Mộng Tinh – Chương 7 Cơ hội thoát thân – Botruyen
  •  Avatar
  • 63 lượt xem
  • 3 năm trước

Mộng Tinh - Chương 7 Cơ hội thoát thân

Chương 7.

Cơ hội thoát thân

Tiêu gia nhị trưởng lão này đã gần sáu mươi tuổi, thế nhưng chỉ có một đứa con gái duy nhất là Tiêu Mị. Hoàng Phong không ngờ lão bại hoại như vậy, ngay cả con gái của mình cũng thu vào trong tay. Hắn trong lòng khẽ động, hình như vừa nãy chưa thu hồi chuông nhỏ, vẫn còn đang ở chế độ quay phim?

“Hắc hắc. Lão già này coi như xui xẻo, lại bị ta bắt được điểm yếu!”

Hoàng Phong trong lòng cười lạnh, dám phá rối hắn khi hành sự, phải cho nhị trưởng lão này ăn đủ đau khổ.

Nhị trưởng lão sau khi tiến vào phòng liền lập tức quay lưng chốt cửa cài then, dâm tiện cười một tiếng, sau đó gấp rút tiến lại gần giường Tiêu Mị, vừa đi vừa lột sạch quần áo trên thân.

Hoàng Phong trước khi lẩn trốn đã kịp chỉnh lại tư thế cho Tiêu Mị, để nàng nằm ngửa tênh hênh giữa giường. Có điều dấu vết hoan lạc, thì không kịp xoá đi chút nào. Điều này hắn cũng đành phải mặc niệm cầu may.

“A? Như thế nào ướt đẫm?”

Hoàng Phong nằm dưới gầm giường, vừa nghe thấy tiếng nhị trưởng lão nghi vấn thì khuôn mặt tái mét, nín thở không dám có chút động tĩnh nào.

“Haha, con gái, mới có ba ngày xa ta đã lênh láng nước nhờn thế này rồi sao? Để ta giúp con làm sạch.”

“Chụt chụt… Ưm, thơm ngon…”

Hoàng Phong có điểm ngẩn ra.

Lão già mất nết kia, đang làm gì?

Hắn không nhịn được hé mắt ra nhìn. Qua khe hở ván giường, có thể thấy rõ lão già nhị trưởng lão thân thể béo múp ục ịch nằm cạnh Tiêu Mị, mà lão hiện tại đang vục mặt vào hạ thân nàng, điên cuồng liếm láp đống chiến tích hắn để lại.

“Ực… Ực… Mị nhi, hương vị hôm nay thật tuyệt vời. Ưm…”

Hoàng Phong thấy cảnh này thì hai mắt nổ đom đóm, dạ dày co rút dữ dội, cổ họng lờm lợm thiếu chút phun cả ruột gan ra ngoài.

Lão già này thật là ngu xuẩn hết chỗ nói.

Lại còn… Khen ngon…?!!!

Hoàng Phong phải cắn chặt hai hàm răng ngăn không cho mình nôn mửa, tâm thần vừa chửi mắng vừa kêu khổ không ngừng. Tiêu gia nhị trưởng lão, chẳng lẽ một chút kinh nghiệm cũng không có sao.

Tiếng liếm mút cùng tiếng rên rỉ vẫn tiếp diễn qua mấy phút nữa, Hoàng Phong trong lòng đã có khẳng định, Tiêu gia nhị trưởng lão là một thằng ngu.

“Ư ư… Mị nhi, để ta cho con thử tuyệt chiêu mới…”

Hoàng Phong cuối cùng vẫn không kìm được tiếng lục cục phía trên đầu, hé mắt ra nhìn lần nữa. Vừa nhìn thấy, đã làm cho hắn thiếu chút cười tới bể bụng.

Chỉ thấy lão già kia, “dương vật” nhỏ như con giun đất, vừa mềm vừa ngắn củn cởn đang cố sức nhét vào hạ thân Tiêu Mị. Nhìn lão mồ hôi đầy đầu, dường như vừa mới phải trải qua đại chiến ba trăm hiệp vậy.

“Phạch… Phạch… Aaaa….”

Lão già mất nết này, thật là vô dụng hết mức. Vừa mới qua mấy lần nhấp nhả, đã bị bên dưới của Tiêu Mị vặn mút đến đầu óc mơ hồ mất rồi. Chưa kịp để Hoàng Phong thấy rõ cái gì, lão đã thân thể mềm nhũn co giật gục xuống, ôm lấy thân hình non tơ của Tiêu Mị mà thở như trâu mộng.

“Thật ngu xuẩn!”

Hoàng Phong trong lòng kết luận một câu, nhắm hai mắt lại nhất quyết mặc kệ. Chỉ thấy một lúc sau khi thất thân, lão dường như lại trèo lên người Tiêu Mị mà “hành lạc” lần nữa. Thế nhưng lần sau so với lần trước rõ ràng cũng chẳng khấm khá là bao, Tiêu Mị chỉ kịp ư ư rên lên hai cái, nhị trưởng lão đã gục xuống mất rồi.

“Mị nhi, gần đây công việc bận rộn, ta thật không có thời gian chăm sóc con. Qua ba ngày nữa ta sẽ lại đến tìm. Bây giờ ta còn có việc đi trước, con cứ nghỉ ngơi đi.”

Tiêu gia nhị trưởng lão, vừa mặc lại y phục vừa lẩm bẩm, ngay cả giọng nói cũng run rẩy không thôi. Đến khi lão mở cửa ra khỏi phòng, Hoàng Phong mới là thở ra một hơi nhẹ nhõm, khoé miệng cười đầy khinh bỉ.

Từ lúc lão đến tới lúc lão rời đi, thật chưa tới một nén hương thời gian, còn không cả dám đánh thức Tiêu Mị dậy.

“Hoá ra Tiêu Mị ăn mặc gợi tình như vậy là để chờ cha nàng? Hắc hắc, xem ra Tiêu gia cũng không có đứng đắn như vẻ bề ngoài a…”

Hoàng Phong cười lạnh, lồm cồm từ gầm giường bò lên. Nhìn thân thể Tiêu Mị nhơ nhớp dịch thể, hắn cũng không còn tâm trạng nào hành lạc nữa. Với tay thu hồi chuông nhỏ, lại đắp cho Tiêu Mị một chút chăn lên người, hắn mới lặng lẽ rời đi.

Sáng ngày thứ hai, Hoàng Phong thức dậy với tâm trạng khá thoải mái. Tuy là nhiệm vụ chưa hoàn thành, thế nhưng hoan lạc cả đem với Tiêu Mị cũng làm cho Hoàng Phong vơi bớt sợ hãi trong lòng. Vươn vai ngáp to một cái, trong đầu bỗng xuất hiện thông báo của hệ thống.

“Ping! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến “Làm thịt Tiêu Mị” hệ thống ban thưởng 67 exp!”

“Ping, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến “làm thịt Tiêu Mị”, hệ thống ban thưởng 01 bảo vật Xuyên Vân Tiễn! Ban thưởng 20 sát tệ!”

“Ping! Chúc mừng ký chủ tăng lên cấp ba. Ban thưởng 20 sát tệ!”

“Ping! Chào mừng đến với Tà Thần Điện!

Tên: Hoàng Phong

Level: 3+0%

Sức mạnh: 11/10

Trí lực: 11/10

Nhanh nhẹn: 10/10

Thể lực: 10/10

Cường độ: 10/10

Hồi phục: 10/10

Sát tệ: 50″

Hoàng Phong có điểm ngẩn ra, vô tình làm thịt Tiêu Mị cũng có thưởng nữa. Chính mình tăng tới cấp ba, xem ra đúng là đại hỉ.

Lại trải qua một đêm nghỉ ngơi, thân thể cùng tinh thần đều đạt tới đỉnh cao, đám chỉ số trên thân đều đã đạt giới hạn cao nhất.

Hoàng Phong trong lòng vừa động, chỉ số cơ thể, cấp độ, sát tệ… là thứ gì? Hắn vì lo lắng cho mạng nhỏ, còn chưa có tìm hiểu kỹ càng. Xem ra phải tra xét rõ lợi hại trong đó.

Hoàng Phong bồn chồn một chút, tâm thần vừa động, lần đầu tiên chủ động thử liên lạc với hệ thống.

“Hệ thống. Mấy chỉ số kia là sao.”

Hoàng Phong nín thở theo dõi, qua ba giây sau, tiếng máy móc trả lời vang lên mới làm cho hắn buông lỏng.

“Ping! Chỉ số cơ bản biểu thị khả năng của vật chủ. Chỉ số 10/10 ngang với thể chất người bình thường sở hữu.”

Hoàng Phong thoáng trầm ngâm, lại hỏi thêm mấy câu nữa, đem tất cả nghi vấn trong lòng đều toàn bộ một lần giải đáp.

Chỉ số cơ thể, mỗi loại đều có tác dụng riêng. Sức mạnh tăng khả năng cơ bắp, nhanh nhẹn lại tăng tốc độ, trí lực tăng phản ứng… Tất cả đều dựa trên các mặt khả năng của con người cả.

Chỉ số cơ bản, nếu không có gì đặc biệt thì sẽ khó có khả năng tăng lên, phải trải qua luyện tập cực kỳ vất vả mới thay đổi được. Thế nhưng với Tà Thần hệ thống, chỉ cần dùng sát tệ là có thể đem cơ thể cường hoá lên cực kỳ dễ dàng.

1 sát tệ đổi 1 điểm chỉ số, càng cường hoá lên cao càng tiêu tốn hơn. Nếu muốn cường hoá thân thể đến độ gấp mười lần thường nhân, vậy sẽ cần tới lượng sát tệ vô cùng khổng lồ. Hoàng Phong thầm tính toán trong đầu, lại có chút choáng váng với con số này.

Sát tệ ngoài dùng để gia tăng chỉ số thân thể, còn dùng để mua vật phẩm hệ thống, gia tốc tu luyện, nuôi nấng sủng vật, can thiệp vào mạch không thời gian, thậm chí dùng để sáng tạo ra một thế giới khác cũng có khả năng. Với cấp độ thấp kém của hắn, hệ thống cũng chỉ cho biết vài nét sơ lược mà thôi.

Sát tệ. Có mấy cách kiếm tới tay. Một là giết người, càng giết người mạnh mẽ, hệ thống càng thưởng nhiều sát tệ. Hai là hoàn thành nhiệm vụ, nhiệm vụ cung cấp rất nhiều sát tệ. Thứ ba là thu thập nguyên âm nữ tử, tương tự giết người, nữ tử càng mạnh, phần thưởng càng cao. Ngoài ra cũng có thể đổi vật phẩm quý hiếm cho hệ thống, tùy theo chất lượng mà được trả giá thích hợp. Cuối cùng là thăng cấp. Mỗi lần thăng cấp đều được tặng một lượng sát tệ nhất định.

Hoàng Phong đã xem qua cửa hàng hệ thống, lại để cho hắn cực kỳ thèm khát. Đến nỗi ngay cả tư tưởng giết người hiếm khi xuất hiện, cùng đã nhen nhóm trong đầu.

Cửa hàng sát tệ. Bán đủ thứ trên trời dưới đất. Công pháp, kỹ năng, sủng vật, pháp bảo, đan dược… Tất cả đều có. Kể cả món hàng như Xuyên Không Lệnh, Hoàng Phong cũng thấy được bán.

Thế nhưng thứ để hắn đỏ mắt thèm thuồng nhất chính là vật phẩm áp hòm của Tà Thần hệ thống: Phá Cấm Chú phù. Vật phẩm giúp hắn đem Tà Thần hệ thống tách ra khỏi thân thể, từ nay về sau trở thành người tự do.

Nuốt một ngụm nước bọt, Hoàng Phong thở dài một hơi não nề. Một trăm tỷ sát tệ một khoả Phá Cấm Chú phù, bảo hắn đi giết sạch tất cả mọi người trong vi diện đấu phá đại lục này thì may ra đạt đến.

“Xem ra, việc lớn phải làm từ từ mới được.”

Hoàng Phong cuối cùng tạm gác chuyện này qua một bên, trước hết phải sống thật tốt đã.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.