Nàng Dưới Lớp Long Bào – Chương 14: Chà sát phần đùi trong lúc ngủ mơ (Cao H) – Botruyen

Nàng Dưới Lớp Long Bào - Chương 14: Chà sát phần đùi trong lúc ngủ mơ (Cao H)

Convert: Vespertine

Edit: Phương

Beta: Thỏ

Sau khi nghe báo cáo và quyết định mọi việc xong, Sở Luyến trở về Tây Cung, vẫn không đề cập đến việc trở về Vạn Thanh Cung như cũ, cho đến khi Dung Khâm trở lại từ Văn Uyên Các, khi bước vào tẩm cung, tiểu hoàng đế đã ngủ rất sâu.

Hắn vén rèm châu lên, chân dài dẫm lên bệ rồng bay hướng đến giường lớn, đồ đựng đá hai bên sườn đã thay cái mới, một trận lạnh lẽo đập vào mặt hắn, nha đầu thích lạnh nên chỉ mặc trung y sa mỏng mềm mại, đôi chân đè trêи chăn mỏng, bộ dáng nằm không nghiêm chỉnh.

Cũng không biết là đang mơ mộng đẹp hay sao mà đôi môi phấn nộn kiều diễm như hoa tươi, vạt áo trung y nửa mở, hai luồng thỏ ngọc nhỏ xinh trắng như ngọc lúc lên lúc xuống, cực kỳ điềm tĩnh.

Dung Khâm ngồi bên mép giường, đầu tóc đen bóng như nước rũ xuống dưới thân càng đậm thô thêm vẻ nhỏ nhắn trắng nõn của khuôn mặt nàng, chỉ lúc ngủ, cặp mắt nhỏ của nàng mới không chán ghét hắn, đôi môi xinh đẹp này cũng không xa cách hắn nữa.

“Vẫn cứ ngoan như thế này không phải rất tốt sao?”

Hắn thấp giọng nhẹ nhàng nói, thanh tuyến lãnh đạm trầm thấp.

Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve từ giữa trán nàng xuống đến bên dưới, đôi tay trơn mềm hơi lạnh của hắn vuốt ve nàng còn êm ái hơn so với thanh chi hoàn bích. Hắn nhéo nhéo đôi má mềm mại phấn hồng của tiểu nha đầu khiến cho Sở Luyến trong cơn mơ ngủ cũng không vui lẩm bẩm miệng nhỏ, mày liễu nhăn lại nhưng vẫn không tỉnh.

Nàng buồn ngủ rất nhiều, hôm nay lại dậy sớm như vậy, một giấc này của nàng sợ sẽ ngủ đến chạng vạng.

Dung Khâm vỗ về cổ trắng thon dài, ánh mắt hắn u ám đưa tay tham lam thâm nhập vào vạt áo Sở Luyến, tùy ý du tẩu trêи thân thể ngọc ngà trơn mềm, sau đó bao lấy bánh bao thịt nhỏ nhắn kiều diễm rồi nghiền ở trong lòng bàn tay, cực kỳ mềm mại câu người.

Hắn rút tay ra rồi dùng chính tay đó đẩy đai lưng lỏng lẻo của Sở Luyến ra, trung y màu đỏ nhạt dừng ở hai bên sườn, tiểu thịt đào trắng nõn bị hắn niết đỏ lên, có lẽ do eo thon vô cùng thon thả, bụng nhỏ Sở Luyến đều bằng phẳng lả lướt, khiến cho người khác nhịn không được mà muốn vuốt ve vùng bụng trắng nõn mà một tay người có thể nắm gọn.

“Thật đúng là một thân thể đầy mị lực.”

Hỏa khí dưới bụng Dung Khâm dâng lên, định lực khống chế của hắn từ trước đến nay đều mạnh mẽ nhưng từ khi gặp phải Sở Luyến mới bị trêu chọc mà hai lần mất đi sự đúng mực, lần này cũng vậy, chỉ có điều là giờ hắn không nghĩ muốn ẩn nhẫn.

Hắn cúi người dùng đầu lưỡi thô ráp ɭϊếʍ miệng hơi mở hé của Sở Luyến, mùi hương thanh đạm lọt vào mũi lập tức lại biến thành chất xúc tác, hơi thở thơm mát ngọt ngào khiến tâm hồn hắn rung động, hắn dùng môi mình ngậm lấy môi nàng, lưỡi hắn cuốn lưỡi nàng, nhẹ nhàng hút, chậm rãi ʍút̼, thật nhanh sau đó lại hóa thành kiều diễm.

Nụ hôn thâm nhập triền miên nồng nhiệt như vậy khiến Sở Luyến đang hãm sâu trong cơn mơ cũng dần dẫn có cảm giác, lưỡi nhỏ mềm mại bị hắn ăn vừa tê liệt vừa đau, con mắt nhắm chặt phát ra sự ủy khuất hoảng sợ cùng thanh âm 'ô a' nhẹ nhàng.

Dung Khâm đè lại đôi tay nhỏ đang quơ loạn của nàng, sau đó hắn mới ɭϊếʍ môi đứng dậy, trong đáy mắt trong sáng là một mảnh cuồng nhiệt, mãnh thú lấy ra khỏi lồng trở nên nguy hiểm cực kỳ, dê con nho nhỏ mềm yếu không nơi nương tựa lại run bần bật sau đó lại an ổn đi ngủ.

Không khí ái muội vang lên tiếng cười lãnh đạm của Dung Khâm, một cỗ so chi nùng liệt tình cùng cảm giác xao động khiến hắn xa lạ, tâm tùy niệm động, hắn nâng eo nhỏ Sở Luyến lên, sau đó cởi quần trong nàng xuống mắt cá chân, quần lụa quấn thành từng vòng nằm trêи cổ chân nàng chưa bao lâu liền tự trượt xuống trêи giường.

Hắn bắt lấy một cái chân dài tinh tế nhỏ nhắn, bàn tay du hành trêи cẳng chân oánh ngọc, nơi kia không nhiều thịt lắm, nhưng nhéo chút lại là một mảnh non mềm, khớp xương rõ ràng, tay hắn nhéo mắt cá chân của nàng sau đó nâng lên, nụ hôn ướt át nóng bỏng từng cái từng cái rơi xuống, từ đấu gối cho đến chân rồi lên trêи lưng nàng, ngay cả ngòn chân đáng yêu, phấn nộn cũng không buông tha.

Lưỡi trong miệng luôn không ngừng phát ra tiếng ɭϊếʍ ʍút̼ quỷ dị tham lam, giống như dã thú đáng sợ đang hưởng dụng con mồi của chính mình, ăn một cách khuây khỏa vui vẻ.

Sở Luyến lại ngủ không an ổn, khắp nơi dưới thân đều bị xoa vuốt, cắn nhẹ, lực độ bừa bãi không nặng lại không nhẹ nhưng lại xâm phạm khắp nơi trêи thân thể nàng, nàng nhẹ cau mày, hai chân theo bản năng giãy ɖu͙ƈ, tay đang kiềm chế mắt cá chân của nàng cũng buông lỏng ra.

Dung Khâm buông lỏng tay, lại không tỏ ý muốn buông tha nàng, hắn rút đi ngọc đái bên hông mình, cởi ra tầng lớp quần áo rườm rà, lộ ra hai hông trần trụi tinh tráng, thân hình cao lớn bước đến long sàng.

Sở Luyến lúc này lại thay đổi tư thế  ngủ, nàng hướng mặt vào trong tường, lộ ra tấm lưng tinh tế oánh nhuận ra ngoài, bờ ʍôиɠ trắng hồng kiều diễm chu lên, hai đùi nhỏ kẹp chặt, hoa huyệt không ngừng lộ ra nửa dấu nửa mở, ngay cả cúc huyệt chặt chẽ giữa hai đùi trắng như tuyết cũng bị Dung Khâm thấy rõ ràng.

Nếp thịt hồng nhạt nho nhỏ, hình dạng so với hoa cúc đẹp nhất trong mùa thu còn hơn vài phần, lòng bàn tay hắn sờ nhẹ nhàng, khiến cho Sở Luyến trong lúc đang mơ ngủ run lên, thật là vô cùng mẫn cảm.

Dung Khâm đặt Sở Luyến về tư thế nằm ngửa, ngồi giữa hai chân nàng, nhìn côn thịt đang giận dữ bành trướng dưới bụng xong lại nhìn đôi chân thon của Sở Luyến để trêи eo hắn, môi mỏng lộ ra ý cười tà khí kinh người.

“Đã thử qua miệng nhỏ và tay của Luyến Nhi, vậy thì hôm nay thử chân nhỏ đi.”

Hắn nói như vậy, thanh âm vân đạm phong khinh như tiếng va chạm của châu ngọc vô cùng dễ nghe, không thấy một tia ɖâʍ tà nào, cầm lấy đôi chân trắng nõn của tiểu nhân nhi kẹp lấy ƈôи ȶɦịt mình, cũng ưu nhã xuất trần.

Chân nhỏ thon thon, mềm mại lại khép thành một khe rãnh mê người, kết hợp với côn thịt phình to cứng rắn quả thật đang đánh sâu vào thị giác.

Nhéo hai mắt cá chân của nàng, thân thể hắn lại ma sát gan bàn chân đầy đặn kiều nộn của nàng, một cỗ khuynh hướng cảm xúc mới lạ, sảng kɧօáϊ khiến cho cổ họng Dung Khâm nhẹ động, lại nhìn thấy ƈôи ȶɦịt chính mình hồng cùng với chân nhỏ sáng bóng mềm yếu của Sở Luyến không ngừng co rụt lại đĩnh lên, so với chân ngọc mềm mại của nàng, thịt trụ của hắn quả thực quá dữ tợn khiến người khác sợ hãi.

Càm chặt chút, côn thịt cứng rắn liền cảm nhận được áp lực kiều nộn, Dung Khâm dùng sức túm lấy chân nhỏ kia đến vuốt ve chính mình, tiếng thở dốc trầm đục tràn ngập trong long sàn, kɧօáϊ cảm không ngừng chạy lên sống lưng, hắn vẫn duy trì khuôn mặt thanh lãnh lạnh lùng không một tia hỗn loạn như ngày thường.

Đầu gối như ngọc gập lên, bị xô đẩy qua lại, hắn tùy ý thưởng thức hoa phùng kì bí giữa hai chân Sở Luyến, động tác như vậy, quấy nhiễu như muốn tiến vào trong mật huyệt của nàng, hung hăng cắm lộng.

Sở Luyến lại ngủ không an ổn, chỉ cảm thấy hai chân nàng bị dị vật ma sát gây ra đau đớn, không ngừng đạp lên long tóc người, hai chân muốn giãy dụa nhưng lại bị giam cầm, làm như thế nào cũng không thoát ra được, nhưng nàng vẫn chưa tỉnh lại, chỉ có thể phát ra tiếng 'ưm' rồi nổi nước mắt lên.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.