Mộng Tinh – Chương 18 Kích Tình – Botruyen
  •  Avatar
  • 47 lượt xem
  • 2 năm trước

Mộng Tinh - Chương 18 Kích Tình

​Chương 18

Kích tình.

Huân Nhi vừa muốn đỡ lấy Hoàng Phong ra ngoài cửa, chẳng ngờ đâu người này say tới quắc cần câu, thân thể vô cùng nặng nề, lập tức kéo nàng ngã xuống.

“Ưm… Tiêu Phong Ca Ca…”

Huân Nhi thân thể mảnh mai mềm mại bị Hoàng Phong đè lên, nằm tại bên dưới dùng tay cố sức đẩy ra Hoàng Phong. Thế nhưng nàng cũng đã say trong men rượu, lại ngửi thấy hương vị nam tử nồng đậm trên người Hoàng Phong phát ra, da thịt toàn thân sớm đã nhũn ra như nước, nào đâu có chút lực lượng, động tác đẩy Hoàng Phong chỉ tựa như kích tình.

“Ưm…”

Huân Nhi gương mặt đỏ bừng mê man, hạ thân nàng bị một vật vừa thô vừa dài cọ đến. Tuy rằng cách một lớp vải, thế nhưng nhiệt lượng khủng bố cùng áp bách kinh người mà nó mang lại vẫn khiến cho Huân Nhi toàn thân run rẩy, hơi thở lan xạ phát ra khô khốc, huyệt hoa chỗ kia lập tức ướt đẫm một mảnh đào nguyên.

“Ưm… Huân Nhi ta xin lỗi…”

Hoàng Phong giả bộ say xỉn, đầu lưỡi tại bên tai Huân Nhi nhẹ nhàng thổi qua, lại chẳng chút do dự liếm nhẹ một miếng. Tiểu nữ tử kia sao có thể chịu nổi, da thịt toàn thân lập tức căng mọng ửng hồng, lông tơ dựng đứng, huyệt hoa cũng tiết ra càng nhiều thêm dịch thủy.

“Aa.. ưm…”

Huân Nhi tiểu nữ tử đầu óc mơ hồ, mấy ngon tay thon thả tại trên bụng Hoàng Phong đẩy nhẹ, muốn đem Hoàng Phong cùng với hung vật nóng ấm kia đẩy ra. Thế nhưng chẳng ngờ được bàn tay yếu ớt vô lực, ngón tay trượt dài một đường trên bụng Hoàng Phong, đúng là đã tại trên hạ thân hắn mà dừng lại.

“Aa… Tiêu Phong ca ca… ngươi chưa khỏi ám thương hay sao…”

Huân Nhi khuôn mặt đỏ bừng, đối với vật kia của Hoàng Phong vô cùng phức tạp. Trải nghiệm trong hầm rượu Tiêu gia, đối với tâm hồn non nớt này sao có thể quên được, lúc này không khỏi mơ hồ hỏi một câu vô thức, cũng khôg biết là có ý gì, bàn tay chẳng những không buông ra, lại còn nhẹ nhàng nắm lấy.

Hoàng Phong khoé miệng cười tà, bàn tay cũng “vô thức” chẳng biết từ lúc nào đặt trên đôi nhũ hoa căng đầy của thiếu nữ, ngón tay nhẹ nhàng gảy nhẹ xoa miết, thổi một hơi ở tại bên tai Huân Nhi, cũng đem côn thịt kia nhấn nhá thêm đôi chút.

“Lần trước… Chưa có bức hết độc tố ra ngoài… Bệnh càng thêm nặng.”

Nói rồi, liền đem bàn tay kia từng chút lần theo tà áo, tại trên da thịt căng mọng non mềm của Huân Nhi vuốt ve xoa bóp, đôi nhũ hoa căng mọng kia đã biến thành đủ thứ hình dạng.

Hắn trong khi uống rượu, đã sớm phát hiện ra tiểu nữ tử này hoàn toàn chính là không mặc nội y. Đôi nhũ hoa kia sau khi nếm men, đã là căng mọng đỏ hồng vươn lên trong tà áo, sớm một chút cần người khai phá săn coi rồi.

Thế nhưng Tiêu Viêm đã bị hắn phế đi hạ thân, làm sao mà có cảm giác cho được cơ chứ. Trải qua Huân Nhi liên tục đưa đẩy, lại chẳng có chút phản ứng nào. Điều này làm cho người ngọc vô cùng khó chịu, trong một lần đi lấy thêm rượu trở lại, đã bị Hoàng Phong phát hiện ra hạ thân nàng một mảnh ướt đẫm long lanh, hai mép thịt đỏ hồng lộ rõ. Đây chẳng phải dọn cỗ cho Hoàng Phong hắn là gì? Cơ hội kích thích ngàn năm có một như vậy, hắn sao có thể bỏ qua.

Hoàng Phong vài ngón tay khéo léo, từng chút một cởi ra y phục Huân Nhi, lại từng chút một nhấn nhá hai bầu nhũ hoa căng tròn mà xoa bóp. Chẳng qua bao lâu, nửa thân trên của nàng đã là mất đi y phục phơi bày dưới trăng, da thịt toàn thân trắng nõn ửng hồng lung linh như ngọc thạch, lại tùy ý để cho Hoàng Phong chiêm ngưỡng.

“Ưm… Đừng nhìn…”

Huân nhi khuôn mặt tựa như tiên tử lúc này nhiễm lên một mảnh xuân quang hồng sắc, mái tóc dài xoã tung nghiêng qua một bên, ánh mắt vừa mê li vừa phức tạp không ngờ chẳng hề phản đối. Hoàng Phong bên kia được đà lấn tới, không chút chậm trễ há miệng ngậm lấy một bên nhũ hoa, đầu lưỡi quỷ dị vươn ra, nhẹ nhàng cắn trên đoá anh đào hồng sắc.

“Aaa… Ưm ưm….”

Huân Nhi trong cổ họng rên rỉ mơ hồ, một tay đẩy nhẹ Hoàng Phong muốn thoát ra, một tay lại nắm lấy côn thịt của hắn mà xoa nắn vô thức, chẳng biết muốn làm thế nào. Nàng hạ thân sớm đã ướt đẫm một mảnh, đùi thon dang rộng ôm lấy hông Hoàng Phong, kiều đồn đầy đặn kia nửa kín nửa hở vươn cao, bày ra khe đào nguyên cực kỳ hấp dẫn.

“Ưm….”

Huân Nhi đôi môi căng mọng thơm mềm lập tức bị Hoàng Phong chiếm đoạt, đầu lưỡi kia cũng bị hắn ngang tàn cuốn lấy đưa đẩy tới lui, hút ra dịch thủy thơm ngát ngọt ngào. Nàng sớm đã là thần trí lên mây, men say trong người bốc lên hừng hực, nóng bức vô cùng, đối với việc Hoàng Phong chiếm đoạt kia, lại là nửa vâng nửa chẳng, tùy hắn hành sự.

Hoàng Phong bàn tay quỷ dị thành thục lướt trên da thịt mềm mại của Huân Nhi, từ trên xuống dưới đều một lượt vuốt ve xoa nắn. Đối với mấy huyệt đạo làm cho người ta hưng phấn, hắn đều chẳng chút bỏ qua mà toàn bộ kích thích điểm lên, khiến cho thân thể thiếu nữ non mềm lúc này đã căng mọng mịn màng, kích thích mị nhân, hấp dẫn vô cùng.

“Ưm….”

Hoàng Phong đem y phục nơi hạ thân nàng một chiêu lột xuống, khiến cho tiểu nữ tử kia thân thể toàn bộ phơi bày. Đến lúc này, hắn đã không nhịn được mà hít một hơi lương khí.

Thân thể Huân Nhi dưới ánh trăng bạc hiện lên vô cùng hồ mỵ kích tình. nàng da thịt trắng nõn ửng hồng lung linh, cặp nhũ hoa non mềm vươn cao ngạo nhân khiêu khích, căng mọng tròn đầy như sữa non thành thục. Vòng eo thon nhỏ mềm mại mịn màng như tơ lụa nhẹ nhàng uốn lượn, tại nơi Hoàng Phong kích thích đã bắt đầu run rẩy nhè nhẹ. Phía dưới, đôi kiều đồn nảy nở thành thục vểnh cao, cùng huyệt hoa non tơ mọng nước cực kỳ kích thích mỵ nhân. Nơi đó hiện tại một mảnh ẩm ướt, hai mép thịt đào nguyên căng mọng tròn đầy mở to nhấp nhả, lộ ra khe huyệt hoa thần bí mơ hồ toả ra hương lan xạ khiến cho Hoàng Phong côn thịt không thể không phình to hết cỡ mà điên cuồng gầm thét.

“Aaa… Đừng … Tại đây …”

Huân Nhi thân thể từng mảnh run rẩy kiều diễm, ánh mắt khi nhìn về phía Tiêu Viêm vừa hoảng loạn vừa phức tạp, lại xen lẫn mơ hồ cùng kích thích, chỉ sợ hắn đột nhiên tỉnh lại. Nàng da thịt nõn nà áp sát trong ngực Hoàng Phong, dường như muốn trốn khỏi tầm mắt người đang say ngủ kia, điều này khiến cho Hoàng Phong tâm trạng sướng khoái vô cùng.

“A…. Ư….”

Huân Nhi tiểu mỹ nhân này càng trốn tránh, Hoàng Phong đại dâm tặc kia càng lấn tới, đối với thân hình mềm mại này đã là điên cuồng kích động xoa bóp, để cho nàng hoàn toàn giải phóng cơ thể, rên rỉ lên những tiếng yêu kiều bản năng cực kỳ mị nhân.

Hắn một tay vẫn xoa nắn hai bầu nhũ hoa, một tay lại không chút do dự nhanh chóng cởi ra y phục của bản thân, cùng với Huân Nhi hoà vào một chỗ. Da thịt tiếp xúc, điểm điểm va chạm, phía dưới côn thịt khổng lồ nhanh chóng cọ sát bên hoài huyệt hoa, đốt lên dục hoả cùng dâm khí vô cùng nồng đậm.

“Aaa…. Đừng…. Ưm….”

Huân Nhi muội tử hai mắt mơ hồ, khuôn mặt kiều mị nửa sợ hãi nửa hưng phấn ôm lấy đầu Hoàng Phong. Lại nửa nhấn nhá nửa đẩy ra, đem hắn vùi vào trong bầu ngực sữa, eo rắn thon nhỏ cũng đồng dạng ma sát trên bụng Hoàng Phong, đùi thon kẹp chặt lấy côn thịt to lớn gân guốc, tùy ý để cho hắn đưa đẩy tới lui khi nhục chính mình, trong miệng cũng không quên phát ra thanh âm rên rỉ hớp hồn.

Hoàng Phong sao có thể chịu nổi kích thích này, một tay ôm lấy eo thon, một tay ôm lấy lưng nhỏ của nàng nâng lên, để cho Huân Nhi toàn bộ nằm vào trong ngực, tứ chi vũ động bắt đầu công cuộc chinh phạt từ trên xuống dưới. Hắn hai hàm răng trắng ngà nhẹ nhàng cà sát, một ngụm cắn tới nụ hoa anh đào đỏ hồng kích thích kia, nhẹ nhàng lôi kéo, cũng đem bầu nhũ hoa của Huân Nhi xoa nắn đến hình dạng mơ hồ.

“A… A…..”

Huân Nhi thân thể vô lực mềm nhũn run rẩy như đoá hoa mùa xuân trong gió, da thịt toàn thân nhiễm lên từng mảng hồng sắc cùng hương thơm xử nữ vô cùng nồng đậm, điên cuồng đốt lên dục tính của Hoàng Phong. Hắn một tay gạt phắt đám đồ ăn trên bàn xuống đất, lại nhẹ nhàng ôm lên mỹ nhân, để cho nàng thân thể mềm mại nằm tại trên bàn, vô cùng ngại ngùng mà đối diện với Tiêu Viêm còn đang đổ gục bên cạnh.

“Phong ca…. Aaaa…. Ư ư…”

Huân Nhi nội tâm cực kỳ xấu hổ, muốn mau một chút trốn thoát khỏi ma trảo Hoàng Phong, lại không ngờ bị hắn một chiêu khống chế, hai bàn tay như chiếc kìm sắt đem kiều đồn đầy đặn của nàng bắt lấy, tách ra đùi non, một ngụm cắn tới.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.