Nàng Dưới Lớp Long Bào – Chương 15: Giam cần chân giao * (H) – Botruyen

Nàng Dưới Lớp Long Bào - Chương 15: Giam cần chân giao * (H)

*chân giao: chà sát ở giữa 2 đùi or với 2 chân

Edit: Phương

Beta: Thỏ

Dung Khâm không sợ đánh thức tiểu hoàng đế dậy, lực đạo ở tay càng vì vui sướиɠ của chính mình, hắn trơ mắt nhìn cặp chân nhỏ nhắn tinh xảo như hoa sen bị ma sát đỏ bừng một mảng, trêи đầu côn thịt to lớn cứng rắn dần dần tràn ra chút chất lỏng, tẩm ướt nơi ma sát khiến cho kϊƈɦ thích càng sâu.

Hắn thở hổn hển, đôi mắt đen thâm thúy như mực, trong đồng tử gợi lên ngọn lửa nóng cháy, đôi tay nâng mắt cá chân mảnh khảnh của thiếu nữ, sau đó thọc vào rút ra rồi ma sát, không ngừng làm càn, đâm thọc nơi lòng bàn chân của nàng.

Trong bộ dáng đong đưa không bình thường, Sở Luyến chớp hàng mi dài rồi chậm rãi mở mắt, mới đầu nàng vẫn còn chút mơ màng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng khi nhìn nam nhân giữa hai chân, lập tức cả người nàng phát run, chân nhỏ đang đạp trêи hông hắn, lông tóc dựng ngược khiến cho nàng lần nữa thanh tỉnh.

“Ngươi! Ngươi!”

Hắn vậy mà dám nhân lúc nàng ngủ làm ra chuyện ɖâʍ tà như vậy!

Sở Luyến ra sức giãy dụa, quần áo trêи người cởi ra gần hết, dáng người tuyết trắng vặn vẹo kịch liệt trêи chăn rồng, Dung Khâm nhéo hai cẳng chân nàng đang trêи bụng mình, trong tay thả thật mạnh một cái, liền túm cả người nàng tới nơi lửa nóng dưới háng hắn, thân hình cao lớn áp xuống.

Thịt trụ mới vừa được chân nhỏ vuốt ve, lúc này lại dán trực tiếp lên trêи cửa hoa huyệt như ngọc của nàng.

Nhỏ bé như Sở Luyến không hề có sức chống cự nên bị Dung Khâm ấn trêи long sàn, tóc đen rơi tán loạn, đôi mắt chan chứa nước mắt phẫn nộ cùng sợ hãi tàn nhẫn trừng nam nhân trêи người, gương mặt trắng như tuyết vì tức giận mà đỏ bừng, có vài phần phong thái kiều diễm ủy mị như nước, rồi lại nhu nhược khiến hắn động lòng không thôi.

Hơi lạnh lan trong không khí, Dung Khâm thoáng cúi đầu, hơi nóng lập tức phả vào trêи mặt Sở Luyến, đầu vai nhỏ yếu bị hắn ấn, giữa hai chân như bị gắp một quả cầu lửa,cực nóng lại dữ tợn, tràn ngập tính xâm lược.

“Lúc Tiểu Luyến Nhi ngủ vẫn là khi nàng ngoan một chút, đừng lộn xộn, chờ lát nữa thì tốt rồi.”

Nàng co rúm người lại nghĩ muốn né tránh nụ hôn của hắn, nên môi mỏng chỉ phải nhẹ nhàng mổ hai cái ở bên tai cùng cần cổ, so với trong lúc ngủ say bị hắn ɖâʍ loạn, hiện tại càng bất kham hơn, hắn vậy mà hợp lại chân nhỏ của nàng, côn thịt chôn trong chân trái tim kiều nộn, dán lên tiểu huyệt, khởi đầu độ cong bất ngờ, chậm rãi thọc vào rút ra.

“Đau…Ngô!”

Thanh âm khó run vừa nhiễm sự tức giận cùng mềm mại, khi bị Dung Khâm đâm vài cái thì miệng mồm không rõ, nộn thịt quá mức mịn màng nhỏ bé kiều nộn sao chịu nổi khi bị hắn ma sát như vậy, liền sinh ra cảm giác đau đớn nóng rát.

Đôi mắt nàng hồng lên bộ dáng khóc lóc yêu kiều muốn khiến Dung Khâm rối loạn, đôi môi nuốt lấy môi anh đào đang thốt ra tiếng ô ô của nàng một cách kín mít, xương sống vì kϊƈɦ thích mà căng chặt, thịt trụ di chuyển giữa hai chân càng thêm mãnh liệt, kɧօáϊ cảm biến thái muốn dung nhập nóng nảy muốn dâng lên.

Dung Khâm ôm lấy thân thể như ngọc mềm mại ngát hương của tiểu nhân nhi, cuối cùng hắn cũng phá lệ đam vài cái mãnh liệt, giống như qua cổng không vào ma pháp, cũng khiến cho Sở Luyến ăn không tiêu, chỉ cảm thấy vật cứng kia như mãng xà cuồng long, mỗi một lần đều đáng sợ.

Khí tức hỗn loạn thể hiện rõ lúc này nam nhân đang vui thích, con mắt hắn nhắm chạt hưởng thụ tϊиɦ ɖϊƈh͙ dũng mãnh bắn ra trong nháy mắt.

Sở hữu ɖu͙ƈ vọng khô nóng lúc này đã đạt được đến đỉnh, đò vật cất chứa đã lâu cuối cùng cũng được thư giải.

Sở Luyến nức nở, môi lưỡi lại được tự do, nhưng ngay cả một chút sức lực nói chuyện đều không có, địa phương giữa hai chân là nơi đau nhất, lại bị Dung Khâm dùng chất lỏng màu trắng tưới lên, cảm giác ướt dính trơn trượt đến khó chịu.

Nam nhân sau khi thỏa mãn buông lỏng thân thể kiều diễm mềm mại của tiểu nhân nhi ra, lại nhìn tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ trêи bung nàng chảy ào ạt xuống tiểu huyệt, hô hấp hắn lại cứng lại.

“Bệ hạ còn đau sao?”

Tất nhiên là không thoải mái, Sở Luyến cắn góc chăn, thời điểm này nàng chán ghét Dung Khâm đến cực điểm, đầu lưỡi bị hắn ăn đến nỗi lúc này muốn nuốt nước miếng cũng khó chịu. Ngọc quan trêи tóc dài tán xuống một sợi, dạy cho nàng biết nam nhân ưu nhã này còn có hung ác nham hiểm hơn, hắn vớt nàng từ long sàng lên ôm vào trong ngực, Sở Luyến thoáng quằn quại, hắn liền tát lên cánh ʍôиɠ yêu kiều dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của nàng một cái.

Chát! Thanh âm phát ra trong trẻo.

Sở Luyến tức giận đến mức hô hấp không đều, đau nhưng cũng không đau chính là tâm lý cảm thấy khuất nhục không thôi, đấu không lại được Dung Khâm, nàng liền mở hàm răng chỉnh tề, hung hăng  cắn một ngụm lên đầu vai tinh tráng của hắn.

Con thỏ nóng nảy còn có thể cắn người, càng không cần nói đến nàng!

Dung Khâm bị nàng cắn thì kêu lên một tiếng, nhưng cũng không ngăn cản nàng, một tay hắn vòng lấy eo nhỏ của Sở Luyến, một tay trực tiếp tiến vào giữa hai chân nàng, vừa rồi mới trải qua một trận ma sát va chạm khiến cho hoa huyệt non mịn bị làm cho sưng lên đỏ rực.

Sau khi đón Sở Luyến ra từ lãnh cung, hắn dùng những phương pháp quý giá nhất để nuôi dưỡng nàng, thế nên trong nửa năm, tiểu nha đầu gầy yếu không cấm phong hoàng mao liền biến thành búp bê sứ, vừa ngon miệng lại vừa mê người.

Đối với sự mặc kệ của hắn, Sở Luyến liền đem tất cả buồn bực đã tích luỹ phát tác ra lúc này, trong miệng dần tràn đậm vị máu tươi, nàng đã cắn rách thịt của hắn.

Dung Khâm giống như không phát hiện được đau đớn, cánh tay ở eo không khống chế được vuốt ve trêи lưng lả lướt tinh tế, ngay thời điểm Sở Luyến còn đang hăng hái gặm cắn, một lóng tay hắn tìm được hoa huyệt, vuốt ve hoa một bị hắn làm phát sưng, tiểu nhân nhi trong ngực hắn liền chấn động kịch liệt.

“Bệ hạ vừa rồi mới khiến thần thoải mái, hiện tại thần cũng nên khiến cho bệ hạ sảng kɧօáϊ một chút.”

Cho dù không vào trong nhưng hắn vẫn còn có nhiều biện pháp khiến cho nàng vui thích.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.