Về phần thọ mệnh của tu sĩ Kết Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ cũng cao hơn gấp nhiều lần. Có lời đồn tu sĩ Nguyên Anh kỳ có thể sống tới hơn ngàn năm vẫn còn chưa chết, hơn nữa cũng có một vài vị đang ở Kim Diễm quốc.
Về phần lão đầu Giản Thạch này, tu vi của lão chính là Trúc Cơ sơ kỳ, đã sống hơn một trăm tám mươi tuổi.
Sống hơn một ngàn năm, thậm chí cùng thiên địa đồng thọ!
Nghe nói điều này, Triệu Địa như muốn phát điên, hắn nôn nóng không nhịn được, lập tức bắt đầu con đường tu tiên.
Lão đầu Giản Thạch cũng không để cho bọn nhỏ chờ lâu, sau khi giới thiệu sơ qua một ít hạng mục cần chú ý và phương pháp căn bản, lập tức lấy ra năm quyển pháp quyết khác nhau cho những đứa trẻ này lựa chọn.
Năm quyển sách này thoạt nhìn hết sức cổ xưa, bìa ngoài không phải lụa cũng không phải giấy, nhìn qua đã biết là vật bất phàm. Ngoài bìa viết năm cái tên Duệ Kim Quyết, Trường Xuân Quyết, Trục Lãng Quyết, Liệt Diễm Quyết, Thổ Thạch Quyết, tương ứng với năm thuộc tính Linh Căn Kim, Mộc, Thủy, Hòa, Thổ, tất cả đều là công pháp sơ cấp tu luyện pháp thuật Ngũ Hành. Chỉ cần có Linh Căn tương ứng là có thể tu hành, tỷ như tu sĩ có Linh Căn ba thuộc tính Mộc, Hỏa, Thổ, vậy có thể tùy ý tu luyện bất cứ loại nào trong ba loại Trường Xuân Quyết, Liệt Diễm Quyết, Thổ Thạch Quyết.
Trên lý thuyết, tu sĩ có nhiều loại Linh Căn cũng có thể đồng thời tu hành nhiều loại công pháp, nhưng trên thực tế lại không có bất kỳ tu sĩ nào làm như vậy. Phải biết nghiệp quý tinh mà không quý nhiều, cảnh giới tu luyện là xem tu vi công pháp nào đó cao nhất, tỷ như tu luyện Trường Xuân Quyết đến tầng thứ mười ba, chính là cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng thứ mười ba, vượt qua một tầng nữa chính là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Mà cho dù tu sĩ Tam Linh Căn này hao phí rất nhiều thời gian và tinh lực tu luyện công pháp của cả ba thuộc tính Mộc, Hỏa, Thổ đều đạt tới tầng mười hai, tu vi của người ấy bất quá cũng chỉ là Luyện Khí kỳ tầng thứ mười hai mà thôi. Bất kể linh lực bản thân nhiều hay ít, uy lực thi triển pháp thuật thế nào, cũng không bằng tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng mười ba.
Đương nhiên công pháp có thuộc tính khác nhau, đặc điểm cũng sẽ không giống nhau. Thông thường mà nói, công pháp thuộc tính Hỏa có uy lực công kích mạnh nhất, mà công pháp thuộc tính Thủy tu luyện hơi dễ hơn, công pháp thuộc tính Mộc chú trọng điều dưỡng bản thân hơn, tu sĩ tu hành công pháp này thường là thọ nguyên cao hơn một ít so với tu sĩ đồng cấp. Thuộc tính Kim cùng thuộc tính Thổ cũng có đặc điểm riêng của mình.
Bởi vì mỗi đứa trẻ cũng đã biết thuộc tính Linh Căn của mình, cho nên phải do chính bọn chúng tự do lựa chọn.
Triệu Địa là Ngũ Linh Căn, năm loại Linh Căn đều có, cũng có thể tu luyện cả năm loại pháp quyết này. Sau khi nghe xong Giản Thạch giới thiệu đặc điểm thuộc tính các loại công pháp sau, hắn không chút do dự lựa chọn Trục Lãng Quyết tu hành nhanh nhất. Dù sao thuộc tính Linh Căn của hắn cũng đã không tốt, chọn thứ dễ tu hành sẽ không bị chậm, về phần công pháp thuộc tính Thủy có uy lực kém cỏi nhất, hắn cũng không quá coi trọng.
Mà đám trẻ, còn lại lại khác với Triệu Địa, phàm là đứa có Hỏa Linh Căn đều lựa chọn Liệt Diễm Quyết, không biết có phải là bị Giản Thạch biểu diễn hấp dẫn hay không.
Chờ cho tất cả mọi người đều chọn pháp quyết xong, lập tức có mấy tên phàm nhân Giản gia mang giấy bút đã chuẩn bị sẵn tới cho đám trẻ. Sau khi mọi đứa trẻ đều có giấy bút, hai tay Giản Thạch bày ra từng tư thế kỳ lạ, sau đó chia ra lăng không điểm tới từng quyển pháp quyết. Chỉ thấy năm quyển sách nhất thời phát ra linh quang đủ các màu sắc khác nhau, tạo thành năm luồng sáng khác nhau có đường kính chừng nửa thước, bao phủ cả năm quyển pháp quyết vào trong. Ngay sau đó rất nhiều chữ ánh sáng từ trong luồng sáng nhanh chóng bay ra, lơ lửng bên trên luồng sáng. Luồng sáng ngũ sắc vô cùng rực rỡ này càng hấp dẫn đám trẻ hơn cả Hỏa Cầu thuật trước đó.
– Những thứ này chính là khẩu quyết năm tầng đầu tiên của năm loại công pháp, mau sao chép lại, sau nửa canh giờ, những luồng sáng này sẽ biến mất.
Tuy rằng thanh âm Giản lão đầu không lớn, nhưng lại làm cho đám trẻ đang mê mẩn ngắm nhìn luồng sáng ngũ sắc như bị gậy giáng vào đầu, giật nảy mình một cái, vội vàng cầm lấy giấy bút bắt đầu ghi chép.
Triệu Địa ghi lại thật nhanh, hầu như không hề suy nghĩ, dù sao sau này cũng còn rất nhiều thời gian. Sau khi hắn chép xong năm tầng đầu của Trục Lãng Quyết, cảm thấy thời gian vẫn còn, thuận tay chép luôn năm tầng khẩu quyết đầu tiên của Trường Xuân Quyết vốn có số chữ ít nhất.
Không tới nửa canh giờ, đám trẻ đều đã sao chép xong, Giản lão đầu thu hồi năm quyển sách, bỏ lại một câu:
– Hãy dụng công tu luyện, chờ sau khi luyện thành tầng thứ nhất tới Nhụ Tử các tìm ta.
Sau đó rời đi.
Nghe lão đầu nói như thế, Triệu Địa còn tưởng rằng tầng thứ nhất rất dễ dàng tu luyện, không ngờ rằng căn bản không hề có chuyện như vậy.
Sau khi hắn cần thận học thuộc lòng khẩu quyết tầng thứ nhất, bắt đầu dựa theo đó hít sâu một hơi, chậm rãi dẫn dắt thiên địa linh khí tiến vào cơ thể. Cùng lúc đó cũng khống chế linh khí này dựa theo lộ tuyến tương ứng đi một vòng quanh cơ thể, cuối cùng tiến vào Đan Điền, hội tụ thành linh lực bản thân, như vậy là hoàn thành một tiểu chu thiên. Kết quả dù rất dễ dàng làm được, nhưng linh khí mỗi lần tụ tập được thật sự là ít đến mức đáng thương, thậm chí kém rất xa đám trẻ vốn đến tối thường hay ngậm tay khóc nhè.
Mặc dù hàng ngày ngoại trừ hắn ngủ bốn, năm canh giờ ra, thời gian còn lại vẫn không ngừng hấp thu linh lực, hơn nữa càng ngày càng thuần thục, thời gian hoàn thành một chu thiên cũng càng ngày càng ngắn, nhưng hao tốn gần một năm rốt cục mới tụ tập đầy đủ bên trong Đan Điền. Hắn cũng khống chế những linh lực này xung kích vài huyệt đạo quan trọng trong cơ thể thành công, tu luyện viên mãn tầng thứ nhất, tiến vào Luyện Khí kỳ tầng hai.
– Phải biết có vài đứa trẻ năm sáu tuổi nhưng chỉ cần hai ba tháng đã hoàn thành tu luyện tầng thứ nhất, số còn lại cũng chỉ mất chừng nửa năm.
Mình khổ cực chuyên cần như vậy, nhưng còn kém cỏi hơn cả ngay cả những hài từ năm sáu tuổi này, Triệu Địa cũng không biết nói sao với Linh Căn kém cỏi của mình.
Sau khi Triệu Địa tu luyện hoàn thành Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, tiến vào cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng hai, lập tức đi Nhụ Tử các tìm lão đầu râu bạc Giản Thạch.
Sau khi lão đầu kiểm tra thấy Triệu Địa quả thật đạt tới tu vi tầng hai, bèn giao cho Triệu Địa một chiếc bình nhỏ lưu ly màu đen, đồng thời trên mặt lộ ra thần sắc khinh bỉ cùng tiếc muối: “Dù sao cũng là đan dược rất có trợ giúp cho người tu tiên cấp thấp, để cho tên phế vật Ngũ Linh Căn này dùng cũng thật lãng phí!”
Giản Thạch thầm nhủ trong lòng, bất quá lão cũng không nói thẳng ra những lời khó nghe như vậy trước mặt Triệu Địa, bất quá chỉ đơn giản thông báo công hiệu cùng phương pháp dùng Tụ Khí Tán, sau đó liền hạ lệnh trục khách đuổi Triệu Địa đi, thậm chí không cho Triệu Địa có cơ hội hỏi thăm tâm đắc tu luyện.
Triệu Địa cũng không dám dây dưa nhiều lời, sau khi lãnh bình nhỏ liền trở về tĩnh thất tu luyện của mình.
Hắn mở nắp bình bằng gỗ ra, dốc ngược bình ra lòng bàn tay. Một viên đan dược trong suốt có hai màu xanh vàng tròn trĩnh, đường kính chừng nửa tấc rơi vào lòng bàn tay. Nhất thời một mùi hương sực mức xông vào mũi, khiến cho Triệu Địa vừa ngửi thấy đã cảm thấy tinh thần thể xác trở nên nhẹ nhàng khoan khoái.
“Đây chính là linh dược Tụ Khí Tán trong truyền thuyết sao? Ừm, quả thật bất phàm, mới ngửi thôi đã cảm thấy vô cùng sảng khoái, không biết sau khi dùng sẽ có hiệu quả thế mào…”
Ngay sau đó Triệu Địa bắt đầu tĩnh tọa, đầu tiên là há miệng thật to thổ nạp ba lần, sau khi bình tâm tĩnh khí bèn nuốt Tụ Khí Tán vào trong bụng.