Đâm chết thích khách trước mặt, vòng vây lập tức xuất hiện một khuyết khẩu, Hạ
Binh mượn lực đánh của một côn phía sau lưng quát vang một tiếng, tay trái kéo
mạnh Tống Tình, quẳng nàng ra thật xa, hét lên: “Tam phu nhân mau chạy!” tiếp
theo đó mắt nổi đôm đốm, cổ họng ngọt lịm, phún ra một ngụm máu tươi.
Mấy thích khách dấn bước định đuổi theo, Hạ Binh giống như phát điên chẳng để
ý gì đến phòng thủ, liều mạng sử ra những chiêu số liều mạng, chớp mắt lại đâm
chết hai thích khách, bản thân lại chịu thêm mấy vết thương. Sau khi chịu một
kích cực mạnh sau lưng, nàng chẳng còn kiên trì nổi nữa, không ngừng ọc máu
tươi, gục xuống đất hôn mê.
Nhưng nhờ sự chậm lại này, Tống Tình đã nhỏm từ dưới đất dậy, tay trái vẫn ẵm
con mèo đáng thương đó, hoảng loạn chạy về hướng nha môn.
Thị tập xảy ra vụ hung sát, người đi đường đã đua nhau tránh vào trong nhà,
đường lớn trống trơn, Tống Tình quần áo thướt tha, vừa khóc vừa chạy.
Những thích khách đó vừa đuổi gấp theo Tống Tình, lão giả đuổi theo trước nhất
xoay ngược đơn đao, dùng cán đao phóng về phía trước, phanh một cái trúng vào
hậu tâm của Tống Tình.
Tống Tình kêu ức một tiếng, trong miệng phún ra một vòi máu, ngã sấp về phía
trước hôn mê ngay tức khắc. Con mèo nhỏ trong tay văn bắn đi, xuyên qua luồng
máu như hoa hồng của Tồng Tình đang phun ra, lăn dài dưới đất rồi ngao lên một
tiếng mang theo lốm đốm máu hồng trên lông chạy mất.
Truy binh đuổi đến, lão giả kia giơ tay ra chụp vào lưng của Tống Tình.
Chính vào lúc này, ở đầu đường bên kia phi tới một thanh trường kiếm như
trường hồng quán nhật, phốc một cái xuyên qua lồng ngực lão giả, mang theo
thân người lão bay đi, rồi rơi cấm xuống đất!
Cùng lúc đó, một tiếng quát như sấm dội ngang tai: “Cẩu tặc muốn chết!” Lời
chưa dứt, hàn quang đã lập lòe, mấy mũi phi đao chia nhau phóng tới.
Bọn thích khách không kịp chụp Tống Tình, vội vã lắc mình tránh phi đao, trong
đó có hai tên trúng không kịp bị phi đao trúng vào giữa trán ngã lăn ra đất
táng mạng. Ngoài ra còn một tên trúng đao ở bụng dưới, kêu thảm ôm bụng ngã
khụy xuống đất.
Trong một thoáng công phu phóng đao ngan trở thích khách đó, một vị đại hán
như thiết tháp đã phi thâng tới, thiết quyền như cái chùy sắt đánh tới trúng
ngay mắt một tên thích khách, tên này lập tức kêu thảm vỡ luôn cả đầu chết
tốt.
Một thích khách đánh một côn tới, hán tử đó dùng tay đưa lên đỡ, nghe rắc một
cái, cây côn bị gãy làm hay đoạn, hán tử lại vung hữu chưởng đánh xuống, thích
khách vội vã dùng đoạn côn còn lại ngăn, lại rắc một cái nữa, hán tử chẳng
những đánh gãy vụn khúc côn, còn thuận thế đánh thẳng vào mặt tên thích khách,
khiến sọ não hắn nát như tương ngã sụm xuống đất chết.
Đại hán như thiết tháp này chính là Thạch Thu Giản. Dương Thu Trì cho hắn đi
gây sự với chưởng quỹ của Thuyền gia thương hành là Lâm Tường, khiến người này
xuất thủ đánh hắn, và hắn liền giả chết, cho nên bộ khoái mới nhân cơ hội đó
bắt Lâm Tường. Do án này chưa kết thúc, Dương Thu Trì cho Thạch Thu Giản trốn
trong nha môn, lần này không hề mang hắn đi Bảo Ninh phủ.
Vừa rồi sau khi Tống Tình mua thật nhiều đồ đạc, Hạ Bình thấy mười mấy nữ hộ
vệ theo bảo vệ Tống Tình đã trở thành xe tải đồ, trong khi Tống Tình còn đến
thị tập có hoàn cảnh phức tạp hơn để mua mèo. Hạ Bình trong lúc nóng ruột đã
không nghĩ ngợi gì nữa, phái một nữ hộ vệ chạy về nha môn thông tri cho Thạch
Thu Giản phái dân tráng đến hiệp trợ nàng bảo vệ tam phu nhân.
Thạch Thu Giản vội vội vàng vàng mang dân tráng tới, trên đường đi nghe nói ở
thị tập có vụ giết người. Thạch Thu Giản lòng nóng như lửa đốt, vội chạy đi
trước, vừa kịp thấy thích khách đang chụp bắt Tống Tình, bèn phi kiếm đánh từ
xa, đâm chết lão giả có võ công lợi hại nhất.
Thạch Thu Giả là cao thủ võ công trăm người chọn một trong cẩm y vệ, một thân
công phu thập tam thái bảo hoành luyện đã đạt hỏa hầu rất cao. Mười mấy thích
khách đuổi theo tới thấy người này uy mãnh như vậy, lòng chợt lạnh, bèn hè
nhau vậy hán tử và Tống Tình đang nằm ngất trên mặt đất vào giữa.
Lúc này Thạch Thu Giản đã tháo cây côn chín khúc trên eo xuống, bắt đầu múa
động, hình thành một vòng hơn trượng dư, bảo hộ hắn và Tống Tình vào giữa. Bọn
thích khách căn bản chẳng thể áp lại gần hắn, có hai tên mạo hiểm tiến vào thì
một bị đánh vỡ xương đầu chết tốt, tên còn lại thì bị văng vào bên tường đụng
đầu phá huyết ngất đi.
Trong lúc này, các nữ hộ vệ còn lại cũng đuổi tới, cùng triển khai kịch chiến
với thích khách. Có người phụ giúp, Thạch Thu Giản càng uy mãnh, cửu tiết tiên
quay vun vút, chẳng mấy chốc đánh chết hai người, bọn thích khách không tên
nào không lạnh xương sống.
Ở đầu đường bên kia lúc này truyền tới tiến bước chân tạp loạn, thì ra là các
dân tráng theo Thạch Thu Giản đã kịp thời chạy đến, tay cầm các loại binh khí
khác nhau hò hét xông tới.
Bọn thích khách thấy chẳng thể chiếm được tiền nghi, hô lên một tiếng chẳng
kịp mang theo những tên bị thương đã vội vã chạy ra ngoài thành.
Thạch Thu Giản và các nữ hộ vệ chủ yếu bảo vệ Tống Tình, không dám truy đuổi.
Các dân tráng cũng phân ra tứ tán bảo vệ bọn Tống Tình vào giữa, cẩn thận cảnh
giới.
Thạch Thu Giản thăm thử hơi thở ở mũi của Tống Tình, vội nói: “Tam phu nhân
còn sống, mau! Mau đưa người trở về nha môn!”
Một nữ hộ vệ cúi xuống ẵm Tống Tình lên, các nữ hộ vệ khác cõng Hạ Bình bị
trọng thương cùng Sương nhi, Tuyết nhi vội vã trở về nha môn. Còn dân tráng
thì lo thu vén đưa xác người đã chết trở về.
Trong trận này, tuy đã giết chết mười mấy thích khách, nhưng các nữ hộ vệ tổn
thất hết phân nữa, thủ lĩnh Hạ Bình bị trọng thương.
Dương Thu Trì nghe Tuyết nhi và các nữ hộ vệ kể lại sự thật, lòng áy náy vô
cùng. Tô quản gia đã uy hiếp sẽ hạ thủ đối với bọn Tống Tình, bản thân hắn tuy
đã có sự chuẩn bị, nhưng xem ra thuộc hạ vẫn còn khiếm khuyết rất nhiều.
Nhưng mà, nghiêm túc mà luận thì cũng không trách được hắn. Ba châu không phải
là vị trí chiến lược, do đó Minh quân không hề kiến lập vệ sở hay lưu trú quân
đội ở đây. Dương Thu Trì quyết định động thủ với đội thuyền buôn lậu muối của
thuyền bang thì chỉ có trong tay mấy chục nam hộ vệ và bộ khoái.
Hắn muốn đối phó thuyền bang, cho nên hắn không thể phân một phần lực lượng ra
ở lại bảo hộ Tống Tình. Sự thật chứng minh, lực lượng mà hắn mang theo không
đủ đối phó với thế lực cẩm y vệ của Bảo Ninh phủ cấu kết với thuyền bang, nếu
như phân thêm một phần thủ hộ nha môn, chỉ sợ kết quả sẽ càng nguy hiểm hơn.
Án chiếu theo an bài của Dương Thu Trì, lưu lại thủ Ba châu nha môn chỉ có
mười mấy nữ hộ vệ do Hạ Bình đứng đầu. Do nha môn tường cao viện sâu, dễ thủ
nan công, hơn nữa còn có dân tráng hộ viện, tron gkhi đó mười mấy nữ hộ vệ bảo
vệ nội nha là một trăm chọn một, đều là tinh anh cả. Nếu như thích khách muốn
đột phá vào nha môn hành thích, khả năng đạt được hiệu quả không cao, vì thế,
trong tình huống chính thường, nếu Tống Tình chịu ở yên trong nội nha, sẽ
không gặp nguy hiểm gì.
Nhất định là sau khi Lục Tiệm Li chạy khỏi Bảo Ninh phủ, lập tức cử một lượng
lớn thuộc hạ thuộc thế lực thuyền bang ở Ba châu đến giám thị nha môn Ba châu,
xem xét động tĩnh của Tống Tình, chuẩn bị tìm cơ hội bắt cóc Tống Tình để trao
đổi đệ đệ Lục Tiệm Chung bị bắt của y.
Bọn thích khách nhất mực chờ cơ hội ở Ba châu thành, vừa khéo Tống Tình đi dạo
phố mua đồ quậy phá, bấy giờ mới cấp cho bọn thích khách cơ hội thừa nước đục
thả câu. Trong khi đó, các hộ vệ và bộ khoái do Dương Thu Trì phái đi suốt đêm
trở về vẫn còn nửa ngày nữa mới về tới.
Tống Tình và Hạ Bình thụ thương cực trọng, Dương Thu Trì lòng nóng như lửa
đốt, lập tức phái người đi suốt đêm tới Bảo Ninh, Thuận Khánh cùng các nơi
khác không tiếc trọng kim thỉnh lang trung giỏi nhất về chẩn trị cho Tống
Tình, Hạ bình cùng các nữ hộ vệ thụ thương.
Hạ Bình tuy lần này thụ thương cực năng, nhưng do đã tập võ từ nhỏ, thân thể
cốt cách rất chắc chắn, cộng thêm Dương Thu Trì xài tiền như nước sông Đà, nào
là nhân sâm, nào là lộc nhung, đông trùng hạ thảo cùng các dượng thảo quý hiếp
coi như là đồ ăn nấu cho nàng ăn, nên cuối cùng cũng vượt qua được, lấy lại
cái mạng suýt bị tử thần mời đi mất.
Nhưng Tống Tình không may mắn như vậy. Nàng vốn thụ thương cực năng, lại không
hề tập võ, năng lực đề kháng đối với thương tật kém xa Hạ Bình, nhất mực hôn
mê trầm trầm, có lúc vẫn có thể tỉnh lại nói chuyện với Dương Thu Trì, có lúc
mấy ngày vẫn hôn mê trầm trầm, khiến cho Dương Thu Trì lòng đau như cắt, còn
Hồng Lăng càng khóc đến nỗi đỏ bầm sưng húp mắt.
Dương Thu Trì một mặt phải chiếu cố Tống Tình, mặt khác phải xử lý sự vụ chánh
thường.
Đối với Lâm Tường, chưởng quỹ của thuyền gia thương hành đã quay đầu lập được
đại công trong án đại phá thuyền bang này, Dương Thu Trì thực hiện lời hứa
nhanh chóng, an bài cho lão hóa trang len lén đưa đến một tiểu trấn ở duyên
hải ẩn cư. Lâm Tường từ đó sống một đời bình an, cuối đời chết nơi đất khách.
Hệ liệt án của Thuyền bang thuộc đặc quyền trinh phá của cẩm y vệ chỉ huy sứ
đặc sứ, trong khi đó những án do cẩm y vệ thẩm lý đều thuộc quyền phụ trách
trực tiếp của Minh Thành Tổ, quan phủ địa phương căn bản không có quyền hỏi
qua.
Sau khi Dương Thu Trì mật báo lên trên hơn tháng, hoàng thượng Minh Thành Tổ
hạ chỉ, đem cẩm y vệ bá hộ sở bá hộ Chu Pháp Hải cùng các cẩm y vệ vây giết
Dương Thu Trì lăng trì xử tử toàn bộ, tru diệt cửu tộc, đồng thời hạ lệnh truy
nã toàn quốc đối với những cẩm y vệ bỏ trốn, sau này lần lượt bắt hết về quy
án, lăng trì xử tử.
Đối với thuyền bang tham dự buôn lậu muối có vũ trang, sau đó có các bang
chúng thuyền bang đến tăng viện, không phân chủ tớ, chiếu theo luật “Cường đạo
dĩ hành đắc tài luật” (luật sử phạt đối với những người hành xử theo lối cường
đạo) đem toàn bộ phán xét “trảm lập quyết”, và đối người phụ trách Lục tiệm
Chung, Bảo Ninh phủ đồng tri La Mộ Thiên, cùng các nhân vật cốt cán của thuyền
bang trong vụ buôn lâu muối…. bêu đầu kỳ chúng.
Đối với Bảo Ninh phủ tri phủ Triệu Tân Nhạc, do quản người dưới không nghiêm,
xử một trăm trượng, phạt bổng lộc nửa năm.
Ngoài ra, còn hạ lệnh có tiến hành truy nã toàn quốc đối với thuyền bang đại
chưởng quỹ Lục Tiệm Li tại Bảo Ninh phủ, trướng phòng tiên sinh Vương Hùng
Kiếm của thuyền gia thương hành, cùng các cẩm y vệ tại bá hộ sở, đặc biệt là
Phiền tổng kỳ.
Mấy tháng sau, ngoại trừ đại chưởng quỹ Lục Tiệm Li nhất mực hạ lạc bất minh,
Phiền tổng kỳ cùng Vương Hùng Kiếm và những kẻ khác liên tiếp bị cẩm y vệ mật
thám phát hiện tung tích bắt về quy án. Phiền tổng kỳ bị lăng trì xử tử, Vương
Hùng Kiếm bị trảm lập quyết, đó là chuyện sau, ở đây không đề cập tới nữa.
Minh Thành Tổ đồng thời hạ chỉ, đối với những tướng sĩ chiến tử trong đợt đánh
phá thuyền bang và các phản tặc cẩm y vệ lần này cho phủ tuật trọng hậu; đối
với Nam Cung Hùng, Hạ Bình, Từ Thạch Lăng, Thạch Thu Giản cùng các hộ vệ có
công trong việc bảo hộ đặc sứ và gia quyến, cùng các tướng sĩ bộ khoái có công
trong lần chiến đấu này tưởng thưởng trọng hậu.