Mịch Tiên Lộ – Chương 58: Tặng Bảo Lần Nhau – Botruyen

Mịch Tiên Lộ - Chương 58: Tặng Bảo Lần Nhau

Mà một nửa thân thể Bích Hàn Giao cũng bị đã ép dưới ngọc ấn.

Lúc này Ngọc Sơn ấn đã hao hết uy lực, lại hóa thành chỉ còn to hai ba tấc, bay trở về trong tay Triệu Địa, bạch quang chợt lóe liền biến mất không thấy.

Nửa thân sau của giao long bị ngọc ấn đánh trúng, mặc dù không có biến thành một đống thịt nát, nhưng cũng biến thành bằng phẳng, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.

Mà trên trảo của nó cũng bị bảy tám món pháp khí cắm ngổn ngang, máu tươi chảy ròng ròng, không còn nguyên vẹn nữa.

Giao long đã trọng thương, phát ra tiéng long ngâm hết sức bi ai. Song trảo của nó chống xuống đất, thân thể miễn cưỡng đứng lên, định cố gắng chạy trở về Bích Hàn đàm.

Đám tu sĩ đâu chịu thất bại trong gang tấc, vội vàng phóng xuất các loại pháp khí, điên cuồng tấn công giao long lúc này đã gần như không còn lực đánh trả.

Bích Hàn Giao này chưa mọc sừng hoàn chỉnh, chỉ vừa tiến vào hàng ngũ yêu thú cấp hai không lâu bị mọi người hợp lực công kích, rốt cục đã ngừng thở.

– Có chuyện gì vậy, không phải là trong ngọc giản đã nói trong Bích Hàn đàm chỉ có yêu thú cấp một cao cấp thôi sao, vì sao xuất hiện một con giao long cấp hai như vậy?

Triệu Địa lấy làm kỳ bèn hỏi, lúc này linh lực của hắn đã chỉ còn lại ba thành mà thôi, đang nắm một khối trung phẩm linh thạch, chậm rãi thu nạp linh khí trong đó.

Kim Diệp tiên tử thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, cau mày nói:

– Mấy người chúng ta cũng không rõ ràng lắm, trong lúc chúng ta đang tìm kiếm quặng Băng Linh Thạch dưới đầm, vô tình chọc giận yêu vật này. Có lẽ yêu thú này cách đây không lấu vừa hóa mãng thành giao, từ yêu thú cấp một tiến hóa thành cấp hai, hoặc từ nơi khác trong Hàng Long cốc di chuyển tới đây.
– Đáy đầm còn có những yêu thú khác hay không?

Triệu Địa quan tâm hỏi.

Kim Diệp tiên tử khẽ mỉm cười, nói:

– Triệu sư đệ yên tâm, nếu như còn có những giao long khác, vậy chúng ta vô cùng vất vả tru diệt giao long này có ý nghĩa gì. Yêu thú loại giao long trời sanh tính cao ngạo, không thích ở chung. Cho dù là một đôi thư hùng giao long, sau khi giao phối hoàn thành, hùng giao cũng sẽ rời khỏi thư giao, mạnh ai nấy sống.

Kim Diệp tiên tử ngừng lại một chút, nhìn mọi người mỏi mệt không chịu nổi, hắng giọng nói:

– Chi bằng mọi người ngồi tại đây tĩnh tọa mấy canh giờ, đợi linh lực khôi phục lại một ít, lúc ấy hãy xuống đáy đầm tìm bảo.

Mặc dù những lời này nghe giống như là đề nghị, nhưng giọng điệu lại mang theo vẻ uy nghiêm khiến cho người ta không thể nào kháng cự. Mấy tên tu sĩ đến từ những môn phái khác nhau vội vàng ngồi xuống tĩnh tọa xung quanh.

Triệu Địa mỗi tay cầm một khối trung phẩm linh thạch, cũng lập tức ngồi xuống.

Đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ, dùng trung phẩm linh thạch ngồi tĩnh tọa đã là rất xa xỉ, mà Triệu Địa một lần dùng hai khối trung phẩm linh thạch, chuyện này khiến cho bọn Kim Diệp tiên tử phải chú ý tới.
– Triệu sư đệ quả nhiên tài sản phong phú, bất quá ở Hàng Long cốc này lòng người không thể dò được, sư đệ nên cẩn thận một chút là hơn. Dù sao trong những lần nhiệm vụ Hàng Long cốc, chuyện giết người đoạt bảo xảy ra không ít.

Bên tay Triệu Địa vang lên tiếng truyền âm của Kim Diệp tiên tử, đối phương có lòng tốt nhắc nhở hắn.

Thủ đoạn gọi là truyền âm nhập mật này cũng là pháp thuật cấp thấp thông thường, trừ phi là bên cạnh có tu sĩ khác có pháp lực, thần thức cao hơn xa người truyền âm, bằng không không thể nào nghe lén được lời nói của hai người.
– Đa tạ sư tỷ nhắc nhở!

Triệu Địa gật đầu, cũng dùng truyền âm nhập mật trả lời. Tuy rằng hắn chưa tiếp xúc nhiều với vị Kim Diệp tiên tử này, nhưng từ Giản Hinh Nhi, hắn cũng biết được người này có phong cách hiệp nữ nhiệt tình, cực kỳ hiếm thấy trên Tu Tiên Giới.

Mặc dù hắn cho rằng tính cách như vậy giữa Tu Tiên Giới vốn chuyên lừa gạt lẫn nhau rất khó tồn tại, nhưng cũng không khỏi có vài phần khâm phục đối phương.

– Vừa rồi sư đệ sử dụng pháp khí ngọc ấn kia dù rằng uy lực cực mạnh, nhưng mỗi lần phóng xuất mất quá nhiều thời gian, e rằng cũng không thích hợp chiến đấu lúc bình thường…

Kim Diệp tiên tử chợt đổi đề tài, nói đến pháp khí Ngọc Sơn ấn của Triệu Địa.

Triệu Địa hơi sững sờ, nói:

– Sư tỷ nói không sai, cho nên món thượng phẩm pháp khí này cũng như gân gà, bình thường tiểu đệ cũng rất ít khi dùng tới.

– Ta nghe nói, đây là bởi vì lúc luyện chế món pháp khí này sử dụng tài liệu có phẩm chất không cao, cho nên tốc độ rót linh lực vào không thể quá nhanh, mới khiến cho mất nhiều thời gian như vậy. Nếu sư đệ có thể tìm được một ít tài liệu luyện khí có phẩm chất tốt, luyện chế ấn này một lần nữa, lúc ấy sẽ luyện ra được một món pháp khí uy lực hùng mạnh, thao túng linh hoạt.

Những lời Kim Diệp tiên tử nói ra khiến cho Triệu Địa phải giật mình kinh hãi. Triệu Địa lộ vẻ ngạc nhiên, ngơ ngác nói:

– Không ngờ rằng sư tỷ lại nghiên cứu sâu xa về luyện khí như vậy, khiến cho tiểu đệ xấu hổ muôn vàn…

– Sư đệ nói đùa rồi…

Kim Diệp tiên tử khẽ mỉm cười, nói:

– Bất quá ta chỉ tình cờ lấy được ngọc giản ghi lại một ít tâm đắc luyện khí của tiền bối, nói suông về lý thuyết mà thôi. Mà ta nghe Hinh Nhi sư muội nói qua, Triệu sư đệ lại là luyện khí thiên tài trăm năm khó gặp. Hay là ta đưa ngọc giản này cho sư đệ, để ở chỗ ta cũng chỉ là minh châu phủ bụi mà thôi.

Kim Diệp tiên tử nói xong, tay ngọc nhẹ nhàng điểm ra, một khối hồng ngọc dài hơn hai tấc chậm rãi bay về phía Triệu Địa.

Triệu Địa nhận lấy ngọc giản, rót một phần thần thức vào trong, đọc tin tức trong đó. Quả nhiên trong ngọc giản này ghi lại cặn kẽ phương pháp luyện chế và tâm đắc lãnh ngộ mấy loại pháp khí hiếm thấy như ấn, kính, chuông…

Hơn nữa từ nội dung trong đó có thể đoán được rằng, người viết ra ngọc giản này hẳn là một vị cao nhân Kêt Đan kỳ. Chẳng những có ghi rất nhiều phương pháp luyện chế cực phẩm pháp khí, thậm chí còn có ghi lại cùng kinh nghiệm và quá trình luyện chế mấy loại pháp bảo.

Bí tịch do tu sĩ Kết Đan kỳ lưu truyền lại như vậy, không món nào không phải là bảo vật lưu truyền đời đời của các đại tông môn, rất khó mua được trên phường thị. Mà vị Kim Diệp tiên tử này lại không nói hai lời trực tiếp tặng cho Triệu Địa, khiến cho hắn thấy vô cùng cảm động.

Hắn cho tay vào ngực áo sờ soạng, lấy ra một chiếc hộp ngọc. Sau đó nhẹ nhàng điểm ra một cái, hộp ngọc lập tức chậm rãi bay về phía Kim Diệp tiên tử, đồng thời hắn cũng truyền âm nói:
– Đa tạ sư tỷ tặng ngọc giản, ngọc giản này đối với tiểu đệ đúng là hết sức hữu dụng. Trong hộp ngọc này chính là một đôi pháp khí Uyên Ương thuẫn do tiểu đệ tự tay luyện chế, là bộ pháp khí do hai tấm thuẫn một lớn một nhỏ, một âm một dương thuộc tính khác nhau tạo thành, sư tỷ có thể dùng để phòng thân trong Hàng Long cốc này.

Kim Diệp tiên tử nghe vậy sửng sốt, nhẹ nhàng mở hộp ngọc trong tay ra, chỉ thấy trong đó có hai tấm thuẫn hình bầu dục một vàng một bạc, theo như dao động linh lực rõ ràng là thượng phẩm pháp khí.
– Đa tạ sư đệ! Không ngờ rằng tài luyện khí của đệ còn hơn cả lời đồn đãi.

Kim Diệp tiên tử thu hộp ngọc vào trong túi trữ vật, cười nói với Triệu Địa.

Bởi vì từ đầu chí cuối hai người Triệu Địa chỉ dùng truyền âm nói chuyện với nhau, cho nên những tu sĩ khác đang ngồi tĩnh tọa bên Bích Hàn đàm không biết hai người đang nói chuyện gì. Mặc dù thấy hai người trao đổi ngọc giản hộp ngọc với nhau, trong bụng cảm thấy tò mò, nhưng cũng không dám hỏi gì nhiều.

Ba bốn canh giờ sau, đám tu sĩ ai nấy cũng đã khôi phục được hơn phân nửa linh lực chuẩn bị xuống đầm một lần nữa tìm bảo.

– Thi thể giao long này coi như là đầy đủ, tại hạ có thể dùng luyện khí. Như vậy đi, ta không lấy yêu đan trong đầu giao long, nhưng hy vọng các vị để lại vảy, xương cốt cùng gân… cho ta, ta sẽ bỏ ra thêm ba khối trung phẩm linh thạch bù cho các vị. Các vị thấy thế nào?

Triệu Địa nhìn thi thể giao long nằm trên mặt đất, hắng giọng nói với mọi người.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.