Người của phòng thiết nhìn cô, cô như điên rồi, thì thào tự nói, “Đây không phải là tôi, không phải tôi…”
Mắt rưng rưng, điềm đạm đáng yêu.
Hạ Thần Hi cúi đầu, tránh ánh mắt của tất cả mọi người, Tưởng Tuệ điên cuồng chạy hướng thang máy.
Lầu một WPL, xấu hiện rất nhiều kí giả.
Thân phận Tưởng Tuệ đặc thù, thiên kim thị trưởng, thiếu phu nhân Đường gia đệ nhất quí tộc thành phố S, tin tức của cô, náo động phi thường.
Mấy chục ký giả vây quanh WPL chờ đào tin tức.
Vừa thấy Tưởng Tuệ hiện thân, ký giả liền vây quanh.
“Tưởng tiểu thư, xin hỏi chuyện đó cô giải thích thế nào?”
“Tưởng tiểu thư, xin hỏi ảnh chụp có thật không?”
“Tưởng tiểu thư, đây là lúc cô du học ở Nhật Bản chụp lại sao? Cuộc sống riêng của cô thực sự thối nát như vậy sao?”
“Tưởng tiểu thư, Đường tiên sinh có biết chuyện này hay không?”
“Tưởng tiểu thư, Đường tiên sinh đối với chuyện này có ý kiến gì không.”
…
Tưởng Tuệ bị ký giả bức liên tiếp lui về phía sau, sắc mặt tái nhợt, sợ hãi tới cực điểm, lệ rơi đầy mặt.
“Không phải tôi, đây không phải là tôi, là ảnh chụp ps, không phải tôi…” Tưởng Tuệ hô to.
Dưới lầu WPL đại loạn, Tưởng Tuệ trốn không thể trốn, thô bạo đẩy ra mọi người.
“Cút ngay, các người cút ngay, cút ngay, nếu không cút ngay, tôi kêu cha tôi tới.”
…
Dưới lầu náo thành một đoàn, kinh động tổng giám đốc WPL Trần Dương châu Á – Thái Bình Dương ông mệnh hỏa lực tập trung vội vàng xử lý, hỏa lực tập trung biết chuyện liên quan tới nhiều người, cũng liên quan đến Đường gia cùng WPL, xác thực không thể tùy ý tình thế phát triển.
Bảo vệ cưỡng chế ký giả rời đi, Tưởng Tuệ trốn ở trong phòng vệ sinh, nhếch nhác do dự.
Cô đột nhiên hướng bãi đỗ xe chạy, cô muốn giải thích, cô muốn cùng Đường Bạch Dạ giải thích, không thể thừa nhận, tuyệt đối không thể thừa nhận.
Giờ khắc này, cô hận chính mình còn trẻ không hiểu biết, ham thối nát.
Sáng sớm hôm nay, Lâm Nhiên đến nhà trọ cảnh biển đón Đường Bạch Dạ đi làm.
Đường Bạch Dạ nhíu mày, bình thường, Lâm Nhiên tới đón anh đi làm, hiển nhiên là có chuyện xảy ra, bọn họ phải trao đổi trước.
“Làm sao vậy?”
Sắc mặt Lâm Nhiên nghiêm túc, tay lái xe, hai người ngồi vào xe, Lâm Nhiên đem một phần báo chí tiêu khiển cùng một phần tạp chí cho Đường Dạ Bạch, trang bìa là ảnh Tưởng Tuệ khỏa thân.
Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, con ngươi xẹt qua không vui, “Chuyện gì xảy ra?”
Ưu nhã thân sĩ lại yêu nghiệt, trên người tản ra một cỗ khí thô bạo, Lâm Nhiên nói, “Vị hôn thê tốt của cậu, việc này cả thành phố đều biết, toàn quốc đều biết, thiên kim thành phố S, thật sự là…… Mất mặt từ thương trường tới giới chính trị.”
“Vô liêm sỉ!” Đường Bạch Dạ uấn giận, đem báo chí vứt xuống bên cạnh, “Ai tung ảnh chụp?”
“Nghe nói, hôm qua nửa đêm tổng bộ nhận được bưu kiện, là những ảnh chụp này, tôi tra xét nguồn gốc, có 9999 cái tín hiệu nguồn gốc.” Sắc mặt Lâm Nhiên nghiêm túc, “Hiển nhiên là hacker làm, hơn nữa còn là hacker vô cùng khủng bố”
“Cô ta thực sự là một người ngu ngốc.” Đường Bạch Dạ giọng điệu lạnh lùng đến cực điểm, “Chính mình vui đùa một chút, còn chụp được chứng cứ, chụp được chứng cứ còn chưa tính, còn bị người tiết lộ ra, phụ nữ quả nhiên ngực lớn nhưng không có đầu óc.”
Lâm Nhiên huýt gió, “Tôi nhìn ngực cô ta cũng không lớn lắm, lại nói, Hạ Thần Hi rất có ngực rất có não a, cậu cũng không thể một gậy tre lật úp một thuyền người.”
Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, mắt yêu nghiệt tà khí xẹt qua, mà trên mặt lại cười đến ưu nhã thân sĩ như vậy, “Làm sao cậu biết ngực Hạ Thần Hi lớn?”
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com