Mộng Tinh – Chương 2 Khởi tử hồi sinh – Botruyen
  •  Avatar
  • 62 lượt xem
  • 2 năm trước

Mộng Tinh - Chương 2 Khởi tử hồi sinh

​Chương 2

Khởi tử hồi sinh

“Ngày 12/9, lại một xác chết được phát hiện tại ngõ số tám, nâng tổng số người chết tại nơi này lên con số hai mươi hai.”

Trên màn hình tivi, nữ biên tập viên xinh đẹp vừa đưa ra một tin tức không mấy tốt đẹp. Chiều tối hôm qua, một nữ sinh đã trình báo cảnh sát về cái chết của nam thanh niên hai mươi tuổi Hoàng Phong. Người này không mấy xa lạ với dân cư quanh vùng. Hắn là một tên côn đồ chính hiệu, việc ác bất tận, chuyên môn làm ra việc ức hiếp thường dân, khi nhược kẻ yếu, là bang chúng thuộc Thanh Lang bang.

“Tên này chết thật đáng. Hắn vừa hôm qua còn thu tiền bảo kê của ta, không ngờ quả báo đến sớm, chết tốt lắm!”

Một phụ nhân chừng năm bảy, năm tám tuổi, vừa nghe thấy tin kia tựa như nghe việc đại hỷ, ngay cả cái màn thầu đang nặn dở trên tay cũng buông xuống, vỗ vỗ khen hay.

Nghe thấy phụ nhân nói vậy, mấy người bán hàng rong xung quanh cũng ngạc nhiên nhìn qua, sau đó lật đật chạy tới bu đầu vào màn hình ti vi bé xíu trong góc. Sau khi tất cả đều thấy lờ mờ khuôn mặt như cá chết của Hoàng Phong trên ti vi, đều là hô lên một tiếng kinh ngạc, ai nấy mặt mày vui như tết.

Xem ra thanh niên này chết đi đúng là khiến nhiều người vui mừng.

“Đại Nam, người này rốt cuộc vì sao mà chết? Chúng ta đã tiến hành khám nghiệm kỹ càng, lại không có một chút đầu mối nào?”

Trong gian phòng toàn mùi xác chết cùng dung dịch bảo quản, một nam một nữ mặc áo blouse trắng đang tích cực mò mẫm tử thi trên bàn. Người vừa nói chuyện là nữ tử đeo khẩu trang, nàng đang không ngừng dùng dụng cụ trên tay vén ra nội tạng của tử thi, hi vọng tìm thấy chút thương tổn nào đó.

Nam tử đang đứng một bên nghe vậy nhíu mày. Tử thi này được chuyển đến hôm qua, nghe nói là của một tên lưu manh chết tại khu ổ chuột số tám. Cấp trên không yêu cầu bọn hắn điều tra, chỉ cần làm cho qua loa thủ tục sau đó hoả thiêu là được. Dù sao người chết cũng không phải nhân vật tai to mặt lớn nào, chết là chết.

Thế nhưng đồng nghiệp của hắn lại là một cuồng nhân làm việc, sau khi thấy tình trạng của tử thi khác lạ, liền không nén được tò mò đem xác người ta mổ phanh ra tìm nguyên nhân, đã sáu tiếng trôi qua, cũng không chịu đưa cho hắn mang đi xử lí.

Nói ra cũng lạ, người này chết không rõ nguyên nhân, không có tổn thương thân thể, lại càng không có tổn thương nội tạng, cũng không thấy dấu hiệu ngộ độc hay trúng độc nào, đem đi chụp CT cũng không có tổn thương não, dường như tự dưng chết đi. Cũng thật làm cho hắn tò mò không nhỏ.

“Tiểu Thúy, hay là để đến mai lại tiếp tục? Đã khuya lắm rồi, chúng ta về thôi?”

Nam tử đã quá mệt mỏi, không nhịn được nhắc nhở đồng nghiệp một câu. Thấy nàng không thèm đếm xỉa tới mình thì hắn chỉ có thể cười khổ buông dụng cụ trên tay xuống, dặn dò nàng một câu, sau đó lui khỏi phòng giải phẫu.

Trong phòng lúc này chỉ còn pháp y Lục Thúy cùng xác của Hoàng Phong.

“Reng reng… Reng reng…!”

Đúng mười hai giờ đêm, khi mà Lục Thúy đang vô cùng chuyên chú vào công việc, thì trong đám vật chứng lưu lại tại hiện trường vang lên âm thanh điện thoại.

“Reng reng… Reng reng…!”

Thanh âm điện thoại vẫn tiếp tục vang lên, dường như buộc người ta phải nhấc máy. Lục Thúy nhíu mày, thật muốn bỏ qua, nàng dường như sắp tìm thấy cái gì đó trong đám ruột gan này. Thế nhưng nghĩ nghĩ một lúc, biết đâu người gọi lại có chút thông tin về vụ án mạng này? nàng đành buông dụng cụ trên tay xuống, tiến lại gần bàn vật chứng.

“Reng reng… Reng reng….”

“999? Số điện thoại thật lạ…”

Lục Thúy nhìn màn hình, lần đầu nàng thấy số điện thoại như vậy, bản tính tò mò lập tức nổi lên, không nhịn được đưa tay cầm lên điện thoại, nhấn vào nút nghe.

“Alo?”

“Ping! Xác nhận mục tiêu số 1:

Tên: Lục Thúy.

Tuổi: 23.

Tình trạng: Độc thân.

Yêu cầu: Chết!”

Lục Thúy nhíu mày, đây là chuyện gì, phía bên kia sao lại biết thông tin của nàng, lại còn nói cái gì mục tiêu với yêu cầu? Nàng không nhịn được đưa điện thoại ra xem lại, nhấn vào nút mở khoả màn hình.

Đập vào mắt Lục Thúy, chính là hình ảnh của chính mình.

Có điều, hình ảnh trên điện thoại lại là nàng với cơ thể trần trụi không mảnh vải che thân nằm giữa phòng, da thịt khắp nơi dính đầy tinh dịch đục trắng, mà tại trên cổ kia, lại hằn lên vết thâm đen rõ ràng của một bàn tay bóp chặt.

Là xác chết của nàng, chết vô cùng thảm thiết.

Lục Thúy thấy rờn rợn sau gáy, cả cơ thể cứng đờ như bị ném vào trong hầm băng. Cùng lúc đó, một vật mềm mềm nhớp nháp đặt tại trên cổ nàng, dường như là cái lưỡi của ai đó?

“Hờ! Tò mò là không tốt!”

Một giọng khàn khàn khó nghe cùng hơi thở lạnh lẽo như tu la địa ngục phả vào tai Lục Thúy. Không để cho nàng kịp phản ứng, một đôi bàn tay cứng như thép nguội đã nhanh chóng kẹp chặt lấy nàng, sau đó thân thể lập tức bị vật ngã xuống đất, trong miệng cũng bị một đống vải rách nhét vào.

“Ư… Ư ….”

Lục Thúy hai mắt kinh hoảng nhìn “người” trước mặt. Đây… Đây không phải cái xác chết lẽ ra phải nằm trên bàn sao?

Chỉ thấy Hoàng Phong bây giờ, khuôn mặt tái nhợt, ánh mắt lạnh lẽo điên loạn, từ trên ngực xuống bụng là một đường xẻ sâu hoắm bộc lộ tất cả nội tạng bên trong. Mà bộ đồ lòng của hắn, đã bị xổ hết ra ngoài, rơi vãi lung tung xuống thân thể Lục Thúy.

“Xoẹt!… Xoẹt…. Ư ư…..”

Hoàng Phong cười lên đầy biến thái, bàn tay liên tục đem y phục trên người Lục Thúy xé ra tan nát. Chứng kiến khuôn mặt kinh hoảng nhưng vẫn không kém phần xinh đẹp của nàng, hắn không nhịn được há miệng cắn tới bầu nhũ hoa run rẩy phía dưới.

“Hức… Hức….!”

Lục Thúy hai mắt tràn đầy lệ thủy, vừa sợ hãi vừa tủi nhục, ra sức giãy dụa nhưng không thể thoát ra được. Nàng có thể cảm thấy hạ thân mình đang có một vật to lớn cứng ngắc đang liên tục cọ sát tới lui bên ngoài, dường như muốn xâm phạm đến nơi riêng tư nhất.

“Ư… Không….!”

“Aaaaa….”

Nữ tử chân yếu tay mềm này, sao có thể chống cự lại Hoàng Phong. Hắn đem côn thịt to lớn gân guốc của mình tách ra hai mép thịt căng mọng, không một chút thương tiếc phá tan bình chướng tự nhiên, sau đó bắt lấy kiều đồn nảy nở của Lục Thúy nâng lên cao, điên cuồng dập tới.

“Phạch… Phạch… Hức hức…”

“Huhu… Tha cho ta….”

….

“Tách!”

“”Tách”

Những bức ảnh hiện trường liên tiếp được cảnh sát chụp lại.

Cảnh sát Thiên Tân được một phen đại loạn. Pháp y Lục Thúy, bị hiếp dâm đến chết ngay tại văn phòng.

Đối tượng tình nghi: Hoàng PhongPhong

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.