Thấy Bích Hàn đàm rộng rãi như vậy, trong lòng Triệu Địa vừa buồn vừa vui.
Hắn vui là vì một địa phương rộng lớn như vậy, cho dù có những tu sĩ khác tới đây tìm bảo cũng không làm phiền lẫn nhau, bớt đi được không ít phiền phức.
Nhưng có chuyện đáng buồn là trong ngọc giản chỉ nói quặng Băng Linh Thạch ở dưới đáy đầm, nhưng Bích Hàn đàm lớn như vậy, chỉ sợ cũng không dễ tìm.
Triệu Địa dán vào người một đạo Thủy Mạc phù, đang chuẩn bị xuống đầm, thình lình động tác của hắn dừng phắt lại.
Một lát sau, mấy tên tu sĩ ăn mặc khác nhau, xuất ra hào quang đủ các màu sắc vội vàng chui lên từ dưới đầm, chân đạp trên mặt nước chạy như điên vào bờ, bộ dạng có vẻ chật vật.
Rất nhanh Triệu Địa lập tức hiểu được có chuyện gì xảy ra. Trong đầm sóng nước điên cuồng trào lên, hội tụ thành một đạo xoáy nước rộng hơn ba trượng. Một con giao long thân như bích ngọc, to như lu nước, dài hơn mười trượng từ trong xoáy nước phóng lên thật cao.
Yêu thú này nhìn bảy tám tu sĩ loài người bên dưới, đôi mắt to như chuông đồng của nó toát ra thần sắc tức giận, khiến cho người ta nhìn qua cảm thấy kinh sợ trong lòng. Lúc này giao long thình lình gầm lên một tiếng, há miệng phun ra một luồng hàn khí màu trắng to hơn một thước về phía một tên tu sĩ Ngọc Thanh môn gần đó.
Linh quang hộ thể trên người tên tu sĩ Ngọc Thanh môn tầng mười hai này giống như bằng giấy, dễ dàng bị hàn khí màu trắng giao long phun ra nuốt chửng. Ngay sau đó, hàn khí màu trắng đóng băng hơi nước xung quanh, tạo thành một khối băng to chừng một trượng, đông cứng tu sĩ này ở bên trong.
Giao long há miệng thật to, cả khối băng này lập tức bị nó nuốt chửng vào miệng.
– Yêu thú cấp hai Bích Hàn Giao!
Triệu Địa thầm kinh hãi trong lòng. Theo dao động linh khí toát ra từ giao long này, có thể thấy đây là một con yêu thú cấp hai tương đương với tu sĩ loài người Trúc Cơ kỳ.
Hơn nữa giao long vốn cường hãn hơn yêu thú thông thường, thực lực con giao long thuộc tính Băng này chắc chắn hơn cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường, cho nên chỉ vừa xuất hiện đã giết chết tên tu sĩ Ngọc Thanh môn xấu số kia.
– Không nên kinh hoảng! Ở trên đất bằng, thực lực của súc sinh này giảm đi rất nhiều…
Một giọng nữ mà Triệu Địa nghe quen tai vang lên.
Triệu Địa quay đầu nhìn lại, quả nhiên là hảo tỷ muội của Giản Hinh Nhi, Kim Diệp tiên tử.
Ngoại trừ thiếu nữ đoan trang chính khí này ra, bên cạnh nàng còn có hai tên tu sĩ Thái Hư môn, một lão đạo sĩ năm sáu chục tuổi của Ngọc Thanh môn, một thiếu nữ áo đỏ của Lãm Nguyệt tông, cùng hai hòa thượng Tịnh Minh tông một già một trẻ. Mấy người này đang cầm pháp khí trong tay, vây xung quanh Kim Diệp tiên tử mười mấy trượng.
Sau khi Triệu Địa nhìn qua, nhất thời á khẩu nghẹn lời. Trong nhóm người này không ngờ chỉ có Kim Diệp là có tu vi Luyện Khí kỳ tầng mười ba, còn lại phần lớn đều là Luyện Khí kỳ tầng mười hai. Thậm chí thiếu nữ áo đỏ của Lãm Nguyệt tông cùng tiểu hòa thượng Tịnh Minh tông chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng mười một.
Có thể nói nhóm người này ngoại trừ Kim Diệp tiên tử ra, còn lại chỉ là tu sĩ chốt thí điển hình trong nhiệm vụ Hàng Long cốc.
Tu sĩ Tam Tông Tứ Môn tham gia nhiệm vụ Hàng Long cốc có tổng cộng gần ba trăm người. Theo như chênh lệch giữa tu vi, pháp khí, thực lực… giữa bọn họ, có thể chia ra làm ba loại.
Loại thứ nhất là tu sĩ cό thực lực kém nhất ở tầng chót. Những người này tu vi thậm chí không tới Luyện Khí kỳ tầng mười ba, pháp khí cũng thông thường. Nếu không có thủ đoạn đặc thù nào, đừng nói là tìm được bảo vật, ngay cả giữ được tánh mạng cũng là chuyện cực kỳ khó khăn.
Những người này chính là những con chốt thí của Tam Tông Tứ Môn trong nhiệm vụ Hàng Long cốc lần này, cho dù tìm được thiên tài địa bảo cũng sẽ bị cướp giết, làm mọi không công cho người khác.
Mà loại chốt thí này có số lượng nhiều nhất, chiếm chừng phân nửa tổng số tu sĩ. Theo như tình huống của những lần nhiệm vụ Hàng Long cốc trước đây, xác suất những người này sống sót là cực thấp, thậm chí chỉ có một phần mười.
Loại thứ hai là những tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng mười ba bình thường, tương tự như Kim Diệp tiên tử. Những tu sĩ này thực lực không kém, có năng lực tự vệ nhất định, nhưng cũng không hùng mạnh đến mức hoành hành vô ngại.
Loại người này nếu gặp tu sĩ cấp thấp đi lẻ loi, bình thường sẽ không chút lưu tình giết ոgười đoạt bảo, nhưng nếu đụng phải tu sĩ có thực lực cao hơn một bậc, vậy chỉ có thể bỏ trốn thật xa.
Loại thứ ba là những kẻ được lợi nhiều nhất trong nhiệm vụ Hàng Long cốc. Bọn họ thông thường toàn là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng mười ba đỉnh phong, hơn nữa thân mang pháp khí hùng mạnh, là tinh anh trong số tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Những người này đi tới Hàng Long cốc, thậm chí rất ít kẽ tự mình tìm bảo, mà chủ yếu là cổ động tàn sát những tu sĩ khác ở giai đoạn cuối cùng của nhiệm vụ Hàng Long cốc, cướp lấy túi trữ vật của những tu sĩ bị giết để thu bảo vật. Số lượng những tu sĩ tinh anh như vậy là rất ít, mỗi một môn phái cũng chỉ có bốn năm người, nhưng thường là những đệ tử tinh anh này mới là người cuối cùng có thể mang bảo vật ra khỏi Hàng Long cốc.
Vì vậy những người này mới là đệ tử chân chính được các môn phái trông cậy có thể hoàn thành nhiệm vụ. Về phần những tu sĩ khác chỉ là những con chốt thí cho những người này mà thôi.
Xét về tu vi, Triệu Địa bất quá chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng mười hai, vốn chỉ thuộc về loại chốt thí thấp nhất. Nhưng vì thân hắn mang cực phẩm pháp khí cùng một số phù lục kinh người, thật ra thực lực của hắn đã đủ để ganh đua cao thấp cùng những đệ tử tinh anh kia.
Lúc này bảy tám tên tu sĩ trước mắt hắn, trừ Kim Diệp tiên tử ra, số còn lại toàn là tu sĩ thuộc loại thấp kém nhất trong Hàng Long cốc. Mà lúc này không ngờ rằng bọn họ lại lấy Kim Diệp tiên tử cầm đầu, tạo thành một đoàn thể nhỏ.
Nếu đoàn thể nhỏ này có thể đoàn kết chống lại bên ngoài, quả thật cũng có được một chút năng lực tự vệ, tập hợp lực của tất cả mọi người cũng có thể miễn cưỡng chống được một hai tên tu sĩ tinh anh.
Nhưng tu sĩ tiến vào Hàng Long cốc không ai là không có mục đích, cũng không ai tỏ ra hiền lành lương thiện. Không ngờ rằng Kim Diệp tiên tử có thể tạm thời tụ tập những tu sĩ bất đồng môn phái, mỗi người có dã tâm riêng này lại với nhau, như vậy cũng không biết nàng làm thế nào mà làm được.
Thậm chí khi nãy đối mặt với giao long thuộc tính Băng có thực lực vượt xa, những tu sĩ này cũng không chạy không trốn, mà là nghiêm khắc nghe theo lời Kim Diệp tiên tử chỉ huy, điều khiển nhiều loại pháp khí vây công con yêu thú cấp hai này.
Sau khi giao long thuộc tính Băng rời khỏi Bích Hàn đàm, một thân bản lãnh hóa thủy thành băng của nó bỗng mất đi gần nửa. Lại thêm đồng thời bị bảy tám món thượng phẩm pháp khí vây công, trong khoảng thời gian ngắn, nó cũng không có dư lực công kích những tu sĩ khác. Nó chỉ có thể dùng hai trảo dài chừng một trượng vô cùng sắc bén cùng cái đuôi đầy vảy màu xanh lục to bằng bàn tay, ra sức hất bay những pháp khí tấn công tới bên mình.
Nếu bị đuôi giao quét trúng, pháp khí cũng sẽ bị đánh bay ra xa. Nếu bị trảo đầy móng nhọn vô cùng sắc bén của nó chộp trúng, thậm chí pháp khí chất liệu hơi kém một chút sẽ bị bóp nát.
Mà thân thể giao long vốn nổi tiếng cứng rắn cũng gần như không sợ thượng phẩm pháp khí. Thượng phẩm pháp khí thông thường đánh trúng vào thân thể giao long, cũng chỉ có thể để lại một ít dấu vết mờ nhạt trên lớp vảy màu xanh lục của nó mà thôi.
Bốp… hữu trảo giao long bắt được một pháp khí ngọc câu màu xanh, thình lình nắm chặt lại, bóp nát câu này, khiến cho chủ nhân của món pháp khí này là một thiếu nữ Lãm Nguyệt tông đau lòng khôn xiết.
Keng… đồng thời một thanh tiểu kiếm sáng ngời đâm trúng sống lưng giao long, sau khi phát ra tiếng kêu giống như kim loại chạm nhau, lại bị lớp vảy màu xanh lục của nó hất văng ra, không gây chút tổn thương nào cho thân thể giao long.