Cảnh tượng xấu hổ trong tưởng tượng cũng không xảy ra, lúc Phong Dao trở về nhà trọ chỉ dùng ánh mắt hóng hớt và nở nụ cười ám muội đùa giỡn Bùi Nam Yên một lúc, không đề cập đến một câu thừa thãi nào.
Chuyện Bùi Nam Yên thích Tống Miễn, Phong Dao đã biết từ lâu. Cậu ta và Bùi Nam Yên vốn là bạn thân hồi cấp 2, nhưng lên cấp 3 thì mỗi người học một trường khác nhau, do áp lực việc học, nên hai người cũng dần mất liên lạc. Cũng may là duyên phận hai người họ không cạn, thi đỗ cùng một trường đại học không nói, còn chọn chuyên ngành giống nhau, tình cảm lúc gặp lại nhau cũng không hề nhạt đi tí nào, vẫn thân thiết như xưa, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
Lúc mới chuyển vào ở cùng nhau, Phong Dao lập tức nói cho Bùi Nam Yên chuyện yêu đương bí mật của mình, mà lúc đó Bùi Nam Yên cũng đang vui sướng vì cuộc hội ngộ bất ngờ với Tống Miễn, mỗi khi rảnh rỗi đều nhờ người có kinh nghiệm tình trường hơn là Phong Dao truyền thụ kiến thức.
Chỉ có điều là Bùi Nam Yên còn chưa kịp áp dụng mấy bí quyết yêu đương của Phong Dao, tin đồn Tống Miễn có đối tượng đã truyền đi khắp trường đại học T.
Nhưng mà tất cả những chuyện này đều không quan trọng, bây giờ cậu đã có cơ hội theo đuổi Tống Miễn.
Tống Miễn chỉ để một mình cậu làm vậy thôi đó nha.
Hôm ấy Tống Miễn cùng Bùi Nam Yên ăn cơm tối xong, thấy cậu đúng là không nóng lên nữa mới an tâm đi về. Đêm đó Phong Dao ở nhà bạn trai đến khoảng mười một giờ thì về, Bùi Nam Yên phải chịu đựng kỳ phát tình, cơ thể rõ ràng rất yếu, nhưng tinh thần thì vô cùng phấn khởi. Phong Dao chính là loại mèo đêm, hiếm khi thấy Bùi Nam Yên nửa đêm rồi mà không buồn ngủ tí nào liền chủ động mượn cơ hội này để tâm sự.
Chờ Phong Dao tắm rửa xong, hai người nằm trong chăn nói chuyện, tuy rằng Phong Dao có tâm muốn ra chiêu giúp cậu, nhưng khổ nỗi cậu ta là được bạn trai hiện tại theo đuổi, nên nói tới nói lui cũng chỉ có thể đưa ra mấy ý kiến tặng quà, xem phim bình thường.
Nhưng Bùi Nam yên đang trong giai đoạn tích cực nhất, bất kỳ ý kiến nào của Phong Dao, cậu đều cảm thấy đều có mức độ khả thi nhất định, cho dù đây chính là mù quáng nghe theo, nhưng đối với cậu thì không gì là không thể.
Đáng nhẽ ra hôm sinh viên báo danh, Bùi Đông Dư muốn đi cùng Bùi Nam Yên, nhưng cậu cảm thấy anh trai chiều cậu như một đứa trẻ to xác, dù gì thì cậu cũng là người trưởng thành rồi, đi lên trường báo danh còn phải đi cùng anh trai, như thế sẽ rất mất mặt, vì vậy cậu sẽ đi một mình. Thái độ cậu cương quyết, tuy rằng Bùi Đông Dư lo lắng, nhưng vẫn lui một bước, chỉ lái xe đưa Bùi Nam Yên đến trước cổng trường, rồi đáp ứng để cậu đi một mình.
Vì sự an toàn của sinh viên cũng như để trường học quản lý dễ dàng hơn, nhà trường thường khuyến nghị rằng alpha và omega nên thuê nhà riêng cho hai giới ở ngoài trường. Ký túc xá trong trường chỉ nhận beta, nhưng vì sinh viên năm nhất phải tham gia huấn luyện quân sự, vì vậy trong khoảng thời gian này, các sinh viên năm nhất sống trong một khu nhà dành cho sinh viên huấn luyện quân sự đặc biệt trong khuôn viên trường có ba tòa nhà độc lập cho alpha, omega, và beta.
Bùi Nam Yên làm thủ tục nhập học xong xuôi thì đi lấy hành lý rồi đi, trực tiếp từ chối ý tốt của Bùi Đông Dư. Mà vừa đi đường ở trường thôi mà Bùi Nam Yên đã hối hận rồi, cậu không biết đi về ký túc xá trường lại có một đoạn đường có độ dốc cao, lực cản gia tăng, hành lý của cậu cũng không nhẹ, cậu nỗ lực đi mấy bước liền cảm thấy mình sắp bị cái vali 29 inch lôi xuống, một đôi tay thon dài đẹp đẽ từ phía sau đưa tới, đúng lúc bắt được tay cầm vali của cậu, Bùi Nam Yên mệt đến choáng váng đưa mắt lên nhìn chủ nhân của cánh tay trắng nõn nhìn được cả gân xanh, khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau kia, Bùi Nam Yên hoàn toàn đứng hình.
Khuôn mặt này, Bùi Nam Yên đã từng thấy hai năm trước, nhưng sau đó chưa từng gặp lại dù chỉ một lần.
Tâm trạng của Bùi Nam Yên tâm có chút phấn khích, vì duyên số bất ngờ, vì khuôn mặt mà cậu chưa bao giờ quên, đôi môi cong cong bẩm sinh của cậu nhếch cả lên, nhưng cảm xúc rối rắm không kéo dài lâu, một lát sau Bùi Nam Yên thu lại nụ cười ngốc nghếch, cảm giác hưng phấn vừa nãy cũng chầm chậm biến mất.
—— nhìn khuôn mặt không cảm xúc này, nhìn đôi mắt không có tí ấm áp nào, căn bản người ta không có nhận ra Bùi Nam Yên.
– ——————————————————
(?) Nguyên văn là 取向, mình không hiểu từ này lắm nên ai biết thì nhắc mình nha ^^