Hai thanh Cự Phủ trên tay của Tiên Thánh, cánh tay mang theo Cự Phủ có vẻ run rẩy rất nhỏ. Quan trọng nhất là, dưới ống tay áo của hắn, cư nhiên thấy được một vết máu.
– Một chiêu này, Nghệ Phong thắng?
Tin tức này khiến trong lòng một đám võ giả nổi lên sóng to gió lớn, nguyên một đám trừng mắt nhìn Nghệ Phong. Nếu như nói những năm gần đây tin tức nào khiến người ta chấn động nhất, vậy chính là tin tức này. Nghệ Phong có thể giao phong với Tiên Thánh, hơn nữa chiếm lấy thượng phong? Điều này đại biểu cho cái gì? Điều này đại biểu Nghệ Phong là tồn tại cao nhất.
Tiên Thánh là nhân vật bậc nào, tồn tại gần như vô địch, một trong hai người mạnh nhất đại lục, dậm chân một cái là đại lục cũng chấn động nghiêng ngả. Một lời của hắn có thể định sinh tử của nghìn vạn người.
Chỉ là, một người như vậy, rõ ràng ở trong lúc giao thủ với Nghệ Phong lại thất bại một bậc. Điều này có phải là nằm mơ hay không?
Tần Y và Yêu Ngọc nhìn cánh tay của Tiên Thánh run rẩy nhỏ tới cơ hồ không thể nhận ra, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, Tần Y càng dùng tay che miệng lại, cho thấy rung động và không thể tin được từ tận đáy lòng của nàng.
Hai người Yêu Thánh và Tà Thánh coi như có chút hiểu biết đối với Nghệ Phong, đồng dạng liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được rung động trong mắt đối phương. Sự cường hãn của Nghệ Phong có chút vượt quá dự liệu của bọn hắn. Dùng tính toán trước kia của bọn họ, cảm thấy Nghệ Phong sánh vai với bọn họ đã không sai biệt lắm! Chỉ là…
Ánh mắt chuyển dời sang người Tiên Thánh, cả đám phát hiện mặc dù sắc mặt Tiên Thánh không có biến hóa quá lớn, nhưng lại có thể cảm giác được một loại bị đè nén dị thường.
Lúc này Tiên Thánh đã phát hiện ra cánh tay đau đớn, ngực hơi có chút huyết khí quay cuồng, trong nội tâm cũng tràn đầy không dám tin. Coi như là Tà Thánh cũng tuyệt đối không có khả năng cho hắn thương tổn như thế. Chỉ là, thanh niên kia lại làm được. Thanh niên kia không lâu trước hắn còn không thèm ngó tới, hiện tại đơn giản làm được điểm ấy. Thực lực của hắn thật sự kinh khủng tới bực này sao?
Đột nhiên Tiên Thánh hoảng sợ vô cùng, Nghệ Phong càng mạnh, hắn ngủ cũng ngủ không yên.
– Ngươi cảm thấy thế nào. Bản Thánh đã nói qua, ta muốn chém giết hắn, ngươi căn bản không ngăn được.
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong, thở nhẹ ra một hơi:
– Ta cũng nói cho ngươi biết, ngươi không giết được hắn.
– Gian ngoan mất linh.
Nghệ Phong hừ một tiếng, nhìn về phía Thiên Thánh đã trọng thương nói:
– Không cần phải tới gần Tiên Thánh như vậy, lại gần hơn nữa ta cũng có thể giết ngươi.
Lúc lời nói của Nghệ Phong vừa mới ra hết, thân ảnh của Nghệ Phong đã biến mất tại chỗ.
Tiên Thánh thấy Nghệ Phong biến mất, hắn hừ một tiếng nói:
– Đừng quên bản Thánh có pháp tắc không gian, ngươi muốn tránh ta chém giết hắn? Đây là chuyện không thể nào.
Nói xong, Cự Phủ của Tiên Thánh quét về một phương hướng, dưới một quét này, quả nhiên thân ảnh Nghệ Phong hiện ra từ nơi này, cùng lúc đó Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong hung hăng đâm tới ngực của Tiên Thánh.
Cự Phủ của Tiên Thánh ngăn cản về phía Nghệ Phong, ngăn cản lợi kiếm của Nghệ Phong, thân ảnh lui vài bước, khẽ nói:
– Bản Thánh nói ngươi không giết được hắn.
– Vậy cũng không nhất định.
Trong một tiếng cười to, Thiên Thánh ở phía xa hoảng sợ và hốt hoảng vô cùng. Một màn này khiến tất cả ánh mắt của mọi người chuyển hướng Thiên Thánh, chỉ thấy ở đó có một tiểu Nghệ Phong ước chừng một mét năm, trong tay nắm kiếm linh Tru Tiên Kiếm, một kiếm mang theo uy thế lớn lao, nhanh chóng đâm về phía Thiên Thánh.
Thiên Thánh vốn cho là có Tiên Thánh ngăn cản, Nghệ Phong vô luận như thế nào cũng không uy hiếp được hắn. Nhưng một kiếm này quét tới lại khiến hắn quá sợ hãi, chỉ có thể vội vàng vận chuyển lực lượng ngăn cản.
Chỉ là hắn thân mang trọng thương, hơn nữa lực lượng vội vàng đến cực điểm, sao có thể ngăn cản được một kích tụ lực của hồn thể Nghệ Phong.
Dưới một kiếm này, cánh tay của Thiên Thánh bị chém rơi trong nháy mắt, sau khi chém đứt cánh tay, lưỡi kiếm thuận thế lướt tới trước ngực của hắn, chém ra một vết máu cực lớn.
Một kiếm này khiến Thiên Thánh kêu đau không ngừng, máu bắn tung tóe. Mà hồn thể của Nghệ Phong lại giống như phù dung sớm nở tối tàn, trở về thân thể Nghệ Phong lần nữa.
Mọi người thấy một màn này, trừng to mắt nhìn Nghệ Phong đang lạnh nhạt đứng kia.
Tiên Thánh cảm giác mặt mình bị hung hăng quất một cái, hắn thật không ngờ hồn thể của Nghệ Phong lại khủng bố đến loại tình trạng này. Hồn thể này coi như nhiếp hồn sư đạt tới Chí Tôn cảnh cũng không khủng bố đến như vậy a.
Tiên Thánh nhìn Thiên Thánh, lúc này tuy Thiên Thánh còn sống, nhưng hắn không khỏi thở dài một hơi, Thiên Thánh bị chặt đứt một cánh tay còn dễ nói, có thể cho Y Thánh nối lại là được.
Chỉ là, hết lần này tới lần khác hắn phục dụng hai viên đan dược, hơn nữa bị Kiếm linh của Tru Tiên Kiếm bổ vào ngực, bị kiếm linh chém trúng, hồn thể khẳng định trọng thương cực kỳ khủng bố. Nói cách khác, cho dù tương lai hắn tu dưỡng thời gian dài, muốn khôi phục đến thực lực Chí Tôn hầu như đã không có khả năng.
Đối với cấp bậc như Tiên Thánh mà nói, thực lực không đạt tới Chí Tôn, tính hấp dẫn đối với hắn đã không lớn. Hơn nữa, từ tình huống Nghệ Phong ra tay vừa rồi xem xét, muốn bảo vệ Thiên Thánh căn bản là không thể nào.
Nhìn ánh mắt Thiên Thánh cầu khẩn nhìn hắn, Tiên Thánh thở dài một hơi, quay đầu qua một bên.
Nghệ Phong thấy một màn như vậy, trong giọng nói mang theo một tia miệt thị. Nhìn Thiên Thánh nói:
– Bản Thánh đã nói rồi, hôm nay ta muốn ngươi chết, vậy ngươi phải chết.
Thiên Thánh nhìn Nghệ Phong, trong mắt mang theo vẻ âm trầm. Thực lực cường đại bành trướng tới mức tận cùng, đánh về phía Nghệ Phong. Thân thể bị thương bắt đầu phóng đại.
– Tự bạo? Lui…
Đám người Yêu Thánh quá sợ hãi, vội vàng vận dụng đấu khi bao bọc Yêu Ngọc và Tần Y, thân thể cấp tốc lui về phía sau. Cấp bậc Chí Tôn tự bạo, không có bất kỳ một Chí Tôn nào dám coi thường. Kể cả hắn cũng vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.vn
Một đám Chí Tôn điên cuồng lui ra ngoài, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Mà Nghệ Phong nhìn Thiên Thánh lao về phía mình, sắc mặt cũng biến đổi, thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, cấp tốc chạy thục mạng về nơi xa. Chí Tôn tự bạo, Nghệ Phong cũng không dám coi thường, loại công phá này cực kỳ khủng bố, thực lực cường hãn giống như Nghệ Phong cũng không dám ở trong trung tâm Chí Tôn tự bạo.
Một thanh âm diệt tuyệt thiên địa vang lên, dùng nơi tự bạo làm trung tâm, một cổ lực lượng bành trướng trùng kích về bốn phía, tất cả đều bị phá hủy, vô số dãy núi liên miên phía dưới, tại thời khắc này đều triệt để biến thành bình địa, nguyên bản cung điện Chí Tôn trải qua các Chí Tôn gia trì trực tiếp sụp đổ trong nháy mắt.
Cả một khu vực rộng lớn mấy nghìn dặm do Thiên Thánh tự bạo đã biến thành hoang tàn.
Vô số võ giả đại lục có thể chứng kiến được khí kình tựa như đám mây hình nấm phóng thẳng vào hư không, điều này khiến vô số người trên đại lục trừng mắt nhìn về phương hướng kia, không biết xảy ra chuyện gì. Nhưng mà, chỉ là một màn này cũng đủ khiến trái tim bọn họ băng giá hoảng sợ.
Thời điểm hết thảy đều kết thúc, lúc này một đám Chí Tôn mới trở lại vị trí vừa rồi. Tần Y nhìn một mảnh trống rỗng bốn phía, không khỏi lo lắng hỏi:
– Tiền bối, Nghệ Phong hắn…
– Ha ha, tiểu tử kia có thân pháp Mị Ảnh, trên phương diện chạy trốn, ngoài Tà Thánh và Tiên Thánh có lẽ có sức liều mạng, không còn người nào có thể so sánh với hắn.
Yêu Thánh cười nói.
Nghe được câu này, Tần Y vẫn lo lắng không thôi. Dù sao, Thiên Thánh hoàn toàn tập trung đánh về phía Nghệ Phong.