Mộng Tinh – Chương 21 Tụ hội – Botruyen
  •  Avatar
  • 37 lượt xem
  • 2 năm trước

Mộng Tinh - Chương 21 Tụ hội

Chương 21

Tụ Hội

Hoàng Phong theo chân Tiêu Bình, trong đêm tối lẻn đi khỏi Tiêu phủ.

“Tiêu Bình, rốt cuộc là chúng ta đi đâu? Bây giờ đã là canh ba nửa đêm rồi?”

Hoàng Phong có chút sốt ruột, tên béo kia dẫn hắn lòng vòng ngoài đường, xung quanh càng lúc càng thêm vắng vẻ, sớm đã rời xa ô thản thành trung tâm mà tiến về ngoại biên gần ma thú sơn mạch.

Hắn tuy rằng không sợ hãi người này ám toán, thế nhưng cảm giác bức bối dưới hạ thân là càng lúc càng khó chịu.

“Phong ca, ta dẫn ngươi đến nơi này, đảm bảo cho ngươi trải nghiệm đủ hưng phấn!”

Tiêu Bình ánh mắt dâm tà, vừa nghĩ đến chỗ kia đã máu huyết xông lên tận não, không tự chủ được toàn thân run rẩy hưng phấn, bộ dáng có chút không kiềm chế được.

“Rốt cuộc là nơi nào?”

“Mội tụ hội bí mật!”

“Tụ hội?”

Lại vòng vo qua mấy ngõ nhỏ nữa, hai người cuối cùng cũng đi tới ngoại ô Ô Thản thành, Tiêu Bình dẫn hắn dừng trước cổng một căn biệt phủ rộng lớn.

“Người tới dừng lại!”

Hai bên cánh cổng tối thui bất chợt nhảy ra mấy tên hộ vệ to cao vạo vỡ, ánh mắt sắc bén, đấu khí ngưng tụ, nhìn kình lực ba động thì tất cả đều ở mức lục đoạn trở lên.

Hoàng Phong lúc này mới có chút an lòng, hộ vệ canh cửa cũng ngưu bức như vậy, xem ra chỗ này chắc chắn sẽ đem đến cho hắn muôn vàn thoả mãn.

“Các ngươi là ai?”

Tên hộ vệ đứng đầu mắt chim mũi ưng, da thịt màu cổ đồng săn chắc. Hắn nhìn hai người Hoàng Phong nhướng mày, tùy tiện hỏi.

Tiêu Bình không nói lời thừa, từ trong ngực áo móc ra một khối lệnh bài nho nhỏ cùng với hai túi kim tệ vứt cho đại hán, động tác vô cùng thành thục.

Người này tiếp nhận lệnh bài cùng kim tệ. Sau khi cẩn thận xem xét kỹ càng, mới đút tiền vào trong ngực, ném trả lệnh bài cho Tiêu Bình, sau đó phất tay ra hiệu. Tên tiểu đệ sau lưng hắn lúc này mới tiến lên phía trước, hai tay hai khối mặt nạ đưa cho Hoàng Phong cùng Tiêu Bình.

“Mang vào, chớ có bỏ ra, có vấn đề gì chúng ta không chịu trách nhiệm.”

“Đa tạ!”

Tiêu Bình thu lại lệnh bài chắp tay với hắn, sau đó nháy mắt với Hoàng Phong, đem mặt nạ đeo lên trên mặt, dẫn đầu đi vào.

Hoàng Phong nổi lên tò mò cùng hưng phấn không nhỏ, cũng theo Tiêu Bình cải trang một chút, kín đáo đem bảo vật Mặt Nạ Giả Trang của mình trùm vào bên trong, lúc này mới theo hắn tiến vào biệt phủ.

Qua khỏi cánh cửa tối đen cũ kỹ, là một thế giới hoàn toàn tách biệt.

Nơi này lầu son gác tía, thác nước chảy quanh, trên ngọn giả sơn gắn lấy ba viên minh châu cự đại, tuy rằng nửa đêm canh ba nhưng cả biệt phủ vẫn được chiếu sáng lộng lẫy rõ ràng, khí thế vừa trang nhã vừa quý phái, phô ra toàn bộ tiềm lực của chủ nhân.

Chưa cần phải đi đâu xa, vừa mới bước vào nơi đây Hoàng Phong đã ngửi thấy một mùi hương kích tình quanh quẩn trong không khí. Hương vị này vừa thanh tao lại điểm lên dâm mị, khiến người ta không khỏi liên tưởng tới một vị tiên tử hư đốn.

“Phong ca, mời!”

Tiêu Bình khuôn mặt đã hiện lên nét hưng phấn, đối với Hoàng Phong làm ra thủ thế mời. Hoàng Phong cũng không có rườm rà nhiều nữa, theo sau hắn tiến sâu vào trong biệt phủ.

Biệt phủ này cực kỳ rộng lớn, cái dãy hành lang nối với nhau từng đoạn từng đoạn, hương trầm lan toả, khói nhẹ phiêu du tựa như bồng lai tiên cảnh. Nửa nén hương sau, Tiêu Bình mới dẫn Hoàng Phong đi hết được đoạn hành lang quanh co gấp khúc, tiến đến trước một cung điện xa hoa to lớn.

“Ưm… Ưm…”

Vừa khi đến gần, Hoàng Phong trong tai đã nghe thấy thấp thoáng thanh âm rên rỉ kiều mị động lòng người. Hắn không khỏi hạ thân rục rịch, tà hoả trong lòng nổi lên, bước chân càng nhanh hơn một chút, đôi mắt lập tức tập trung nhìn lại.

Trước cung điện to lớn trạm trổ hoa văn, một đình nghỉ mát rộng lớn cạnh hồ nước đã quỳ sẵn hai hàng cung nữ. Mấy người này không ai không phải tuyệt sắc mỹ nhân, khuôn mặt kiều mị, ánh mắt động tình, da thịt toàn thân ửng hồng trắng nõn thấp thoáng ẩn hiện sau lớp thanh y mỏng như cánh ve. Hoàng Phong thiếu chút nữa con mắt đã rớt ra ngoài, những người này nếu đặt tại thế giới của hắn trước đây, chắc chắn sẽ trở thành bậc quốc sắc thiên hương vạn người ngưỡng mộ. Thế nhưng hiện tại các nàng lại có vẻ vô cùng hài lòng quỳ tại nơi đó, trên người y phục mỏng manh hở hang khoe ra toàn bộ cơ thể, mục đích đương nhiên là để tiếp đón khách nhân.

Theo Hoàng Phong đến gần, mới thấy rõ có ba người hai nam một nữ mang theo mặt nạ đã tới trước hắn từ lâu.

Ba người này, hai nam nhân thân thể cao to vạm vỡ, khí thế bất phàm, đấu khí ba động cỡ khoảng thất đoạn. Bọn hắn đều là trên người không một mảnh vải che thân, cơ bắp cuồn cuộn cực kỳ thần võ. Một nam nhân trên lưng xăm hình khổng tước, hạ thân to lớn đang liên tục đưa đẩy đóng sâu khúc thịt thừa vào miệng cung nữ. Tên còn lại lại càng thêm trực tiếp, hai tay như chiếc kìm sắt đè nghiến một tiểu mỹ nhân mới chừng mười sáu mười bảy tuổi xuống đất, côn thịt to lớn hùng hục đâm sâu vào huyệt hoa non nớt mà điên cuồng hành lạc.

Nữ nhân còn lại tuy rằng nửa dung nhan bị mặt nạ che khuất, thế nhưng chỉ cần nhìn vào nàng da thịt tuyết trắng ửng hồng trong suốt như ngọc thạch, hai bầu nhũ hoa đong đưa cao vút, trên người khí chất thành thục quý phái phát ra cũng đủ biết là một đại nhân vật. Nàng tại trong miệng phát ra âm thanh rên rỉ mê người, cơ thể được hai nam nhân cao to vai u thịt bắp ôm lấy hầu hạ, trên dưới đều có hai côn thịt to lớn gân guốc cắm ngập đâm sâu, đối với nữ nhân này điên cuồng chà đạp.

Mấy người này cơ thể lẫn tâm thần đều chìm sâu trong nhục dục vô tận, kẻ nằm dưới sàn người dựa lan can, không chút cố kị ngại ngùng nào thoải mái tại trước cửa hành lạc, một bộ hưng phấn khó có thể tưởng tượng.

Kể cả cho đến khi Tiêu Bình cùng Hoàng Phong tới thật gần, mấy người này cũng chẳng mấy quan tâm mà tiếp tục cuộc vui hoan lạc, nữ nhân đeo mặt nạ thấy người lạ tới thì càng thêm hưng phấn, âm thanh rên rỉ phát ra càng thêm mấy phần kích thích.

“Ưm… Hai vị thiếu gia, để ta giúp các ngươi thay y phục… Có được không…”

Mấy cung nữ gần Hoàng Phong nhất, vừa thấy hắn đặt chân lên đình viện thì khuôn mặt hiện lên những rặng mây ửng hồng kiều diễm, thân hình lồi lõm kiều mị dưới lớp thanh y mỏng manh nhẹ nhàng chuyển động, không ngờ lại tự nguyện bò tới dưới háng Hoàng Phong, ngước lên đôi mắt trong suốt như bảo thạch long lanh cầu khẩn.

Tiêu Bình phía bên kia đã sớm không nhịn được kích thích mà kêu lên trầm thấp, hai tay tóm lấy tiểu mĩ nhân dưới thân mà vồ vập điên cuồng cắn mút, trong khi y phục trên thân lại được hai cung nữ khác nhẹ nhàng giúp hắn giải khai, cung cách so với hoàng đế còn sung sướng hơn ba phần.

Hoàng Phong còn chưa kịp định thần, hạ thân bên dưới đã được nhanh chóng giải khai, sau đó côn đầu tam giác tiến vào một vùng vừa mềm mại vừa ấm nóng ẩm ướt, hai hòn ngọc dương cũng được một vật mềm mại vươn ra liếm láp nhẹ nhàng, vô cùng thoải mái lẫn kích thích.

Hai nữ tử tựa như tiên nữ quỳ tại phía trước, nhìn qua chỉ mới mười sáu tuổi, cơ thể mềm mại dán sát ôm lấy một bên đùi Hoàng Phong, đều là khuôn mặt ửng hồng ánh mắt lung linh ngước nhìn, nửa ngại ngùng nửa thành thục vươn ra đầu lưỡi chăm sóc cùng liếm láp, tựa như người vợ nhỏ chăm sóc trượng phu, hoàn toàn không có một chút phong cách lẳng lơ phóng đáng của thanh lâu chút nào.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.