Mẹ Kế – Chương 73: Bạn gái – Botruyen

Mẹ Kế - Chương 73: Bạn gái

“Được rồi. Con đợi mẹ một chút!”

Tôi nói thật nhẹ nhàng với con trai, tôi nghĩ mình nên đến thùng rác để tìm thử vì biết đâu trong lúc tức giận Trương Kiệt đã vứt gấu bông vào thùng rác mất rồi.

Thật vậy, gấu bông của Tiểu Kình quả thật nằm trong thùng rác. Tôi đem gấu bông đi giặt lại sạch sẽ, sấy khô, sau đó đưa cho con trai.

Thằng bé nhìn thấy gấu bông của mình vẫn nguyên vẹn, hạnh phúc đến sắp khóc.

Thấm thoát cũng đã bốn giờ chiều, Trương Kiệt lúc này vẫn còn ngủ ở trong phòng, con trai tôi thì đang chăm chỉ luyện viết chữ. Tôi thấy vậy liền chạy lật đật vào bếp nấu bữa tối, thực đơn của hôm nay gồm có thịt kho tàu, cá thu sốt cà và một phần salad cá ngừ.

Bày biện món ăn lên bàn xong, tôi lập tức đi vào phòng định gọi Trương Kiệt ra dùng bữa thì đã không thấy cậu ta đâu, chỉ nghe tiếng nước chảy róc rách trong toilet, tôi liền biết cậu ta đang tắm.

Tôi bước đến trước cửa toilet, nói vọng vào: “Tắm xong ra ăn tối với chị, hôm nay chị nấu rất nhiều món ngon.”

“Biết rồi.” Giọng điệu người đàn ông thập phần không vui.

Tôi thở dài một tiếng rồi rời khỏi phòng.

Đúng lúc tôi vừa rẽ sang phòng khách để gọi Tiểu Kình thì di động của tôi bất ngờ đỗ chuông, cái tên Hứa Cẩn Phác bỗng hiện ra trong đầu tôi, nhưng tôi biết đây không phải là cậu ấy.

Lại là một dãy số lạ!

Tôi cảm giác có chút bất an, chần chừ một hồi mới ấn phím nghe.

“Tiểu Tịnh, em về nước sao nói tôi một tiếng chứ?” Giọng nói của người đàn ông mang theo sự rét lạnh, chậm rãi đông cứng thân thể tôi.

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ rất lâu nhưng đến khi phải đối diện với người đó, tôi vẫn không tránh khỏi sự hoang mang.

Tiêu Liệt, hắn cũng biết tôi về nước sao?

Hoá ra bao năm qua hắn vẫn luôn nấp sau lưng tôi trong khi tôi còn cho rằng hắn đã sớm quên mình đi.

Tôi vốn định lần này trở về nước sẽ cho hắn một ngạc nhiên lớn, thật không ngờ…

Haiz, nếu hôm nay hắn chủ động gọi điện cho tôi, thì chắc chắn trong đầu hắn đã vẽ ra một kế hoạch vô cùng hoàn hảo!

Không nhận được bất cứ câu trả lời nào từ tôi, đầu dây bên kia liền cất giọng châm chọc: “Sao vậy? Bất ngờ quá hả bảo bối?”

“Tiêu tiên sinh, đã lâu không gặp!” Tôi dùng thái độ điềm tĩnh nhất để đáp lại câu hỏi của hắn, bất quá cũng chỉ là một cuộc điện thoại mà thôi…

Tiêu Liệt thấp giọng cười: “Tôi vẫn thích em gọi tôi là chú hơn. Tình yêu chú cháu, rất kϊƈɦ thích!”

Tình yêu chú cháu? Tên này có phải bị bệnh rồi không?

“Tiêu tiên sinh, trò đùa của ngài thật không vui một chút nào!”

“Tôi có một trò khác vui hơn. Hiện tại tôi đang đứng trước cửa phòng của em, bên cạnh còn có cô bạn gái xinh đẹp của tôi. Hy vọng em sẽ không từ chối chúng tôi!”

Tôi khẽ nhíu mày, bạn gái?

Đã có bạn gái lại còn đưa cô ta đến đây tìm tôi? Tiêu Liệt, hắn rốt cục có âm mưu gì đây?

Người đời có câu: không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con.

Lần này tôi liều một phen vậy!

Gác máy, tôi khẩn trương đi đến chỗ con trai, tôi bảo thằng bé ngoan ngoãn ở trong phòng, không có sự cho phép của tôi thì tuyệt đối không được tự ý ra khỏi phòng.

Sau đó, tôi bước ra mở cửa.

Xuất hiện trước mặt tôi là một đôi trai tài gái sắc, người đàn ông vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng, còn người phụ nữ thì hoàn toàn ngược lại, gương mặt của cô ta lúc nào cũng tươi tắn như hoa.

“Mời hai vị!” Tôi cố nặn ra nụ cười chào khách, nhìn Tiêu Liệt rồi quay sang người phụ nữ bên cạnh.

Tiêu Liệt nghe vậy liền khoát eo cô ta cùng bước vào.

____

Nay mình ngồi xe lâu nên hơi mệt, nên dùng tạm nhiêu đây nha mọi người ơi 😂

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.