Mộng Tinh – Chương 19 Chỉ gà hoá vịt – Botruyen
  •  Avatar
  • 40 lượt xem
  • 2 năm trước

Mộng Tinh - Chương 19 Chỉ gà hoá vịt

​Chương 19

Chỉ gà hoá vịt

“Ư ư….. Ưm ưm….”

Huân nhi hạ thân một mảnh mơ hồ, dâm dịch cùng thủy dịch nồng đậm tiết ra tới ướt đẫm hai bên đùi non thon nhỏ. Hoàng Phong khoé miệng cười dâm tà, đầu lưỡi không chút do dự vươn ra, từ dưới lên trên một đường liếm nhẹ.

“Awww….”

Huân Nhi cơ thể cùng tâm thần điên cuồng bị kích thích, trong miệng đã chẳng còn lại chút kiêng nể nào mà rên rỉ la lớn. Nàng hai đùi kẹp chặt lấy đầu Hoàng Phong, bàn tay ấn khẽ để cho hắn sâu một chút đi vào, mà hạ thân cũng vô cùng phối hợp mà hẩy nhẹ đi lên, huyệt hoa đẫm nước vươn cao khiêu khích, căng mọng vô cùng.

Hoàng Phong sớm đã dục hoả trùng thiên, há miệng ngậm lấy hai mép thịt căng mọng đỏ hồng kia mà điên cuồng liếm mút, đầu lưỡi cũng theo đó mà quỷ dị vươn ra, từng chút một đâm sâu tiến tới, chạm tới đám dâm dịch thủy thơm ngát đang từng chút một rỉ ra.

“Ưm… Ưm… Awmmmm…..”

Hoàng Phong đầu lưỡi vừa mềm mại vừa thô nhám, liên tục cả trong lẫn ngoài miết nhả cọ sát lấy tiểu Huân Nhi, kích thích nàng trên toàn bộ phương vị, đồng thời cùng đem đùi thon tách ra hai bên, đầu lưỡi vươn cao nhịp nhịp nhấp nhả ra vào huyệt hoa mọng nước, lại càng là điên cuồng liếm mút hút lấy dâm thủy ngát thơm. Hai bàn tay hắn cũng liên tục bên trên thân thể ngọc nữ của nàng mà vũ động xoa nắn, nắn bóp liên hồi, quả thật đã đem Huân Nhi lên đỉnh vu sơn.

Huân Nhi thân thể mềm nhũn vô lực, hai mắt nhắm chặt không dám hé ra, trong khi Tiêu Viêm kia nằm ở bên cạnh, ngủ say tới không biết trời trăng mây gió gì nữa.

Hoàng Phong khoé miệng cười tà, côn thịt to lớn sớm đã cuơng cứng tới mức không chịu nổi. Lúc này đây sau một hồi kích thích Huân Nhi, đã làm cho nàng thần du vực ngoại, cơ thể sớm mất đi kiểm soát, để mặc cho hắn chà đạp rồi. Hắn cười lên dâm đãng, côn thịt khổng lồ lúc này trượt một đường dài từ hạ thân Huân Nhi, lướt qua bầu nhũ hoa căng tròn đầy đặn, mang theo dâm dịch thủy trơn nhờn trong suốt mà ngự trên khuôn mặt nàng.

“Ưm…”

Huân Nhi khuôn mặt tiên nữ đỏ bừng phát ra xuân quang vô hạn, lúc này đây ngửi thấy hương vị nam tử nồng đậm trên tiểu Hoàng Phong, liền là không cưỡng được hé ra đôi mắt trong sáng như bảo thạch ngước nhìn, bên trong đã tràn ngập sương mù cùng dục khí nồng đậm, ẩn ẩn sợ hãi lại có chút mong chờ sâu thẳm.

Hoàng Phong ánh mắt thoả mãn nhìn nàng, côn thịt to lớn tách ra đôi môi đỏ mọng, chầm chậm tiến tới. Huân Nhi nội tâm thiếu nữ điên cuồng nhảy loạn như nai con, hai mắt mơ hồ không tự chủ được miệng nhỏ há lớn vươn ra đầu lưỡi đón lấy côn thịt, côn đầu hình tam giác khủng bố chầm chậm đâm sâu, qua ba hô hấp, đã là nong ra miệng nhỏ, toàn bộ đóng trong miệng nàng.

“Ưm ưm… Uhmmm….”

Côn thịt thật sự quá lớn, thân côn nổi đầy gân xanh chằng chịt toả ra nhiệt lượng cùng áp bách khôn cùng. Huân Nhi đôi môi đỏ mọng mút lấy thân côn, miệng nhỏ há lớn hết sức phối hợp để cho Hoàng Phong đóng ấn đi vào. Nàng đầu luỡi vươn ra liếm láp, đem hung vật kia tận tình chăm sóc từ ngọn đến thân, hai tay theo bản năng ôm lấy bắp đùi Hoàng Phong, tùy ý để cho cơ thể hắn đè áp lên mình, khuôn mặt say mê vô cùng thoả mãn.

Tiên nữ Cổ tộc vạn người theo đuổi Cổ Huân Nhi, lại ngay trước mặt thanh mai trúc mã Tiêu Viêm mà điên cuồng hành lạc cùng Hoàng Phong.

Hoàng Phong tâm thần cực độ hưng phấn. Hắn lúc này quỳ tại trên bàn, đè xuống tiên tử xinh đẹp kia mà thoải mái đem hung khí đóng ngập đi vào, phầm phập từng cú, mỗi lần đẩy tới đều là sâu tận tâm can, càng lúc càng nhanh, khiến cho thiếu nữ dưới thân không kịp nghỉ ngơi lấy sức.

“Ưm… Ưm .. ưm…”

“Kẹt… Kẹt… Kẹt…”

Hai người này thật đã không còn biết trời trăng mây gió gì nữa, mặc kệ Tiêu Viêm say ngủ cạnh bên, vẫn tại trước mặt hắn điên cuồng hành lạc. Hoàng Phong lại càng là cực độ hưng phấn, động tác đẩy tới kia càng lúc càng nhanh hơn, khiến cho chiếc bàn dưới thân cũng theo đó mà ầm ầm rung lắc.

“Kẹt… Kẹt…… Ầm!”

Hai người Hoàng Phong, một đôi vụng trộm công khai tại trong điên cuồng hoan lạc đã làm ra việc điên cuồng không kém. Chiếc bàn dưới từng cú nhấp nhả của Hoàng Phong, rốt cuộc đã không chịu đựng được mà ầm ầm sụp đổ.

“Ư.”

Tiêu Viêm phía bên kia mất đi điểm tựa liền ngã xuống đất, trong miệng không khỏi rên lên một tiếng đau đớn, ánh mắt mơ hồ muốn tỉnh lại. Huân Nhi khuôn mặt lập tức biến thành màu xanh, vừa sợ hãi vừa xấu hổ, vội vàng đưa tay với lấy y phục bên cạnh nhanh chóng mặc vào.

Hoàng Phong khoé miệng cười tà, động tác cũng không hề chậm chạp mà sửa sang lại quần áo, trong lòng tuy vẫn còn lại chút tiếc nuối, thế nhưng vẫn là tràn đầy cảm giác thoả mãn.

Chờ cho đến khi Tiêu Viêm tiểu tử kia lờ mờ tỉnh lại, đã chỉ còn thấy hai người Hoàng Phong áo quần chỉnh tề tư thế đoan trang ngồi tại một bên, không có một chút thiếu đứng đắn nào cả.

“Haha, Tiêu Viêm biểu đệ xem ra nguyên khí phục hồi thật nhanh chóng a. Chỉ mới nhẹ nhàng gục xuống thôi mà kình lực cũng khiến cho chiếc đào mộc bàn này vỡ tan tành!”

Hoàng Phong ánh mắt thanh minh một bộ thoải mái cười đùa, mặt không đỏ tim không đập nhanh tùy tay chỉ gà bảo vịt đổ vấy sự tình lên đầu Tiêu Viêm, làm cho Huân Nhi cạnh bên cũng phải mở to mắt phượng.

Tiêu Viêm càng thêm mù mờ không rõ nhìn quanh, hắn chỉ nhớ chính mình sau khi uống một ly biểu ca Tiêu Phong kính chúc thì đầu óc quay cuồng ngã xuống, đến khi tỉnh lại thì đã nằm trong đống gỗ vụn. Xem ra chính mình trong lúc nửa tỉnh nửa mê đã thất thố rồi, ngay cả đấu khí bản thân cũng không khống chế được.

Tiêu Viêm ánh mắt hơi xấu hổ, khoé miệng cười sảng khoái chắp tay với Hoàng Phong.

“Cũng là do biểu ca lợi hại, trong mấy canh giờ đã xoá tan mọi bệnh căn của tiểu đệ, xem ra sau này ta phải tiết chế hơn. Haha!”

“Haha, ta xem ngươi cũng là mệt mỏi rồi. Hôm nay tới đây thôi, lần sau huynh đệ chúng ta sẽ đổi một chiếc thạch bàn!”

Hoàng Phong nhìn Tiêu Viêm mắc mưu, trong mắt hiện lên vẻ trêu cợt ẩn sau đắc ý, đối với Tiêu Viêm tựa như lời nói của huynh trưởng, lại càng thêm khéo léo mà làm ra ước hẹn lần sau với hắn. Hơn nữa khi nhắc đến chiếc thạch bàn kia, còn cố ý nhấn mạnh thêm lời nói, đồng thời ánh mắt kín đáo gợi tình đánh về phía Huân Nhi.

Huân Nhi khuôn mặt đỏ bừng cúi đầu không dám đối diện với cả Hoàng Phong lẫn Tiêu Viêm, nội tâm càng là nhảy loại như nai con run rẩy. Nàng vừa nghĩ tới việc hoang đường cùng Hoàng Phong khi nãy thì không khỏi cảm thấy có lỗi vô cùng với Tiêu Viêm. Thế nhưng không hiểu sao trong đầu lại hiện lên hình ảnh chiếc thạch bàn vững chắc, cùng với từng cú nhấp nhả mạnh bạo của Hoàng Phong, huyệt hoa mềm mại kia càng thêm một chút run rẩy nở rộ, dâm dịch thủy tuôn trào thêm phần mãnh liệt.

Hoàng Phong khoé miệng cười tà. Nhìn biểu hiện bồn chồn của Huân Nhi, chắc chắn chỉ qua vài lần dụ dỗ nữa thôi hắn sẽ đem được thiếu nữ tiên thiên hồ mị này lên giường mà hành lạc. Vừa nghĩ đến cảnh côn thịt to lớn gân guốc của mình cắm ngập trong huyệt hoa non mềm mọng nước kia thoải mái chà đạp, hắn đã không tự chủ được mà rên rỉ sung sướng.

“Tiêu Viêm biểu đệ, ta còn có chút việc quấn thân, ngày khác chúng ta sẽ tiếp tục đối ẩm.”

Hoàng Phong nhìn Tiêu Viêm đã dần thanh tỉnh, biết rằng đêm nay sẽ không tiến xa được thêm nữa thì quyết đoán đứng dậy. Hắn không phải là người nôn nóng, nếu vội vàng sẽ xôi hỏng bỏng không.

“Vậy… Vậy Phong ca, mời.”

Tiêu Viêm còn muốn giữ hắn lại một chút, thế nhưng khi nhìn đến Huân Nhi khuôn mặt đỏ bừng có chút mệt mỏi bên cạnh thì không tiện mở miệng nữa, đồng thời đứng lên tiễn Hoàng Phong ra cửa.

Đối với thân hình non mềm mọng nước thành thục mị nhân của Huân Nhi đang yểu điệu ngồi kia, Tiêu Viêm bây giờ đã không còn dâng lên nổi một điểm dao động. Hắn hiện tại chỉ một lòng nghĩ cách làm sao khống chế nguyên lực bản thân, quyết không tái diễn tình trạng thất thố mất kiểm soát như ngày hôm nay nữa.

“Tiêu Viêm biểu đệ, Huân Nhi biểu muội, cáo từ!”

Hoàng Phong khuôn mặt chính trực ánh mắt thanh minh chắp tay chào hai người, sau đó quay đầu đi thẳng.

“Cáo từ.”

“Cáo từ.”

Hoàng Phong tinh thần vui vẻ trở lại phòng riêng, hoàn toàn không có chút lo lắng hai người kia sẽ làm ra chuyện bậy bạ nào cả. Hắn thậm chí còn mong sao cho Huân Nhi muội tử sớm một chút chủ động với tên Tiêu Viêm, để nàng nhận ra kẻ kia chỉ là một tên bất lực, khi đó nàng sẽ càng thêm một lòng một dạ dựa dẫm đời sống tình dục vào mình, trở thành vật uyển chuyển ngoan ngoãn dưới háng. Haha.

“A?”

Hoàng Phong vừa trở lại khu đông, từ xa xa đã thấy một bóng đen to lớn ục ịch chờ ngay trước cửa phòng. Đến gần thêm chút nữa, rõ ràng không phải tên tiểu đệ Tiêu Bình mới thu nạp của hắn thì còn là ai.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.