Nói xong, lão nhân lấy ra một lá phù màu trắng giao cho Triệu Địa:
– Đây cũng không phải là truyền tống quãng đường ngắn thông thường, mà là truyền tống ở cự ly rất dài. Đối với thân thể tu sĩ thông thường, sẽ khó có thể chịu đựng áp lực không gian trong khi truyền tống.
– Đạo phù lục này là truyền tống phù, dùng để triệt tiêu áp lực không gian trong khi truyền tống, ngươi hãy dán vào. Đây là phù lục chỉ dùng được một lần, dùng xong lập tức bị hủy.
– Dạ! Đa tạ đạo hữu!
Triệu Địa nhận lấy truyền tống phù, cũng không chờ lão nhân căn dặn, đã tự giác đứng vào trung tâm đài đá, dán đạo phù lục màu trắng kia vào người.
Lão nhân gật đầu ra hiệu cho một tên tu sĩ trẻ tuổi Trúc Cơ sơ kỳ, tên này lập tức nhanh nhęm móc ra sáu khối trung phẩm linh thạch, đặt vào các chỗ mắt trận của truyền tống trận. Truyền tống trận lập tức được kích hoạt, đài đá bị một mảng hào quang trắng toát bao phủ.
“Không ngờ rằng phải nhờ vào trung phẩm linh thạch mới có thể kích hoạt truyền tống trận, chẳng trách mỗi lần truyền tống thu tới ba trăm linh thạch. Hẳn là sáu khối trung phẩm linh thạch này cũng không sử dụng truyền tống được quá nhiều lần.” Triệu Địa thầm nghĩ như vậy.
Lão nhân bấm một đạo pháp quyết, khẽ thốt lên một tiếng: “Truyền tống!”, một đạo bạch quang phóng vút lên cao trên truyền tống trận, thân hình Triệu Địa mờ dần, cuối cùng biến mất giữa bạch quang.
– Ha ha, Cát sư huynh quả nhiên khôn khéo, chỉ mấy câu ngắn ngủi đã làm cho tiểu tử này ngoan ngoãn móc ra mấy chục khối linh thạch, còn vô cùng cảm tạ sư huynh…
Sau khi Triệu Địa được truyền tống đi rồi, hán tử trung niên Trúc Cơ trung kỳ cười lớn.
– Hắc hắc, loại người tuổi trẻ chưa từng tiếp xúc nhiều này lại muốn ra biển khơi săn giết yêu thú, tám thành là đi chịu chết. Loại người ngu ngốc như vậy, không cắt cổ hắn một lần mới gọi là lãng phí.
Lão nhân không khỏi mỉm cười đắc ý nói.
Triệu Địa chỉ thấy trước mắt bạch quang chớp sáng, trong khoảnh khắc này hắn chỉ cảm thấy mơ mơ màng màng, toàn thân vô lực, ngũ tạng lục phủ đều bị chèn ép cực kỳ khó chịu.
Lúc này, đạo phù lục màu trắng trên người hắn lại hóa thành một vòng sáng bảo vệ Triệu Địa vào trong rốt cục cảm giác mơ mơ màng màng khó chịu kia giảm đi rất nhiều.
Một lát sau, trước mắt Triệu Địa chợt sáng lên, hắn biết mình đã được truyền tống tới một nơi nào đó. Nhưng trong đầu hắn vẫn còn hết sức mơ màng, truyền tống phù trước ngực cũng bùng lên ngọn lửa, tự cháy rụi mất. Hắn cố gắng khống chế một tia thần thức lưu chuyển nhanh trong đầu, mới cảm thấy tỉnh táo lại.
Nơi này cũng là một gian nhà đá, bất quá rất nhỏ, dưới chân Triệu Địa cũng là một truyền tống trận giống như đúc truyền tống trận trước đó. Xung quanh truyền tống trận có hai tên tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, nhìn trang phục không giống như tu sĩ Bích Hải môn. Ngoài ra bên trong nhà đá cũng không có gì đặc biệt.
Triệu Địa ôm quyền thi lễ hai tu sĩ kia, sau đó xoay người rời khỏi nhà đá. Hắn chỉ thấy đường phố trước mắt đầy những cửa hàng lớn có nhỏ có, có tới mấy chục cái, không ngờ hắn vừa ra khỏi truyền tống trận đã lọt vào giữa phường thị náo nhiệt.
Triệu Địa chỉ lướt nhìn qua một vòng, lập tức phát hiện dao động linh lực mãnh liệt, có hàng chục người tu vi Trúc Cơ kỳ trở lên. Thậm chí có vài người dao động linh lực vô cùng mạnh mẽ, khó có thể phán đoán tu vi, không biết là Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong hay tiền bối Kim Đan kỳ.
Ngoài ra còn có rất nhiều người trên người lại hoàn toàn không có dao động linh lực, hiển nhiên là phàm nhân. Cỡ Kim Diễm quốc, địa phương người tu tiên tụ tập sẽ rất ít nhìn thấy phàm nhân, cho dù là có cũng chỉ là một ít thân nhân các tu sĩ.
Mà trong phường thị người tu tiên náo nhiệt vô cùng này, lại có tới gần nửa phàm nhân tồn tại, khiến cho Triệu Địa kinh ngạc vô cùng.
– Bái kiến tiền bối, phải chăng là tiền bối mới tới Tây Tinh đảo?
Một thiếu niên tu vi chỉ có Luyện Khí kỳ sáu bảy tầng, không tới hai mươi tuổi, đôi mắt không lớn lại hết sức linh động, thấy Triệu Địa từ trong nhà đá đi ra, chủ động tiến lên khom người hành lễ.
Thông thường người tu tiên cấp thấp gặp phải cao cấp tu sĩ không khỏi trong lòng run sợ, thở mạnh cũng không dám, không ai chủ động bắt chuyện như thiếu niên này cả. Triệu Địa cảm thấy hơi tò mò, nhưng sắc mặt vẫn tỏ ra bình thản hỏi:
– Đúng thì sao?
– Vãn bối họ Tiếu tên Diệp, một ít tiền bối quen biết cũng có gọi vãn bối là Tiểu Diệp từ. Vãn bối sinh ra trên Tây Tinh đảo này, từ nhỏ lớn lên ở đây, vô cùng quen thuộc hàng trăm tiểu đảo xung quanh Tây Tinh đảo.
– Nếu tiền bối cần người dẫn đường, vãn bối chắc chắn là nhân tuyển tốt nhất. Nếu tiền bối hài lòng vãn bối phục vụ, một ngày chỉ cần thưởng cho vãn bối hai khối hạ phẩm linh thạch là được.
Thiếu niên thấy Triệu Địa tỏ ra lãnh đạm lơ đễnh, vẫn cười hì hì nói.
Triệu Địa không lộ vẻ gì nhìn chằm chằm thiếu niên một hồi nhưng không nói lời nào, khiến cho trong lúc nhất thời thiếu niên này vô cùng sợ hãi.
– Quả thật ta cần một người dẫn đường thật tốt, hay là như vầy, nếu ngươi tận tâm tận lực, làm cho ta hài lòng, có thể trả cho ngươi năm khối linh thạch. Nhưng nếu ngươi dẫn bản nhân tới những cửa hàng bất lương, sau này để cho bản nhân biết được, chắc chắn sẽ làm cho ngươi nếm mùi đau khổ, thu hồi cả vốn lẫn lời!
Triệu Địa nói bằng giọng hết sức lạnh lùng, ý cảnh cáo hết sức rõ ràng.
Thiếu niên không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại cao hứng vô cùng, luôn miệng nói:
– Nhất định nhất định! Tiền bối yên tâm, vãn bối cũng không phải đưa tiền bối tới từng cửa hàng một. Thêm nữa từ trước tới nay vãn bối vẫn kiếm sống bằng nghề này, không dám đắc tội với tiền bối cao nhân như ngài, làm như vậy chính là tự đào huyệt chôn mình.
– Rất tốt! Vậy ngươi nói ta nghe thử, trong khu vực biển khơi này có những đảo nào, làm sao ta có thể tìm được động phủ vừa ý tu luyện?
Triệu Địa gật đầu một cái, tiện tay bố trí một lồng cách âm bao phủ hắn và thiếu niên vào trong.
Mỗi lần Tiếu Diệp làm hướng đạo đều phải trả lời câu hỏi này, cho nên y cơ hồ không cần suy nghĩ, thao thao bất tuyệt thành thạo giới thiệu.
– Tiền bối, khu vực biển khơi này rộng lớn vô biên, cụ thể bao lớn, từ trước tới nay chưa ai thăm dò qua. Trong vùng biển này có không dưới mấy chục vạn đảo vừa lớn vừa nhỏ có chứa linh mạch, phân tán rải rác khắp trong khu vực, giống như sao trên trời. Vì vậy cho nên người của khu vực biển khơi chúng ta đều gọi vùng biển này là Tinh Thần Hải.
– Tinh Thần Hải lại chia làm hai khối hải vực lớn là Nội Tinh Thần cùng Ngoại Tinh Thần. Trong Nội Tinh Thần có ba đảo lớn là Bồng Lai, Doanh Châu và Phương Trượng, gọi chung là Tam Tiên đảo. Ba tiên đảo này chính là trung tâm của Tinh Thần Hải chúng ta, do ba cỗ thế lực tu tiên lớn ở Tinh Thần Hải nắm trong tay.
– Mỗi một tiên đảo đều có phạm vi thế lực hàng ngàn vạn dặm, tất cả đại đảo trong phạm vi này đều dưới quyền của tiên đảo. Mà mỗi đại đảo, lại cai quản hàng trăm hàng ngàn trung tiểu đảo xung quanh.
– Tỷ như Tây Tinh đảo chúng ta đang đứng chính là một đại đảo nằm ở cực Tây Nội Tinh Thần, thuộc về Bồng Lai tiên đảo trong Tam Tiên đảo. Có hơn ngàn tiểu đảo dưới quyền cai quản của Tây Tinh đảo, có thể cho phép tu sĩ lựa chọn làm động phủ tu luyện.
– Tiền bối chỉ cần đi tới Viễn Thiếu phong ở phía Nam đảo là có thể làm thủ tục. Nếu như tiền bối có phi hành pháp khí, vãn bối có thể dẫn tiền bối đi tới đó.
Nói tới đây, trong đôi mắt vô cùng linh hoạt của thiếu niên lộ ra vẻ nôn nóng chờ mong. Loại tu sĩ cấp thấp như y cũng không phải là thường thường có được cơ hội ngự khí phi hành trên bầu trời, loại chuyện thích thú như vậy, từ trước tới nay y cũng chỉ được thử ba bốn lần mà thôi.
Chỉ tiếc Triệu Địa vẫn thản nhiên nói:
– Chuyện này không gấp, ngươi nói ta nghe trước đã, ngươi biết bao nhiêu về tình huống liên quan tới lùng giết yêu thú?
– Xin tiền bối bất tất phải nhọc lòng, mặc dù tu vi vãn bối còn thấp, nhưng lại không xa lạ gì đối với yêu thú trong Tinh Thần Hải. Dù sao tu sĩ Tinh Thần Hải chúng ta gần như tất cả đều dựa vào săn giết yêu thú mà tu luyện.
Thiếu niên vui vẻ nói, có lẽ câu hỏi này là câu mà y trả lời nhiều nhất. Mười tu sĩ từ đại lục tới Tinh Thần Hải này, có hết bảy tám người tới là vì săn yêu thú.
– Ở Nội Tinh Thần cũng có không ít yêu thú nhưng chủ yếu toàn là yêu thú cấp một cấp hai, yêu thú cao cấp rất ít, hơn nữa phân tán vô cùng rải rác, khó có thể tìm được. Ở Ngoại Tinh Thần, mật độ yêu thú cao hơn nhiều, không chỉ có số lượng yêu thú cao cấp đông đúc, hơn nữa còn có vài địa điểm mà yêu thú thường hay tụ tập rất dễ dàng tìm được yêu thú.
– Vì vậy, mặc dù Ngoại Tinh Thần nguy hiểm hơn rất nhiều, nhưng phần lớn tu sĩ vẫn đi Ngoại Tinh Thần lùng giết yêu thú.
– Nếu tiền bối muốn tìm giết yêu thú, tốt nhất là hợp thành đội với những tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác cùng nhau hành động đi thôi. Như vậy mặc dù có thể chia ra linh thạch không nhiều lắm, nhưng lại an toàn hơn nhiều.
– Vãn bối nghe nói chỉ có một ít tiền bối Trúc Cơ hậu kỳ và một ít cao nhân Kim Đan kỳ pháp lực vô biên mới dám hành động một mình ở Ngoại Tinh Thần. Cho dù là như vậy, hàng năm ở Ngoại Tinh Thần, cao nhân Kim Đan kỳ chết trong miệng yêu thú cũng không ít.
– Đương nhiên nếu lúc lập tổ đội gặp người mang dạ bất lương, như vậy càng nguy hiểm hơn là gặp yêu thú. Nhưng trên Tây Tinh đảo này có vài vị tiền bối Trúc Cơ kỳ có danh tiếng rất tốt. Các vị tiền bối này toàn là những tay lão luyện thường hay lui tới Ngoại Tinh Thần, lúc phân phát chiến lợi phẩm cũng hết sức công bằng, ai ai cũng biết. Nếu tiền bối cần có thể hỏi thăm những vị tiền bối này.
Thiếu niên báo ra một hơi tục danh của mười mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ, tu vi những người này gần như toàn là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng chỉ có vài ba người Trúc Cơ trung kỳ mà thôi.
Triệu Địa lặng lẽ ghi nhớ kỹ những cái tên này, sau đó lại hỏi thiếu niên:
– Ở phường thị Tây Tinh đảo này có bán đan dược tăng tiến tu vi tu sĩ Trúc Cơ kỳ không?
– Đan dược tăng tiến tu vi ư?
Thiếu niên lộ vẻ hơi ngạc nhiên:
– Đan dược tăng tiến tu vi tu sĩ Trúc Cơ kỳ bán ra cực ít, giá cả lại rất cao. Ở Tinh Thần Hải, các tu sĩ Trúc Cơ kỳ cao cấp trở lên toàn là tự luyện chế đan dược.
– Tự mình luyện chế ư, vậy không phải là xác suất thành công sẽ rất thấp hay sao? Còn có phương pháp cặn kẽ luyện chế đan dược, còn phương thuốc lấy ở đâu ra, không có phương thuốc làm sao tự luyện chế?
Triệu Địa nghe vậy hết sức ngạc nhiên, trước kia lúc hắn còn ở Kim Diễm quốc, điển tịch khó tìm nhất chính là phương pháp cặn kẽ và nguyên liệu phù hợp luyện chế đan dược. Đan phương này toàn là do Luyện Đan sư tổ truyền từ trên xuống dưới, hiếm khi tiết lộ ra ngoài, so ra còn bí mật hơn cả Luyện Khí thuật, Chế Phù thuật, thậm chí điển tịch trận pháp.
Hắn cũng từng nghĩ tới chuyện tự mình luyện đan, nếu làm được như vậy, cho dù luyện ra thứ đan cũng không phải là lãng phí, cũng có thể dùng tiểu đỉnh phát triển thành đan dược bình thường. Nếu là như vậy chỉ cần có thể lấy được nguyên liệu, đan dược sẽ không phải là vấn đề với hắn.
Nhưng hắn tìm kiếm rất lâu, cũng hao tổn không ít công phu, thủy chung không tìm được một đan phương đan dược Luyện Khí kỳ cao cấp như Dịch Cân hoàn, đừng nói là đan phương của đan dược mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ dùng. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ở Tu Tiên Giới Kim Diễm quốc, cao cấp Luyện Đan sư vô cùng ít ỏi.
Cho nên khi hắn nghe thiếu niên nói đa số tu sĩ Tinh Thần Hải đều tự mình luyện đan, cảm thấy hết sức quỷ dị, không dám tin tưởng.
Thiếu niên nghe vậy, mỉm cười nói:
– Ha ha, đan dược cao cấp của Tinh Thần Hải toàn là lấy nội đan yêu thú làm tài liệu chủ yếu luyện chế mà thành. Phương pháp luyện chế cụ thể là từ xưa lưu truyền xuống, đã không biết qua bao nhiêu năm, được các kỳ nhân dị sĩ thay đổi cơ hồ không còn khuyết điểm. Cho nên xác suất luyện chế thành công vẫn được bảo đảm nhất định.
– Về phần đan phương, trong một số phường thị lớn đều có bán ra, giá cả cũng không đắt.
Ở phường thị Tây Tinh đảo chúng ta cũng có hai ba cửa hàng điển tịch có bán đan phương. Nếu tiền bối đi tới mấy cửa hàng đặc biệt mua bán nội đan yêu thú mua một số nội đan nhất định, thậm chí có thể được tặng một hai đan phương miễn phí.
– Thì ra là như vậy!
Triệu Địa bừng tỉnh ngộ, chuyện này quả nhiên không giống như người tu tiên ở đại lục dùng linh dược linh thảo lâu năm luyện chế đan dược.
Ở Kim Diễm quốc, hắn tìm đan phương khắp nơi vô cùng cực khổ, cũng từng mang chuyện này ra hỏi các tu sĩ. Theo một chưởng quỹ cửa hàng đan dược nói, từ thời thượng cό truyền xuống rất nhiều đan phương, chủng loại không ít, phương pháp luyện chế dễ dàng, xác suất thành công cũng khá cao.
Nhưng sau khi đan phương lưu truyền rộng rãi như vậy, linh thảo linh dược trân quý rất nhanh đã bị các tu sĩ hái sạch không còn. Không có nguyên liệu mà đan phương cần, vậy đan phương chỉ là một tờ giấy lộn, dần dần cũng không còn lại bao nhiêu.
Hiện tại Tu Tiên Giới Kim Diễm quốc còn lại một ít đan phương, trên căn bản là đan phương từ thời thượng cổ cải sửa mà thành. Thay thế một ít linh dược đã tuyệt tích bằng những linh dược khác có dược tính gần giống như vậy, nhưng cũng phải cải sửa rất nhiều lần mới có thể được một đan phương mới.
Đương nhiên loại đan phương này được các Luyện Đan sư coi như trân bảo, tuyệt đối không chịu cho người khác. Bởi vì một khi công bố ra ngoài, những thứ linh thảo linh dược mới kia cũng sẽ tiêu hao không còn chỉ trong thời gian ngắn.
Mà chính là vì nguyên nhân này, dược hiệu của đan phương mới giảm đi nhiều so với đan phương thượng cổ, hơn nữa xác suất luyện chế thành công thông thường cũng kém hơn rất nhiều.
– Nói như vậy yêu thú ở Tinh Thần Hải là săn giết không hết hay sao? Từ xưa tới nay tu sĩ nơi đây đều dùng nội đan yêu thú làm nguyên liệu chủ yếu để luyện chế đan dược ư?
Triệu Địa lại hỏi. Thiếu niên cười một tiếng, nói:
– Đó là dĩ nhiên! Nội Tinh Thần đã lớn đến dọa người, mà Ngoại Tinh Thần càng rộng lớn vô biên vô tận, các loại yêu thú sinh sống ở đó nhiều không đếm xuể, hơn xa số lượng tu sĩ của Tinh Thần Hải. Hơn nữa thực lực của yêu thú cao hơn cả con người, cho nên từ xưa tới nay, trong biển chỉ có yêu thú lùng giết không xong.
– Nhưng vì bảo vệ an toàn cho tu sĩ loài người, cao cấp yêu thú ở Nội Tinh Thần gần như đã bị các tu sĩ Nguyên Anh kỳ pháp lực hùng mạnh khó lòng tưởng tượng giết chết hết bảy tám phần.
– Nhưng ở Ngoại Tinh Thần vẫn còn yêu thú lùng giết không xong, nghe nói các tu sĩ Nguyên Anh kỳ không cho phép tự ý đi Ngoại Tinh Thần lùng giết yêu thú, nguyên nhân cụ thể vì sao thì vãn bối không biết được.
– Tu sĩ Nguyên Anh kỳ!
Triệu Địa thầm giật mình, chuyện của những lão quái vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết, khó lòng tin được, sống mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm, đúng là không phải hắn bây giờ có thể hỏi thăm.
Kế tiếp, Triệu Địa lại hỏi thăm thêm rất nhiều vấn đề mình quan tâm, thiếu niên kia cũng nhất nhất giải đáp, khiến cho hắn rất là hài lòng.
Nửa ngày sau, Triệu Địa bèn trả cho thiếu niên năm khối hạ phẩm linh thạch, thiếu niên hết sức vui mừng, nói lời cảm tạ liên hồi sau đó rời đi.
Triệu Địa lại chủ động tìm một tên hướng đạo Luyện Khí kỳ như vậy nữa, hỏi thăm lại tất cả vấn đề mình đã hỏi Tiểu Diệp một lần, nhận được câu trả lời gần giống như đúc. Ngay cả danh sách đề cử mười mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ có uy tín, thường hợp thành đội lùng giết yêu thú cũng không khác biệt là bao.
Xem ra danh tiếng của những tu sĩ Trúc Cơ kỳ này ở Tây Tinh đảo quả thật là không nhỏ.