Thấy Hứa Cẩn Phác chịu nghe lời, tôi mới ngồi xuống giường giúp lau người cho cậu ấy.
Nhưng khi bàn tay tôi chỉ vừa chạm vào cúc áo sơ mi đầu tiên thì lại bị Hứa Cẩn Phác bắt lấy: “Làm gì vậy? Muốn cưỡng bức ông xã của em sao?”
Tôi thực sự sắp phát điên với tên này rồi, tại sao cậu ấy lại khó phục vụ như vậy? Còn gọi cái gì ông xã rồi bà xã nữa chứ?
Chỉ là bây giờ tôi không muốn chấp nhất với cậu ấy, dù sao cũng đã say đến như vậy rồi. Có phải cậu ấy đang có tâm sự nên mới tìm đến rượu để giải toả?
“Phác, đừng như vậy nữa, để tôi giúp cậu…”
Đang nói giữa chừng thì Hứa Cẩn Phác đột nhiên nắm lấy bàn tay tôi đặt lên nơi căng phồng giữa hai chân mình: “Giúp anh thoả mãn nó. Được không?”
Nói rồi, người đàn ông không để cho tôi có cơ hội từ chối, một bàn tay khác vội giữ chặt lấy gáy tôi, sau đó nhẹ nhàng dùng lực kéo tôi lại gần, cho đến khi môi chạm môi..
Đôi môi của cậu ấy lúc này hơi lạnh, nhưng mọi thứ bên trong lại vô cùng ấm áp. Dần dần, cơ thể tôi cũng bắt đầu có phản ứng, từ từ hé môi đáp lại nụ hôn cuồng nhiệt của cậu ấy.
“Ưmm…” Bàn tay của Hứa Cẩn Phác đang áp tay tôi lên nơi nam tính của mình bây giờ lại chuyển sang xoa nắn ʍôиɠ tôi, qua một lúc mới khẩn trương vén váy tôi lên. Cách một lớp qυầи ɭót, ngón tay người đàn ông khẽ đặt trước huyệt hạch non mềm của tôi, không ngừng xoay chuyển..
“Mới đó đã ướt rồi.” Hứa Cẩn Phác ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi dưới của tôi, một thoáng lại cắn nhẹ: “Muốn bị anh cắm đến vậy à?”
“Ahhh…không có..”
“Còn chối sao?” Hứa Cẩn Phác bỗng tăng thêm lực tay khiến cho âm thanh nhóp nhép kia lại càng thêm rõ ràng hơn..
Tôi nhíu mày thở gấp, muốn trêu tôi sao?
Được thôi! Để xem lát nữa cậu còn mở miệng nói được hay không.
Liền đó, tôi bạo dạng kéo khoá quần của cậu ấy xuống, một cách dứt khoát phóng thích cho côn thịt sưng to ở bên trong.
Bàn tay năm ngón của tôi gắt gao siết lấy vật thô dài kia, chậm rãi vuốt ve từ gốc tới ngọn. Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên tôi làm điều này, thậm chí trước đó tôi còn dùng cả miệng của mình để phục vụ cậu ấy..
Hô hấp của Hứa Cẩn Phác đã bắt đầu trở nên nặng nề, nhưng trông cậu ấy lại không hề bất ngờ về điều này, hơn nữa còn thản nhiên ra lệnh cho tôi: “Hừ…nhanh lên một chút!”
Cùng lúc đó, tôi còn cảm nhận được bàn tay nóng rực của người đàn ông đang chui vào qυầи ɭót mình, sau đó lại tiếp tục thực hiện động tác như vừa rồi, nhưng lúc này cảm giác đã khác đi rất nhiều, bởi sự ma sát đã không còn gì ngăn cách..
Thân thể tôi như có luồng điện chạy qua, kϊƈɦ thích không chịu nổi, đồng thời bàn tay đang cầm ƈôи ȶɦịt của đàn ông cũng dần đẩy nhanh tốc độ.
“Phác, ahh…ah…gọi tên..tôi…” Tôi thống khổ rêи rỉ, âm thanh mất kiểm soát.
Một giây sau lời nói của tôi, Hứa Cẩn Phác đột nhiên dừng toàn bộ động tác lại, một cánh tay vững vàng ôm tôi đặt xuống giường.
“Tịnh, em là của anh, mãi mãi là của anh!” Hứa Cẩn Phác từ trêи cao nhìn xuống, dõng dạc tuyên bố.
Dứt lời, Hứa Cẩn Phác khẩn cấp cởi váy tôi ra, sau đó cúi xuống ngậm lấy một nửa bầu ngực tròn trịa của tôi, hết cắn rồi lại ʍút̼.
Tôi cắn môi nhìn theo từng động tác của người đàn ông, dường như..tôi đang có một chút gì đó mong chờ.
Đôi môi nóng bỏng của cậu ấy trượt một đường dài từ ngực rồi dừng lại trước rốn của tôi, lúc này, Hứa Cẩn Phác mới chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt vô cùng gian tà.
“Nói muốn anh, anh lập tức khiến em thoải mái!”
Khoan đã, câu nói này…
Trong lúc tôi còn chưa kịp nhớ ra thì Hứa Cẩn Phác đã kéo chiếc qυầи ɭót màu đen của tôi ra, rồi không hề báo trước, cậu ấy trực tiếp vùi mặt vào nơi riêng tư giữa hai chân tôi!
Thật sự không dám tin Hứa Cẩn Phác lại làm như thế…
Ngay lập tức, toàn bộ giác quan trêи người tôi như bừng tỉnh, vội đẩy khuôn mặt tuấn mĩ người đàn ông ra khỏi nơi mẫn cảm của mình nhưng liền bị cậu ấy cản lại.
Tôi lắc đầu nguầy nguậy: “Đừng mà, đừng làm như vậy, tôi xin cậu…ahhh…”
Hứa Cẩn Phác mạnh mẽ tách hai chân tôi ra, một lần nữa hôn lên nơi đó của tôi.
“Ư…ahh…ah…” Tôi ngửa đầu rêи rỉ, cảm giác chiếc lưỡi ẩm ướt của cậu ấy lại tiến sâu thêm một chút.
Qua một lúc, Hứa Cẩn Phác trườn người lên, hai tay chống đỡ bên người tôi, khuôn mặt vô cùng thoả mãn.
Tôi nhìn cậu ấy khẽ chớp mắt, sau đó mới giật mình phát hiện bên khoé môi của cậu ấy vẫn còn dính một ít chất lỏng màu trắng trong, cái đó…không phải chứ?
Tôi thấy vậy liền vươn tay lau đi dấu vết mờ ám kia, không ngờ lại bị Hứa Cẩn Phác kịp thời bắt lấy.
“Em không thể lãng phí như vậy được.” Hứa Cẩn Phác không ngần ngại ngậm lấy ngón tay tôi, dễ dàng đem số chất lỏng kia nuốt sạch..
________
Ngạc nhiên chưa ? 😜