Mộng Tinh – Chương 28 Đàm phán – Botruyen
  •  Avatar
  • 59 lượt xem
  • 2 năm trước

Mộng Tinh - Chương 28 Đàm phán

​Chương 28

Hoàng Phong khuôn mặt nhởn nhơ đứng đó, chẳng có một chút lo sợ bốn tên vạm vỡ đang lao lên. Nếu thật sự hắn bị đụng vào một cọng lông chân, tên Bạch vương gia này đúng thật là không đáng để hắn cần phải bày mưu tính kế.

“Tiểu Ngọc không được vô lễ! Các ngươi lui ra!”

Quả thật như Hoàng Phong dự đoán. Vị Bạch vương gia này rât nhanh từ trong mộng ảo tỉnh lại, đối với mấy người lao lên tùy tiện phất tay, để cho bọn hắn hậm hực dừng lại, lui vào trong góc.

Bạch Quân Tà hai mắt mơ hồ tràn đầy hưng phấn, thái độ đối với Hoàng Phong đã tràn đầy thưởng thức cùng tán dương. Hắncười ôn hoà khoát tay một cái, làm ra thủ thế mời.

“Tiểu huynh đệ, ngồi xuống đi.”

Hoàng Phong cũng không có khách khí hay tỏ ra sợ hãi gì cả, tùy tiện bước qua thân thể một nữ tử, ngồi xuống chiếc bàn ngọc cạnh bên, lại lấy một quả nho cho vào trong miệng nhóp nhép nhai nuốt, bộ dáng vô ưu vô lo như ở nhà.

Bạch Quân Tà ánh mắt loé lên, ngầm gật đầu một cái, sau đó lại nhẹ nhàng khoát tay. Hai nữ tử dưới thân hắn tự động bò xuống trước háng Hoàng Phong, đối với hắn tựa như thánh thượng, nhẹ nhàng quỳ ở đó xoa bóp chăm sóc.

“Tiểu huynh đệ, đây là vật gì.”

Bạch Quân Tà ánh mắt vẫn còn nét mơ hồ chưa tán đi, giọng nói không khỏi có chút gấp gáp hướng Hoàng Phong dò xét. Thứ này, hắn nhất định phải có được.

Hoàng Phong ánh mắt thưởng thức nhìn hai nữ tử dưới thân, đột nhiên nắm lấy đầu một người trong đó, côn thịt to lớn lập tức đâm vào miệng nàng.

“Ư… Ư…”

Nữ tử hoàn toàn bị bất ngờ tới thân mình run rẩy, khuôn mặt đỏ bừng lên những nét nét kiều diễm, cố hết sức mà ngậm lấy côn thịt của Hoàng Phong, bộ dáng kia thật có chút không chịu được.

“Ngươi!”

Tiểu Ngọc thấy hành động của Hoàng Phong không khỏi hai mắt trợn tròn tức giận, ngón tay run rẩy chỉ vào Hoàng Phong, thật muốn lập tức giết chết hắn.

“A.. Thật là sảng khoái a! Bạch vương gia, vị cô nương này thật là làm cho ta cảm thấy sung sướng!”

Hoàng Phong không có trả lời Bạch Quân Tà, ngược lại càng thêm không chút cố kỵ, côn thịt phình to trướng lớn đè ngửa nữ tử trên mặt bàn ngọc thạch, ngay trước mặt mấy người này mà tùy ý hành lạc.

” Nếu ngươi thích, ta sẽ tặng cho ngươi mười người như nàng!”

Bạch Quân Tà nhìn hành động thô thiển của Hoàng Phong, chẳng những không có chút nào phật ý mà còn cười thầm trong bụng vội vàng nói. Đối với những người có mang dục vọng, hắn ngược lại rất thích trao đổi, thật dễ dàng để thoả mãn.

Hoàng Phong khoé miệng cười tà, động tác thô bỉ kia vẫn không có ngừng lại mà càng thêm nhanh chóng, ngay tại trước mặt mấy người này điên cuồng hãm hiếp.

“Ư… Ưm….”

Nữ tử trong miệng phát ra thanh âm rên rỉ mê người, thân thể cũng theo đó nhuyễn động run rẩy cực kỳ mị nhân. Nàng tuy rằng đối với hành động của Hoàng Phong vô cùng không muốn, thế nhưng dưới đào tạo nghiêm khắc lại chẳng dám có chút chống cự nào cả, tùy ý để cho người kia hành lạc trong miệng.

“Chẳng giấu gì vương gia. Ta cực kỳ ái mộ một người, thế nhưng cho đến nay lại không có cách nào đắc thủ, mong vương gia xem xét!”

Hoàng Phong vẫn né tránh câu hỏi của Bạch Quân Tà, một lần nữa đưa ra yêu sách.

“Là ai? Bất kể người nào tại Ô Thản Thành này, ta đều có thể đưa xuống tại ngươi dưới háng!”

Bạch Quân Tà lại càng hài lòng với thái độ cùng yêu cầu của Hoàng Phong, lúc này thả người xuống ghế tùy tiện nói.

Hoàng Phong khoé miệng nhếch lên, động tác dưới thân càng thêm nhanh chóng, tựa như vừa nhắc đến người kia là hắn sẽ điên cuồng hưng phấn vậy. Lúc này cũng học theo bộ dáng gấp gáp của Bạch Quân Tà, khai ra một cái tên.

“Là Huân Nhi của Tiêu tộc!”

………………….

“Huân Nhi?”

Bạch Quân Tà khuôn mặt thay đổi, nữ tử này, làm sao hắn có thể không biết chứ.

Chính hắn, cũng là nhắm mắt lại cũng mơ thấy nàng.

“Ai cũng được, trừ nàng ra.”

Bạch vương gia nhắc đến Huân Nhi, ngữ điệu cực kỳ thận trọng, thế nhưng cũng lại cực kỳ điên cuồng.

Hoàng Phong khoé miệng nhếch lên, đột nhiên đem nữ tử dưới thân đẩy ra, giọng nói run rẩy.

“Ngoài Huân Nhi, ta chẳng cần ai khác!”

Hắn trực tiếp đối mặt cùng vị vương gia kia, ánh mắt cũng hoàn toàn trở thành màu đỏ đậm, một bộ dáng vô cùng quyết tâm.

Bạch Quân Tà mày đen cau lại, đột nhiên hai mắt đỏ đậm hướng Hoàng Phong quát tháo.

“Ngươi thật to gan, lại dám ra yêu sách với ta!”

“Vương gia, loại bạch phiến này, ta nghĩ ngươi là người hiểu rõ nhất! Dù cho lục tung cả Gia Mã đế quốc, thậm chí cả đấu khí đại lục lên, cũng không có người thứ hai ngoài ta có nó!”

Lời nói của Hoàng Phong làm Bạch Quân Tà sững sờ, kẻ này…

“Vương gia, ta có thể cung cấp cho ngươi vô tận bạch phiến! Ta chỉ cần Huân Nhi!”

Hoàng Phong thái độ vô cùng quyết liệt, bộ dáng điên cuồng cùng si ngốc kia, quả thật là đối với Huân Nhi giống như điên dại theo đuổi.

Bạch Quân Tà chân mày nhíu lại. Kẻ trước mắt thật dễ mua chuộc, cũng thật khó mua chuộc. Dục vọng của Hoàng Phong, nếu là bất kỳ ai khác ngoài vị Huân Nhi tiêu tộc kia, hắn cũng đều có thể đáp ứng. Thế nhưng đụng tới nữ tử như tiên thiên của Tiêu tộc, hắn còn chưa có dũng khí đó.

“Ta có thể cho ngươi bất kỳ yêu cầu nào khác! Việc kia là không có khả năng.”

Hoàng Phong vừa nghe tới đây, khuôn mặt đã trở nên thẫn thờ ngồi xuống dưới ghế, giống như hi vọng cuối cùng đã bị sụp đổ.

Nhìn bộ dáng của hắn, Bạch Quân Tà thật có chút gấp gáp không biết làm sao cho phải.

Hoàng Phong đáy mắt hiện lên tia giễu cợt, bàn tay vừa lật lại thêm một túi bột trắng nữa xuất hiện, trọng lượng lần này phải tới nửa cân bạch phiến.

Bạch Quân Tà từ trên ghế thái sư ngồi bật dậy, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn chằm chằm vật trên tay Hoàng Phong, khoé miệng hưng phấn lẩm bẩm.

“Đây là….??!”

“Vương gia, ta từ đại sảnh thấy được Huân Nhi trầm luân, vậy mà ngươi lại lừa gạt ta rằng ngươi không đủ khả năng sao?”

Hoàng Phong làm như không thấy biểu hiện của Bạch Quân Tà, lại càng làm như xa xôi lạnh lùng cách trở, tư thái dường như cực kỳ thất vọng.

Bạch Quân Tà ban đầu còn có chút sửng sốt ngẩn ra, thế nhưng sau đó hắn dường như nghĩ tới cái gì, cuối cùng cũng đã biết Hoàng Phong nhìn thấy “Huân Nhi” là người nào.

“Tiểu huynh đệ ngươi đừng hiểu lầm! Đó tuyệt đối không phải Huân Nhi Tiêu tộc, chỉ là nàng ngụy trang thành mà thôi.”

“Ngụy trang? Vương gia ngươi không lừa gạt ta chứ?”

“Tuyệt đối không! Nếu ngươi muốn, ta có thể đem nàng gọi tới. Người đâu! Mau triệu Mộng Cơ vào đây!”

Bạch Quân Tà tựa như bắt được cọng rơm cứu mạng, chỉ sợ Hoàng Phong có bất cứ hiểu lầm gì với hắn, vội vàng sai người đi mời tới Mộng Cơ, bộ dáng vô cùng gấp rút.

Hoàng Phong khoé miệng nhếch lên lạnh lùng, thế nhưng mặt ngoài vẫn là bảo trì biểu cảm thất vọng cùng không tin tưởng. Hắn nhẹ nhàng đặt bạch phiến xuống bàn, lại càng là nhắm mắt bàng quan, bộ dáng không quan tâm gì nữa.

Càng là như vậy, Bạch vương gia kia càng thêm gấp gáp.

Chẳng mấy lâu sau, một nữ nhân kiêù mị xa lạ thân thể non mềm mọng nước được người ta ôm vào đại sảnh, đặt tại trước mặt Hoàng Phong.

Bạch Quân Tà bàn tay khẽ lật, trong tay đã xuất hiện một quyển trục. Hắn nhẹ nhàng đem hoạ trục mở ra, hình ảnh Huân Nhi được vẽ vô cùng tinh xảo lẫn thần thái toạ ở bên trên.

“Mộng Cơ, biến thành người này.”

Bạch Quân Tà đem hoạ trục đưa tới trước người Mộng Cơ, để cho nàng nhìn rõ dung nhan trên quyển trục. Nữ tử hoá hình tộc kia sau một hồi ngơ ngác, ba tinh điểm tử sắc trong mắt nhẹ nhàng chuyển động, phóng xuất ra lực lượng thần bí.

“Chính là cảm giác này!”

Hoàng Phong trong lòng chấn động, vội vã căng hai mắt ra nhìn, cũng là điên cuồng toả ra thần thức quan sát nhất cử nhất động của Mộng Cơ. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến Mộng Cơ hoá thân dưới con mắt của một kẻ đồng đạo.

Người khác không thể biết rõ, thế nhưng Hoàng Phong quan sát lại cực kỳ sáng tỏ. Nàng từ trong tinh hồn nơi mi tâm toả ra khí tức cực kỳ tương đồng với Huân Nhi, theo ba tinh điểm trong mắt tuôn trào ra ngoài, bao phủ lấy toàn bộ cơ thể, da thịt nõn nà cũng trở nên phát sáng. Mấy hô hấp sau, nữ tử hoá hình tộc này đã hoàn toàn biến đổi thành Huân Nhi, cùng với khí chất tiên thiên cực kỳ cao quý. Nếu nàng ta nhắm mắt lại che đi đồng tử hết sức đặc biệt của bản thân, vậy thì chẳng một ai có thể nhận ra đây là hàng giả cả.

“Hoá ra là vậy!”

Hoàng Phong khuôn mặt tràn đầy hưng phấn, khoé miệng cũng nhếch lên một đường cong thoả mãn, chỉ một lần quan sát đã hiểu được bản chất của tộc này, nếu là nắm được nàng trong tay mà nghiên cứu tỉ mỉ thì còn đạt được lợi ích lớn hơn nữa. Trong mắt phải của hắn, một tinh điểm tử sắc mờ ảo dần dần hiện lên, theo đó càng lúc càng rõ ràng, lại có xu hướng xuất hiện thêm một tinh điểm nữa.

“Ping! Chúc mừng kỹ năng Sơ Cấp Biến Hình tăng lên lv2!”

Hoàng Phong bên tai nghe được thanh âm của hệ thống, tâm thần không khỏi cuồng nhiệt vui mừng, ngay cả nét mặt cũng giãn ra cực kỳ thích ý. Hắn bàn tay vừa lật, lại một túi bạch phiến nửa cân nữa xuất hiện, đối với vi vương gia kia trực tiếp làm ra đề nghị.

“Vương gia, ta có thể đảm bảo cung cấp cho ngài vô tận thứ này. Ta chỉ muốn nàng, thế nào?”

Bạch Quân Tà nghe thấy lời đề nghị của Hoàng Phong, không khỏi cau mày lâm vào trầm tư. Mộng Cơ này là công cụ phát tiết dục vọng hàng đầu của bản thân, cũng lại nắm giữ muôn vàn bí mật. Cũng một phần nhờ có nàng, hắn mới có thể leo lên vị trí ngày hôm nay.

“Tiểu huynh đệ, ngươi thực sự muốn nàng sao? Ta có thể cho ngươi một trăm xử nữ xinh đẹp, các nàng tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm! Cùng với đó là ba điều kiện khác, ngươi thấy thế nào?”

Bạch vương gia một lần nữa đem nữ nhân ra chèo kéo Hoàng Phong, cũng thật làm cho hắn giật mình không nhỏ. Một trăm xử nữ, vị vương gia này thật có đại khí phách a.

“Vương gia, ta chỉ cần một mình Huân Nhi. Xin vương gia xem xét!”

Hoàng Phong ánh mắt không rời khỏi thân hình mị nhân trước mặt, bộ dáng muốn lập tức lao lên chiếm đoạt. Điều này càng làm cho Bạch Quân Tà lâm vào khó xử. Tên tiểu tử trước mặt thật khó chịu, hai nữ nhân mà hắn yêu cầu, không có người nào là dễ dàng đạt tới cả.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.