Thiên Thánh âm trầm nhìn Lạc Thánh, hắn cũng có chút cố kỵ đối với nam tử trước mặt này. Mặc dù không có danh Chí Tôn, nhưng lại có thực lực Chí Tôn. Nếu có hắn ở nơi này, muốn chém giết Nghệ Phong từ trong tay hắn sợ là rất khó.
– Hừ!
Trong lòng Thiên Thánh cười lạnh một tiếng, sớm biết Nghệ Phong và Thánh Thành dẫu đã cắt đứt nhưng vẫn còn kéo chút liên quan, hiện tại xem ra quả thế. Mặc dù Thánh Thành không tự mình ra mặt, nhưng người không biết Lạc Hà Cốc vaf Thánh Thành có quan hệ không cạn. Muốn nói Lạc Thánh không được phương diện Thánh Thành ám hiệu trợ giúp Tần gia trang, đánh chết Thiên Thánh cũng không tin.
Mặc dù Lạc Thánh có thực lực Chí Tôn, nhưng trên phương diện thực lực quả thực kém hơn hắn nửa bậc, dừng nói chi là Tiên Thánh. Nếu không có Thánh Tông làm chỗ dựa, làm sao hắn dám tới trợ giúp Tần gia trang.
Nhìn Nghệ Phong thiêu đốt hồn thể của Thiên Nhất như trước, trong mắt Thiên Thánh tràn đầy âm hàn. Người thanh niên này quá mức khủng bố, dùng tuổi như vậy có thể chém giết chuẩn Chí Tôn, cho hắn thành một thời gian nữa, hắn nhất định có thể trở thành tồn tại Chí Tôn.
Mà từ tình huống của tiểu tử này xem xét, nếu trở thành Chí Tôn, hắn cũng chưa chắc là đối thủ của Nghệ Phong. Dù sao, thời điểm năm đó hắn mới bát giai đỉnh phong cũng không thể chém giết cường giả cửu giai. Nhưng mà, Nghệ Phong lại làm được.
– Tiểu tử này, nhất định phải giết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong mắt Thiên Thánh hiện rõ sát ý, dùng quan hệ mập mờ của Nghệ Phong và Thánh Thành, Nghệ Phong trở thành Chí Tôn, đối với Thiên Phủ, đối với liên minh Tiên Cảnh đều là áp lực trí mạng.
– Ngươi nhất định phải ngăn cản bản Thánh, vậy thì đừng trách bản Thánh giết ngươi cùng một chỗ.
Thiên Thánh âm trầm nhìn Lạc Thánh.
Lạc Thánh cười ha ha nói:
– Bản thánh thừa nhận thực lực của ta không bằng ngươi, nhưng ngươi muốn chém giết ta hiển nhiên không làm được. Đạt tới cấp bậc Chí Tôn, muốn chết cũng khó.
Lời nói của Lạc Thánh khiến ánh mắt Thiên Thánh ngưng tụ, hắn tự nhiên minh bạch đối với lời nói của Lạc Thánh. Bất quá, khi hắn chứng kiến Nghệ Phong lại mười phần không cam lòng.
– Hừ! Có thể chém giết ngươi hay không. Đánh qua mới biết được.
Thiên Thánh cuối cùng vẫn không muốn buông tha Nghệ Phong, nhìn Lạc Thánh âm trầm nói.
Lạc Thánh cười ha ha:
– Như thế, chúng ta chiến một hồi. Có thể giao thủ với Chí Tôn, ta cảm thấy rất vinh hạnh. Tất cả võ giả, lui ra phía sau năm trăm dặm!
Một câu nói khiến võ giả song phương xôn xao một mảnh. Chí Tôn a, đó là tồn tại cao không thể chạm cỡ nào. Chỉ là hiện tại hai người này lại muốn chiến một hồi.
Võ giả không dám dừng lại, thân ảnh nguyên một đám cấp tốc chớp động, điên cuồng lui về phía sau. Tuy chưa thấy qua Chí Tôn đánh nhau, nhưng chỉ cần danh hào Chí Tôn cũng đủ để khiến bọn họ kinh sợ, sóng dư âm bọn họ giao thủ, sợ là có thể giết chết bọn họ dễ dàng.
Nguyên một đám cảm giác nhiệt huyết sôi trào, dư vị võ giả cấp bậc chuẩn Chí Tôn vừa rồi còn kịch liệt không thôi, Chí Tôn chính thức càng khiến người xem nhiệt huyết sôi trào a.
Lúc võ giả điên cuồng lui về phía sau, đám người Tần Y cũng lui ra ngoài. Tuy thực lực của bọn họ rất cường hãn, nhưng vẫn cách Chí Tôn một đoạn cực xa. Coi như là Tần Y, có được Chí Tôn tinh đan, cho dù nàng phát huy hết toàn bộ thực lực, so với Chí Tôn vẫn kém hơn một bậc. Chí Tôn tinh đan, cuối cùng vẫn kém Chí Tôn chính thức.
Mà không chịu ảnh hưởng duy nhất chính là Nghệ Phong, không thể không thừa nhận hồn thể của cấp bậc chuẩn Chí Tôn cực kỳ cường hãn, dưới hỏa diễm của Nghệ Phong thiêu đốt, hao phí không ít tâm tư mới hoàn toàn luyện hóa Thiên Nhất.
Thời điểm hồn thể Thiên Nhất hóa thành tro tàn biến mất, đồng thời thi thể Thiên Nhất cũng thay đổi phong hoá, trong chốc lát biến mất vô ảnh vô tung, đường đường nhất đại cường giả, chuẩn Chí Tôn đại lục, vẫn lạc hài cốt không còn như vậy.
Điều này khiến đám người Tần Y xem mà cảm thán không thôi.
Mà lúc thân thể Thiên Nhất phong hoá, đồng thời chỗ hắn vẫn lạc, một vỏ kiếm trôi nổi trong hư không. Lúc vỏ kiếm hoàn toàn ngưng tụ ra, bay nhanh về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong mừng rỡ, tay chụp lấy vỏ kiếm, một mực bắt lấy vỏ kiếm, vỏ kiếm mang đến lực lượng khủng bố, trên mặt hắn tràn đầy vẻ mừng rỡ.
Lạc Thánh và Thiên Thánh trong khoảng thời gian ngắn cũng không nhận ra đây là vỏ Tru Tiên Kiếm, đối với bọn hắn mà nói, Tru Tiên Kiếm là Thần khí, đó là tồn tại truyền thuyết. Tuy nghe qua, nhưng không có người được chứng kiến.
Lúc này thấy Nghệ Phong cầm vỏ thanh kiếm này, còn tưởng rằng Nghệ Phong tham linh khí cao giai của Thiên Nhất, nên mới cố ý muốn giết Thiên Nhất.
Đương nhiên, bọn họ là cấp bậc Chí Tôn, tự nhiên không thiếu linh khí cao giai, nhìn vỏ kiếm trong tay Nghệ Phong thoạt nhìn quỷ dị, sau khi hừ một tiếng, cũng không để vào mắt, khí thế hai võ giả Chí Tôn trong hư không không ngừng bạo phát.
Hai cỗ khí thế tại vị trí hai người giao phong, không phát ra một tiếng vang, nhưng mà trong hư không hai người đứng bắt đầu xuất hiện từng vết rách, toàn bộ hư không trở nên đen kịt, cho dù là ánh sáng cũng không thể tiến vào trong đó.
Loại khủng bố này khiến đám người Yêu Ngọc đứng rất xa nhìn thấy đều không ngừng líu lưỡi. Lấy thực lực của Yêu Ngọc, cho dù hắn sử dụng toàn lực cũng khó có khả năng tạo thành hiệu quả như vậy. Chỉ là hai người này lại chỉ cần khí thế đã có thể đơn giản làm được. Đây là sự khủng bố của Chí Tôn sao?
Yêu Ngọc nuốt từng ngụm thật sâu, đáy lòng cuối cùng minh bạch vì cái gì nói cấp bậc Chí Tôn là nhân vật trong truyền thuyết, có khả năng hô phong hoán vũ, hủy thiên diệt địa. Hiện tại xem ra, bọn họ quả thật có năng lực khủng bố như thế.
Lực lượng hai người không ngừng tăng lên, theo lực lượng tăng mạnh, hư không điên cuồng vặn vẹo sụp đổ, không gian giữa hai người tựa như một chiến trường, chiến trường này so với trăm vạn quân đội chém giết còn muốn khủng bố hơn vài phân.
Sắc mặt Lạc Thánh và Thiên Thánh ngưng trọng, đạt tới cấp bậc như bọn họ, giao thủ với nhau cũng không dám có chút khinh thị nào. Cho dù Thiên Thánh mạnh hơn Lạc Thánh một bậc, nhưng cường giả cấp bậc này, hắn chỉ cần có một sai lầm nho nhỏ đã có thể bị Lạc Thánh đánh bại.
Trong lúc khí thế của hai người giao phong, Nghệ Phong lại vuốt ve vỏ Tru Tiên Kiếm, Nghệ Phong có thể cảm giác được hình xăm Tru Tiên Kiếm trên cánh tay chậm rãi nhúc nhích, mà vỏ Tru Tiên Kiếm đang rất rung động.
Nghệ Phong nhìn thoáng qua Thiên Thánh đối diện, đồng dạng nhìn thoáng qua không gian giao phong khiến hắn líu lưỡi, nghĩ nghĩ cắn răng một cái, nhẹ giọng quát to một tiếng nói:
– Nhanh…
Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, Tru Tiên Kiếm từ trong cánh tay hiện ra, rơi vào lòng bàn tay Nghệ Phong, Nghệ Phong nhìn hai vật đang điên cuồng run rẩy trong tay. Hít sâu một hơi, vững vàng bắt lấy hai vật này, Tru Tiên Kiếm chỉ vào vỏ kiếm.
Cho dù là Nghệ Phong, biết rõ có Chí Tôn ở bên cạnh, nhưng vẫn như trước không ngăn cản được dụ hoặc Tru Tiên Kiếm hợp nhất.
Tru Tiên Kiếm và vỏ kiếm chậm rãi tới gần nhau, mũi kiếm tiến vào trong vỏ kiếm, trong nháy mắt tiến vào, hai vật đình chỉ run rẩy, Nghệ Phong có thể cảm giác được một cổ lực lượng khổng lồ dẫn dắt Tru Tiên Kiếm tiến vào trong vỏ kiếm, Nghệ Phong cũng không quản tới, tùy ý cho chúng hợp hai làm một.