Hôm đó vào buổi chiều tối, Triệu Địa đang nỗ lực luyện chế phù lục buồn bực phát hiện ra, tâm trạng của mình đang hết sức phiền não. Hắn vung mạnh tay lên, lại gạt rơi đĩa ngọc đựng đan sa lần nữa.
Trong lúc nhất thời hắn không tìm được khí cụ thích hợp để điều chế vật đựng đan sa.
Nơi ở của hắn có một ít chén đĩa thế tục, cũng không thích hợp cho lắm. Nếu như vật đựng không phải là pháp khí, qua một thời gian linh khí trong đan sa sẽ dần dần suy yếu, sẽ rất bất lợi cho việc chế phù.
Mà bây giờ chính là lúc phường thị nghỉ, còn cách thời gian mở ra lần sau có chừng hai mươi ngày, muốn mua một cái đĩa ngọc mới cũng không biết đi đâu.
Sau khi Triệu Địa lục tung trong phủ và túi trữ vật một phen, rốt cục cũng tìm được một dụng cụ mà hắn cho là vô cùng thích hợp: chính là Càn Khôn tiểu đỉnh mà hắn cất trong túi trữ vật đã lâu.
Mặc dù đến nay hắn còn chưa biết rõ lai lịch cùng công dụng của tiểu đỉnh này, nhưng lần trước lúc gặp tập kích, tiểu đỉnh này dễ dàng chặn lại một đòn của trung phẩm pháp khí tiểu kiếm màu đỏ lửa, hẳn không phải là phàm vật nơi thế tục mới đúng. Nhưng tiểu đỉnh này lại không giống như những pháp khí khác, có dao động linh khí hoặc mạnh hoặc yếu, mà hoàn toàn không có một tia linh lực nào.
Sau khi Triệu Địa hiểu rõ hơn một bước về pháp bảo, hắn cũng gạt bỏ ý nghĩ cho rằng tiểu đỉnh này là một món pháp bảo. Bởi vì trong lời đồn, pháp bảo cao hơn pháp khí một bậc, dao động linh lực trên đó chỉ có thể dùng từ “khổng lồ” để hình dung, bất cứ ai nhìn thấy cũng biết không phải là pháp khí bình thường.
Triệu Địa không có cách nào thăm dò được công dụng của tiểu đỉnh, cũng không hiểu được ý nghĩa và lai lịch của hai chữ ‘Càn Khôn’ trên đó, lòng hiếu kỳ của hắn cũng dần dần giảm xuống, từ từ cơ hồ quên bẵng đi vật này.
Lúc này Triệu Địa mới phát hiện, tiểu đỉnh này bất kể là hình dáng, độ lớn hay nắp của nó cũng là vật dụng rất tốt để chứa đựng đan sa. Nhưng tiểu đỉnh có thể bảo tồn đan sa, để cho linh lực không đến nỗi hao mất quá nhanh hay không, vậy không biết được. Dù sao đan sa cũng không đắt, cũng có thể thử một lần.
Triệu Địa lấy một ít đan sa nghiền thành bột cho vào trong tiểu đỉnh, lại cho vào một lượng nước linh tuyền thích hợp. Sau khi dùng bút phù quấy đều nước và đan sa, đã có thể bắt đầu chế phù.
Có lẽ là nhờ tâm cảnh Triệu Địa đã bình phục lại, suốt đêm nay hắn luyện chế được bảy, tám đạo Kim Cương phù, xác suất thành công cũng nằm ở khoảng ba, bốn thành.
Sau khi liên tục phóng xuất hơn hai mươi pháp thuật Kim Cương Tráo, Triệu Địa cảm thấy linh lực của mình tiêu hao khá nhiêu, cho nên hắn đặt bút phù xuống, đậy tiểu đỉnh lại, trở về tĩnh thất ngồi tĩnh tọa nghỉ ngơi.
Đây là thói quen trong mấy năm qua của hắn, ngoại trừ mấy ngày đầu tháng phường thị mở ra, ngày thường buổi tối hắn hay chế phù hoặc là ngồi tĩnh tọa tu luyện, ban ngày thì nghỉ ngơi nửa ngày. Đây là vì hắn chỉ là tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng năm, tu vi còn thấp, không thể thức trong thời gian dài mà không ngủ nghỉ. Đối với tu sĩ cao cấp, liên tục mấy ngày thậm chí mấy tháng ngồi tĩnh tọa tu luyện chỉ là chuyện thường.
Đến đêm thứ hai, Triệu Địa chuẩn bị sẵn hai tá giấy phù trắng, bắt tay luyện chế thêm mấy đạo Hỏa Cầu phù. Nhưng lúc hắn mở nắp tiểu đỉnh ra, đã xảy ra một chuyện khiến cho hắn suốt đời khó quên.
Một cỗ linh khí tinh thuần từ trong tiều đỉnh tản ra, khiến cho Triệu Địa hít sâu một cái nhất thời cảm thấy ngũ tạng lục phủ thư thả không ít. Sau khi hắn nhìn kỹ lại phát hiện, chẳng những đan sa trong đỉnh không bị giảm đi linh lực, ngược lại màu sắc càng thêm tươi đẹp. Linh lực ẩn chứa trong đó cũng nồng đậm vô cùng, hơn xa gấp mấy lần đan sa bình thường.
Không biết vì sao đan sa này lại trở nên mạnh mẽ như vậy, nhưng có thể dùng chế phù được không lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Triệu Địa cố gắng nén nỗi niềm nghi hoặc trong lòng, cầm lấy bút phù chấm lấy một ít đan sa biến dị, bắt đầu luyện chế từng đạo Hỏa Cầu phù.
Chuyện khiến cho hắn hết sức vui mừng chính là, đan sa biến dị này vẫn có thể sử dụng chế phù. Mặc dù xác suất chế phù thành công vẫn không có gì thay đổi, nhưng chỉ cần so sánh một chút đã phát hiện ra, Hỏa Cầu phù sử dụng đan sa biến dị chế thành ẩn chứa uy năng linh lực trong đó rõ ràng cao hơn lúc trước mấy phần.
Đối với Triệu Địa lấy việc chế phù mà sống, đây là chuyện khiến cho hắn mừng như điên dại. Tu sĩ bán phù lục cấp thấp vô cùng đông đúc, bởi vì lợi nhuận không có bao nhiêu, cho nên giá bán gần như là cố định. Nếu như phù lục do hắn luyện chế ra có thể tốt hơn người khác một bậc, vậy có nghĩa là hắn không cần lo tới chuyện bán ra.
Lấy năng lực chế phù của hắn, một ngày có thể dễ dàng chế được chừng hai mươi đạo phù lục, một tháng chính là sáu trăm đạo, nếu như có thể bán đi hết, tối thiểu có thể kiếm được hai trăm khối hạ phâm linh thạch!
Một tháng hai trăm linh thạch, chuyện này có ý nghĩa thế nào với Triệu Địa vốn là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng năm? Có nghĩa là cứ cách ba ngày hắn có thể dùng một viên Thanh Linh hoàn, sau khi mất một hai ngày luyện hóa đan dược xong, đã có thể lập tức dùng tiếp viên nữa, coi như có thể đạt tới hiệu suất tu luyện cao nhất. Có được chuyện tốt có thể uống linh dược như ăn kẹo, cho dù là tư chât Linh Căn hắn quá kém, tốc độ tu luyện cũng sẽ tiến nhanh một ngày ngàn dặm.
Nguyên liệu đan sa này Triệu Địa đã sử dụng qua vô số lần, tự nhiên lập tức nghĩ ra nguyên nhân khiến cho đan sa biến dị: nhất định là có liên quan với tiểu đỉnh thần bí này.
– Lai lịch tiểu đỉnh này vốn đã hết sức kỳ lạ, có liên hệ muôn vàn với nền văn minh thượng cổ Trung Quốc ở Địa Cầu. Hiện tại Triệu Địa lại phát hiện nó có công hiệu làm gia tăng linh khí đan sa, hứng thú đối với tiểu đỉnh càng thêm nồng đậm. Hắn tin chắc rằng tiểu đỉnh không đơn giản chỉ gia tăng linh lực đan sa mà thôi.
Hắn cảm thấy mình cần thử nghiệm vài lần.
Trên Địa Cầu, Triệu Địa vốn học khoa Vật lý, rất thường ngâm mình trong phòng thí nghiệm làm thí nghiệm, cho nên hắn bố trí thí nghiệm cũng là mạch lạc rõ ràng, suy luận thông thuận.
Đầu tiên là một thí nghiệm tái diễn. Hắn cho một ít đan sa vào đỉnh giống như lần trước, đậy nắp tiểu đỉnh lại, để xem có biến hóa gì không. Triệu Địa dùng Linh Mục thuật cẩn thận quan sát bên ngoài tiểu đỉnh, cũng không phát giác có bất kỳ hiện tượng gì xảy ra.
Một lúc lâu sau, Triệu Địa vốn có tính nhẫn nại cực tốt rốt cục cũng không nhịn được, mở nắp đỉnh ra quả nhiên phát hiện linh lực đan sa tăng lên không ít, chẳng qua là so với đan sa biến dị lần đầu tiên kém hơn một chút.
Triệu Địa suy nghĩ một chút, đoán rằng chuyện này có lẽ liên quan đến đan sa bỏ vào trong tiểu đỉnh trong thời gian ngắn hay dài. Hắn không lấy đan sa ra mà đậy nắp đỉnh lại, kiên nhẫn chờ thêm một canh giờ.
Lần này lúc mở nắp đỉnh ra, linh lực của đan sa bên trong đã rất gần với linh lực đan sa biến dị lần trước, chỉ còn kém chút ít.
– Thật là hay quá!
Triệu Địa vui mừng nhảy cẫng lên. Xem ra tiểu đỉnh có thể thăng cấp đan sa có thể khẳng định là chuyện thật! Hắn mơ hồ cảm thấy con đường tu tiên của mình hẳn sẽ khác với người khác.
Triệu Địa đậy nắp đỉnh lại, tiếp tục dùng tiểu đỉnh nuôi dưỡng đan sa. Nhưng hắn phát hiện ra rất nhanh, cho dù nuôi dưỡng đan sa trong thời gian dài hơn nữa, linh lực của đan sa gia tăng tối đa cũng chỉ bằng với linh lực đan sa lần đầu tiên, cũng không thể gia tăng linh lực lên vô hạn.
Triệu Địa không lãng phí thêm thời gian tiếp tục dùng tiểu đỉnh nuôi dưỡng đan sa, mà là đổi một thí nghiệm khác.
Nếu đan sa có thể gia tăng linh lực, vậy những thứ khác thì sao?
Triệu Địa liệt kê ra trong đầu hàng chục loại vật phẩm, sau khi cân nhắc chọn lựa một phen, rốt cục hắn quyết định thử một ít vật của thế tục giới.