Có thượng phẩm linh thạch nơi tay, chỉ cần một canh giờ, Triệu Địa đã hồi phục linh lực được chín thành trở lên, phần còn lại hoàn toàn có thể dùng trung phẩm linh thạch vừa lên đường vừa bổ sung.
Mắt thấy đạo Thổ Độn phù thứ hai trên người cũng đã sắp sửa tiêu hao hết uy lực, nhưng Triệu Địa cũng không nôn nóng trở lên mặt đất, mà lại dán đạo Thổ Độn phù thứ ba lên người.
Hắn muốn bỏ ra một chút thời gian, để xem thử rốt cục trong những túi trữ vật mà mình vừa lấy được có bảo vật gì, khiến cho đám tu sĩ này ra tay đánh nhau như vậy.
Triệu Địa trút hết cả bốn túi trữ vật thu được lần này xuống, một đống loảng xoảng rơi xuống toàn là pháp khí, tài liệu, ngọc giản, linh thạch, hộp ngọc hộp gỗ…
– Ủa, đây không phải là pháp khí của tên tu sĩ Bách Linh môn kia sao, vì sao lại ở đây? Chẳng lẽ y cũng bị cuốn vào chuyện này sao?
Triệu Địa liếc mắt đã nhận ra lai lịch một món pháp khí gậy trúc xanh biếc trong đó.
Ngoài ra hắn còn thấy một cái túi da trống không, dường như là túi linh thú đeo bên hông tu sĩ Bách Linh môn kia.
Còn có mấy món pháp khí cũng lập tức đưa tới sự chú ý của Triệu Địa.
Một món là lệnh bài hình tam giác ở giữa có ba lỗ thủng, hẳn là một món hạ phẩm Linh Cụ. Nhưng có thể chịu được ba khối hạ phẩm linh thạch khảm lên đó, hẳn là xét về lực phòng ngự không kém gì trung phẩm pháp khí mà tu sĩ Luyện Khí kỳ trung cấp sử dụng.
Một món khác là phi hành pháp khí bằng ngọc mà thiếu nữ tầng mười ba sử dụng trước khi chết, giống như một con chim điêu đang giương cánh bay. Không thử thì không biết tốc độ của món pháp khí này thế nào, nhưng tám chín phần mười là nhanh hơn Phi Vũ pháp khí của hắn.
Khiến cho Triệu Địa cảm thấy hứng thú chính là pháp khí phi hành thuyền độc mộc của tu sĩ Bách Xảo môn kia. Hắn cũng đã nhìn thấy tốc độ của món pháp khí này cực nhanh, bất quá không biết đã xảy ra chuyện gì, thuyền độc mộc này đã bị thủng một lỗ lớn dưới đáy, xem ra pháp khí này coi như đã hỏng.
Ngoài ra còn có bảy tám món thượng phẩm pháp khí cũng có thể dùng một chút, về phần hơn hai mươi món trung phẩm, hạ phẩm pháp khí khác, Triệu Địa thu vào trong một túi trữ vật ít sử dụng.
Về phần linh thạch, số lượng cũng không ít. Trung phẩm linh thạch có chừng hơn hai mươi khôi, hạ phầm linh thạch có mấy trăm khối. Xem ra chủ nhân cũ của những túi trữ vật này trong hàng đệ tử Luyện Khí kỳ có thể coi như tương đối giàu có.
Cũng có một ít nguyên liệu luyện khí. tài liệu luyện chế phù lục, cùng với một ít da, răng… yêu thú, bất quá cũng không phải là đồ hiếm lạ gì.
Những thứ còn lại, trừ mười mấy chiếc ngọc giản ra, cũng chỉ có bảy tám chiếc hộp ngọc hộp gỗ lớn nhỏ không đồng nhất.
Xem ra thứ chân chính khiến cho mấy người này tranh đoạt bảo vật đang nằm trong những chiếc hộp này.
Triệu Địa mở ra một hộp ngọc trong đó, một khối tinh thạch trong suốt sáng ngời, bên trong hiện đầy kết cấu những đường vân li ti xoắn ốc, rực rỡ vô cùng.
– Trung phẩm Phát Tinh Thạch! Đây chính là tài liệu rất tốt để luyện chế cực phẩm pháp khí, tên tu sĩ Bách Xảo môn kia cũng không nói dối, y quả thật có vật này…
Triệu Địa lẩm bẩm nói. Triệu Địa cất trung phẩm Phát Tinh Thạch đi, đợi ngày sau tài nghệ luyện khí của hắn tiến thêm một tầng, có thể lợi dụng khối trung phẩm Phát Tinh Thạch này, luyện chế ra một ít cực phẩm pháp khí có chức năng đặc biệt.
Hắn lại mở ra một cái hộp ngọc khác.
– Huyết Tinh Thạch! Chẳng trách…
Trong hộp ngọc này có một tinh thạch to bằng nắm tay trong suốt, bất quá bên trong tinh thạch, những đường vân xoắn ốc có màu đỏ sẫm, chính là thượng phẩm Phát Tinh Thạch trong truyền thuyết, còn gọi là Huyết Tinh Thạch.
Huyết Tinh Thạch là nguyên liệu có thể luyện chế ra pháp bảo, tu sĩ Kết Đan kỳ mới có thể dùng tới vật này. Trong những lần nhiệm vụ Hàng Long cốc trước đều có bảo vật này, lần này cũng không ngoại lệ.
Xem ra hắn chỉ cần an toàn vượt qua một tháng trong cốc này, ít nhất đã có thể đạt được phần thưởng một viên Trúc Cơ đan.
Triệu Địa ôm tâm trạng kích động cùng mơ ước, mở ra hai hộp ngọc còn lại. Trong một hộp có chứa một khối mỹ ngọc được chạm trổ hết sức tinh xảo, đáng tiếc theo như dao động linh khí bất quá chỉ là một món hạ phẩm pháp khí, không biết vì sao được đặt trong hộp ngọc một cách trang trọng như vậy.
Trong một hộp ngọc thật dài khác là một con rối đồ chơi hình con khỉ tay nắm một thanh tiểu đao dài chừng nửa thước. Triệu Địa không nhận ra là gì, nhưng tiểu đao trong tay con rối khỉ kia là một món hạ phẩm pháp khí.
Triệu Địa ngơ ngác không hiểu, lại mở ra mấy cái hộp còn lại, trong đó đều chứa từ một tới vài viên đan dược.
Ngoại trừ hai viên Dịch Cân hoàn là Triệu Địa nhận ra, còn lại hắn không nhận ra. Có một viên đan dược màu hồng phấn, toát ra mùi hương khác lạ mê người, hắn suy đoán có hết tám thành đây là Hợp Hoan đan theo lời thiếu nữ.
Đây không phải là lần đầu tiên Triệu Địa nghe tới danh tiếng Hợp Hoan đan. Trong số điển tịch mà Triệu Địa đã từng đọc, có vài quyển nhắc tới đan dược này.
Trong đó nói rằng Hợp Hoan đan là một loại dâm dược kích dục dùng tinh hoàn yêu thú luyện chế mà thành. Người uống viên thuốc này vào bất kể nam nữ đều bị lạc mất bản tính, lửa dục thiêu thân, chỉ muốn truy hoan.
Dược hiệu sẽ kéo dài trong mười hai canh giờ, sau đó người dùng tỉnh lại, sẽ mất hết tất cả ký ức trong thời gian uống thuốc. Vì vậy đan dược này thường được một số tu sĩ tu luyện công pháp thái âm bổ dương dùng để cưỡng ép thái bổ.
Những viên đan dược khác đều có mùi tanh hôi khó ngửi, không giống như đan dược dùng cho tu sĩ loài người. Triệu Địa suy đoán đây có thể là đan dược của tu sĩ Bách Linh môn, dùng để nuôi dưỡng linh thú.
Kế đó Triệu Địa cũng xem qua từng chiếc ngọc giản, cho một phần thần thức xâm nhập vào trong, để xem trên những ngọc giản này ghi lại cái gì.
Yêu Nguyệt quyết, công pháp chuyên tu của nữ nhân, Triệu Địa lập tức bỏ qua một bên.
Ngọc Nữ Tố Tâm quyết, Triệu Địa chỉ nhìn tựa đề liền bỏ qua một bên, chắc chắn lại là công pháp dành cho nữ nhân tu luyện.
Ngự Linh Thiên Đàm, đây là một điển tịch đặc biệt giảng thuật làm cách nào nuôi dưỡng, huấn luyện, điều khiển… linh thú, hết sức tường tận tỉ mỉ, nhất định là vật của tu sĩ Bách Linh môn kia. Triệu Địa càng thêm tin tưởng người này đã gặp bất trắc.
Hắn đoán có lẽ là tu sĩ Bách Linh môn này tìm được Huyết Tinh Thạch, nhưng bị sát tinh Bách Xảo môn giết người đoạt bảo, mà trước khi y chết cũng đánh trọng thương đối phương. Sát tinh đã bị thương bị hai thiếu nữ Lãm Nguyệt tông theo dõi, đuổi theo một mạch tới rừng cây chỗ Triệu Địa.
Thật ra thì Triệu Địa chỉ đoán đúng kết cục, Huyết Tinh Thạch này đúng là sát tinh Bách Xảo môn tự tìm được. Từ trước khi y vào Hàng Long cốc đã dùng trăm phương ngàn kế hỏi thăm một vị tiến bối từng vào cốc, biết được vị trí chính xác Huyết Tinh Thạch xuất hiện.
Lần này vừa vào cốc, y bèn chạy thẳng tới một sơn động cực kỳ bí ẩn trên sườn Tinh Ngọc phong. Chỉ là vì địa điểm vào cốc của y cách Tinh Ngọc phong khá xa, hơn nữa trên đường lại bị một ít yêu thú cùng tu sĩ trì hoãn không ít thời gian, cho nên mới tới Tinh Ngọc phong sau bọn Triệu Địa.
Mà y vừa tới ngọn núi này, liền phát hiện Triệu Địa đang tìm kiếm gần vị trí sơn động bí ẩn kia, bèn tỏ ra cuồng vọng đuổi Triệu Địa đi. Sát tinh này tìm trong sơn động bí ẩn kia bảy tám canh giờ, quả nhiên tìm được một khối Huyết Tinh Thạch.
Mà lúc này, không biết tu sĩ trung niên Bách Linh môn đã cùng thiếu nữ Lãm Nguyệt tông đạt thành liên minh từ lúc nào, hai người cùng nhau ngăn sát tinh này trong sơn động.
Sát tinh Bách Xảo môn lấy một địch hai, cũng không rơi xuống hạ phong. Nhưng không lâu sau, Lãm Nguyệt tông lại có một thiếu nữ tầng mười ba đến, cùng gia nhập vây công y.
Vạn bất đắc dĩ, y đành dốc hết toàn lực xuất ra một đòn, giết chết tu sĩ Bách Linh môn kia trốn ra khỏi vòng vây.
Mà bản thân sát tinh cũng trúng phải phản kích của đối phương trước khi chết, bị một con trùng màu lục có cánh của đối phương cắn cho một cái, trúng độc không nhẹ. Sau đó người này vừa đánh vừa chạy, tới chỗ cánh rừng nơi Triệu Địa đang ở, chết dưới tay hắn.
Triệu Địa tiếp tục dùng thần thức tra xét từng cái từng cái ngọc giản.
Liên tục mấy cái đều là ngọc giản nhiệm vụ, bên trong ghi lại một ít tình huống Hàng Long cốc cùng với mục tiêu vật phẩm, phần thưởng của tông môn, không khác bao nhiêu so với ngọc giản nhiệm vụ của Thái Hư môn. Chỉ là có những địa điểm giải thích cặn kẽ hơn Thái Hư môn rất nhiều, nhưng cũng có những địa điểm không có.
Tham khảo phối hợp những ngọc giản này, Triệu Địa nhận được nhiều tin tức liên quan tới Hàng Long cốc hơn.
Bách Xảo Phổ, một quyển điển tịch luyện khí, hơn nữa còn là loại hết sức tỉ mỉ toàn diện. Triệu Địa mừng rỡ, trong lòng thầm nghĩ: Quả nhiên có vật này.
Trong Tam Tông Tứ Môn, Bách Xảo môn lấy luyện khí mà nổi danh Tu Tiên Giới Kim Diễm quốc. Sát tinh tầng mười ba kia xuất thân Bách Xảo môn, có được điển tịch luyện khí cũng không có gì là lạ.
Trong nhiều ngọc giản như vậy, cũng chỉ có ngọc giản này là hữu dụng nhất đối với Triệu Địa. Hắn không khỏi tốn thêm một ít thời gian, cần thận nghiên cứu.
Một lúc lâu sau. Triệu Địa thi triển Nặc Linh thuật đi xuyên trong lòng một ngọn núi hoang dã, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Lần này thu hoạch thật không nhỏ, ngoại trừ thu được một khối Huyết Tỉnh Thạch ra, ngọc giản Bách Xảo Phổ kia cũng mang lại cho hắn ích lợi rất nhiều.
Trong ngọc giản này không chỉ ghi lại cặn kẽ phương pháp luyện chế mấy chục loại pháp khí, hơn nữa còn có một ít yếu quyết cùng kinh nghiệm rất có hệ thống liên quan tới luyện khí. Nhất là một ít thủ pháp đặc thù cùng kinh nghiệm liên quan tới luyện chế cực phẩm pháp khí trong đó, đối với Triệu Địa cũng giống như buồn ngủ gặp chiếu manh.
Bao nhiêu đó vẫn chưa hết, chiếc ngọc giản cuối cùng lại là đặc biệt giảng thuật làm cách nào luyện chế Linh Cụ.
Chuyện này làm cho Triệu Địa vẫn muốn lấy được phương pháp luyện chế Linh Cụ mừng rỡ như điên.
Bởi vì Triệu Địa cảm thấy, thứ có thể tận dụng được nguồn linh thạch dùng mãi không cạn trong tay hắn, chính là Linh Cụ.
Nếu hắn có mấy món trung phẩm Linh Cụ nơi tay, vậy hắn hoàn toàn có thể đánh một trận cùng tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Nếu có thượng phẩm Linh Cụ nơi tay, thậm chí có thể không xem tu sĩ Trúc Cơ kỳ ra gì.
Đối với những tu sĩ khác mà nói, trung phẩm Linh Cụ hao phí quá lớn, thượng phẩm Linh Cụ cần dùng đến thượng phẩm linh thạch. Về phần hạ phẩm Linh Cụ, mặc dù hao phí không cao, nhưng uy lực cũng quá nhỏ, còn không bằng sử dụng pháp khí. Cho nên trên Tu Tiên Giới hiện tại, hầu như có rất ít người sử dụng Linh Cụ.
Nhưng đối với Triệu Địa, Linh Cụ mới là thủ đoạn bảo vệ tính mạng tốt nhất mà hắn có thể sử dụng, vì không bị tu vi hạn chế.
Vì vậy, hắn đã từng tìm kiếm khắp nơi điển tịch liên quan đến việc chế tạo Linh Cụ. Đáng tiếc thứ này đã không còn ai hỏi tới trên Tu Tiên Giới trong một thời gian rất dài, không thể tìm thấy trong các cửa hàng bán điển tịch.
Bách Xảo môn không hổ là luyện khí đại phái lưu truyền mấy ngàn năm, chỉ là một tên đệ từ Luyện Khí kỳ cao cấp, trong tay đã có điển tịch luyện khí tỉ mỉ tường tận như vậy, ghi chép cả phương pháp luyện chế Linh Cụ.
Vì vậy Triệu Địa vừa lên đường vừa rót một phần thần thức vào trong ngọc giản Bách Xảo Phổ, cẩn thận đọc phần ghi chép về việc luyện chế Linh Cụ trong đó.
Luyện chế Linh Cụ xuất xứ từ tu sĩ thượng cổ, hiện tại ít có người nghiên cứu. Thông thường mà nói, luyện chế Linh Cụ dễ dàng hơn pháp bảo nhiều, nhưng tài liệu cần có hao tổn rất lớn, cho nên không được lưu truyền rộng rãi trên Tu Tiên Giới.
Luyện chế Linh Cụ ngoại trừ cần phải nắm giữ phương pháp luyện khí nhất định, còn phải biết phương pháp chế linh lộ văn mạch. Cái gọi là linh lộ văn mạch chính là những đường hoa văn khắc trên khắp Linh Cụ, dẫn từ chỗ khảm linh thạch đi khắp nơi trên Linh Cụ. Tác dụng của nó là dẫn linh lực của linh thạch truyền đi khắp Linh Cụ.
Thủ pháp luyện chế các đẳng cấp Linh Cụ đại khái giống nhau, bất quá yêu cầu đối với nguyên liệu luyện chế có chênh lệch rất lớn. Thông thường mà nói, tài liệu của yêu thú cấp một cao cấp trở lên có một ít có thể luyện chế được cực phẩm pháp khí, cũng có thể dùng để luyện chế ra trung phẩm Linh Cụ.
Mà tài liệu của yêu thú cấp năm trở lên, là nguyên liệu luyện chế pháp bảo mới có thể luyện chế ra thượng phẩm Linh Cụ. Nhưng khác với pháp bảo chính là, luyện chế thượng phẩm Linh Cụ không cần tu sĩ Kết Đan kỳ mới có đan hỏa bồi luyện.
Nói cách khác, chỉ cần có đủ nguyên liệu tốt, tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng có thể luyện chế ra thượng phẩm Linh Cụ. Bất kể là hạ phẩm, trung phẩm hay thượng phẩm Linh Cụ, đều không thể nhận chủ được giống như pháp bảo. Đây cũng là một thiếu sót lớn của Linh Cụ.
Triệu Địa suy đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy với tư chất Linh Căn của hắn, khả năng chỉ dựa vào một viên Trúc Cơ đan có thể Trúc Cơ thành công quả thật là quá thấp. Mặc dù tiểu đỉnh có thể nuôi dưỡng được cực phẩm Trúc Cơ đan, nhưng cho dù uống vào một viên cực phẩm đan, cũng không dám bảo đảm là có thể vượt qua bình cảnh Trúc Cơ.
Cho nên mặc dù hắn đã có một khối Huyết Tinh Thạch, nhưng vẫn dựa theo kế hoạch chạy tới Bích Hàn đàm. Nếu có thể hoàn thành thêm một nhiệm vụ nữa, đạt được hai viên Trúc Cơ đan, xác suất Trúc Cơ thành công hẳn sẽ tăng lên gấp bội.
Hơn nữa hắn thấy nhiệm vụ Bích Hàn đàm này, có ít nhất một nửa cơ hội có thể thuận lợi hoàn thành.
Căn cứ nhiệm vụ ngọc giản ghi lại, nước dưới Bích Hàn đàm quanh năm băng giá thấu xương, đáy đầm chính là một mỏ quặng Băng Linh Thạch, phân bố rải rác khá nhiều Băng Linh Thạch.
Dĩ nhiên phần lớn đều là hạ phẩm linh thạch, nhưng cũng từng có tu sĩ tìm được mấy khối trung phẩm Băng Linh Thạch. Trong nhiệm vụ Hàng Long cốc lần này có một nhiệm vụ dùng ba khối trung phẩm Băng Linh Thạch đổi lấy một viên Trúc Cơ đan.
Đối với những tu sĩ khác mà nói, nếu muốn tìm được một khối trung phẩm linh thạch ở đáy đầm này đã là chuyện cực kỳ may mắn, huống chi là ba khối. Cho nên nhiệm vụ này rất khó hoàn thành, hơn nữa mức độ nguy hiểm là cấp hai, cũng không thấp.
Điều này có nghĩa là trong đầm xuất hiện yêu thú cấp một cao cấp tương đương với tu sĩ Luyện Khí kỳ cao cấp. Chuyện này rõ ràng là vô cùng nguy hiếm đối với tu sĩ tìm bảo dưới đáy đầm.
Nhưng đối với Triệu Địa, hắn cho rằng mặc dù Băng Linh Thạch xuất hiện dưới đáy đầm này khác với những Băng Linh Thạch khác, nhưng bất quá chỉ là khác biệt về ngoại hình, còn trên bản chất vẫn là giống nhau.
Nói cách khác, hạ phẩm Băng Linh Thạch dưới đáy đầm cũng có thể được tiểu đỉnh của hắn thăng cấp lên thành trung phẩm thậm chí thượng phẩm Băng Linh Thạch. Cứ như vậy, hắn chỉ cần có thể tìm được ba khối hạ phẩm Băng Linh Thạch dưới đáy đầm là có thể hoàn thành nhiệm vụ này.
Và như vậy, độ khó của nhiệm vụ đã giảm đi rất nhiều, chỉ cần không quá xui xẻo, không chọc giận yêu thú trong đầm, hẳn sẽ không có vần đề gì.
Mang theo ý nghĩ như vậy, hai ngày sau, Triệu Địa đi tới khu vực Bích Hàn đàm.
Lúc còn cách Bích Hàn đàm chừng bảy, tám dặm đường, Triệu Địa đã cảm thấy rõ ràng nhiệt độ đang từ từ giảm xuống. Càng đến gần đầm, nhiệt độ giảm xuống càng nhiều. Thậm chí trong phạm vi xung quanh đầm gần trăm trượng đều kết sương trắng.
Ngoại trừ vài cây quái to lớn kỳ dị, lá cây giống như thúy ngọc, quét mắt nhìn quanh, trên bờ đầm trắng xóa một màu.
Tuy rằng Bích Hàn đàm được xưng là đầm, nhưng Triệu Địa không có cách nào nhìn thấy được bờ đầm bên kia. Đầm này rộng lớn không thể nhìn thấy bờ như vậy, e rằng phải gọi là Bích Hàn hồ thì đúng hơn.
Nước đầm có màu xanh đậm, bởi vì nhiệt độ quá thấp, trên mặt nước bay lên một lớp hơi nước hóa băng mờ mờ. Với nhiệt độ lạnh như vậy nhưng nước đầm vẫn không đóng băng, nhất định là có chỗ khác thường.