Editor: boconganh1503
“Cút!” Hạ Thần Hi vung gậy đánh anh.
Đường Bạch Dạ cười chạy đi, “Cô đỏ mặt.”
“Nói bậy, tôi chỉ là vận động quá mức.”
“Cô chỉ mạnh miệng.”
…
Hai người thay đổi y phục, chuẩn bị ra về, vừa lúc Hạ bảo bối điện thoại đến.
Hạ bảo bối hỏi, “Mẹ, tối nay có muốn về nhà ăn cơm không?”
“Con đã làm cơm rồi sao?” Hạ Thần Hi cười hỏi.
“Không có, nhưng mẹ về nhà ăn cơm, con liền làm cơm, nếu không con tùy tiện làm món mỳ Ý.” Hạ bảo bối nói.
Đường Bạch Dạ đột nhiên nói qua, “Cô ấy không trở về nhà ăn cơm, không cần chuẩn bị phần của cô ấy.”
Hạ Thần Hi giật mình đẩy Đường Bạch Dạ ra, trốn xa ra nghe điện thoại, may mắn bảo bối không nghe được, nguy hiểm thật, nguy hiểm thật.
“Mẹ?” Hạ bảo bối kéo dài giọng nói, phấn nộn tiếng nói đầy nghi hoặc, “Đó là tiếng của cha?”
“… Trí nhớ con thật tốt.”
“Mẹ, các người tiến triển nhanh như vậy sao?” Hạ bảo bối đột nhiên có một loại cảm giác cả nhà ba người sắp được ở gần nhau.
“Sai rồi, chúng ta chỉ nói đến sự cố ở công trình .” Hạ Thần Hi cuống quít thanh minh mối quan hệ, “Mẹ không nói với con nữa, có gì về nhà rồi nói, hảo hảo ăn cơm, không được tùy tiện ăn đối phó, không cao lên được đâu.”
“Cha cao mét tám, mẹ mét sáu, con thế nào cũng sẽ không thấp .”
“Con không cao được mét tám mẹ sẽ khinh bỉ con .” Hạ Thần Hi cười cúp điện thoại, Đường Bạch Dạ tựa tiếu phi tiếu nhìn cô, “Em trai cô sao?”
Hạ Thần Hi phi thường chột dạ, cũng không trả lời, xem như là ngầm thừa nhận.
“Đi, tôi mời cô ăn cơm.” Đường Bạch Dạ nói, dẫn đầu đi đến Lamborghini của anh, đột nhiên quay đầu lại, “Cho tôi mượn điện thoại một chút.”
“Làm gì?”
“Gọi điện thoại.”.
Hạ Thần Hi đem di động đưa cho Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ gọi một cú điện thoại, Hạ Thần Hi liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Đường Bạch Dạ vang lên, là ca khúc Đức Na-zi, tâm cô không nhịn được ngổn ngang.
“Anh làm gì?”
“Điện thoại cho tôi.”
“Anh hỏi số điện thoại người phụ nữ nào cũng trực tiếp như vậy sao?” Hạ Thần Hi ngạc nhiên hỏi.
Đường Bạch Dạ rất vô tội nói, “Không có, tôi chưa hề hỏi số điện thoại của người phụ nữ nào, đều là các cô ấy chủ động đem điện thoại lưu lại.”
Hạ Thần Hi, “…”
Người này thật đáng đánh đòn.
Khi Hạ Thần Hi ngồi ở trên xe, vô ý thức nhìn số điện thoại của anh , trên mặt lại treo ba đường hắc tuyến.
Đường ca ca?
Em gái ngươi Đường ca ca.
Hạ tiểu thư cấp tốc đem Đường ca ca ba chữ này đổi thành người không bình thường.
Hai người chọn một nhà hàng Mexico .
Phong cảnh ưu nhã, bầu không khí vô cùng tốt.
Dùng xong bữa tối, Đường Bạch Dạ hỏi, “Có muốn hay không đi quán bar uống một ly, ngày mai là cuối tuần.”
“Ngày mai tôi muốn dẫn Hạ bảo bối đi chơi trò chơi.” Hạ Thần Hi nói.
Đường Bạch Dạ đưa Hạ Thần Hi về nhà, đánh golf nửa ngày, Hạ Thần Hi cũng mệt mỏi , vừa lên xe liền ngủ cho đến khi về đến khu nhà trọ, Hạ Thần Hi mới từ từ tỉnh lại.
Mơ mơ màng màng nghe thấy Đường Bạch Dạ hỏi, “Mai mấy giờ hai người đi chơi?”
“Mười giờ đi.” Hạ Thần Hi ngáp một cái, phất tay một cái nói tạm biệt, tiến về dãy nhà của mình.
Đường Bạch Dạ cũng vào nhà.
Hạ bảo bối mặc áo ngủ phim hoạt hình, bưng một ly sữa cười mỉm nhìn Hạ Thần Hi, “Mẹ, gần đây mẹ cùng cha rất thường xuyên gặp nhau.”
Hạ Thần Hi đem túi ném ở trên thảm, đem mình ngã ở trên sô pha.
“Đường thị cùng WPL hợp tác mật thiết nhiều năm như vậy, con chớ suy nghĩ quá nhiều.”
Hạ bảo bối bưng một ly nước ấm cho cô, “Không có gì phát sinh sao?”
“Bảo bối, thật tình không có gì cả.”
“Quá không thú vị .”
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com