miệng.
Đường đường là một chánh nhất phẩm ngũ quân đô đốc đại nhân lại khen ngợi một
cô gái nhỏ như vậy, Tống Vân Nhi đắc ý vô cùng. Chỉ có điều, hiện giờ nàng
hứng thú với án này hơn, lần trước phá án làm nàng cảm thấy thống khoái, lần
này rất muốn lộ thêm chút thân thủ.

Dương Thu Trì thấy Tống Vân Nhi ra vẻ rất mong thử sức, mỉm cười bảo: “Vân
nhi, án này xem ra không đơn giản, nhân vì phạm vi hiềm nghi rất rõ ràng,
chính là trong phạm vi của cẩm y vệ. Muội đi dùng những gì đã học về khám sát
hiện trường xem coi có kéo hung thủ ra ánh sáng được không, để rồi chúng ta sẽ
tìm ra chân hung chỉ sử phía sau, coi có phải đó là tên cẩu tặc Kỷ Cương
không.”

Tống Vân Nhi cao hứng phi thường, gật đầu khen phải lia lịa.

Tiết Lộc đem tình hình kể lại cho nàng, lại đưa ra vị trí đại khái của thi thể
lúc trước, sau đó bỏ đi, để lại hai người chuyên tâm làm việc.

Tống Vân Nhi xem xét cẩn thận vị trí của thi thể, rồi tìm kiếm xung quanh
phòng, sau đó nói: 'Căn cứ lời Tiết Lộ, khi bọn họ đến thì phòng bị khóa bên
trong, nhưng cửa sổ sau mở, cho thấy hiển nhiên hung thủ lẻn vào đô đốc phủ,
từ cửa sổ sau tiến vào phòng Hư Linh Tử hành hung giết người.”

“Vậy chúng giết ai trước? Giết Hư Linh Tử trong phòng trước, rồi ra ngoài giết
hai nha hoàn?”

Tống Vân Nhi ngẫm nghĩ, lắc đầu đáp: “Không đúng, y đáng ra phải giết hai thị
nữ ở gian ngoài trước, sau đó mới trở vào phòng, kềm chế Hư Linh Tử, bóp trẹo
quai hàm để không thể kêu la, sau đó tiến hành gian dâm, cuối cùng mới dùng
chủy thủ giết người diệt khẩu.”

“Có đạo lý, nhưng mà chúng ta hiện giờ quan trọng nhất không phải là đoán làm
sao gây án, mà căn cứ vào dấu vết xác định hung thủ là ai, sau đó bắt trị
tội.”

Tống Vân Nhi sờ cằm, hơi đắn đo: “Dấu vết trong phòng này xem ra đã bị bọn bộ
khoái làm loạn hết rồi, vậy còn có thể tìm được dấu vết gì nữ chứ?”

Dương Thu Trì mỉm cười: “Làm loạn rồi thì là một chuyện, dấu vết còn tồn tại
hay không là một chuyện khác. Làm loạn không có nghĩa là dấu vết không còn
nữa, cẩn thận tìm kiếm vẫn có thể tìm được.”

Nghe lời này, Tống Vân Nhi gật đầu, ngẫm nghĩ một lúc, nói: “Chúng ta cần khai
quan nghiệm thi, tra xét vết thương hung thủ lưu lại lên cơ thể của nạn nhân,
căn cứ vào vết thương mà đoán ra hung khí hung thủ dùng để ra tay, từ đó có
thể suy ra điểm đặc biệt gì đó của hung thủ.”

“Ừ. Cách làm này rất chính xác, nhưng mà đó là chuyện thuộc về khai quan
nghiệm thây, còn bây giờ chúng ta đang khám tra hiện trường, phương diện này
có công tác gì nên làm hay không? Hay là nói khác đi, hung thủ ở hiện trường
này liệu có lưu dấu vết gì có thể khiến chúng ta tìm ra hắn được hay không?”

Tống Vân Nhi ngẫm nghĩ, đột nhiên hai mắt sáng rực lên: “Muội nhớ lúc trước
khi ca phá án gian sát đều kiểm nghiệm cái… cái ấy của hung thủ lưu lại, đây
có phải là một trong những dấu vết có thể phát hiện ra gì đó hay không?”

“Rất tốt, cách làm này rất đúng, những án gian dâm thì phạm nhân đều để lại
trong âm đạo, bên trong hai đùi của người bị hại, trên đất hoặc là trên giường
cái gọi là tinh… hắc hắc, cái quỷ đó đó. Chúng ta cần phải tìm thấy nó,
những thông tin mà nó cung cấp cho chúng ta rất hữu dụng, có lúc thậm chí trực
tiếp báo cho chúng ta biết hung thủ rốt cuộc là ai. Nó là một vật chứng chứng
minh phạm tội và manh mối điều tra vô cùng trọng yếu đó.”

Tống Vân Nhi cúi đầu nhìn ngó, trong phòng này được trải bằng thảm rất dài,
không khỏi mừng rỡ nói: “Vừa rồi Tiết Lộc nói người bị hại nằm trên mặt đất,
cho thấy vụ gian dâm này có khả năng là tiến hành trên thảm, như vậy cái thứ
đó ắt còn tồn lưu trên thảm rồi!”

“Ừ, chúng ta tìm thử coi!”

Tống Vân Nhi đến vị trí Hư Linh Tử nằm chết tiến hành quan sát thật kỹ, đột
nhiên mắt sáng rực lên, chỉ vào một dấu vết mờ mờ màu vàng nhạt, đỏ mặt hỏi:
“Có phải là cái này không?”

Nàng ta đã lấy Dương Thu Trì đã gần nửa năm rồi, đối với những thứ lưu lại khi
hành phòng của nam nhân cũng đã bắt đầu rành rẽ, nhưng nàng dù sao cũng mới
mười sáu, nói đến chuyện này nhiều ít gì cũng còn e thẹn.

Dương Thu Trì cúi người quan sát: “Đặc điểm ngoại hình thì rất giống, chờ lúc
ta kiểm tra lại. Nếu là đúng, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”

Đối với vấn đề này, Tống Vân Nhi không có ý gì, bỡi vì kiểm nghiệm một vết
tinh trùng liên quan đến tri thức hiện đại, Dương Thu Trì không dạy cho nàng,
nàng không thể nào biết được.

Dương Thu Trì nói: “Như vầy đi, muội ra bên ngoài chờ ta. Ta kiểm nghiệm xong,
cho nàng biết mấu chốt của vấn đề, muội sẽ căn cứ vào dấu vết này mà điều tra
tiếp, có được không?”

Tống Vân Nhi gật đầu. Nàng tuy muốn học cái gì gọi là kiểm nghiệm, nhưng nếu
như Dương Thu Trì không chịu dạy, thậm chí không cho nàng ở bên cạnh xem, dù
sao cũng có đạo lý của hắn. Theo Dương Thu Trì đã lâu, nàng biết tính hắn,
những sự tình mà Dương Thu Trì quyết định không dễ gì cải biến. Nếu như có thể
nói cho nàng hay, Dương Thu Trì đương nhiên là sẽ nói.

Tống Vân Nhi ra ngoài cửa, đóng cửa lại.

Dương Thu Trì lấy một cái đèn chiếu tia cực tím từ trong rương pháp y ra,
chiếu xạ đối với vệt tinh nghi ngờ đó. Quả nhiên, vết đốm này có màu huỳnh
quang đượm ánh sáng trắng nhẹ, từ đó sơ bộ xác định nó chính là vết tinh dịch
khô.

Dương Thu Trì dùng kéo cắt miếng thảm có chứa vết hoài nghi là tinh dịch này,
dùng dung môi trypsin () để tiến hành phân giải ly tâm, rồi lấy chất trầm
lắng đưa lên nhiễm sắc đồ kiểm tra, quả nhiên là thấy được tinh trùng chết,
xác định đó là vệt tinh. (Xem thêm chú thích *
về một số quy trình kiểm
nghiệm các vụ hiếp dâm của pháp y).

Điều làm cho hắn cả kinh chính là, khi kiểm tra trên kính hiển vi, hắn bất ngờ
phát hiện khuẩn cầu gonorrhoea gây bệnh lậu. Điều này cho thấy, hung thủ có
khả năng là nhiễm bệnh lậu này, và đây là một manh mối điều tra trọng yếu.

Dương Thu Trì tiếp đó dùng thí nghiệm phát hiện vết tinh trùng có nhóm máu A.

Kiểm nghiệm hoàn tất, hắn thu thập thiết bị, gọi Tống Vân Nhi vào.

Tống Vân Nhi thấy Dương Thu Trì có vẻ hưng phấn, lập tức đoán là khẳng định có
phát hiện gì đó. Dương Thu Trì nói: “Kinh qua kiểm nghiệm, xác định vết tích
để lại chính là vệt tinh do khi hung thủ gian dâm Hư Linh Tử để lại. Hơn nữa,
thông qua kiểm nghiệm tinh dịch, ta phát hiện hung thủ còn mắc bệnh hoa liễu,
cho thấy tên này khẳng định là thường ra vào chốn phong hoa, cho nên đó là
những chỗ mà chúng ta nên điều tra trọng điểm.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.